Vừa Gặp Đã Thương

Chương 136




Trên đường trở về khi Lương Đẳng đón Tô Tinh Dã, hai người không chút nhạt nhẽo nào, nói chuyện phiếm với nhau, rất nhanh đã đến nơi, Lương Đẳng giúp Tô Tinh Dã cũng xách vali, Tô Tinh Dã cũng ôm chiếc cốc giữ nhiệt, hai người đi theo dọc đường.

—— Đây quá hài hòa, trời ơi, thật là đẹp

—— Đẹp quá, khóc

Trước khi vào cửa, từ xa hai người thầy đã nhìn thấy hai người, liền vẫy tay nghênh đón bọn họ: "Đã về rồi à?"

Lương Đẳng vẫy tay với họ, "Thầy Ngô! Thầy Kim! Chúng tôi về rồi!"

Tô Tinh Dã cũng nhìn về phía hai người thầy đang nghênh đón, lập tức cúi người chào, "Xin chào thầy Ngô, cin chào thầy Kim."“Chào Tinh Dã.” Hai người thầy đều nở nụ cười ôn hòa, có thể thấy Tô Tinh Dã gây cho họ ấn tượng ban đầu rất tốt.

Ngô Điển để ý thấy Tô Tinh Dã trên tay cầm chiếc cốc giữ nhiệt, nhìn có chút quen, chợt nhớ ra lúc sáng nay tới thấy nó trong vali của Lương Đẳng, vì vậy ông bình tĩnh dùng vai đụng nhẹ Kim Hàn, nhìn theo ánh mắt của ông, Kim Hàn cũng nhìn thấy cốc giữ nhiệt quen thuộc, vì vậy hai người troa đổi ánh mắt, cười không nói.

Căn nhà mà nhóm chương trình cho bọn họ thuê là một căn biệt thự, tọa lạc ngay trong làng, có một cái sân siêu rộng, bên trong có vườn rau, trồng một ít rau ăn hằng ngày.

Lương Đẳng đã giúp cô xách va li đến cửa phòng, bên trong có hai giường tầng, có phòng vệ sinh riêng để tiện cho khách mời nữ, tuy không chắc có mời nữ giới không nhưng nói chung nếu có thì đều ở phòng này.

Để tiện, cô chọn giường ở phía trong, giường dưới.

Sau khi Lương Đẳng đi, Tô Tinh Dã bắt đầu sắp xếp vali, sau khi mở vali ra, khán giả thấy cô từ trong vali lấy ra một chiếc túi hàng rất lớn, cô không sắp xếp vali liền mà ôm theo chiếc túi hàng này đi xuống lầu.

Ngô Điển ở dưới lầu bọn họ đang nói chuyện trong sân, thấy cô đi xuống, nhiệt tình nói: "Dọn đồ xong nhanh vậy?"

Tô Tinh Dã lắc đầu, "Còn chưa xong, nhưng là em mang một ít quà cho mọi người."

"Hả? Còn mang theo quà cho chúng ta?"

Tô Tinh Dã mang cho thầy Ngô là một gói thảo dược ngâm chân đã gói kín, chuẩn bị cho thầy Kim là một chai thuốc ngậm cổ họng, Lương Đẳng là một đôi găng tay. Thực ra, không phải là những món quà đắt tiền gì mà là fan ba nhà vẫn nhìn ra được.

——Thầy Ngô thích dưỡng sinh, vừa rồi còn nói đến vội mà quên mang theo gói thảo dược

——Chị thật có lòng tốt, giọng thầy Kim không được tốt lắm, luôn phải ngậm kẹo ngậm.

——Đẳng Đẳng là một đôi găng tay, làm việc trong thời tiết này, việc có một đôi găng tay ấm áp thực sự rất quan trọng.

