Chương 4: Đánh với cóc vương (1)
Con cóc vừa kêu lên 1 tiếng liền ngay lập tức hành động, nó lấy đà dậm nhảy trong chớp mắt liền đã tới gần Long.
''Cái gì....''
Cậu Long hoãn hốt còn chưa kịp định hình liền cảm nhận bụng truyền đến đau sót, sau đó liền là cả người tê rần.
Kịp phản ứng thì đã thấy bản thân nằm bệt dưới đất, sau lưng truyền tới tê nhức không thể vận động. Cú va đập vào vách đá ban nãy còn chưa hết rung động, thì con cóc lại tiếp tục bổ nhào tới. Lần này dùng lấy cặp đùi đầy cơ bắp của nó đạp thẳng vào đầu Long.
Chiêu này nếu cậu không kịp phá giải, thì sẽ ngay lập tức xuống chầu diêm vương.
Đúng trước sinh tử, cả cơ thể Long liền đột ngột sung sức tới lạ thường. Mặc dù vừa mới ban nãy còn không thể di chuyển đầu ngón tay.
Long vội vã lăn người ra chỗ khác tránh né cú dậm đạp của con cóc.
''Rầm...''
Mặt đất bị lõm xuống cùng xuất hiện vết rạn nứt, làm cậu không khỏi nuốt nước bọt. Nhưng tiếp đến là cơn giận dữ, mẹ tao không chọc tới mày thì thôi, mày còn dám bén mãng tới đây.
Quân tử báo thù 10 năm chưa muộn, Long liền co cẳng chạy.
Nói đùa gì thế, con quỷ kia đều đã sắp tu luyện thành tinh, cậu làm sao có thể đối đầu với nó được. Cho dù là đã luyên xong tầng 1 của Ngũ Độc Chưởng, nhưng nhiêu đó thì nhằm nhò gì, cậu chỉ vừa mới đã thông kinh mạch thôi a, còn chưa có thành tựu gì, bây giờ bảo cậu phá công đi đánh boss.
Thằng điên nào dám làm vậy, chưa nói đến hậu quả phá công, ngươi nghĩ 1 cái ổ chứa vừa mới hình thành thì có thể cung cấp bao nhiêu nội lực.
May mắn mấy ngày nay Long có luyện tập cùng bú chất dinh dưỡng, cho nên cậu cũng chạy được 1 quãng xa.
Đầu cóc kia thì nhìn thấy con mồi bỏ chạy, định bụng tiếp tục truy đuổi, thì nghe được 1 tiếng xì xì sau lưng truyền đến. 1 đầu rắn hổ mang khổng lồ dài gần 5 mét tới gần nó, con rắn phun ra đầu lưỡi, đôi mắt đỏ rực tràn đầy sát ý nhìn lấy đầu cóc.
''Ộp....''
Con cóc cũng tức giận khi nhìn thấy có kẻ phá đám, kêu lên 1 tiếng liền lao đầu vào đánh nhau với đầu rắn kia.
Tiếng v·a c·hạm truyền đến Long, cho dù vậy cậu vẫn không hề quay đầu nhìn lại.
Như thể chuyện phía sau không liên quan tới câu, chạy 1 hồi cho đến khi âm thanh trận đánh trở nên nhỏ bé như tiếng muỗi. Long mới dừng lại để thở, cậu nằm bệch dưới đất hung hắt hít lấy thứ không khí đầu mùi h·ôi t·hối, nhưng trong mắt Long giờ phút này đây lại thứ không khí cực kỳ trong lành.
''Mẹ xém nữa quay về gặp 2 tên kia rồi....Móa nó! Đã bị đày tới vậy mà vẫn còn có thể gặp chuyện được. Đến cùng là do mình hay do cái cơ thể này chứ.''
Chửi thì chửi, nhưng Long cũng thầm hô may mắn được nhập vào cái xác này mới có thể giữ lấy mạng, nếu là cái xác khác thì có thể lúc này cậu đã nằm gọn trọng bụng con cóc rồi.
Người thường ai có thể chịu được 1 cú va đập với tốc độ 60km/h mà có thể không vấn đề gì cơ chứ.
Mẹ đã vậy còn thời điểm suy dinh dưỡng thì bố ai có thể sống được cơ chứ. May mà hắn mở hack, còn giữa được cái mạng này.
''Mẹ con chó đấy! Bố nhớ mặt mày rồi, đừng có mà c·hết sớm...''
Cảm giác may mắn vừa qua, thì cơn giận liền bùng nổ trở lại. Long liên tục chửi m@ khi mà gặp chuyện xúi quẩy này, tự nhiên 1 mùi quen thuộc tràn vào mũi cậu.
Quay đầu nhìn thì thấy 1 ổ rết chân dài đang bò tới những cái xác nằm dưới đất, xem ra bữa ăn của bọn nó đã tới. Không may bọn chúng gặp phải khắc tinh, Long cười gằn khi tìm ra bao chút giận. Thế là 1 cuộc đồ sát xảy ra, tên đồ tể gầy gộc dùng đôi tay thường đập nát đầu đám rết sau đó đem những các xác này nuốt sống.
