Vùng Đất Tự Do

Chương 300




John Green ra lệnh cho Đại Đoàn Quân Tiên Phong tiến vào Oregon.

Đây là một Đại Đoàn không hoàn chỉnh, vì hai Sư Đoàn Pháo Binh thuộc Đại Đoàn này đã bị tiêu diệt tại thung lũng Oregon.

Lực lượng còn lại của nó là bộ binh, tuy nhiên xét về số lượng thì vẫn còn rất đông đảo. Khi kết hợp với Sư Đoàn Bộ Binh của Lữ Đoàn Xanh, tổng quân lực lên đến một triệu một trăm nghìn người.

Một triệu một trăm nghìn người khi cùng hành tiến tạo cảm giác tràn ngập lãnh thổ. Ngay cả thung lũng Oregon rộng lớn cũng bất giác trở nên nhỏ bé.

Vào lúc này pháo binh của phe đế quốc đã hết đạn.

Jackson không ngoa khi nói rằng chỉ cần Tam Quân cầm cự thêm được một ngày nữa là quân lực đế quốc Đại Bàng sẽ tự động tan rã, bởi đích thực họ không còn lấy một viên đạn dự trữ nào dành cho pháo binh. Ngay cả sư đoàn tăng thiết giáp cũng trong tình trạng cạn xăng đến nơi. Nhiên liệu còn lại không đủ để vượt chặng đường dài năm mươi cây số từ Oregon đến Girard, nơi đặt Bộ Tổng chỉ huy lâm thời của liên quân, thậm chí có xe còn không đủ xăng để lết về căn cứ.

Nếu John biết điều này chắc tức hộc máu mồm.

Gã chỉ cần đợi và quan sát thêm vài ngày nữa sẽ thấy ngay tình trạng kiệt quệ của phe đế quốc.

Tuy nhiên vào lúc này phần còn lại của Đại Đoàn Quân Tiên Phong đã tiến vào thung lũng.

Các xe tăng của đế quốc lập tức nã pháo vào đội hình của Tam Quân.

Những chiếc xe đi đầu bị bắn tan xác, tất cả các quân nhân trong xe đều chết.

Kế hoạch của John rất đơn giản, đó là dùng lực lượng lớn để vây hãm và tiêu diệt đội xe tăng của đế quốc.

Kế hoạch này không phải là không thể thực hiện được, bởi trên thung lũng Oregon hiện nay Đế Quốc Đại Bàng chỉ còn lại hai nghìn chín trăm xe tăng, thêm vào đó còn không được sự hậu thuẫn của pháo binh.

Tuy nhiên lực lượng tiến công của Tam Quân phải trả một cái giá vô cùng đắt. Do hỏa lực của các xe tăng rất mạnh và chính xác nên số người chết nhanh chóng lên đến hàng nghìn.

Xác người nằm phơi đầy thung lũng. Không ai có thể để ý đến những người đồng đội chết hoặc bị thương bởi các chỉ huy quân đội cứ thúc quân tiến lên.

Đại Đoàn Quân Tiên Phong áp dụng chiến thuật tự sát, đó là dùng các xe chở quân cỡ lớn làm bia đỡ đạn, để bộ binh theo đó tiến lên. Chiến thuật này bắt đầu phát huy hiệu quả sau khi đã có khoảng một trăm xe bị bắn cháy.

Chiến trường càng trống trải xe tăng càng phát huy hiệu quả, trong khi chiến trường càng nhiều vật cản thì xe tăng càng dễ trở thành miếng mồi cho các cuộc tấn công lén lút và bất ngờ.

Chỉ trong vài giờ đã có một trăm xe tăng của đế quốc bị tên lửa vác vai của Tam Quân phá hủy. Tình thế bắt đầu xoay chiều.

Thomas ra lệnh cho Julian rút đội hình xe tăng về để bộ binh tiến lên thay thế.

Chiến thuật của Thomas là lấy thịt đè người.

Theo tính toán của gã, hai triệu người đương nhiên là nhiều gấp đôi một triệu người.

Địa hình chiến trường là thung lũng rộng lớn, không có công sự và hầm hào để tăng lợi thế cho bên phòng ngự. Ở chiến trường này bên nào quân đông hơn bên đó tất thắng.

Điều này đúng, nhưng thực tế chiến trường dĩ nhiên là khốc liệt hơn so với các phép tính trên bàn rất nhiều.

Cả hai bên đều ra sức chiến đấu.

Cuộc chiến giữa ba triệu người kéo dài suốt đêm đến rạng sáng không nghỉ. Nền đất thung lũng Oregon vốn là cỏ xanh rờn, lúc này mảng thì đen màu than khói, mảng thì nhuộm máu đỏ sền sệt. Cảnh tượng ấy đúng là địa ngục trần gian.

Trận chiến này với Tam Quân còn là để mua thêm thời gian cho ba nghìn chiếc xe tăng và hai Sư Đoàn Pháo Binh kịp tới chiến trường.

Thomas biết tin này, lập tức hiểu rằng nếu lực lượng cơ giới chủ lực của đối phương tham chiến thì bên mình không còn hy vọng chiến thắng. Mỗi giờ trôi qua là mỗi lúc gã cảm thấy thêm sốt ruột.

Cuối cùng, bất chấp lời can ngăn của các viên đại tướng, gã quyết định tự mình tham chiến để khích lệ tinh thần quân sĩ.

Lực lượng kỵ binh của Thomas tiến vào chiến trường.

Thomas đích thân dẫn đầu, thần mã Mặt Trời Trắng dũng mãnh chở chủ nhân xông pha nơi trận tiền, theo sau là hai trăm kỵ sĩ tay cầm súng trường, nhìn qua tưởng như thiên binh thiên tướng.

Cảnh tượng này vô cùng đẹp mắt và kích động, tuy nhiên rủi ro thì cao mà hiệu quả thực tế rất thấp.

Các kỵ binh theo sau Thomas lần lượt trúng đạn ngã xuống. Riêng gã được hai Sát Thần hùng mạnh bảo vệ, lại thêm con Mặt Trời Trắng nhanh như tia chớp nên vẫn kiên trì được nơi chiến tuyến. Chẳng mấy chốc Thomas đã giết được vài chục người bên địch.

Vài chục người so với một triệu người chỉ như muối bỏ bế, nhưng tác dụng tâm lý của nó thật sự khủng khiếp.

Các quân nhân đế quốc tựa như vừa được uống thuốc kích thích, tất cả đều hưng phấn lao lên, bất chấp hiểm nguy mà liều mạng giết địch.

Ưu thế về quân số đã được cụ thể hóa. Đội hình Tam Quân tan rã, hàng trăm nghìn người quay đầu bỏ chạy thục mạng, vứt lại đằng sau xe cộ, vũ khí, mũ sắt và áo chống đạn.

Thomas tay phải cầm súng giơ lên trời cao, ra lệnh cho toàn quân truy kích.

Gã giục Mặt Trời Trắng xông lên đầu tiên, vừa đi vừa nổ súng vào tàn quân đối phương.

Hai trăm kỵ sĩ của gã giờ chỉ còn lại đúng mười người, bao gồm cả hai Sát Thần. Đây là bùa hộ mệnh của gã, nếu không có họ thì gã vẫn sẽ ra tiền tuyến, nhưng chắc chắn sẽ không dám cưỡi ngựa, và đương nhiên cũng không thể gây ra tác dụng tâm lý rộng khắp và nhanh chóng đến thế.