Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai

Chương 97: 'Ta có thể ra khỏi cung không?






Nhờ có lời 'khích lệ cổ vũ tinh thần này, trong những bữa ăn tiếp theo Finn Wilson đã ép bản thân ăn nhiều hơn lần trước, nhờ vậy mới tạm thời qua mắt được Felix Evans.

-

Dạo gần đây em ngủ không ngon sao? Quầng thâm mắt nhiều hơn rồi kìa. - Nathan Wilson chỉ vào bọng mắt của y nhắc nhở.

Finn Wilson mệt mỏi lắc đầu, nói vài câu với Nathan Wilson rồi vội đuổi anh trai về, còn bản thân thì lên giường nhắm mắt ngủ bù, vì tối nào y cũng không thể vào giấc được. Mỗi khi nhắm mắt đi ngủ y đều bị những ám ảnh của đời trước xông tới nhấn chìm, Felix lại không thể ngồi quá lâu trong phòng của y, vì ngày mai anh còn phải làm việc sớm, cũng sợ sẽ ảnh hưởng giấc ngủ của y.

Mà y lại không dám đề nghị Felix Evans ngủ với mình, lo anh ấy sẽ phát hiện ra những tâm lý bất thường gần đây.

Mặc dù không biết nguyên vì sao lại bị như vậy nhưng bản năng của y gần như là chiếm hết não bộ, y sẽ vô thức thả mình vào biển kí ức của đời trước, từ đó không thể phân biệt thật giả được, vào những đêm tối u ám đó y đều phải tự mình đấu tranh tìm kiếm đâu mới là hiện thực, đâu mới là giả dối.

Đôi lúc y còn có cảm giác bản thân không còn là của mình nữa, mà chỉ là một kẻ ngoài cuộc đứng nhìn cơ thể mình tự di chuyển và hành động nhưng lại không có cảm xúc gì.

Hệt như một kẻ thứ ba đứng nhìn một 'tôi' khác đang sống.

- Vương hậu, người đứng trước bức tường làm gì vậy?

Dạo gần đây đế vương Evans lại lần nữa cho người đi theo Finn Wilson, cũng vì thế mà bên cạnh y có nhiều hơn một cung nữ luôn đi theo bên cạnh mình, cung nữ gần đây để ý quan sát thấy vương hậu sẽ vô thức đi về phía bức tường gần cửa lớn cung điện, cho nên cô mới hỏi một câu mà bản thân đã luôn thắc mắc.



Finn Wilson đưa đôi mắt vô hồn quay đầu lại nhìn cung nữ, đáy mắt hơi mông lung vô thức nói.

- Ta có thể ra khỏi cung không?

Mà chuyện này đương nhiên được báo lại với Felix Evans ngay ngày hôm sau.

Felix Evans nghe xong dự định tối nay sẽ đến nói chuyện với y một chút, nhưng người còn chưa đợi được tới tối thì chiều đã xảy ra chuyện.

Buổi chiều khi Finn Wilson đang dùng bữa thì đột nhiên một trận choáng đầu ập tới khiến y không kịp đề phòng, nĩa cầm trong tay cũng bị đánh rơi xuống sàn tạo ra âm thanh chói tai, có lẽ do nhiều ngày bị căng thẳng quá mức cơ thể không trụ nổi nên mới xảy ra triệu chứng này.

Cung nữ hầu hạ y dùng bữa kinh hãi chạy đến muốn đỡ y, tránh để người vì chóng mặt mà ngã đập đầu xuống đất, ngờ đâu khi cô nàng vô tình chạm vào bụng của y, đã thành công kích hoạt công tắc kích nổ.

Trước mắt Finn Wilson tối sầm lại, nhưng giác quan vẫn biết được có người chạm vào mình lại còn chạm vào cái thai của y, nhớ lại chuyện của đời trước, trong cơn mông lung y vươn tay cầm lấy con dao dùng để cắt thịt lên phòng vệ, gần như gào lên không cho ai đụng vào bụng của mình.

