Vương Gia Độc Sủng Ám Vệ

Vương Gia Độc Sủng Ám Vệ - Chương 41: Lệnh Triệu Hồi




Tây Môn Đông Thành hôm nay trở nên náo nhiệt hơn thường ngày. Người ta truyền nhau việc Hắc Nhị Vương Phủ sắp có đại hỉ. Chuyện Vương Gia lập gia thất vốn không phải chuyện gì kì lạ, nhưng việc Hắc Nhị Vương lập thất quả thực đã dọa sợ không ít người. Không biết nên nói là phúc hay họa đối với vị Vương Phi kia.



Cho đến tận giờ phút này tin tức về vị Vương Phi kia vẫn còn là một ẩn số. Chỉ có trong Hoàng Thất tin tức đã lan ra ngày rộng. Từ một gia nô đi thay đèn dầu cho đến phi tử của Hắc Đế cũng rỉ tai nhau bàn tán. Rốt cuộc Vũ Thanh Thanh là người như thế nào lại có thể lọt được vào mắt xanh của Hắc Lang.



Năm xưa khi Vũ Thanh Thiên cùng vợ ông ta qua đời. Ai cũng bàng hoàng nhớ về cuộc thảm sát diệt tộc mà Hắc Lang đứng đầu. Lục tộc Nam Triều, Bắc Triều, Bạch Phủ, Thuỷ Phủ, Tây Môn, Đông Môn. Sau 4 năm ròng rã nổi lên chiến tranh. Hắc Nhị Vương đã hoàn toàn diệt sạch nội địch. Xác nhập Tây Môn cùng Đông Môn. Bạch Phủ xác nhập Bắc Triều. Thuỷ Phủ xác nhập Nam Triều. Ranh giới được phân định rõ ràng, Tây Môn Đông Thành trở thành thủ phủ duy nhất thiết lập chế độ quân chủ và mở rộng quân đội.



Thời gian thấm thoắt trôi qua uy lực của Hắc Lang ngày một lớn. Hắn tuy tài mạo có thừa nhưng đáng tiếc thay một kẻ tâm tình bệnh hoạn như hắn đã khiến không ít hào môn vọng tộc ngao ngán. Không một thiên kim nhà nào dám nói gả. Hắn cũng chưa từng theo đuổi một ai. Mĩ nhân hắn thu nuôi nhiều không kể hết. Chính vì vậy, ngay tại điện Kim Loan thập đai Vương Gia cùng văn võ bá quan thiên tử thái hậu chứng kiến chính miệng hắn nói rằng, hắn đã nhìn trúng Vũ Thanh Thanh kẻ mà năm xưa hắn nhẫn tâm từ hôn không ai không khỏi cảm thấy kinh sợ. Vũ Thanh Thanh là một thiên tài dược thuật. Đến Thái Y trong cung cũng không ít lần mời cô ta đến bào chế dược nhưng cô ta chưa một lần lột bỏ lớp che mặt.



Tin Hỷ đã lan rộng, Vũ Thanh Thanh hôm nay được Hoàng Thái Hậu triệu hồi vào cung. Quả thực từ lúc Vũ Thanh Thiên chết, Cổ Ni Lạc chưa từng gặp lại nha đầu này. Không biết lớn lên cô ta

có bộ dạng như thế nào. Năm đó bà là người định hôn ước cho Hắc Lang. Nhưng bà không ngờ chính hôn thú đó lại dẫn đến kết cục xấu như vậy. Bà càng không thể ngờ một Hắc Lang trầm tĩnh bấy lâu lại trở nên tàn độc đến thế. Đứa trẻ này quả thực đã chịu không ít uỷ khuất. Nhưng bà lại không thực sự ủng hộ cho một bên nào.





Vương quyền chính là như vậy. Không có tranh đấu, không có chết chóc thì Hắc Tộc không thể phát triển. Kẻ mạnh nhất sẽ là người cầm trong tay sắc lệnh cao nhất. Hôn ước lần này giống như một ván cờ. Kẻ đi trước luôn là bên chủ động. Luôn có một nước cờ có thể khống chế tất cả các quân còn lại. Điều bà ta suy tính bấy lâu nay không thể để cho thế cục thêm loạn. Vũ Thanh Thanh này nhất định phải là kẻ có thể nắm giữ Hắc Lang. Nếu không thì thật sự không một thế lực nào khống chế nổi con sói hoang này nữa.

