Vườn Cây Của Tôi Nổi Tiếng Trên Mạng

Chương 2




Diệp Hàm đi vào vườn bách thảo Nam Sơn.

Cửa quay từ lâu đã mất đi chức năng vốn có, cô bèn nghiêng người lách qua, không để tro bụi dính vào dù chỉ là một mảnh góc áo.

Đưa mắt nhìn xung quanh, vườn bách thảo Nam Sơn có diện tích rất lớn, theo như hệ thống báo cáo, diện tích nơi này lên tới con số 300 mẫu.

Tuy rằng không thể so sánh với công viên rừng quốc gia có diện tích hơn 15.000 mẫu, nhưng đây là vườn bách thảo tư nhân, diện tích như vậy đã là không tệ rồi.

Đi vào bên trong vườn, đập vào mắt chính là mấy hồ nước rợp bóng cây xanh, còn có thác nước hòn non bộ được trang trí ở bên cạnh.

Vốn nên là cảnh tượng có thể khiến cho người ta trước mắt sáng ngời, nhưng bây giờ lại chỉ khiến cho người xem không nhịn được mà nhíu mày.

Nước trong hồ gần như đã khô cạn, bên trong toàn là cành khô lá úa, vô cùng bẩn thỉu; cỏ dại cũng mọc đầy trên hòn nam bộ, nhìn từ xa trông chẳng khác nào một người đàn ông vô gia cư khoác một chiếc áo rách rưới, trông lôi thôi lếch thếch cực kỳ.

Bảy tám năm trước, nơi này từng là khu nghỉ dưỡng suối nước nóng ngoài trời, mấy hồ nước kia cũng đều là hồ suối nước nóng lượn lờ sương trắng.

Sau này lại bởi vì quản lý yếu kém nên đã đổi chủ, cải tạo thành vườn bách thảo Nam Sơn.

Nhưng bởi vì số tiền đầu tư ban đầu cho vườn bách thảo quá lớn, hơn nữa cũng không có danh lam thắng cảnh gì đặc sắc, vị trí cách nội thành cũng khá xa, thế nên sau khi thu hút được một lượng lớn du khách khi mới khai trương, từ đó về sau khách tới tham quan đã càng ngày càng ít đi.

Hiện giờ vườn bách thảo Nam Sơn này gần như đã bị bỏ hoang, công nhân cũng đã bị sa thải gần hết.

Vườn bách thảo rộng lớn như vậy lại không người hỏi tới, thật sự là có chút đáng tiếc.

Diệp Hàm không nhịn được mà cảm thán một câu ở trong lòng, cô vừa đi về phía trước, vừa chậm rãi quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Các loài thực vật được giới thiệu ở trong vườn cũng không nhiều, hầu hết là cây lá rộng thường xanh, cây lá kim, cây bụi... thường thấy ở các công viên, chúng phân bố thưa thớt ở hai bên đường.

Trong số này có những cây đã chết héo, còn lại thì vẫn mạnh mẽ vươn mình đứng thẳng.

Bởi vì đã lâu chưa được cắt tỉa nên những cành phía trên mọc um tùm như cỏ dại, cây cao không chút bó buộc duỗi thẳng thân, vươn ra vô số nhánh, bày ra dáng vẻ 'đừng có động vào tôi' vô cùng hoang dã, giống như hận không thể chọc cành cây vào mắt người ta.

Diệp Hàm cúi đầu né khỏi 'ám khí' ở trên đỉnh đầu, cô dừng lại ở ven đường, giơ tay sờ lên vết nứt trên vỏ cây, lại ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng đất đai nơi này một chút.

Mấy ngày hôm trước trời vừa đổ một cơn mưa, nhưng những điều này cũng không thể giảm bớt được 'sự khủng hoảng' mà thực vật phải đối mặt.

Lớp đất phía bên trên rất cứng, rễ cây cắm sâu vào trong lòng đất sẽ không thể nào hô hấp được... Đầu tiên là phải cày xới cho tơi đất, còn phải tiến hành làm cỏ, bón thúc, cắt tỉa,...

