Vương Gia Xuyên Không Bị Ép Làm C

Chương 1: 1: Từ Thế Giới Khác Giáng Xuống Nhặt Được Vị Trí C







#Hot! Fan9 lại có một thành viên rời đi!#

Tin tức này nhanh chóng vọt lên trên bảng tin nhưng không làm sập nổi hệ thống mạng xã hội cũng không làm cho fan khóc trời đập đất mà chỉ có quần chúng ăn dưa ở trong khu bình luận điên cuồng.

[Ha ha ha ha ha? Lại đi một người? 9 người chỉ còn lại 3 người thôi, nhóm này có độc hả???]

[Mỗi năm đi một người, tần suất này quá mức ổn định rồi các anh em chủ phòng!]

[Mà người đi lần này không phải là hát chính sao??? Lần này lại đi một người vị trí C? Ai ở vị trí C ai rời đi thôi 23333]

*23333: A hahahaha

[Chờ chút còn lại ba người ai tới làm? Tôi nhớ một người là Tô Vu Mân đang dẫn chương trình, một người là Nhạc Quân đang sáng tác còn có một người nữa...ai?]

[Tôi cũng vậy!!! Nghĩ cả buổi cũng không nhớ ra!!!]

[Tốc độ ánh sáng X độ quay về rồi! Là Sở Ưng Trừng!]

[Cười chết mất, tôi thấy tên của lầu trên nhưng quả thật vẫn không nhớ nổi có bộ dạng thế nào ha ha ha ha!]

[Ôi trời tôi một fan người qua đường cũng nhớ không ra! Mặt của Sở Ưng Trừng là dạng gì???]

[Lại nói mấy người đoán xem vị trí C này tới lượt ai? Ba chọn một mua xong rút tay ra nha!]

[Bằng không bạn hỏi xem ai rời nhóm là được rồi!]

[Dù sao cũng không phải Sở Ưng Trừng hắn trong suốt như thế không thể làm C đâu ha...]

***

"Tranh Tử bắt đầu từ hôm nay cậu chính là vị trí C rồi."

*橙子: quả cam.

Đầu dây bên kia sau khi truyền tới câu nói này liền yên lặng mấy giây không chờ được phản ứng trong tưởng tượng không khỏi lại lên tiếng: "A lô? Sở Ưng Trừng, cậu có đang nghe không?"

Đầu dây bên kia một thanh niên một tay cầm điện thoại một tay khác đang vụng về nắm chuột, trong đôi mắt ánh lên màu sắc xanh xanh đỏ đỏ toả ra từ trong máy tính.

Mắt của cậu ta nhanh chóng quét qua từng dòng chữ chỉ cảm thấy càng nhìn càng mờ mịt càng nhìn đầu càng rối.

Cậu ta cẩn thận đắn đo hồi lâu rồi thận trọng đáp lại giọng nói phát ra từ trong "bánh sắt nhỏ thần kỳ": "Tôi muốn hỏi một chút..."

"Cậu muốn hỏi tại sao lại là cậu?" giọng nam từ trong bánh sắt nhỏ kia ngắt lời của thanh niên nói thẳng, "Tôi nói thẳng với cậu vậy, Vu Mân với Nhạc Quân đều không rảnh.

Tô Vu Mân cậu ta vừa mới nhận công việc dẫn chương trình truyền hình của đài liên hội X sắp bắt đầu bận rộn rồi; sách mới của Nhạc Quân sắp tuyên truyền rồi còn phải ký tên bán sách, giờ phút quan trọng thế này sao có thể quản mấy chuyện khác..."

Thanh niên khép mở miệng: "Tôi thật ra..."

"Cậu thật sự không có kinh nghiệm làm vị trí C, tôi có thể không biết sao? Tranh Tử à, tôi đã dẫn dắt các cậu biết bao năm rồi, tôi còn không biết cậu có trình độ gì sao?" Giọng nói kia lại lần nữa ngắt lời của thanh niên, nói chuyện vừa nhanh vừa mạnh giống như muốn chặn họng của thanh niên, "Nhưng đây chính là cơ hội tốt nha, Tranh Tử vị trí C biết bao thành viên trong các nhóm thần tượng cầu mà không được đó! Mà vị trí C này của cậu còn kiêm luôn cả đội trưởng.


Có thể sắp đặt sân khấu có thể sắp xếp lịch trình còn có thể phụ trách công việc tuyên truyền, còn có thể chiếm được cơ hội rèn luyện và xuất hiện, chẳng lẽ cậu không chút vui mừng sao..."

Thanh niên nhạy bén phát hiện ngữ điệu của tên đang lải nhải...!có chút không đúng.

Lời nói tuy nghe không hiểu lắm nhưng trên mặt chữ có thể nghe ra là chuyện tốt.

Mà ngữ điệu nói chuyện tốt rất kỳ quái.

Mang theo chút không kiên nhẫn, thúc giục, áp lực vô hình.

——Xem ra đây là chuyện tốn sức mà lại không có gì tốt hết nha...

Đối diện "Diễn thuyết kích tình" mấy phút phát hiện lại không ai đáp lại thế là lại hỏi lần nữa: "Sở Ưng Trừng cậu đến cùng có đang nghe tôi nói không? Thôi vậy tôi không lãng phí thời gian nói chuyện điện thoại với cậu nữa.


Hôm nay công việc của Vu Mân sẽ kết thúc lúc chín giờ rưỡi tối, cậu mười giờ tới công ty một chuyến, Nhạc Quân cũng tới chúng ta tập trung lại gặp mặt bàn chuyện này một chút.

Chiều ngày mai phải mở họp báo còn có trực tiếp nữa, bọn tôi sắp xếp vấn đề quan trọng hôm nay cậu nhất định phải học thuộc mấy đáp án đó..."

Thanh niên chờ hắn nói xong, tới lần thứ ba anh ta hỏi cậu "Có nghe không" thì lặng lẽ nhướng mày.

"Anh nói xong rồi?" Thanh niên nhìn màn hình trước mặt, ánh mắt tập trung nhưng bay tới nơi không biết là đâu, "Tôi có thể hỏi một vấn đề không?"

Đối diện nói: "Cậu có vấn đề gì? Được thôi tối nay hỏi một lượt luôn đi..."

Thanh niên cuối cùng cũng ngắt lời của anh ta: "Tôi muốn hỏi ngay bây giờ."

Đối diện có lẽ bị khí thế mạnh mẽ đột nhiên bộc phát của cậu nghẹn họng dừng một giây mới trả lời: "...Cậu hỏi đi."

"Cái gì gọi là Vị trí Tây?"

"...Hả?"

"Là Tây trong Đông Tây Nam Bắc sao? Nói thực cũng không phải rất may mắn..."

"Nói đùa cũng phải có chừng mực!"

Đối diện tức giận cúp máy.