Vương Giả Hollywood

Chương 6 : Saw chi phụ




Trần Thiên không phải là người mới bước chân vào đời, nếu như hắn không có sai thì cái ấn kí màu đỏ đó chính là máu



Máu này đương nhiên không phải là của anh rồi, vì vậy nó chính là máu của Scarlett Johansson, vậy tức là đêm đó là lần đầu tiên của cô ấy



"Làm thế nào có thể như vậy?"



Trần Thiên lẩm bẩm, có một cảm giác kì lạ có chút khó tin, thậm chí nếu Scarlett Johansson hiện tại là chỉ có 18 tuổi.



Trần Thiên lớn lên ở Mỹ, biết rằng nước Mỹ rất cởi mở, mặc dù không quá phóng đại bộ phim điện ảnh và truyền hình, nhưng không có nghĩa là hông có những cáo buộc vô căn cứ.



18 tuổi mà không có trải qua những sự việc như vậy đề trở thành ngôi sao là rất ít , nhưng trước mắt lại là sự thật, hiện thực Trần Thiên lại không nhận biết được Scarlett đang mở cửa ra



Trần Thiên đang cầm cái chăn mỏng lên, khuôn mặt thẩn thờ, hình ảnh như vậy làm Scarlett đỏ mặt



“ Làm sao anh còn chưa đi, thẩn thờ ở đây làm gì” Scarlett cố gắng làm mình bình tĩnh và tỉnh táo lại, sau đó một tay giật đi cái chăn đang trong tay Trần Thiên lôi lên trên



“ Đêm đó là lần đầu tiên của ngươi”



“ Cái gì mà lần đầu tiên, không phải, mau đứng dậy”



“Cô cho rằng tôi cái gì cũng không hiểu”



“Đúng thì thế nào? Anh có thể chịu trách nhiệm sau đó không làm ly hôn sao? Nhưng hông may cho anh, đối với chuyện đó với tôi mà nói , nó không phải là một vấn đề lớn, tôi sẽ không ngây thơ đến mức mà bảo thủ chứ ?



“ Đương nhiên là không, chỉ là tôi có chút hơi bất ngờ”



Scarlett biểu lộ ra khuôn mặt không quan tâm, dùng giọng điệu khinh thường nói:”Ngoài ý muốn, không lẽ tôi đây lại nhìn trúng cái tên mà đêm nào cũng đổi phụ nữ hay nam nhân sao? Cho dù người đó có là tôi thì tôi cũng không tìm anh làm gì?



Mặt dù chưa tốt nghiệp thì Trần Thiên cũng đã bước ra xã hội rồi, nhưng chưa từng đạt tới cái cấp độ chỉ biểu hiện khuôn mặt đã biết người kia muốn nói cái gì



Giờ phút này Scarlett biểu lộ tuy nhiên không đến mức lại để cho Trần Thiên chán ghét , nhưng là chưa nói tới hảo cảm , vừa mới trong nội tâm sinh ra một tia cảm giác thấy áy náy nhưng cũng tan thành mây khói : “Tốt”



Di chuyển bước chân, Trần Thiên đi tới đầu giường, vừa vén chăn lên đã thấy 2 ví tiền nằm lẳng lặng ở đó



“Tôi đi trước, tôi đợi cô ở cục dân chính” Trần Thiên cầm lấy ví tiền của mình hướng về phía cánh cửa bước đi ngang qua Scarlett cũng không thèm nhìn mặt



Thấy Trần Thiên đã đi ra khỏi phòng, bóng dáng cũng đã biến mất , Scarlett thấp giọng mắng: “Xú nam nhân đừng để ta gặp lại ngươi”



Thích mặc đồ gợi cảm cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài cho chính mình nhưng bên trong Scarlett lại rất bảo thủ, nhưng cô biết đó chỉ là cô không gặp được người mình thích



Nếu gặp được người mình thích thì cô nguyện trao cho người ấy tất cả



Bồi thường giường cho khách sạn ( luna: hai anh chị có cần phải quá vậy không nhỉ?)Đeo kính đen vào Scarlett Johansson cùng người đại diện Rossi. Andrea rồi bước ra khỏi khách sạn



Buổi sáng, 11 giờ 24 phút 44 giay vào ngày 25 tháng 5 năm 2003, Trần Thiên và Scarlett Johansson chính tức kết thúc quan hệ vợ chồng