Đây tuyệt đối là một 'công trình' vô cùng lớn!

Diệp Hàm tiếp tục đi về phía trước, đập vào mắt cô là một hồ nước nhân tạo cực kỳ rộng lớn.

Một hành lang dài quanh co đã được xây dựng ở trên mặt hồ, nó nối thẳng đến giữa trung tâm hồ.

Còn khoảng hai tuần nữa là sẽ đến thời điểm hoa sen bắt đầu nở rộ, nhưng nơi này lại hoàn toàn không có cảnh tượng hoa sen nở rộ đầy hồ, phần lớn lá sen đã khô vàng héo rũ...

Dưới ánh nắng mặt trời, tất cả đều rũ xuống, bày ra khung cảnh mục nát.

Lúc đi tới gần hồ còn có thể ngửi thấy một mùi rất lạ.

Hẳn là nơi này đã không được làm sạch trong một khoảng thời gian dài.

Diệp Hàm nhìn nước đọng ở bên dưới và rong rêu mọc lên ở khắp nơi, cô không khỏi nhíu mày, lập tức lấy ra một chiếc khẩu trang ở trong túi rồi đeo lên mặt.

Mùi này đúng là không hề dễ ngửi một chút nào.

Cô chỉ mới đi lại gần thôi mà đã như vậy rồi, chứ đừng nói tới mấy loài thực vật sống ở bên trong.

Cần phải mau chóng xử lý, nếu không sinh vật ở trong hồ sẽ bị vạ lây.

Diệp Hàm đi dọc theo con đường làm bằng ván gỗ đến bên kia hồ.

Mỗi một bước đi, tấm ván gỗ dưới chân sẽ phát ra tiếng kêu cót két rất nhỏ.

Cô dùng sức dẫm lên, khả năng chịu lực không có vấn đề gì, nhưng bề mặt đã bị hao mòn, bong tróc nhiều chỗ, cần phải được sửa lại.

Phía bên kia của hồ nhân tạo là một rừng trúc nhỏ, không hề có lối đi uốn lượn lịch sự tao nhã, chỉ còn sót lại mấy thân trúc mảnh khảnh mỏng manh, ánh nắng chiếu xuyên qua những khe hở này, chói đến mức khiến cho người ta rất khó để mở mắt.

Cái nắng của tháng sáu đã mang theo một chút cảm giác nóng rát, hiện giờ lại đang là giữa trưa, cảm giác oi bức như mây đen ập đến, khiến cho lòng người không khỏi có chút khó chịu.

Diệp Hàm dùng tay che đi ánh nắng mặt trời chói chang, cô tìm một nơi râm mát rồi ngồi xuống, ngón tay thon dài dùng sức vặn chiếc nắp của chai nước khoáng.

Rất nhanh, nước khoáng mát lạnh đã giúp đôi môi khô ráo trở nên ẩm ướt, căng mọng hơn rất nhiều, giống như là hoa đào dính sương mai, tô điểm thêm một chút nhan sắc tươi sáng cho vườn bách thảo đã bị bỏ hoang này.

Nghỉ ngơi trong chốc lát, Diệp Hàm lấy ra một chiếc mũ lưỡi trai đã chuẩn bị sẵn ở trong túi, sau khi đội lên trên đầu, cô lại tiếp tục đi về phía trước.

Phía trước mặt là khu ngắm hoa và vườn cây cảnh, cũng là nơi được chăm chút nhất trong vườn bách thảo: Ví dụ như vườn hoa cúc, vườn hoa hồng, vườn mẫu đơn, vườn mai,... được xây thành các khu độc lập có tường bao quanh.

Dù chỉ treo duy nhất một tấm biển, nhưng từ bên ngoài cửa đã có thể nhìn thấy cỏ dại mọc lên ở khắp nơi, càng tô điểm thêm cho sự hoang tàn ở nơi này.

