Vừa Thoát Khỏi Game Giải Đố Lại Bị Kéo Vào Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 9: Trường học xác sống




Một đêm bình yên cứ thế trôi qua. Sáng hôm sau Tạ Hoài Du tỉnh dậy thấy Cố Lãng đang ôm mình thì hơi hoảng, mặt bổng chốc đỏ lừ, Tạ Hoài Du sợ làm kinh động đến Cố Lãng nên tập trung hết sức cẩn thận kéo tay anh khỏi người mình, sau đó ngồi dậy mới thở phào một cái.

Cậu là gay, bình thường luôn tỏ ra mình là thẳng cho tới khi vào trò chơi kia cũng vậy nên Tạ Hoài Du xém chút nữa quên luôn mình cong rồi, nhưng vừa rồi tỉnh dậy nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai, khuôn mặt thì dựa sát cổ mình, lại còn ôm cậu chặt như vậy nữa khiến Tạ Hoài Du bối rối không thôi.

Trong lúc Tạ Hoài Du bụm mặt đỏ bừng thì Cố Lãng cũng đã tỉnh, anh hứng thú nhìn chằm chằm đôi tai đỏ như sắp rỉ máu của bạn đời tương lai trong lòng vô cùng vui vẻ, nhưng lại giả bộ hừ hừ vài tiếng như mới tỉnh dậy đánh thức người đang chìm đắm trong xấu hổ kia.

"Cậu dậy sớm thế?"

Tạ Hoài Du đang thẩn thờ bị giọng nói của anh làm cho giật mình một cái nhưng lại nhanh chóng quay lại dáng vẻ bình tĩnh lạnh lùng như mọi khi trả lời: "Trong trò chơi này có quá nhiều nguy hiểm không biết các cửa ải sau này sẽ thế nào nên tôi định dậy sớm một chút giết zoombie kiếm rương thưởng."

Cố Lãng cũng giả vờ bày ra vẻ mặt tán thành, ngưỡng mộ nói: "Không hổ là lão đại cậu lợi hại, tôi cũng sẽ chăm chỉ theo cậu đi giết xác sống rèn luyện bản thân."

Tạ Hoài Du sau một chút ngượng ngùng ban đầu cũng nhanh chóng trở lại như bình thường gật đầu nói: "Đã giúp thì giúp cho trót, anh giúp tôi gọi hai người đó dậy chúng ta cùng nhau đi rèn luyện."

"Được."

Phòng livestream 4444 có 3418 người xem.

[Aaa con hàng này mới sáng dậy mà đẹp quá trời quá đất.]

[Mỹ nhân của tôi đẹp không góc chết luôn QAQ.]

[Từ bao giờ mà cái tên họ Cố kia dễ sai bảo thế.]

[Tôi cá 100% lão Cố muốn giả làm người mới theo đuổi con hàng nhà mình.]

[Ai có thể chống cự lại vẻ đẹp của Du Du chứ.]

[Thôi đi mới qua có một ngày mà mấy người quên mục đích của mình rồi hả?]

[Lầu trên hãy quên vụ đó đi, không thể thấy con hàng này chết nhanh vậy đâu, chắc phải đến mấy phó bản cấp S gì đó mới die được.]

[Có lý, tui tán thành.]

............

Bốn người mở cửa hàng hệ thống mua ít đồ ăn lót dạ rồi bắt đầu đi tìm xác sống đánh nhau, à không là đi tìm tụi nó để gặt đầu thu quà. Trên đường đi, nhóm Tạ Hoài Du vô tình đụng mặt nhóm người Trần Vô Minh đang chạy trối chết khỏi bầy xác sống cấp cao, Tạ Hoài Du nể tình là đồng loại nên nâng kiếm giúp người một chút xong liền dứt áo ra đi như sợ có người bám lấy mình vậy.

Nhóm người kia thật sự muốn đi theo ôm đùi cậu nhưng nhìn dáng vẻ chạy vội khỏi họ như chạy khỏi nguy hiểm kia của nhóm người Tạ Hoài Du mà lòng đau như cắt, nếu biết sớm như vậy không nên ra oai với cậu, để giờ có muốn ôm đùi cũng không được nữa rồi.

Hai ngày rất nhanh đã hết. Bốn người họ gặt gần hết đầu xác sống rồi mới mãn nguyện đợi chờ thời gian trôi qua hoàn thành phó bản.

Phó bản: Trường học xác sống đã kết thúc.

Người chơi: Tạ Hoài Du (bạn), Cố Lãng, Hoa Tuyết, Chu Cường, Trần Vô Minh, Bắc Thiên, Trần Hòa An đã thành công sống sót.

Nhiệm vụ chính 1: Sống sót trong 3 ngày (3/3).

Nhiệm vụ chính 2: Giết được 5 xác sống cấp thấp (5/5).

Nhiệm vụ phụ: Tìm được nguyên nhân xác sống bùng nổ trong trường (Hoàn thành).

Đếm ngược kết thúc phó bản 10 giây.

Hoa Tuyết cùng Chu Cường nhanh chóng nhìn Tạ Hoài Du cùng Cố Lãng cúi đầu cảm ơn hai người đã giúp đỡ họ tiến bộ trong mấy ngày qua. Tạ Hoài Du cũng gật đầu với họ rồi vỗ vai nói tạm biệt với đàn em Cố Lãng của mình, thì đột nhiên nhận được hai vật phẩm từ Chu Cường cùng Hoa Tuyết. Trước vài giây mọi thứ biến mất cậu đọc được khẩu hình miệng của hai người: "Cảm ơn, tặng cậu đấy, có duyên gặp lại."

Tạ Hoài Du chậm rãi nhếch khóe môi nói tạm biệt với ba người rồi chìm vào bóng tối, Cố Lãng từ đầu tới cuối đều nhìn chầm chầm vào cậu, rồi nhỏ giọng lẩm bẩm nhỏ đến mức không ai nghe thấy hai chữ: "Đợi tôi."

Tiểu kịch trường.

Tạ Hoài Du: "Sao cơ chế phó bản là ngẫu nhiên mà em với anh cứ gặp nhau mãi vậy."

Cố Lãng giả ngu nói: "Vợ ơi này là do mình có duyên nha."

Tạ Hoài Du vẻ mặt không tin nói: "Có kẻ ngu mới tin anh."