——Tô Tinh Dã là tiên nữ nào vậy, người đẹp tâm thiện, thật hâm mộ fan của cô ấyTúi chườm thảo dược ngâm chân và kẹo ngậm mà Tô Tinh Dã tặng đều là nhãn hiệu thường dùng của hai thầy, vừa nhìn là biết cô có tìm hiểu trước, vốn ấn tượng ban đầu về cô là tốt, lúc tặng quà hợp ý thì lập tức càng thích cô gái nhỏ này hơn.

Lương Đẳng đeo thử găng tay vào, bên trong có thêm nhung, vô cùng ấm. "Cảm ơn Tứ..." Từ "tứ" vừa mới thành khẩu hình chưa thành tiếng, trong nháy mắt bị Lương Đẳng phản ứng lại nuốt xuống và đổi thành một nụ cười, nhưng rất may là dân mạng không chú ý tới.

Sau khi Tô Tinh Dã thu dọn hành lý xong, liền xuống lầu trợ giúp, thầy Kim Hàn bèn phân nhiệm vụ.

Lương Đẳng chịu trách nhiệm dọn sân, chọn món, tưới nước...

Tô Tinh Dã nghe thầy Kim Hàn giao một loạt nhiệm vụ cho Lương Đẳng, nhưng cả buổi vẫn không nhắc tới cô, vì vậy nhịn không được mà hỏi: "Thầy Kim, còn em thì sao?"

Kim Hàn nhìn xung quanh một vòng, dường như đang suy nghĩ xem nên giao nhiệm vụ gì cho cô, cuối cùng nói: "Em nấu canh nhé."

Tô Tinh Dã nghiêng đầu nhìn sang, gật đầu.

Kim Hàn Thanh chỉ chỉ vào băng ghế ngồi bên cạnh, “Em dọn ghế ngồi bên cạnh lò lửa, canh nước sôi cho anh là được."

Tô Tinh Dã: "???"

Tô Tinh Dã được bố trí ngồi bên cạnh lò lửa một bên hơ lửa một bên nhìn nước sôi, còn Lương Đẳng thì cầm chổi quét lá rụng trong sân.

Khán giả ngoài màn hình cười điên cuồng.

—— Trời ơi! Đây cũng chiều quá đi!

—- Lúc Tinh Tinh bối rối khi nghe thấy nhiệm vụ của mình, thật là đáng yêu

——Hahahahahahahaha, đúng là nghèo nuôi con trai, giàu nuôi con gái mà

***

Khách của họ sẽ đến vào buổi chiều, sau khi ăn trưa, thầy Ngô Điển và thầy Kim Hàn ra ngoài mua nguyên liệu nấu, chỉ còn Lương Đẳng và Tô Tinh Dãy trong nhà, hai người đưa mắt nhìn hai thầy lên xe, lúc này mới đóng cửa sân lại.

Buổi trưa có hai tiếng nghỉ ngơi, Lương Đẳng vốn dĩ muốn tranh thủ thời gian này để hoàn thành nốt công việc chưalàm xong buổi sáng, nhưng Tô Tinh Dã nói với cậu: "Buổi sáng bận rộn cho tới trưa, nghỉ một lúc đi rồi đi. "

"Không sao, em làm xong thì nghỉ."

"Đi nghỉ đi, nghỉ xong làm tiếp cũng được."

Lương Đẳng suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu, nói thật, buổi sáng cậu còn mệt, vì vậy cả hai người về phòng mình.

Sau khi vào phòng, Tô Tinh Dã liếc nhìn camera của phòng, sau đó đưa tay vẫy vẫy rồi lấy khăn lông che lại, rồi lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Thẩm Vọng Tân, Thẩm Vọng Tân đã gửi WeChat vào buổi sáng, nhưng cô vẫn chưa trả lời, giờ mới trả lời được. Thẩm Vọng Tân rep rất nhanh, chắc là bên kia anh cũng đang nghỉ ngơi.

Thẩm Vọng Tân: [Hôm nay đi ghi hình có mệt không?]

Anh ở đây quay phim cả buổi sáng nên không có thời gian để xem chương trình phát sóng trực tiếp.

Tô Tinh Dã: [Không mệt, Đẳng Đẳng và hai thầy thực sự rất săn sóc em.]