Diệp Hàm đi vào bên trong vườn, cẩn thận tìm kiếm 'viên ngọc bị ẩn giấu' ở giữa đám cỏ dại.

Sau khi tìm kiếm một phen, cuối cùng cô đã tìm thấy một vài cây mẫu đơn trắng đang nở hoa ở góc vườn mẫu đơn.

Loài mẫu đơn trắng này có sức sống rất mãnh liệt, chịu được nắng được mưa, thời gian ra hoa cũng rất dài.

Tuy nhiên lúc này không gian sống của chúng đã bị cỏ dại chiếm mất, chúng chỉ có thể đáng thương co ro ở trong góc, bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt, cũng không biết có thể sống sót được hay không.

Diệp Hàm ngồi xổm xuống, cô dọn sạch đám cỏ dại ở xung quanh, sau đó lại nhặt một cành cây thô để xới đất.

Hiện giờ cũng không còn dụng cụ nào khác, cô chỉ có thể xử lý một cách đơn giản.

Một lúc sau, khuôn mặt trắng nõn của Diệp Hàm đã phủ một lớp mồ hôi mỏng, vài sợi tóc tơ dính vào hai bên má khiến cô cảm thấy hơi khó chịu.

Sau khi đã làm xong mọi thứ, Diệp Hàm mới dùng khăn ướt lau sạch vết bẩn ở trên tay.

Cô đứng dậy, xoa xoa cổ chân đã có chút tê dại.



Lòng bàn tay trắng nõn bị cỏ dại cứng cáp cứa vào, cảm giác nóng rát cũng bắt đầu lan tràn.

Giơ tay lau đi mồ hôi trên mặt, lại nhìn khung cảnh hoang tàn xung quanh, Diệp Hàm yên lặng thở dài:

“Quả nhiên sẽ không tự dưng có bánh từ trên trời rơi xuống.”

Dọc đường đi, bảng hiệu bị bong tróc, cửa quay bị hỏng, ao tù nước đọng, thực vật thì nửa chết nửa sống, rồi còn hồ nhân tạo tỏa ra mùi hôi thối...

Tất cả những điều này đã nói lên một sự thật: Vườn bách thảo Nam Sơn này còn tệ hơn cả những gì Diệp Hàm tưởng!

Tuy là đúng ngành đúng nghề + tiền lương lại cao, nhưng Diệp Hàm vẫn không tránh khỏi cảm thấy có chút bất lực.

Vườn bách thảo này đã bị bỏ hoang lâu như vậy, cũng không biết phải mất bao lâu mới có thể khôi phục lại được như lúc đầu.

Đúng lúc này, hệ thống vốn đang im lặng đột nhiên lên tiếng:

【Chủ nhân, nhiệm vụ tân thủ đã được tuyên bố, hãy nhanh chóng kiểm tra và nhận nhiệm vụ.】

Giây tiếp theo, trước mặt Diệp Hàm đột nhiên xuất hiện một giao diện trong suốt cực kỳ lớn.

Nó mỏng đến mức như thể không có độ dày, còn bay lơ lửng ở giữa không trung giống như không hề chịu một chút áp lực nào của trọng lực.

Trình độ khoa học kỹ thuật như vậy, có thể nói trình độ ở Trái Đất hiện giờ hoàn toàn không thể nào so sánh được.

Thông tin của cô được hiển thị ở phía bên trái của giao diện.

【Họ và tên: Diệp Hàm (Ye Han)

Giới tính: Nữ

Tuổi: 22

Liên kết hệ thống: Số B544 Ngân Hà

Hành tinh tương ứng: Hệ Mặt Trời - Trái Đất

Nơi thu thập thông tin: Vườn bách thảo Nam Sơn

Tiến độ thu thập: 0

Cứu giúp các loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng: 0】

Giao diện này đã xuất hiện một lần vào lúc liên kết với hệ thống, thế nên trên mặt Diệp Hàm cũng không hề lộ ra vẻ kinh ngạc.

