Vương Phi Bá Đạo Đến Từ Hiện Đại

Chương 18: Cũng khá thú vị




Tông Tử Nghệ ông họ Tông nhưng hai đứa con nuôi của mình lại mang họ Lạc. Năm đấy lúc cứu hai đứa trẻ ở bờ sông trên người đứa bé trai 1 tuổi có dán một tờ giấy ghi rõ ràng " nếu ai có lòng tốt nuôi dạy hai đứa nhỏ hãy cho nó mang họ Lạc ". Chắc họ muốn sau này nếu có cơ hội có thể tìm lại được hai đứa con mà không hi vọng lý do gì mà họ lại nhẫn tâm bỏ lại. Đáp ứng tâm nguyện đó ông đã đặt tên cho hai đứa trẻ và cho nó mang họ Lạc.

Đã 28 năm qua đi Lạc Sở Quân đã 29 tuổi còn Nghiên Hinh đã gần 28 tuổi , hai người họ được ông dạy dỗ truyền đạt trở thành 1 trong những cao thủ võ lâm trong giang hồ. Đông Môn lập ra vẻ ngoài như một môn phái nhưng không hề có vị thế ở Thành Yên có khi họ còn không biết đến sự tồn tại của nó . Bởi mục đích chính Tông Tử Nghệ lập ra nơi này là muốn cho những đứa trẻ như Sở Quân và Nghiên Hinh có nơi ở bản thân tự dạy học và rèn luyện tất cả .

Gần 6 năm sau khi Bối Chỉ San đến Đông Môn được thay tên đổi họ sống với thân phận một người khác , tâm trạng cô đã ổn định hơn rất nhiều. Tuy bị hủy dung nhưng trên gương mặt cô nếu che lại vết bỏng thì vẫn có thể thấy được cô bé 15 tuổi lúc này đang trong độ tuổi trưởng thành khá xinh đẹp. Năm cô vừa tròn 16 tuổi cả 4 người kết bái huynh muội Di Dương và Minh Lan từ đó cũng mang họ Lạc . Bốn người bọn họ như thành viên một nhà không có dải phân cách cấp bận , Di Dương lớn hơn Minh Lan gần 2 tuổi được mọi người trong Vân Các gọi hai chữ Tam tỷ nhưng lại vẫn 1 lòng trung thành gọi Tứ muội là hai tiếng tiểu thư mặc dù mọi người đã nói rất nhiều lần .

Lạc Sở Quân và Lạc Nghiên Hinh giỏi võ công , Lạc Di Dương được Tông Tử Nghệ dạy cho y thuật chẳng mấy đã thông thạo mọi thứ còn biết cả cách pha chế và sử dụng độc dược . Nhóm 4 người bọn họ tự thành lập lên một băng phái riêng ẩn mình dưới Đông Môn ngày đêm luyện tập âm thầm điều tra suốt 2 năm qua chỉ nhằm với mục đích làm sáng rõ sự thật trả thù và lấy lại công bằng cho Bối gia. Nói là nhóm 4 người nhưng lại chỉ có 3 người thật sự muốn hành động còn Lạc Minh Lan lại luôn có tâm trạng u uất cô không để ý đến họ cũng không có thái độ gì là muốn trả thù nhưng lại 1 lòng si tình với nam nhân kia.

Lạc Minh Lan ngày nào cô cũng ra ngoài đứng từ xa nhìn về phía Hàn Cung Vương Phủ âm thầm ngắm nhìn từng bước chân hình bóng lúc Ấn Tử xuất phủ. Cách đây gần 1 tuần cô nghe tin tiên đế trước lúc băng hà đã định 1 mối hôn khác cho Ấn Tử và cũng gần đến ngày thành thân. Không chấp nhận được sự thật cô đã trốn mọi người tự mình đến Cung Phủ muốn gặp Ấn Tử, không biết chuyện gì đã xảy ra chỉ biết là cô đã mất tích cho đến bây giờ thì xuất hiện một Lạc Minh Lan hoàn toàn mới.

Mọi lần để bảo đảm an toàn cho cô người của Vân Các vân luôn đi theo bảo vệ và đã bị tai mắt của Cung phủ để ý đến . Do họ luôn đứng từ xa và không có hành động khả nghi cũng không có ý định xâm nhập vào phủ nhưng do lần này Minh Lan đến đây mà biến mất nên Sở Quân đã dẫn vài người đột nhập vào phủ để tìm kiếm cô nhưng không may bị bắt lại. Do thường xuyên có người đứng từ xa nhìn Cung Phủ nên khi Ấn Tử bắt được đám người đột nhập trên người lại có thẻ bài của Vân Các khiến hắn rất nóng lòng muốn biết họ là ai nhưng lại bị Nghiên Hinh cứu ra cùng lúc Lạc Minh Lan hiện đại vốn dĩ ở trong tay hắn lại trốn được ra ngoài nên mới xảy ra chuyện bị truy đuổi và ném xuống vực .

( Mình gần như đã nắm bắt được toàn bộ câu chuyện ở đây nhưng vẫn có một vấn đề mình không hiểu , rõ ràng như lời họ kể Ấn Tử là đại hoàng tử và sẽ được phong thái tử kế vị ngai vàng nhưng hiện giờ hắn lại là một Thân Vương còn đệ đệ là nhị hoàng tử lại lên ngôi. Đã có chuyện gì xảy ra ở hoàng cung trong khoảng thời gian Lạc Minh Lan cổ đại ở ẩn ở Đông Môn ? Xem ra đây là muốn mình đến để giúp họ tìm ra chân tướng và giải oan đây mà. Không sao cũng khá thú vị nó giống như một chuyến thám hiểm tìm ra bí mật ẩn chứa đằng sau vậy )

" Minh Lan muội sao vậy? " , họ kể chuyện mà thấy cô cứ im lặng lên đã lay người cô hỏi han . Minh Lan giật mình nhìn họ cười nhẹ nói :" Không sao , tôi muốn nghỉ ngơi mọi người ra ngoài đi "

Cô cần một chút không gian yên tĩnh để phân tích xâu chuỗi lại mọi sự việc nên đã đuổi khéo tất cả ra ngoài còn bản thân ở lại lấy giấy bút ra bắt đầu phân tích.