Tình hình trên chiến trường lúc này, các cánh quân cộng hòa đang tấn công từ hai mặt trước sau, Đại Đoàn Quân Bóng Ma đang co cụm thành một khối cứng chắc ở giữa với xương sống là hai binh chủng pháo binh và xe tăng đang nhả đạn dữ dội.
Hỏa lực của đối phương rất mạnh trong khi quân cộng hòa không có vũ khí tương xứng. Tên lửa vác vai chỉ phát huy được hiệu quả trong khoảng cách gần, nhưng vào lúc này bộ binh không thể tiến vào trung tâm của trận đánh.
Clark Hunt nói với Tài:
- Chúng ta đang ở thế thua. Nếu không vô hiệu hóa được hỏa lực của đối phương thì hai bên sẽ dằng dai ở đây mãi cho đến khi Thomas kéo được quân từ phía Tây Nam trở về.
Trời đang đổi màu. Ánh dương hiện ra ở cuối đường chân trời. Chẳng mấy chốc đêm qua, ngày tới.
Tài nhìn thế trận, nhận ra rằng trên khu vực đất đai rộng lớn, Đại Đoàn Quân Bóng Ma đang tập trung khoảng bốn trăm chiếc xe tăng và ba nghìn khẩu pháo. Chúng tạo thành một khối liên kết rất khó phá vỡ.
Thế co cụm này có điểm mạnh nhưng cũng có điểm yếu. Mạnh ở chỗ hỏa lực được tập trung thành một khối thống nhất nên tạo thành sức sát thương rất lớn, yếu ở chỗ nếu bên bao vây cũng có hỏa lực tương xứng thì có thể dễ dàng phá nát đội hình.
Tài không rõ Logan có tính trước được diễn biến bất lợi này không. Các sư đoàn xe tăng và pháo binh di chuyển chậm nên không được huy động cho chiến dịch lấy thần tốc làm phương châm này. Thực tế là có một trung đoàn pháo binh, nhưng trung đoàn ấy đang ì ạch leo dốc để chiếm giữ các điểm cao trên núi Denali. Bên cộng hòa vì vậy không có bất kỳ phương tiện nào để phá vỡ thế tập trung hỏa lực của đối phương.
Trong lòng hắn sục sôi ngọn lửa của sự quyết tâm.
Hắn đã dám kéo quân đội của mình đến đây thì nhất định hắn sẽ dẫn họ đến chiến thắng.
Tài quát lớn:
- Thông báo với toàn quân tập trung hỏa lực vào bên cánh phải đối phương theo hướng chúng ta và là cánh trái theo hướng đối diện. Yêu cầu giữ nguyên đội hình trong vòng mười lăm phút, chờ chỉ đạo tiếp theo.
Clark Hunt không hiểu câu nói đó có nghĩa gì nhưng vẫn ra lệnh cho liên lạc viên truyền thông điệp đó cho các Sư Đoàn bạn.
Các cánh quân cộng hòa bắt đầu dồn binh lực tấn công vào cánh phải theo chiều tấn công của Sư Đoàn Một. Quân Đại Bàng nhận ra điều này, cũng dồn hỏa lực đáp trả.
Tài chớp thời cơ, thúc đế giày vào hông Mặt Trời Đen.
Con ngựa dũng cảm hiểu ý chủ, liền ra sức lao lên phía trước.
Khoảng cách giữa Tài và trung tâm chiến trường lúc này áng chừng một cây số, lấy tốc độ cao nhất của Mặt Trời Đen thì chỉ mất năm mươi giây là đến nơi.
Đó là năm mươi giây dài nhất trong cuộc đời hắn.
Quãng đường một cây số ấy hoàn toàn trống trải, không có vật gì che khuất tầm nhìn, cũng không có công trình xây dựng nào che chắn lúc bị tấn công.