Rất nhanh, giữa màn hình sáng đã hiện ra một khung thoại:

【Mời hoàn thành nhiệm vụ tân thủ: Giải cứu các loài thực vật ở trong vườn (tỷ lệ sống tổng thể không được dưới 80%), thời gian: một tháng.

Nếu không hoàn thành thì sẽ bị trừ một triệu tiền lương.】

Trừ một triệu tiền lương???

Tầm mắt của Diệp Hàm dừng lại ở hàng chữ cuối cùng, cô không khỏi nhíu chặt mày.

Gì chứ, bánh từ trên trời rơi xuống còn chưa kịp nếm thử thì đã bị lấy lại sao?

Tuy Diệp Hàm đã đoán ra được mọi chuyện sẽ không hề đơn giản như vậy, nhưng cô hoàn toàn không nghĩ tới mình vừa mới bắt tay vào làm thì đã bị bắt trải nghiệm chế độ khó.

Nhìn vườn bách thảo hoang tàn trước mặt, Diệp Hàm không khỏi rũ mắt suy tư.

Cô có thể áp dụng chiêu thức trả hàng trong vòng bảy ngày không?

Giống như đã biết được suy nghĩ ở trong đầu Diệp Hàm, trong nháy mắt, màn hình sáng lại xuất hiện một dòng chữ mới:

【 Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, người chơi sẽ được nhận một gói quà tân thủ: Dung dịch dinh dưỡng thực vật *1, Máy lọc nước *1. 】

Diệp Hàm nhìn chằm chằm phần thưởng vài giây, dưới sự tò mò, cô bèn nhấn vào phần giới thiệu sản phẩm.

【Tên sản phẩm: Dung dịch dinh dưỡng thực vật

Tác dụng của sản phẩm: Kích thích hoạt tính của tế bào, thúc đẩy sự phát triển của thực vật, giúp thực vật tràn trề nhựa sống.

Tương ứng độc quyền: Phòng nghiên cứu Ngân Hà B6037, số bằng sáng chế XXXXXXX

Tên sản phẩm: Máy lọc nước

Tác dụng của sản phẩm: Sử dụng công nghệ phân hủy và tái chế vi hạt để giám sát và lọc sạch nguồn nước, đồng thời điều chỉnh chất lượng nước về trạng thái phù hợp nhất cho sự sinh tồn của giống loài.

Bằng sáng chế: Phòng nghiên cứu Ngân Hà D1881, số bằng sáng chế XXXXXXX

Thời gian sử dụng: Vĩnh viễn】

Diệp Hàm đọc đi đọc lại phần giới thiệu sản phẩm, mắt hạnh lập tức sáng bừng lên.

Đối với những điều mà bản thân chưa biết đến, Diệp Hàm luôn chứa đầy sự tò mò. Mà hai loại sản phẩm này đã hoàn toàn khơi dậy sự hứng thú của cô.

Và đồng thời ở trong lòng Diệp Hàm cũng đã có chút tin tưởng vào việc xây dựng lại vườn bách thảo.

Trước mắt đã sắp đến mùa sen nở, nếu dung dịch dinh dưỡng thực vật hiệu quả đúng như giới thiệu sản phẩm... có lẽ có thể đuổi kịp thời kỳ ra hoa là từ tháng 7 đến giữa tháng 8, đến lúc đó cảnh tượng hoa sen nở rộ đầy hồ chắc chắn là vô cùng đẹp đẽ.

Máy lọc nước cũng là một thứ rất hữu dụng, có thể giảm bớt đáng kể chi phí vận hành và bảo trì hồ nhân tạo.

À đúng rồi, chi phí vận hành và bảo trì.

Cho dù là lọc nước, sửa lại đường ván gỗ, hay là dọn cỏ, cắt tỉa cành lá gì đó, những việc này đều mất rất nhiều tiền.

