Sự khủng hoảng kéo dài âm ỉ từ sau cuộc chiến của Napoleon năm 1815 đã tàn phá nặng nề nên kinh tế các quốc gia châu âu kéo dài 10 năm gây ra các hậu quả nghiêm trọng về chính trị, xã hội dẫn tới sự bất ổn và sự trội dậy của Đại Nam gây ảnh hưởng ngược lại các nước châu á mà còn ảnh hưởng tới quan hệ với các nước châu âu đã xâm phạm lợi ích cốt lỏi của các quốc gia dẫn tới tình hình quan hệ giữa các quốc trở nên rạng nức.
Nhầm cứu vản tình thế các quốc gia buộc xem xét lại con đường phát triển của mình. Trong hơn 10 năm từ năm 1815 tới năm 1826, các quốc gia như Anh, Pháp, Nga tiến hành cải cách kinh tế, xã hội và ngoại giao. Các quốc Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha chọn cách khai thác triệt để các quốc gia mỹ latinh dẫn tới sự độc lập của các quốc gia mỹ latinh nham nhe tấn công Đại Nam. Miến Điện, Xiêm La thiết lập chế độ độc tài xé bỏ các hiệp ước cũng cố quân đội chuẩn bị chiến đấu. Nhà Thanh suy muốn lấy lại trung tâm quyền lực từ Đại Nam, Mạc phủ Tokugawa muốn lấy lại quần đảo ryukyu và Hà Lan muốn lấy thế độc tôn tại Indonesia.
Tôi ngồi bật dậy không nói không rằng rời cuộc họp: “Trước mắt truyền lệnh tới tiền tuyến, dân quân bảo vệ biên giới di dời người dân”.
Vừa rời khỏi cuộc họp tôi nghĩ thầm ‘hèn chi trên đường về bản thân cảm thấy bất an và khi ghé vào Singapore thì nghe tin đồn là cướp biển ích hoạt động lại thì ra là nhầm tấn công ta. Chết tiệt’ tôi nắm chặt bàn tay lại.
Tôi đi cùng Thắng tới nhà đại diện công ty Đông Ấn Anh, vệ sĩ chặn lại nói: “Bệ hạ xin dừng lại, ngài Henry đang bận ạ”.
“Các ngươi dám cản đường bệ hạ” Thắng lên tiếng.
“Đây là quy định nơi này, chúng tôi cũng hết cách rồi”.
“Nói lại với Henry, trẫm muốn gặp để giải quyết một số vấn đề”.
Một lúc sau, tôi với Thắng cũng được dẫn vào trong. Khi thấy tôi Henry ra bắt tay với tôi rồi lên tiếng: “bệ hạ đã quay lại, có vài chuyện thần cần trao đổi với bệ hạ ngay”.
“Trẫm cũng muốn bàn rõ với khanh những vấn đề đó đây”.
Vào trong Henry nói lớn: “Nếu hỗ trợ bệ hạ như vậy thì vấn đề giao thương sẽ như thế nào? Dù chiến tranh chúng tôi cũng cần phải giao thương”.
Dù tôi rất bực bội với cái thái độ của Henry và thị vệ của tôi cũng đã rút sung ra thủ thế, Henry nói: “Thị vệ của bệ hạ có ý gì vậy ạ?”.
“Với các thái độ đó của ngươi trẫm có quyền chém đầu ngươi ngay tại đây nhưng trẫm không muốn một rướt thêm kẻ thù nữa đâu, còn việc giao thương trẫm đã nói là sẽ đãm bảo”.
Tôi đứng lên nhìn thị vệ, thị vệ hiểu ý rút khẩu súng vào rồi tôi quay đầu đi nói một câu: “đừng có nghĩ bọn da trắng các ngươi là thượng đẳng, quyền lợi các ngươi là trên hết. Các ngươi đang trên đất của trẫm thì phải chơi theo luật của trẫm” rồi tôi với thị vệ rời đi.
Tên Henry chỉ nở một nụ cười rồi làm theo liên minh đã ký. Khi rời khỏi nơi đó tôi mói với Thắng: “tăng cường việc quan sát nhất cử nhất động của tất cả nhân viên công ty Đông Ấn Anh đó, hiểu chưa?”.
“Thần hiểu rồi bệ hạ” Thắng cuối đầu nhận lệnh.
Ngay sau đó tôi tới tòa soạn để soạn tin tức tổng động viên lưc lượng dự bị trên toàn quốc, Chủ tòa soạn nói: “bệ hạ có chắc muốn công bố tin tức này dù chiến tranh chưa bắt đầu không ạ?”.
“Khang cứ soạn tin đi, chụp hình lệnh tổng động viên và đây là những lời văn cần thiết có trong bản tin” tôi đưa lời văn và lệnh tổng động viên cho chủ tòa soạn. Sau đó những bài báo và tin tức sẽ được truyền tới dân chúng.
Các chiến tuyến bị tấn công được dân quân bảo vệ, người dân được di tản, lệnh tổng động viên được hưởng ứng và quân đội cũng được huy động.