Những cung nữ trong phòng không dám lại gần y vì sợ bị thương, dù dao y cầm không bén nhưng nếu cửa mạnh vào da thì chắc chắn sẽ bị thương.

Finn Wilson ngã trên đất, tuy cơ thể đã mệt đến mức không cử động được, nhưng tay cầm dao vẫn nắm chặt, tâm lý luôn trong trạng thái căng cứng không dám ngất vào lúc này.

May mắn có một cung nữ đã chạy ra ngoài, vội đến phòng làm việc của Felix Evans, hai kỵ sĩ canh gác bên ngoài thấy cô hớt hải chạy đến thì đề phòng, cung nữ chạy đến nơi thì thở không ra hơi, khó khăn nói lại sự tình cho hai kỵ sĩ trước mặt.

Hai kỵ sĩ vừa nghe đến chuyện có liên quan đến vương hậu thì không dám chậm trễ, vội để cô nàng vào thẳng phòng làm việc nơi cấm bất cứ ai đi vào khi đế vương đang làm việc. Bên trong đang bàn bạc vấn đề lãnh thổ không khí vô cùng căng thẳng, nghe thấy tiếng mở cửa thì không hẹn mà cùng quay đầu nhìn kẻ to gan nào mắt mù dám chen ngang vào cuộc họp. Cung nữ làm gì còn quan tâm đến ánh mắt của bọn họ, cô quên luôn việc hành lễ mà kể lại hết mọi chuyện xảy ra trong bữa ăn với đế vương.



Felix Evans ngồi trên ngai vàng vừa mới nghe thấy hai chữ 'vương hậu được phát ra từ miệng của cung nữ thôi, đã đủ làm anh đứng bật dậy, không tiếp tục nghe câu chuyện xảy ra sau đó nữa, anh bỏ lại việc đế quốc sau lưng chạy nhanh đến chỗ của Finn Wilson.

Lúc chạy đến nơi tóc tai của anh đã bị gió làm loạn, thở không ra hơi. Felix Evans ra lệnh cho mọi người trong phòng ra khỏi chỗ này, các cung nữ bên trong hoảng sợ vội vàng chạy ra khỏi phòng không dám ở lại lâu.

Felix Evans nhìn thấy vợ của mình đang ngồi nép vào một góc nắm chặt con dao cắt thịt trước người, cơ thể đang run rẩy không ngừng, khuôn mặt đã tái nhợt không còn một giọt máu, dường như tình trạng cơ thể đã quá mức chịu đựng, nhưng vẫn bị y buộc phải nâng cao đề phòng, tay còn lại vẫn đang ôm chặt chiếc bụng nhỏ của mình.

Đau đớn chạy lại chỗ của y, mặc cho người vùng vẫy vô tình cứa một vết máu trên cổ của mình.

Anh ôm chặt người vào lòng, vươn tay giành lấy con dao tránh để y làm bản thân bị thương, Felix Evans thả một lượng pheromone lớn thâm nhập vào từng tế bào giác quan của y, điên cuồng nhấn chìm y trong mùi hương hoa nhài nồng đậm.

Khác với pheromone như cuồng phong thủy triều, tay của Felix Evans lại rất dịu dàng khi xoa chiếc bụng nhỏ cho y, dịu giọng trấn an.

- Là ta đây, là Felix Evans đây.

- Không sao, đứa bé vẫn an toàn em đừng sợ.

- Finn ngoan, thả lỏng ra nào.

- Ngủ một giấc là ổn rồi, ta không đi đâu nữa đâu.

Finn Wilson bị pheromone của Felix Evans "tấn công' mạnh mẽ, thành công phá tan lớp sương mù giữa thực và ảo. Cơ thể căng cứng rốt cuộc cũng có thể thả lỏng hoàn toàn, không một dấu hiệu bất tỉnh trong sự dịu dàng này.