Diệp Hàm bèn hỏi: “Nguồn vốn ở vườn bách thảo Nam Sơn hiện giờ còn lại bao nhiêu?”

Hệ thống: “...”



Diệp Hàm: “...”

Sẽ không phải... là trừ số tiền này vào khoản một triệu kia đấy chứ?

Diệp Hàm hít sâu một hơi, cảm thấy tâm trạng vốn đang bình tĩnh đã có dấu hiệu bất ổn trở lại.

Hệ thống: “Mong chủ nhân hãy chi tiêu một cách hợp lý...”

Diệp Hàm mặt không biểu tình cười lạnh một tiếng.

Hệ thống thức thời ngậm miệng, sau đó lập tức biến mất cùng với màn hình sáng.

*

Ban đêm, trong ký túc xá tối đen như mực lại sáng lên vài ánh đèn, đứng ở dưới lầu nhìn lên trên là có thể trông thấy bóng người mơ hồ ở phía sau cánh cửa sổ.

Diệp Hàm mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình ngồi ở trước bàn làm việc, mái tóc dài mượt mà xõa tung ở phía sau lưng, đuôi tóc có hơi ẩm ướt.

Lại gần là có thể ngửi thấy mùi hương đặc trưng sau khi tắm gội, tươi mát dễ chịu, hoàn toàn xua tan đi cái nóng bức đầu hè.

Đèn dây tóc phản chiếu vẻ mặt nghiêm túc của nữ sinh, ngón tay nhỏ dài trắng nõn, vừa cầm bút vừa suy tư, sau đó lại nhanh chóng viết viết vẽ vẽ gì đó lên tờ giấy trắng.

Chữ viết xinh đẹp và hình vẽ phác thảo dần dần phủ kín toàn bộ mặt giấy, gọn gàng mà tinh tế.

Thời gian một tháng tuy rằng khá gấp gáp, nhưng cũng không phải là không thể thực hiện được.

Vì nhiệm vụ là cứu giúp thực vật ở trong vườn, bảo đảm tỷ lệ sống sót của chúng, như vậy vấn đề cần phải quan tâm đầu tiên sẽ là:

Liệt kê chi tiết các loài thực vật hiện có và sự phân bố của chúng trong vườn bách thảo Nam Sơn, sau đó tiến hành xử lý từng loài một; lập kế hoạch thời gian hợp lý và không lãng phí một phút hay một giây nào.

Diệp Hàm đã vẽ ra một bản đồ đơn giản về vườn bách thảo Nam Sơn.

Vườn bách thảo rất lớn, ngoại trừ những nơi mà hôm nay cô từng đi qua, phía sau còn có gần một trăm mẫu đất hoang chưa được khai phá nối liền với núi non.

Chẳng qua hiện tại tạm thời không cần phải suy xét đến mấy vấn đề này, đó đều là mấy chuyện của sau này.

Trước mắt, các khu vực phân bố chính của thực vật trong vườn bao gồm:

1. Cây lá rộng, cây thường xanh, cây kim, cây bụi,... ở hai bên đường, tổng cộng có hơn 500 cây.

2. Cây thủy sinh trong hồ nhân tạo.

3. Rừng trúc.

4. Khu ngắm hoa và khu cây cảnh.

5. Khu bảo tồn cây cổ thụ: Cây bàn đào *1, cây bạch quả *2, cây tùng La Hán *1, cây phong lá đỏ *1, tổng cộng có 5 cây.

Trong đó, hai khu vực 1 và 2 là quan trọng và cấp bách nhất, mất rất nhiều thời gian và phải ưu tiên xử lý trước.

Không chỉ chủng loại đa dạng mà số lượng cũng là nhiều nhất, Diệp Hàm bèn khoanh hai hạng mục này lại, sau đó vẽ một dấu hoa thị ở bên cạnh.