Quay đầu lại nhìn thoáng qua cục dân chính, Trần Thiên không khỏi cười



Trí nhớ trong đầu nói cho hắn biết, công việc đã kết thúc chiều nay sẽ nhận được một vé tàu miễn phí trở lại Los Angeles, và trong vòng một tuần anh đi với chỉ 1.000 $ trong thẻ ngân hàng sẽ tăng $ 500 thù lao



Tàu cao tốc này chỉ mất có 100 phút từ Las Vegas đến Los Angeles chỉ, Trần Thiên không có hành lý gì nặng nề chỉ có một va li đơn giản có chứa một vài quần áo bình thường



"Làm phiền cho tôi đi, làm ơn" Trần Thiên đem túi du lịch bỏ vào trên kệ .



Người đàn ông ngồi ở lối đi nghe Trần Thiên nói, sau đó đứng lên : " Xin lỗi, mời đi"



"Cám ơn ." Trần Thiên ngồi xuống , đoàn tàu chỉ còn 10 phút là xuất phát .



Chưa đầy hai giờ Trần Thiên đã quay lại phòng thuê lúc trước của anh, trong quá trình cũng không có sự việc bất trắc xảy ra



Tuy rằng thời gian chuyến đi rất ngắn, nhưng Trần Thiên không có ý định lãng phí giây phút nào, anh đang ngẫm lại kịch bản 《 Buried 》 và phải làm như thế nào mới hoàn hảo



Nghiêng đầu Trần Thiên mới chú ý tới người đàn ông ngồi bên cạnh mình , nam nhân ăn mặc áo tay ngắn, trông rất gầy



Bàn tay đang nắm giữ trên số mới nhất của tạp chí phim nổi tiếng "filmment" ( "Phim đánh giá"), trên trang bìa của các tạp chí được phát hành của quốc gia ít hơn một tháng của áp phích "x-Men 2" .



" Anh thích xem tạp chí này sao?" Trần Thiên nhìn người đàn ông, anh đưa tạp chí tới cho người đàn ông đó




" Cảm ơn, nhưng tôi đọc hết quyển này trước, cậu là người Trung Quốc sao?"



"Hai người chúng ta rất giống nhau đúng không , nhưng tôi lớn lên ở Úc, lớn lên ở Los Angeles và sau đó ở đại học Hoa Kỳ và tôi được gọi là James Winn, anh có thể gọi tôi là James rất vui được gặp các anh."



"James Winn sao? Ôn Tử Nhân?" Cái tên này đối với Trần Thiên thật sự quá quen thuộc , cái tên này không phải là tên của James đạo diễn sao , "Chẳng lẽ trùng hợp như vậy?"



Bất quá Trần Thiên không bất ngờ đến mức trực tiếp hỏi , huống chi lúc này James còn chưa có ra lò .



Buổi sáng Trần Thiên tại phòng tắm thì đã cân nhắc qua bộ phim nhẹ này vốn bán nhiều phim nhựa , hơn nữa Saw series mỗi một bộ phận đều cũng đủ lớn bán .



"Tôi là Trần Thiên , anh cũng có thể gọi tôi là Justine. James, rất hân hạnh được biết anh ."



"Cậu còn là sinh viên?"



"Vâng , tôi đang học ở University of Southern California " Trần Thiên trả lời với một nụ cười.



"Cậu, cậu sẽ không phải là sinh viên USC điện ảnh chứ?"



Trần Thiên nhún nhún vai: "Anh đã đoán đúng , năm nay là thời điểm Đại Tứ sắp nghênh đón tốt nghiệp , chẳng lẽ cậu cũng là?"



"Ồ, không, tôi đi học ở Melbourne, nhưng tôi đang làm những điều bạn học và có liên quan, kế hoạch của bạn là gì?"




"Tôi đang chuẩn bị cho chính mình một bộ phim nhựa." Trong trí nhớ của Trần Thiên Ôn Tử Nhân chính là lớn lên từ Úc, vậy người này chính xác là Ôn Tử Nhân , là một đạo diễn nổi tiếng trong tương lai



Anh tin tưởng Ôn Tử Nhân có thể giúp anh một phần trong khi l2m phim, về khả năng của Ôn Tử Nhân thì Trần Thiên không thể nghi ngờ



"Phim? Oh wow, điều này thực sự là một ý tưởng tuyệt vời, tôi gần đây cũng đã sẵn sàng,cậu tính làm loại phim nào , hành động, phim hài hay kinh dị?"



