"Vương Gia Hân! Anh Có Quyền Cướp Dâu Không???"

"Vương Gia Hân! Anh Có Quyền Cướp Dâu Không???" - Chương 2: Một cái nắm tay




Trong phòng là vậy ngoài phòng cũng chẳng khác là bao cô luôn có cảm giác anh rất quen thuộc nhưng cũng giống như anh cô không thể nhớ ra cô và anh đã từng gặp nhau chưa? Nhìn thư kí Hạ dọn đồ cô ủ rũ nói:

"Chị đi rồi có quay lại không???"

"Sẽ không nhưng khi nào chị trở về thành phố chị sẽ đến thăm em được không???"

Bạch Phương Nhã thở dài đây là lần đầu tiên cô làm thư kí sẽ không tránh khỏi những sai sót Hạ An đi rồi không có ai chỉ bảo cô, lúc ấy cô phải tự lo cho mình nhớ lại vẻ mặt lạnh lùng của Dược Khải Minh trong phong nó thật đáng sợ, cô e dè hỏi thư kí Hạ:

"Chị này, tổng giám đốc là người như thế nào vậy???"

Thư kí Hạ xoa cằm suy nghĩ hồi lâu rồi mới đáp lại Bạch Phương Nhã:

"Là một người hoàn mỹ, đẹp trai, giàu có nhưng.....rất lạnh lùng"

"Vây, chị có..."

Bạc Phương Nhã đang định nói tiếp thì điện thoại kết nối với phòng tổng giám đốc bất chợt vang lên:

"Thư kí Bạch vào phòng tôi ngay"

"Vâng thưa giám đốc"

Bạch Phương Nhã đứng dậy nhanh chóng vào phòng tổng giám đốc

'Tổng giám đốc có chuyện gì sao???"

"Pha cà phê cho tôi"

"Tôi sẽ đi ngay"

Cô vui vẻ ra ngoài, thực ra trước khi vào phòng cô đã rất lo lắng cô sợ rằng mình làm gì sai nên mới bị anh gọi vào nhưng giờ thì không sao nữ rồi, anh chỉ muốn cô đi pha cà phê thôi, thì ra anh cũng không đáng sợ như cô nghĩ. Haizz nhưng cô đâu biết anh chỉ đối xử như vậy với mình cô mà thôi.

Bạch Phương Nhã cầm cốc đi ra rót nước nóng mà đầu óc cô thì đang suy nghĩ vẫn vơ. Cô nhớ tới lần đầu tiên gặp anh, anh đã cười với cô, nhìn anh cười rất đẹp trai nha. Cô chợt mỉm cười bỗng cô cảm thấy tay mình nóng ran, bừng tỉnh cô nhìn thấy một dòng nước nóng đang tràn ra theo phản xạ cô vội rụt tay lại.

"CHOANG"

Cô khẽ kêu lên một tiếng, nhìn bàn tay đỏ ửng nhất thời cô không biết phải làm thế nào. Bỗng một bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay cô, kéo nhanh về phía vòi nước lạnh cảm giác đau đớn cũng bớt đi. Ngẩng đầu nhìn hóa ra là Dược Khải Minh, anh đang nắm bàn tay cô lật qua lật lại xem xét vết bỏng. Anh nắm tay lôi cô vào phòng rồi ra ngoài lấy hộp y tế cẩn thận băng cho cô

"Xong rồi, vài ngày tới không được chạm vào nước'

Từ đầu đến cuối Bach Phương Nhã đều nhìn chằm chằm vào Dược Khải Minh, đến khi anh lên tiếng cô mới ngại ngùng cúi đầu xuống.

Đứng dậy cô nói với anh:

"Cảm ơn anh tôi sẽ đi pha cà phê ngay"

"Không cần cô ra ngoài đi" Anh nhìn cô rồi ngồi vào bàn tiếp tục làm việc.

Bạch Phương Nhã suy nghĩ một hồi rồi quyết định vẫn nên đi pha cà phê cho Dược Khải Minh. Tiếng gõ cửa vang lên Bạch Phương Nhã bưng tách cà phê cẩn thận đặt trước mặt Dược khải Minh.

Anh nhíu mày nhưng vẫn cầm tách cà phê lên uống, rồi nói:

"Cảm ơn"

Bạch Phương Nhã ra khỏi phòng tiếp tục làm việc. cô làm được vài ngày đã bắt đầu quen với công việc thư kí này. Cô làm việc rất chăm chỉ cô luôn cố gắng để không phạm lỗi. Anh và cô nói chuyện cũng nhiều hơn.

Hôm nay, Dược Khải Minh đi làm rất sớm anh ngồi trong phòng chuyên tâm làm việc. Anh suy nghĩ hồi lâu, sau đó mới gọi cô vào phòng. Nhìn cô đi vào, anh cất tiếng nói với cô:

"Tối nay, cô tham gia tiệc của Vương tổng cùng với tôi"

"Tổng giám đốc, tôi có thể không đi được không???" cô e dè hỏi anh, cô không thích đi dự tiệc thực sự cô ghét ồn ào.

Anh ngẩng đầu nhìn cô thẳng thừng tuyên bố dập tắt ý định của cô:

"Không thể"

Bạch Phương Nhã đành ngậm ngùi ra khỏi phòng.

P/s: Mọi người thấy chương này như thế nào thông báo nha,chương sau sẽ có nhân vật mới mọi cùng chờ đón xem nhân vật đó là ai nhé(^_^) Sorry mọi người nha hôm qua mình có đọc lại phần giới thiệu nhân vật mình có gõ nhầm tên nhan đề truyện mong mọi người qua cho mình, mình sẽ cố gắng để không gõ sai nữa Thanks mọi người