Khu vực 3, 4 cũng quan trọng nhưng không quá khẩn cấp, chỉ cần trồng số hoa còn sót lại vào chậu và chăm sóc chúng một cách tỉ mỉ là được. Về phần dọn cỏ, sửa lại hàng rào thì có thể để sau.

Còn khu vực 5... những cây cổ thụ trăm năm này được các tình nguyện viên chăm sóc nên tạm thời sẽ không có vấn đề gì.

Chẳng qua... động tác cầm bút của Diệp Hàm hơi ngưng lại, trước mắt hiện lên hình dáng của cây bàn đào.

Chiều cao của nó chỉ khoảng bảy, tám mét, so với cây bạch quả và cây tùng La Hán mọc lên thẳng trời ở bên cạnh thì rõ ràng là thấp hơn rất nhiều, cành lá vươn ra bên ngoài chạm vào hàng rào, khiến cây bàn đào này trông có vẻ vô cùng đồ sộ.

Nhưng đây cũng chỉ là những biểu tượng ở bên ngoài, bởi vì bên trong thân cây từ lâu đã khô quắt queo, bị côn trùng đục rỗng, lớp gỗ cũng đã mục nát, bề mặt xuất hiện nhiều vết nứt, không hề bằng phẳng, thân cây khô gầy đã hoàn toàn không thể gánh nổi sức nặng của cành lá bên trên.

Quan sát kỹ hơn một chút, một trong những nhánh cây phải chịu lực quá nặng đã trực tiếp gãy khỏi gốc, nghiêng sang một bên, nếu không nhờ giá đỡ do con người dựng lên, có lẽ nó đã gãy thành hai mảnh rồi.

Theo quan điểm của Diệp Hàm, cây bàn đào này không khác gì một ông lão đang kéo dài hơi tàn, phải dùng đến nạng để giúp cơ thể của mình có thể đứng vững, nhưng cho dù có dùng tất cả mọi cách, cũng không thể ngăn cản sức khỏe đang ngày càng xuống dốc.

Có lẽ là do trong lòng có chút xúc động, cô bèn nhìn vào bảng hiệu.

【Tên: Cây bàn đào

Thuộc họ: hoa hồng, đào

Tuổi cây: hơn 400 năm

Phân loại: cây cổ thụ cấp hai quốc gia, cây cần được bảo tồn trọng điểm của thành phố W】

Thế nhưng đã sống hơn 400 năm rồi.

Diệp Hàm có chút hoảng hốt, đối với một cây đào bình thường tuổi thọ chỉ có 20 - 25 năm mà nói, đây thật sự chính là một kỳ tích!

Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, kỳ tích này không biết còn có thể kéo dài được bao lâu.

Nghĩ đến đây, Diệp Hàm bèn dùng ngòi bút khoanh tròn tên của cây bàn đào.

Nếu có đủ thời gian, cô sẽ thường xuyên chú ý tới tình trạng của cây cổ thụ này, hy vọng có thể tìm ra được cách để cứu nó.

Ngoài việc cứu giúp các loài thực vật ở trong vườn, thì những việc như lau chùi bảng hiệu, lọc sạch nước trong hồ, sửa lại đường ván gỗ... hoàn toàn có thể làm sau.

Đương nhiên, vì để tiết kiệm thời gian, có thể thực hiện đồng thời một số bước.

Sau khi đã liệt kê và phân loại từng vấn đề một, những suy nghĩ phức tạp ban đầu giống như được kéo tơ lột kén, dần dần trở nên rõ ràng, suy nghĩ cũng trở nên thông suốt hơn rất nhiều.

Nhìn chữ viết ở trên mặt tờ giấy trắng, Diệp Hàm bèn duỗi người một cái, sau đó dựa lưng vào ghế.

Hôm nay đã đi bộ rất nhiều, thật sự là quá mệt mỏi, những việc còn lại thì để ngày mai làm đi.

Mọi việc vẫn nên tiến hành từng bước từng bước một... đối với nhiệm vụ tân thủ lần này, Diệp Hàm có sự tự tin rằng mình sẽ làm được.