''Ta ăn...ta ăn...''
Điên cuồng nhồi nhét đem rết vào mồm, Long cảm nhận được cơ thể trở nên run rẩy. Nhưng nghĩ tới con cóc kia, cậu liền gượng ép đè xuống tiếp ăn.
Đến khi nuốt được hơn 20 đầu rết, bụng cậu liền đã phát ra tiếng to như cái trống, cả người đều đã vô lực động đậy, nếu không phải trong lúc ăn Long biết mình không ổn liền chạy ra chỗ khác nằm. Thì bây giờ có khi cậu đã trở thành miếng mồi của lũ rết.
Nằm bệt dưới ngỏm đá không có chút động đậy, Long liền vận dụng khẩu quyết trong môn võ vận chuyển độc công đi vào ổ độc, lợi dụng lượng độc lớn trong máu mà tiếp tục đã thông kinh mạch.
Cảm giác bể nát lại 1 lần nữa truyền tới, lần này giữ dội hơn cả lần trước, đầu ngón cái đã di chuyển từ đốt 2 chạy lên thẳng xương bàn 1.
Cùng với đó 1 dòng nước ấm đang chạy vào cơ thể cậu, Long biết đây chính là ổ độc bắt đầu sinh ra nội lực đưa vào cơ thể. Cảm nhận dòng chảy, Long cố gắng hướng nó chạy quanh cơ thể mình theo dư hướng dẫn của sách, dựa theo lộ trình của Ngũ Độc Chưởng đưa ra, Long mất gần 2 giờ để hoàn thành lần vận chuyển chu thiên đầu tiên.
Do là lần đầu không thể tránh có sai sót, cơ mà cơ thể này đúng là quái vật, cho dù di chuyển sai đầu mạch nhưng Long vẫn có thể cưỡng ép nó chạy lại đúng hướng mà không sợ tổn thương kinh mạch.
Lại sau vài giờ,
Long mới có cử động lại bình thường, cảm nhận sức mạnh tràn đầy trong cơ thể Long không khỏi vui vẻ. Hơn nữa niềm vui nhân đôi, khi nhìn cậu nhận ra trong đầu xuất hiện 1 công thức nấu ăn, cùng 1 môn võ công.
Mà môn võ này chính là thứ mà cậu đang rất cần hiện giờ, [Bách Túc Công] 1 môn nội công lấy độc của loài rết làm chủ, đem nộc độc của chúng truyền vào 5 điểm kinh mạch quan trọng trên cơ thể thông qua các tư thế yoga làm dẫn đạo.
Không hề chần chừ, Long liền lợi dụng cơ thể đang còn chưa rất nhiều độc tố trong máu tiến hành tu luyện.
Trải qua vài giờ, cơ thể của Long liền có dòng nước ấm chảy vào. Cảm giác giống như lúc trước, đây chính là nội lực hình thành bắt đầu vận chuyển vào kỳ kinh bát mạch.
Không hề buôn tha, Long tiếp tục vận hành cho nội lực đi vào cơ thể nhằm bồi bổ chúng.
Ngồi luyện 3 tiếng, Long mới chịu nhả ra do hết chịu nổi.
Nhưng mà điều đó không thể kiềm nén niềm vui của Long, mặt cậu giờ đã cười tới tít cả mắt. Cơ thể run bần bật do vui sướng, mặc dù môn nội lực này nhìn cũng không có gì mạnh, cho dù luyện tới viên mãn cũng chỉ đã thông được 20 đầu kinh mạch ở ngực. Nhưng nhiêu đó đã là quá đủ với 1 đứa nghèo rớt mồng tơi như cậu.
Giờ đây Long đã có thể xem mình 1 tên võ sư chân chính, không phải là mấy tên chỉ dựa vào ngoại công mà đã tự xưng mình là võ sĩ. Đây là 1 cái ngưỡng cửa để phân biệt hàng thật, hàng giả.
Long sở dĩ biết điều này là do trong ký ức cơ thể có 1 đoạn thời gian ba của cậu do uống say mà đã nói ra rất nhiều bí mật ở chốn giang hồ, cũng như về các môn phái hay đẳng cấp phân chia.
Cái đẳng cấp thì Long còn chưa nghĩ tới do bản thân hắn còn chưa tới tình trạng phải quan tâm, nhưng 1 số kiến giải về võ sư là vẫn phải có.
Lúc trước hắn không tu ra nội lực, nhưng do ngoại công có chỗ thần kỳ có thể sinh ra nội lực tạm thời, cho nên cũng xem như nữa cái hợp cách. Bây giờ thì khác, có được 1 môn nội công chân chính. Long mới chính thức bước chân vào cách cửa hàng thật, cũng như đường báo thù của cậu không còn xa.
''Mẹ con chó kia đừng có mà c·hết sớm, bố muốn biến mày thành thức ăn của bố''