Vương Gia Xuyên Không Bị Ép Làm C

Chương 5: 5: Cảm Nghĩ Sau Khi Đọc Cấp Xí Nghiệp







Một tin tức xấu là Sở Ưng Trừng nói là mua sách nhưng thực tế vốn không biết đi đâu mua.

Một tin tốt là sách của Nhạc Quân vốn chưa mở bán.

Trên lý thuyết thì lúc bắt đầu buổi ký sách ngày kia mới bắt đầu đồng thời mở tiêu thụ trực tiếp và online.

Vốn dĩ Nhạc Quân nói là không cần ngày mai đọc luôn sau này có thể tặng cho cậu một quyển từ từ đọc.

Nhưng biểu cảm muốn đọc ngay lập tức trên mặt Sở Ưng Trừng làm cho anh Lý tưởng là cậu thật sự hạ quyết tâm thay đổi chính mình thế là luôn miệng nói rằng ngày mai sẽ đưa một quyển cho cậu.

Nhạc Quân cạn lời luôn: "Cũng không cần nghiêm túc như thế."

Sở Ưng Trừng: "Cần mà!"

Người giống hệt hoàng huynh thế mà cũng có tài hoa như thế sao có thể không đọc thử văn chương của anh ấy? Nhất định phải đọc thử xem là bút pháp thần kỳ gì!

Nhạc Quân: "..." Quản không nổi nữa rồi, mặc kệ thôi.

Cho tới lúc này Nhạc Quân vẫn chưa quá tin việc cậu thật sự nghiêm túc đọc sách của mình, chắc chắn chỉ tùy ý lật qua hoặc là đọc tiêu đề mà thôi.

Dù sao thì sau khi đọc xong lúc phát biểu ngày kia cũng có thể nói ra chút gì đó ra dáng, chẳng phải sao?

Song buổi tối hôm đó Nhạc Quân liền ý thức được hình như không giống với những gì mình đã đoán lắm.

W chat của anh lần đầu tiên nhận được tin nhắn của Sở Ưng Trừng mà còn rất nhiều dòng.

Ngẫm lại bộ dáng Sở Ưng Trừng chậm rì rì viết tay trên xe thì không biết mấy dòng này đã hao tốn bao nhiêu thời gian của cậu ta.

[Anh Quân, tôi đọc giới thiệu vắn tắt nói rằng tác phẩm lần này của anh là lần đầu tiên thêm tuyến cảm xúc rõ ràng đúng không?]

[Còn nói là lần này anh tốn rất nhiều công sức có thể hay ngang bằng tác phẩm lên bảng tiêu thụ của anh lúc trước.]

[Tôi có cần đọc cùng với tác phẩm trước không?]

Nhạc Quân cầm điện thoại cạn lời hết mấy phút.

Nếu không phải Sở Ưng Trừng đã làm đồng đội với anh mấy năm chỉ dựa vào chút tin tức này Nhạc Quân còn tưởng rằng chính mình mới vừa quen một fan mới, bây giờ đang muốn bù thêm những tài nguyên trước đó.

- -Cho dù cần phải làm vị trí C có cần phải cố gắng tới mức này không?

- --Phương hướng cố gắng hơi lệch đi?

Lúc Nhạc Quân còn đang suy ngẫm thì tin nhắn mới của Sở Ưng Trừng lại tới: [ Vẫn nên đọc hết thôi, có thể so sánh thử vừa hay tối nay còn chưa thể lấy được tác phẩm mới của anh, tôi có thể đọc tác phẩm trước đó trước.]

Nhạc Quân:...Đây rốt cuộc là fan hay là người thích tiểu thuyết?

Sở Ưng Trừng gửi tin nhắn cho Nhạc Quân xong thì đi tắm trước.

Vòi sen và bồn tắm thời nay quả thật chơi rất vui, lần này Sở Ưng Trừng tắm mất hơn hai khắc (Ba mươi phút) mới lưu luyến không nỡ mà ra khỏi phòng tắm.

Vừa mới ra khỏi phòng tắm cậu liền vô thức túm lấy điện thoại nhìn xem tin nhắn Nhạc Quân trả lời.

[Không cần chờ ngày mai, tôi gửi cho cậu bản điện tử]

Phía dưới là một tệp bây giờ Sở Ưng Trừng đã biết nhìn thấy loại tệp này thì không cần phải do dự chỉ cần nhấn vào!

Tệp trực tiếp hiển thị ra ngay trên điện thoại di động, mặt trước còn có lời tựa mục lục gì đó nữa, mặt sau chính là chính văn.

Sở Ưng Trừng lướt mấy lượt xác nhận đó có lẽ là tiểu thuyết mới của Nhạc Quân.


Nói thật trong ấn tượng của Sở Ưng Trừng hoàng huynh đều là mấy loại thơ từ sách lược quốc gia lý luận xã tắc mấy loại văn chương cao nhã.

Nhạc Quân bây giờ thế mà lại viết mấy loại truyện kịch "không đủ cấp" này...Sở Ưng Trừng thật sự quá mức tò mò.

Mà truyện kịch trong thời đại này, không đúng nên gọi là tiểu thuyết, phương pháp viết sách không giống với truyện kịch trong ấn tượng của Sở Ưng Trừng lắm, lật mở xem thử mấy dòng cảm giác rất thú vị làm cho người ta không kịp chờ đợi mà muốn đọc tiếp.

Sở Ưng Trừng nhìn điện thoại một mặt cảm thán thời đại này muốn đọc sách cũng quá tiện lợi rồi, một mặt thoát ra trả lời tin nhắn của Nhạc Quân: [Anh Quân, anh cứ thế gửi toàn bộ cho tôi sao?]

Nhạc Quân thế mà còn đang online: [Đúng, đừng có truyền ra ngoài.]

Sở Ưng Trừng: [Nhưng tôi thấy trên mạng nói không mua coi như phiếu trắng.]

Nhạc Quân: [Vậy ngày kia cậu mua một trăm quyển.]

Sở Ưng Trừng: [Vậy anh ký cho tôi một trăm quyển sao?]

Nhạc Quân: "..."Cậu muốn ở hiện trường bán sang tay bản có chữ ký hay gì?

Anh còn chưa kịp trả lời đồng đội đột nhiên biến thành kỳ lạ quái gở, tin nhắn của Sở Ưng Trừng lại tới: [Nói đùa thôi.