Vùng Đất Tự Do

Chương 314




Lễ duyệt binh được ấn định sẽ tiến hành vào buổi chiều hôm sau.

Cách khách sạn nơi Tài ở chừng một trăm mét là quảng trường thánh Peter, nơi được chọn làm địa điểm tổ chức lễ duyệt binh. Để phòng tránh nguy cơ bị bắn tỉa, các ngôi nhà xung quanh quảng trường đều được yêu cầu đóng kín cửa sổ, phủ rèm, tất cả những kẻ bất tuân sẽ bị giết ngay không cần hỏi lý do.

Sư đoàn bộ binh thuộc Đại Đoàn Quân Sao Băng làm nhiệm vụ đảm bảo an ninh cho cuộc duyệt binh. Người của sư đoàn giăng kín các góc phố và chiếm giữ các tòa nhà cao tầng, sẵn sàng cho mọi tình huống bất ngờ.

Khách sạn của Tài bị kiểm tra ba lần, ngay cả phòng của Tài cũng bị lục soát. Những tên lính đế quốc thấy hắn mang theo đúng một con dao gọt hoa quả, xem ra không phải là mối nguy hiểm liền để cho hắn yên. Người đàn ông ở phòng bên cạnh mang theo tới ba khẩu súng, trong đó có một khẩu súng trường, sau một hồi cự cãi đã bị bắn chết, súng bị tịch thu. Những chuyện ấy Tài biết hết nhưng không can thiệp, cũng không có cảm xúc gì.

Thời buổi chiến tranh, mang súng phòng thân là chuyện hết sức bình thường, bị quân đội xâm lược bắn chết cũng là điều hết sức bình thường.

Cửa sổ đã bị đóng kín và kéo rèm, nhưng Tài vẫn quan sát được tình hình bên ngoài.

Người của Adriel chọn được căn phòng rất tốt, nhìn được quảng trường từ hai mặt và ở độ cao vừa phải, vừa đủ cao để quan sát toàn cảnh mà cũng vừa không quá cao để khiến cho mọi vật trở nên nhỏ bé.

Các nhóm bí mật của Dực Long đã đục thủng hai cái lỗ trên hai mặt tường với độ rộng thích hợp để có thể dễ dàng quan sát được quảng trường, sau đó dùng bìa được sơn đồng màu dán lại. Từ đây, Tài quan sát thấy các toán quân Đại Bàng xuất hiện càng ngày càng đông hơn, cho đến đúng hai giờ chiều thì các xe chở tướng lĩnh bắt đầu xuất hiện.

Người có mặt đầu tiên là Cade Johnson. Sau đó là Julian và Calvin. Phải đến hai rưỡi mới thấy mặt Thomas.

Thomas cưỡi con Mặt Trời Trắng, lững thững dẫn đầu đội kỵ binh tiến vào quảng trường. Trông gã vẫn vậy, nhưng phong thái đã có thêm chút cao ngạo, hẳn là các chiến thắng liên tiếp gần đây mang lại sự tự tin lớn cho gã.

Đi ngay sau Thomas là hai anh em Sát Thần Steward và Roger. Cả hai đều trông hơi khác so với trí nhớ của Tài, nhưng cụ thể khác ở đâu thì rất khó có thể chỉ ra được.

Cùng với sự xuất hiện của Thomas, quân nhạc nổi lên. Ba anh em nhà Grey cùng đứng trên khán đài danh dự, chứng kiến lễ duyệt binh bắt đầu.

Theo dự kiến lễ duyệt binh sẽ kéo dài chừng một giờ đồng hồ.

Tài nhìn chiếc đồng hồ đeo tay của mình, âm thầm tính giờ.

Mười phút sau khi lễ duyệt binh bắt đầu, xuất hiện các tiếng nổ lớn liên tiếp ở khoảng cách xa. Khu vực này nằm ngoài phạm vi giám sát của lực lượng an ninh, cũng không gây ra được mối đe dọa trực tiếp nào cho các nhà lãnh đạo Đại Bàng, nhưng tất cả đều giật mình.

Thomas quay sang nhìn Cade, tỏ ý bực bội.

Cade Johnson vội vã rời khỏi khán đài, đi xuống quát mắng đám lính lác. Một nhóm người lập tức rời đi để kiểm tra tình hình, trong khi đám đông chứng kiến lễ duyệt binh bắt đầu có dấu hiệu hỗn loạn.

Theo tính toán của Tài, tình hình an ninh bất ổn sẽ buộc Thomas phải cho kết thúc sớm lễ duyệt binh và rời khỏi Peoria ngay trong buổi chiều. Chỉ có hai con đường để rời khỏi đây, một là phía Bắc nơi người của Adriel đang lần lượt cho nổ các quả bom, và hai là phía Tây qua khách sạn nơi Tài đang ở.

Chẳng kẻ điên nào lại chọn con đường phía Bắc vào thời điểm này.

Tài vào phòng vệ sinh. Hắn lấy từ cái hộc bí mật ra một chiếc áo gile có rất nhiều khe đựng dao và bộ hai mươi con dao nhỏ, được thiết kế đặc biệt. Trọng lượng của những con dao này rất nhẹ nhưng lưỡi dài và sức sát thương cực lớn.

Hắn vẫn trung thành với các phương pháp ám sát xưa cũ. Thời đại mới đã đến, các Sát Thần lần lượt chuyển sang dùng súng, bản thân Tài cũng đã thử tập bắn súng. Rồi chẳng mấy chốc hắn nhận ra rằng dao vẫn là chân ái. Có lẽ bởi hắn là người chung thủy với mối tình đầu. Những con dao sắc lạnh mang lại nguồn năng lượng tinh thần đặc thù mà những khẩu súng ồn ào không thể nào thay thế được.

Trên mặt đeo nguyên bộ râu ria xồm xoàm, hắn xuống khu vực lễ tân, phát hiện ra rằng các nhóm quân cảnh túc trực tại khách sạn đã được rút đi hết, chắc là để nhằm tăng cường lực lượng bảo vệ các yếu nhân trên khán đài.

Bản thân nhân viên lễ tân cũng trốn sạch. Khách sạn vắng tanh. Tài rút túi số tiền chuẩn bị sẵn, đặt lên bàn.

Làm gì cũng phải sòng phẳng, không được ăn quỵt.

À, còn tiền sửa tường nữa chứ. Số tiền này chắc chắn không nhỏ. Hắn vét sạch túi, có bao nhiêu tiền để lại hết cho khách sạn.

Bên ngoài bom nổ nhiều quá. Thomas tức giận, xua tay, ra hiệu kết thúc lễ duyệt binh. Gã nhảy lên con Mặt Trời Trắng, các Sát Thần vội vã bám sát phía sau. Anh em Julian và Calvin lên một chiếc xe ô tô riêng, cũng chạy theo.

Xung quanh Thomas phải có đến mấy trăm người bảo vệ.