Cảm giác Ôn Tử Nhân đối với Trần Thiên rất tốt , bất quá hắn cũng không nhận ra Trần Thiên có thể quay hay chế tác gì, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng hứng thú của hắn .



"Kinh dị, sản xuất nhỏ."



"Thật sao? Tôi cũng có thể làm được một bộ phim sản xuất nhỏ và kinh dị, nhưng tôi vẫn muốn trong bộ phim còn có tội phạm và khủng bố, nhưng vẫn còn trong giai đoạn đầu tôi không có một ý tưởng cụ thể, có lẽ chỉ là thoáng qua, tôi không biết khi nào nó sẽ có được nó ra. "



"Nhìn cậu có vẻ như cậu sẽ thực sự hiểu điều này, có thể cậu có thể cho tôi một số hướng dẫn."



"Không sao, tôi cũng vậy cũng là người mới học , mọi người cùng nhau tiến bộ ."



Trần Thiên đem cách nghĩ nội dung và cốt truyện 《 Buried 》 nói ra , Ôn Tử Nhân nghe rất chân thành .



Theo Ôn Tử Nhân thì cách nghĩ của Trần Thiên về 《 Buried 》 rất sáng tạo , rất tuyệt vời :” Đây là một cách nghĩ rất táo bạo, một chiếc quan tài quá nhỏ kèm theo không gian cho mỗi người xem là tác động tuyệt đối là rất phù hợp, là một sự kích thích nhỏ cho dự sợ hãi của mỗi người xem,chỉ có một cái bật lửa và điện thoại di động, ánh sáng mờ nhạt và sự bất lực.



Trần Thiên, tôi dám chắc phim của cậu sẽ rất được hoan nghênh, có thể chứng iến bộ phim ra đời là Thượng đế ban ân cho tôi ( luna: anh có cần phải cuồng như thế không)



“ Phải không tôi cảm thấy máu của tôi đang sôi trào” Anh đã kể với kịch bản với một số câu chuyện đã được điều chỉnh so với bản gốc, vì vậy nó có thể nhận được lời khen ngợi từ Ôn Tử Nhân là kịch bản của anh được công nhận, anh thật rất vui



“Đáng tiếc, tôi không thể nhìn thấy kịch bản cụ thể, nếu thấy được kịch bản, tôi nghĩ sẽ đ1nh giá chuẩn xác hơn về bộ phim, tôi muốn gia nhập làm nên bộ phim này với cậu, cậu có thể cho tôi gia nhập cùng làm bô phim với cậu, được chứ?”



“Anh nói thật sao?”



“Đương nhiên, tôi không muốn cự tuyệt một bộ phim tuyệt như thế đâu, hơn nữa tôi lại rất thích những phim kinh dị và khủng bố ( sở thích kì lạ), mà chính một năm trước tôi cũng đã làm đạo diễn qua cho một bộ phim kinh dị, cảm giác rất tuyệt vời, nhưng tôi lại không có tiền…Trong khi đó phải cần hàng ngàn dollar để thuê diễn viên…”



“Nếu như anh nguyện ý, tôi muốn mời anh gia nhập cùng tôi”



Trần Thiên quyết định như vậy, nếu có thêm Ôn Tử Nhân anh không thể nghi ngờ là mình đã tìm thêm một người có khả năng cho bộ phim, còn có thể tạo nên một đội hợp tác tốt và đầy tài năng, không chừng hai người có thể mở riêng cho họ một công ty riêng chẳng hạn, Ôn Tử Nhận thật sự là một lựa chọn tốt



“ Cậu xác định đây không phải là nói giỡn” Ôn Tử Nhân vươn tay nhìn Trần Thiên



“ Đương nhiên, chuyện này thật sự là nghiêm túc”



“Thật khó tin, tôi chỉ mới nói theo cảm xúc của mình, thật ra tôi cũng chưa có kinh nghiệm gì nhiều, chỉ là vậy , cậu có thể suy nghĩ lại”



Trần Thiên cười : “ Tôi cũng không thể tin tưởng vào khả năng của mình nhưng nếu có một đối tác tốt, chúng ta cùng nhau làm và cùng nhau tin vào bản thân, anh là một đạo diễn tốt hay tin tưởng vào bản thân anh”



Nhìn Trần Thiên vẫn không rút tay về, Ôn Tử Nhân liền đưa bàn tay mình ra : “ Tôi nguyện ý”