Đại Đoàn Quân Mãnh Hổ thiết lập cầu phao để vượt đầm lầy. Do khoảng cách giữa hai bờ quá xa, vật tư không đủ nên chỉ có thể thiết lập một cầu.
Tiến độ vượt đầm lầy rất chậm, sau một tuần mới đưa được sư đoàn đầu tiên sang bờ bên kia.
Logan quyết định theo tiền quân đi trước để nắm tình hình.
Vượt qua đầm lầy, gã nhìn thấy một vùng đồng bằng rộng lớn. Xa xa bên tay trái, phía Bắc, mờ mờ hiện ra một dãy núi cao.
Nỗi lo ngại đã theo gã ngay từ thời điểm quyết định vượt đầm lầy tiếp tục dày vò gã. Tuy vậy Logan không dám đốc thúc quân sĩ, bởi đại quân đang di chuyển ngày đêm, không có cách nào đi nhanh hơn được nữa. Thêm vào đó, do số lượng nhân lực, thiết bị, phương tiện được vận chuyển quá nhiều, quá nặng, quá cấp tập mà các cấu phần cầu phao thường xuyên hỏng vỡ, cần thay mới. Những yếu tố bất lợi này càng làm chậm thêm quá trình chuyển quân.
Ý đồ của Logan là sau khi đưa được phân nửa lực lượng sang bên này thì sẽ tiến hành hai mặt giáp công hẻm núi nhằm thiết lập một tuyến đường giao thông an toàn, đỡ rủi ro hơn cho quân mình.
Logan hầu như thức trắng mỗi đêm để theo dõi việc chuyển quân. Gã cho xây một vọng gác kiêm phòng làm việc cách đầu cầu phao chỉ một trăm mét, từ đây gã có thể nhìn thấy các đơn vị Meridia đang xuất hiện ngày càng dày thêm bên bờ này của đầm lầy.
John Green cười hỉ hả. Gã mang rượu đến uống với Logan, nhưng Logan từ chối.
Gã biết rằng đây vẫn chưa phải là thời điểm an toàn. Còn xa mới đến thời điểm an toàn. An toàn không phải là lúc tất cả các lực lượng sang được bờ như kế hoạch, mà là lúc chiếm lại được hẻm núi. Lúc đó quân Meridia mới bắt đầu gọi là có bàn đạp để thực hiện cuộc tấn công sâu hơn vào hậu phương của Đế quốc Đại Bàng.
John không hiểu được suy nghĩ của Logan. Mặc dù đã chỉ huy quân đội trong nhiều năm và là một trong ba thống chế cao nhất của Liên Minh, năng lực của gã vẫn hết sức hạn chế. Gã hiểu được các chiến thuật cơ bản, hiểu được tầm quan trọng của hậu cần, nhưng từ ý thức mang tính lý thuyết đó cho tới việc vận dụng một cách thành thạo trong điều kiện chiến trường phức tạp là một khoảng cách vô cùng xa xôi.
Logan không uống thì John tự thưởng chai rượu cho mình. Gã uống một chai chưa đã, lại uống thêm chai nữa cho đến lúc say mềm.
Cơn ác mộng ập đến vào đúng đêm thứ hai mươi kể từ thời điểm đại quân bắt đầu vượt đầm lầy.
Đại Đoàn Quân Ánh Dương sau thời gian dài án binh bất động, theo sự chỉ đạo của đích thân Tổng thống Thomas Grey, rùng rùng tiến lên.
Thomas hạ lệnh cho lực lượng pháo binh tấn công cấp tập vào các điểm trú đóng của quân Meridia. Các quả đạn pháo rơi chính xác đến nỗi ngay sau tiếng nổ đầu tiên cầu phao đã bị phá hủy, chặt đứt tuyến đường nối giữa hai bờ.
Quân Meridia nhanh chóng rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Vào thời điểm này, tất cả các sư đoàn bộ binh của Đại Đoàn Quân Mãnh Hổ đã sang sông, nhưng các sư đoàn pháo binh vẫn đang dồn lại ở phía sau. Tình trạng này dẫn đến việc Logan không có lực lượng phản kích tương xứng với đối phương.
Trong hoàn cảnh bất lợi, Logan liền ra lệnh cho lực lượng xe tăng tiến lên phía trước để tạo thành thế đối kháng hòng cản bước quân địch.
Chỉ mười phút sau, gã nhận được tin báo rằng đối phương đang tấn công dữ dội từ bên sườn trái.
Logan choáng váng, nhưng lập tức hiểu ra.
Đại Đoàn Quân Sấm Sét đã bí mật rời hẻm núi để tạo thành thế gọng kìm hòng bóp chết các lực lượng của gã.
Vào lúc này, quân Meridia đang gặp đủ thứ bất lợi.
Quân số đối phương đông hơn, chủ động hơn, đã chiếm sẵn các địa hình chiến lược, có đầy đủ các binh chủng trong khi quân Meridia thiếu lực lượng then chốt là pháo binh và vẫn còn chưa tập hợp xong đội ngũ.
Bại cục đã định.
Đây không phải là cuộc chiến tranh mà là một cuộc tàn sát.
Quân Meridia giống như đàn lợn bị đẩy vào lò mổ, những tiếng kêu la thảm thiết làm trái tim Logan đau nhói.
Gã chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng và đau lòng như thế.
Nếu gã kiên quyết chống lại John Green, một lòng kiên trì với cách làm của mình thì quân của gã đã không rơi vào thế cùng.
Hối hận bây giờ đã muộn rồi.
Gã nhìn thấy thấp thoáng trong ánh lửa ngút trời hình ảnh những chiếc xe tăng sơn màu đen của Đế quốc Đại Bàng đang lừ lừ kéo đến. Đội hình xe tăng của Đại Bàng dàn thành hàng ngang, kéo dài đến tận cùng của tầm mắt.
Logan cười thảm. Gã rút khẩu súng lục cầm trên tay, nghĩ về người bố đã mất. Thật không ngờ hai bố con gã lại có kết cục giống nhau.
Lúc Jackson tự sát, Logan không ở bên. Người ta kể cho gã nghe rằng Jackson đã dùng một con dao dài để đâm xuyên tim của mình.
Bố của gã đã chết như một Tổng thống, còn gã sẽ chết như Nguyên Soái Tối Cao, đại tướng chỉ huy Đại Đoàn Quân Mãnh Hổ.
Không ai có thể tước bỏ vinh dự này của gã. Gã sẽ không kết thúc đời mình trên giá treo cổ.
Logan kê súng vào mang tai, bóp cò. Đúng lúc ấy một bàn tay cứng rắn tước khẩu súng của gã. Logan quay lại nhìn. Người vừa xuất hiện là Trần Tuấn Tài.
Hắn trả lại khẩu súng cho Logan, nói:
- Đừng hành xử ngu ngốc. Tôi sẽ đưa anh về nhà.