Vũ Thanh Thanh nhận được lệnh triệu hồi. Vũ Gia Phủ vẫn tĩnh lặng với các hoạt động chế dược cùng. Ôn Nhiên Thần bình thản đem Độc Đan nuốt xuống. Cơn đau bao tử giày xéo khiến tấm lưng mảnh thấm ướt mồ hôi. Mấy ngày này cô quyết định đem hạ sách dùng chính cơ thể mình thử độc để kích hoạt nội lực bên trong. Viên độc đan này là từ Rễ cây Trùng Gai. Độc của nó có thể giết chết một con gấu trưởng thành. Khi ăn vào huyết mạch ,sẽ khiến cho nội tạng thối nát.




- Chủ tử, Hoàng Thái Hậu ra lệnh triệu tập người, nếu người tiếp thử độc, e là không đủ khả năng tiếp kiến người trong cung.



Ôn Nhiên Thần nhăn mày vì đau đớn, huyết sen sau lưng bắt đầu lan rộng và nóng rực. Đôi mắt xanh bạc quét qua tiểu tử kia, lộ ra sát khí khiến kẻ đối diện phải rùng mình. Chính là nội lực ẩn sâu trong huyết mạch cô nhất thời bùng phát. Nhưng sự kích thích ít ỏi đấy không thể kích hoạt được nội lực đã mất kia.



- A Cát, ngươi có từng nghe qua Bạch Xà trong truyền thuyết Ngũ Độc không?




Đại Cát cúi đầu suy nghĩ, quả thực hắn đã từng nghe qua Truyền thuyết này, Bạch Xà trong truyền thuyết kia đã tu luyện đến cảnh giới Thần Khí. Tên hiệu là Linh Xà Vũ, một khi bị Linh Xà Vũ chém phải, máu không thể cầm, nhưng cổ kiếm kia có thật sự tồn tại hay không? Hắn hoàn toàn không biết Thanh Linh Xà Vũ mà Bạch Thiên Nhan nắm giữ có thật sự là Linh Xà Vũ mà thiên hạ đồn đại hay không?



- Ý của chủ tử là ?



Ôn Nhiên Thần lẳng lặng đem giải dược nuốt xuống, khoé môi bình thản nhếch lên một cái.




- Vài tháng trước ta đã được diện kiến Linh Xà Vũ. Nó chính xác là Bạch Xà trong truyền thuyết. Ngươi tìm cách mang nó về đây.



Đại Cát cúi người, nhiệm vụ lần này nhất định hắn không thể sai xót.



Sau khi trở về điện chính. Ôn Nhiên Thần thay lên một bộ trang phục màu tím nhạt. Vạt áo voan mỏng màu ngọc trai được khoác nhẹ bên ngoài. Mái tóc óng ả như tơ lụa được cột lại một nửa. Không nữ trang, không son phấn. Thần thái ung dung xinh đẹp kia vẫn quá đỗi nổi bật. Sợ là lần diện kiến này sẽ doạ sợ không ít người.



Xe ngựa thêu Phượng của Hoàng Cung vừa đến cổng Vũ Gia. Ngũ Công Công cung kính hướng cổng cúi người. Vũ Thanh Thanh cùng Đại Cát bước ra ngoài. Theo sau còn có hai nữ tì mặc áo xanh. Vẻ xa hoa của cỗ xe đã thu hút không ít ánh mắt tò mò của người dân. Đã không ít kẻ tò mò bỏ cả hàng quán chạy ra xem người. Mĩ nhân bao đời nay quốc gia nào cũng có. Nhưng thật sự cho đến tận ngay lúc này họ mới hiểu thế nào là khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn. Đẹp đến kinh động lòng người.



Vũ Thanh Thanh không còn mang khăn che mặt. Khuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo cùng cặp mắt xanh tựa hồ thu giống như bóp nghẹt tâm trí của hàng trăm người. Ngũ công công vốn đã hầu vua ba đời cũng chưa từng thấy qua tiên sắc tuyệt thế như vị cô nương trước mắt. Đúng là vẻ đẹp hại nước hại dân mà. Bây giờ ông đã hiểu vì sao Hắc Nhị Vương lại rung động trước nữ nhân này. Là nam nhân thì trừ khi bị tịnh thân như ông ta mới không có cảm giác. Vũ Thanh Thanh này quả thực sẽ trở thành hiểm hoạ.