Chương 21: Đụng độ dân chuyên (3)
Chương 21: Đụng độ dân chuyên (3)
Từ sau cuộc đối đầu với những tên đột nhập,
Long mang theo 1 thân trọng thương nằm ngủ li bì 2 ngày liền,
Ngay khi tỉnh dậy thì thấy bản thân đang nằm trong 1 gian phòng nhỏ, nơi này đang có không ít người giống như cậu trên người đều mang nhiều v·ết t·hương. Xem ra nơi này là bệnh xá dã chiến, đang vừa định tìm người hỏi chuyện thì bên tai đã nghe thấy tiếng gáy khò khò.
1 cô bé đang nằm bệch bên cạnh giường câu, ngủ cực kỳ ngon đến độ nước dãi đều đã chảy ra. Đây không phải bé Hà sao, mặc dù trên người còn bé vẫn có nhiều băng gạc, nhưng mùi thuốc bột đã không còn nồng như trước.
Thú nuôi của con bé thì nằm ngủ ngay trên người cậu, vì vậy khi mà Long động đậy cũng là cho nó tỉnh giấc.
Nhìn thấy ân nhân tỉnh dậy, nó cực kỳ vui vẻ lắc cái đuôi của mình mà sủa 1 tiếng sau đó chạy tới liếm láp mặc cậu.
Mà bé Hà cũng bị tiếng kêu của thú nuôi làm tỉnh dậy, nhìn thấy người cưu mang bản thân mấy ngày nay. Con bé có nhiều điều muốn nói, nhưng lại ngại ngùng không biết làm sao để biểu hiện. Dù sao đứa nhóc này vẫn còn bóng ma tâm lý từ thảm án cha mẹ cho đến bị người ngoài h·ành h·ung, rất khó để có thể nói hiện tại đứa trẻ này như thế nào.
Long cũng vì thế mà đối sử với con bé cực kỳ nhẹ nhàng, chỉ đặt tay lên đầu đứa bé rồi nở nụ cười.
''Lần đầu gặp nhau nhỉ! Xin tự giới thiệu, anh tên Long là người sẽ chăm sóc nhóc sau này.''
Bé Hà nghe vậy liền bất ngờ, sau đó trở nên hoảng hốt cùng ngại ngùng. Con bé còn chưa nghĩ tới bản thân lại được người khác nhận nuôi, trải qua cuộc sống ăn mày đứa bé này mới nhận ra thế giới này không hề tốt như ba mẹ nó từng nói.
Con bé đã không ít lần bị người khác đ·ánh đ·ập, thậm chí lừa lọc chỉ vì 1 miếng cơm, đã vậy vừa rồi còn xém m·ất m·ạng chỉ do làm rớt mũ chắn đường người ta. Từ tiểu sử như vậy làm sao con bé có thể dễ dàng tin tưởng người khác được chứ, cơ mà không hiểu tại sao khi nhìn thấy Long con bé lại có 1 cảm giác kỳ lạ.
Như thể anh trai trước mặt này thật sự là anh trai ruột của cô bé, cảm xúc này càng lúc càng lớn. Cuối cùng con bé Hà không nhịn được mà khóc rống lên chui vào ngực Long, tiếng động của con bé làm cho mọi người xung quanh chú ý tới. Chỉ là sau vài giây đã không còn ai để ý, gì chứ mấy vụ như này bọn hắn mấy ngày này đều nhìn nhiều.
Ngoại trừ lâu lâu cảm thán thói đời ra, thì không còn cảm giác gì đặc biệt.
Dỗ dành đứa bé gái đáng thương này xong, Long mới nhờ con bé dìu mình đi ra ngoài. Nhân viên y tế ở đây nhìn thấy vậy dự định ngăn cản, cơ mà khi thấy Long móc ra lệnh bài người gác đêm thì lại thôi.
Hắn chỉ có thể làm là cùng đồng nghiệp thực hiện nghi lễ chào đưa tiễn cậu rời đi nơi này.
Long khá là bất ngờ khi nhìn thấy mấy tên kia làm hành động như vậy, cơ mà chỉ thưởng thức 1 lúc thì cậu lại quên đi điều đó. May mắn bé Hà mấy ngày này có đi tới trụ sở của Người gác đêm, nên con bé không mất bao lâu đã dẫn cậu tới.
