Mã Tư Nhuệ chỉ là một cô con gái nuôi của ông bà Mã, cô là con gái của em trai ruột của Mã Tư Khiêm, nhưng ba mẹ ruột của cô đã bị tai nạn giao thông qua đời khi cô chỉ mới vừa năm tuổi, Tư Nhuệ được cậu đem về nuôi dưỡng ông yêu thương cô như con gái của mình, con gái của ông có gì thì cô cũng sẽ được cái đó, từ nhỏ đến lớn cô điều được dạy cách ăn mặc, cách nói chuyện để trở thành một tiểu thư quý tộc.
Ai cũng biết gia tộc họ Mã có hai cô con gái, từ nhỏ Tư Nhuệ đã hiểu chuyện biết an phận không bao giờ cãi lời ba mẹ của mình, cò Tư Huyền thì có vào phần bướng bĩnh tính cách có phần nổi loạn. Lúc ông Mã được nữ hoàng ngỏ lời liên hôn ông vô cùng hài lòng, dù sao Tư Huyền mới là con gái ruột của ông, nên ba nuôi muốn ưu tiên cho Tư Huyền được những thứ tốt nhất, Tư Nhuệ cũng không có ý kiến hay ganh tị gì với em gái, vì cô biết bản thân được ba mẹ nuôi yêu thương là một diễm phúc quá lớn, nên không muốn tranh giành.
Nhưng vào ngày gặp mặt Tư Huyền đã bỏ trốn khỏi nhà đi cùng với bạn trai của mình, cô ấy nhiều lần nói với ba mẹ là không muốn kết hôn với đối tượng mà mình không thích, Tư Huyền đã yêu một chàng trai bình thường, ba mẹ nuôi không đồng ý, cô ấy đã ra sức tranh luận nhưng vẫn không có kết quả.
Tư Huyền từ trước đến nay luôn có tính cách ngang bướng cô ấy đã nổi loạn trốn thoát khỏi nhà vào ngày đi ra mắt với nữ hoàng, cả gia đình đang rối lên vì không tìm được Tư Huyền, bỗng nhiên Mã Tư Khiêm nghĩ ra một ý định, ông quay sang nhìn Tư Nhuệ đang đứng gần đó rồi lên tiếng nói.
“ Hay là con đi thay cho em gái của mình, bây giờ đã quá trễ để đi tìm nó về rồi.”
Mẹ nuôi tỏ vẻ không đồng ý, bà ấy muốn con gái ruột của mình lấy được một người chồng có gia thế cao sang nhất,
ông Mã khuyên vợ.
“ Tư Nhuệ cũng là con gái của chúng ta kìa mà bà làm sao vậy, Tư Huyền có tính cách ngang bướng, tôi sợ nó sẽ làm cho nữ hoàng không vui mà hủy bỏ hôn ước, Tư Nhuệ từ nhỏ đã biết an phận ngoan hiền nên tôi nghĩ con bé sẽ phù hợp với cuộc sống trong hoàng cung.”
Mẹ nuôi thở dài nói.
“ Tôi thật sự quá mệt mỏi với con bé Tư Huyền tùy ông quyết định vậy.”
Bà quay sang nói với Tư Nhuệ.
“ Con lên thay đồ đi chúng ta chuẩn bị đi, lấy chiếc váy tuần trước mẹ đã mua cho con ra mặc.”
Tư Nhuệ gật đầu rồi đi lên phòng thay đồ, từ nhỏ đến lớn cô chưa dám cãi lời ba mẹ nuôi dù chỉ là một lần, cô sợ họ sẽ ruồng rẩy mình không yêu thương mình nữa.
Mặc dù cô không nguyện ý đi xem mắt, vì trong trái tim của cô đã có Tử Quân, hai người là thanh mai trúc mã của nhau đã cùng nhau lớn lên, bọn họ xem nhau như tri kỉ, cả hai điều rất thích nhau, nhưng vẫn không dám bày tỏ tình cảm với nhau.
Hôm nay vì Tư Huyền bỏ trốn khỏi nhà cô buộc phải đi gặp mặt đối tượng xem mắt là đại hoàng tử của hoàng cung cao quý, Tư Nhuệ thật sự rất muốn nói là không muốn đi nhưng cô lại chọn cách im lặng.
Cuộc gặp mặt diễn ra rất long trọng, bọn họ đến hoàng cung để dùng bữa tối cùng nữ hoàng, mục đích chính là nói về hôn ước giữ hai gia đình, ngoài Mã gia ra còn có thêm một gia đình khác cũng đến, cô gái đó sẽ là đối tượng xem mắt của Nhị hoàng tử. Nữ hoàng công nương và bá tước đích thân đi ra nghênh đón ông bà Mã liền cười nói vui vẻ, còn Tư Nhuệ lại cảm thấy rất buồn, bản thân cô chưa bao giờ muốn đến đây gặp mặt một người mà mình không thích.
Đối tượng xem mắt thứ hai cũng đã đến nhưng lại có một chiếc xe thể thao chạy phía sau là một cô gái vô cùng cá tính, cô ấy là Lưu Đàm con gái độc nhất của doanh nhân giàu có bật nhất Lưu Đức.
Lưu Đàm bước xuống xe với khí chất ngời ngời cô ấy mặc quần da bó sát và áo sơ mi. Tư Nhuệ lại vô cùng hiền dịu cô diện váy kính đáo nhưng rất tin tế, cả hai đứng cạnh nhau như hai thế giới khác biệt, Một tiểu thư chỉ biết an phận còn một tiểu thư bướng bỉnh cá tính, sẽ về chung một nhà.