Lúc cô tới Dương Vân còn dặn cô, nói đây là chương trình tạp kỹ trực tiếp 24 giờ, cho nên cô không được nhàn rỗi, phải tìm chút việc để làm, nhưng sáng nay Lương Đẳng cùng hai thầy không cho cô một cơ hội nào, bất kể cô đi thu dọn cái gì, Lương Đẳng luôn có thể xuất hiện đầu tiên, "Để đó, em làm cho!"

"Chị làm!"

"Em làm!"

"..."

Ngay cả hai thầy cũng nói: “Cứ để đó, để cho Đẳng Đẳng làm đi."

Họ quá chu đáo làm cô hơi ngượng.

Tô Tinh Dã không nói chuyện với anh quá lâu, bởi vì anh bên kia sắp bắt đầu công việc, sau khi kết thúc nửa tiếng nói chuyện với Thẩm Vọng Tân, cô nhẹ nhàng mở cửa phòng đi xuống lầu.

Lúc này cũng không có nhiều người xem truyền hình trực tiếp vì căn bản là ai cũng đi làm hoặc nghỉ ngơi nên chỉ còn lại có một ít fan thực sự yêu thích. Vì vậy khi các cô nghe thấy tiếng "cót két" khi cánh cửa mở ra, Tô Tinh Dã xuất hiện trong camera ở hành lang, cô rón rén đi xuống cầu thang.Những người hâm mộ không biết cô định làm gì vào lúc này, họ nhìn cô xuống lầu rồi đi ra cửa, thấy cô xách xô ra giếng ngoài sân lấy nước, rồi xách đi về phía vườn rau, người hâm mộ giờ đã hiểu cô đang làm gì, trong video cô gái đang khom người tưới rau trong vườn.

Fan hâm mộ bên ngoài video trực tiếp suýt khóc, cả buổi sáng đều là Lương Đẳng làm việc, dù nói là phong độ lịch sự, nhưng con trai nhà mình nên họ vẫn cảm thấy đau lòng. Sau khi thầy Kim rời đi, Tô Tinh Dã nói nghỉ ngơi, mặc dù họ cũng hi vọng Đẳng Đẳng có thể nghỉ ngơi, nhưng trong lòng vẫn có chút không thoải mái, nhưng bây giờ họ mới nhận ra rằng Tô Tinh Dã không muốn Lương Đẳng nghỉ ngơi xong làm tiếp, cô chỉ muốn khuyên cậu ấy đi nghỉ ngơi, sau đó đợi cậu đi nghỉ ngơi, chính cô sẽ ra giúp cậu làm.

Fan xem cô tưới nước vườn rau, tưới xong thì đi rửa bát buổi trưa chưa rửa, bát đĩa cũng được đặt rất nhẹ, cố gắng không phát ra tiếng động, rửa bát xong cô cũng không nghỉ ngơi mà dọn dẹp một lần mấy khu vực ở lầu dưới, tất cả các vật dụng đều được sắp xếp gọn gàng, cuối cùng còn lau lại một lần nữa, lúc này mới lặng lẽ đi lên lầu, từ rửa bát đến lau sàn đều bằng một loạt động tác không thuần thục, có thể nhìn ra, thực ra cô chưa từng làm việc nhà, mà nhìn cách cô làm cũng biết là cô không biết làm.

Nhưng chính bởi vì như vậy, lúc này mới để cho những ai vẫn đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp đều cảm thấy phức tạp, đây thực sự là một tiểu tiên nữ, vừa đẹp lại tốt bụng.

Lương Đẳng đã chỉnh đồng hồ báo thức, khi đồng hồ báo thức vừa kêu, cậu lập tức theo phản xạ có điều kiện bò dậy, cậu không che camera trong phòng, vì vậy fan hâm mộ ngay lập tức nhìn thấy cậu bé ngoan đang ngủ trên giường liền ngồi bật dậy, tóc hơi vểnh lên, vẫn chưa tỉnh ngủ, trông cực kỳ đáng yêu. Cậu vươn người một cái lập tức xuống giường mở cửa, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài.