Linh Giác Đỏ bừng sáng. Hai mắt Tài đã chuyển hẳn sang màu đen. Hắn bước vào trang thái mạnh nhất nhưng cũng khó kiểm soát nhất.
Năm giây, mười giây, mười lăm giây, rồi hai mươi giây đầu tiên trôi qua bình an vô sự.
Đến giây thứ hai mươi mốt thì một chiếc xe tăng đã nhận ra sự bất thường.
Hình ảnh của Tài hiện ra cực kỳ nổi bật, bởi hắn cùng con ngựa là vật thể duy nhất đang di chuyển trên một chiến trường rộng lớn đang bị đông lại.
Chiếc xe tăng quay nòng pháo về phía Tài và nhả đạn. Tài né được. Viên thứ hai, vẫn né được.
Giây thứ ba mươi.
Lệnh báo động đã lan ra toàn quân. Các xe tăng lần lượt xoay nòng pháo về phía Tài.
Một chùm đạn bay đến.
Khi đạn tiến vào không gian linh giác thì chúng như đông lại trước mắt Tài. Hắn có thể nhìn thấy từng viên đạn, hướng bay và khoảng cách giữa chúng. Hắn cẩn thận lựa chọn con đường hẹp, luồn lách giữa các viên đạn để tiến lên.
Hắn đã vượt qua được đợt tấn công này.
Giây thứ bốn mươi.
Trước mặt hắn là hai trăm bảy mươi sáu viên đạn hiện ra cùng lúc. Khoảng cách giữa chúng quá nhỏ bé khiến cho ngay cả việc luồn lách cũng trở nên bất khả thi.
Tài buộc phải chọn lựa.
Bên phải đạn bay thưa hơn bên trái, nếu hắn có thể chẻ đôi một viên đạn trong số đó thì sẽ mở được đường máu để tiến lên.
Tài hiểu rằng chẻ đôi một viên đạn xe tăng không giống chẻ đôi một viên đạn súng lục, bởi bên trong đạn xe tăng chứa lượng thuốc nổ rất lớn. Lực tác động quá mạnh sẽ khiến viên đạn ấy phát nổ và gây ra phản ứng dây chuyền.
Nhưng thà liều mạng còn hơn nhắm mắt chịu chết.
Tài tay phải cầm chắc dây cương, tay trái căn góc chuẩn xác chém vào đầu đạn, bổ nó thành hai nửa bằng nhau chằn chặn.
Lúc Tài vượt qua rồi thì một đốm lửa màu xanh nhỏ bé bốc lên trong màn sương mờ mịt.
Từ đốm lửa nhỏ bé ấy ngọn lửa bắt đầu lan tràn. Một tiếng nổ kinh khiếp vang lên, kéo theo một chuỗi tiếng nổ dây chuyền.
Sức nổ từ đằng sau hất tung Tài và ngựa văng ra xa hàng chục mét. Đầu óc hắn choáng váng, toàn bộ phần lưng nát bấy, máu trong mồm và trên lưng tuôn chảy như suối.
Hắn không để ý đến tình trạng của mình, lồm cồm bò dậy tìm ngựa.
Mặt Trời Đen không thương nặng như hắn, có lẽ vì viên đạn nổ ở vị trí cao. Nó chỉ bị chảy một ít máu ở mông và hông.
Tài gầm lên:
- Nhanh nào, Mặt Trời Đen. Chúng ta phải tiến lên, ở lại đây là chết.
Hắn biết rằng nếu chậm thêm vài giây nữa đạn pháo sẽ từ trên trời dội xuống, cày nát khu vực này.
Trước mặt là thiên đường, hiện tại là địa ngục.
Ráng thêm mấy chục mét nữa thôi là cuộc chiến sẽ xoay chiều.
Mặt Trời Đen gượng dậy, hí lên một tiếng nghe đầy tức giận.
Tài nhảy phắt lên mình ngựa, lao đi.
Hắn đã vượt qua được một cây số ấy để tiến vào vị trí địch quân đang co cụm.