—— Đẳng Đẳng vẫn chưa tỉnh ngủ, nếu không sao không để chú ý tới sự thay đổi rực rỡ của toàn bộ sảnh dưới lầu

——Đẳng Đẳng vẫn chưa tỉnh ngủ thật là đáng yêu, một hồi đến lượt anh phát hiện nè

Đạn mạc đang nói thì đúng lúc Lương Đẳng đi qua vườn rau mới chú ý thấy đất ẩm, cậu tưởng mình chưa tỉnh ngủ, không dám xác nhận lại dụi dụi, xác nhận vườn rau thật sựđã được tưới qua, nhân viên của nhóm chương trình không thể tự nhiên giúp cậu tưới được.

Vừa hay một nhân viên tình cờ đi ngang qua, cậu gọi anh ta lại: “Anh ơi, vườn rau đã được tưới hả?"

Nhân viên công tác nói: "Đúng vậy, lúc nghỉ ngơi cô Tô đã tưới rồi."

"Hả?"

Lương Đẳng đi vào mới phát hiện đại sảnh bừa bộn ban nãy đã sạch sẽ gọn gàng, mặt đất cũng có vẻ đã được lau qua, xoong nồi chất đống trong bồn rửa bát đều được đặt ngay ngắn trong tủ chén, thoáng cái anh liền hiểu ra chuyện gì, không khỏi cúi đầu cười một tiếng

—— Má, Đẳng Đẳng cảm động kìa

—— Đừng nói là Đẳng Đẳng, mẹ cũng cảm động

——Cảm ơn chị Tinh Tinh đã săn sóc

Khi Tô Tinh Dã bước ra khỏi phòng lần nữa liền nhìn thấy Lương Đẳng đưa lưng về phía cô không biết đang làm gì. Mặc dù cô nhỏ hơn cậu vài tháng tuổi, nhưng cô với Thẩm Vọng Tân cũng coi Lương Đẳng như em trai, nhất thời thốt lên, "Đẳng Đẳng, em đang làm gì vậy?"

Lương Đẳng đột nhiên anh nghe thấy tiếng gọi mình "Đẳng Đẳng", theo bản năng trả lời: "Chị, em làm cho chị chút bột yến mạch, xuống uống một chút nhé?"

Sau khi hai người nói xong thì hơi ngẩn ra nhưng Đẳng Đẳng vẫn thở phào, cũng may cậu không buột miệng gọi "Chị dâu", nếu không là toang rồi.

——What?? Tinh Tinh mới kêu cái gì? Đẳng Đẳng ư?

——Tôi nhớ Đẳng Đẳng hơn Tinh Tinh vài tháng tuổi mà, vừa rồi Đẳng Đẳng gọi Tinh Tinh là chị hả?

——Tôi chỉ chớp mắt một lúc mà sao họ đã biến thành thế này? Đẳng Đẳng? Chị?

——Hahahahahahahaha, hai người này đúng là một người dám kêu người kia dám đáp mà

Cả hai người gọi thì đã gọi, nên chỉ có thể dứt khoác tiếp tục như này, Lương Đẳng tiếp tục hô: "Chị, chị ăn thử đi, ngũ cốc có đường, ngọt nhưng không béo."

Yến mạch này là của nhà tài trợ của họ.Tô Tinh Dã cầm lấy cốc nhấp một ngụm, "Ừ, uống rất ngon, rất ngọt."

“Phải không? Vậy thì em cũng sẽ pha một ly.” Lương Đẳng vừa nói vừa tự mình xé một túi.

—— Má, hai người dựng quảng cáo thật hay

—— Quảng cáo chị em hahahahahahaha

——Vì Tinh Tinh tôi sẽ mua! Tôi buổi sáng uống, buổi trưa uống, buổi tối cũng uống

——Vì Đẳng Đẳng tôi sẽ mua, một ngày ba bữa, uống thay cơm.