Lính canh bên ngoài cũng là nhận biết Long, vừa nhìn thấy cậu đã vội vàng tiến lên đem tên thần tài này đưa vào trong.
Vũ Cường là người đầu tiên chạy tới nhìn cậu, hắn đang kiểm kê đồ đạc trong phủ vừa hay đi ngang qua cổng đụng phải Long.
''Long mày cuối cùng cũng tỉnh! Anh em trong nhóm lo cho mày lắm đó, nếu không phải bây giờ có chiến sự thì bọn ta đã kéo người qua đó chăm sóc mày rồi, may mà có bé Hà trợ giúp. Mấy ngày nay con bé mất ăn mất ngủ đi tới đi lui mang thuốc cho nhóc đấy.''
Long nghe vậy liền trìu mến xoa đầu con bé, làm cho Hà không khỏi ngượng ngùng cuối đầu xuống.
''Em biết, với lại anh Long đâu. Nếu không có đan dược của hắn thì em đã không còn đứng ở đây rồi.''
''Thằng Long hả, nó đang cùng đội trưởng đi khảo sát địa bàn rồi. Chú mày mấy ngày nay nằm b·ất t·ỉnh chắc cũng chưa nắm được tình hình nhỉ, mau đi theo anh tiện đường dẫn mày qua quân y cho họ xem mày có ám thương gì không.''
Long cũng nghe lời đi theo Vũ Cường, tiện thể dắt luôn bé Hà đi theo. Bây giờ con bé đã trở thành người nhà của hắn, dĩ nhiên là muốn theo hắn sống cùng. Mà nhà của hắn là trụ sở Người gác đêm, vậy thì đương nhiên nhà con bé cũng ở đây. Vũ Cường cũng không có ý kiến gì, dù sao đội trưởng có tiền nuôi thêm 1 cái miệng cũng không có vấn đề, hơn nữa còn là người thân của đầu bếp. Đây không khác gì đem thằng nhóc buộc chặt với tổ chức của bọn hắn, có ngu mới không đồng ý.
Mà trên đường Cường cũng thuật lại cho Long biết những chuyện xảy ra mấy ngày nay,
Thì ra ngày hôm đó người phối hợp với đám giặc c·ướp phá thành đánh vào trong chính là phó thành chủ, người này vậy là thành viên của tổ chức ''Xà Thủ''. Nhóm Nguyễn Huệ đã nghĩ tới có nội gián trong phủ thành chủ, nhưng không ngờ tới là kẻ ấy lại chính là 1 trong những người đứng đầu trong thành a.
Bởi vì nắm giữ không ít sự vụ thay cho thành chủ, mà mọi ngóc ngách cũng như điểm yếu của tòa thành này đều được tiết lộ cho quân phản loạn. Vì thế mà không khó hiểu bọn hắn có thể đột nhập tòa thành đồng thời tiêu diệt không ít các lực lượng trong thời gian ngắn đến vậy.
Nếu không phải thành chủ trong lúc nguy cấp kịp phát hiện đem những đồ vật quan trọng dời đi nơi khác và đ·ánh c·hết tên nội gián kia. Thì có lẽ mấy con rắn kia đã hoàn thành mục tiêu của bọn nó, cơ mà như vậy lại khiến cho thế cục lâm vào bế tắc khi mà 2 bên đem tòa thành này chia đôi. Nhóm xà thủ bên kia chiếm giữ vị trí từ cổng thành tới phủ thành chủ, trong tay bọn hắn nắm giữ 1 nữa xưởng rèn đúc, trại giam, cùng với đó là khí giới từ bên q·uân đ·ội.
Trong khi bọn hắn bị vây lại bên trong, cơ mà may mắn kho lúa, kho v·ũ k·hí cùng 1 nữa còn lại của xưởng rèn đúc vẫn nằm trong tay bọn hắn. Còn 1 thứ quan trọng khác nữa, chính là nơi cất giữ vật phẩm dị thường cùng trại giam sinh vật dị thường vẫn nằm trong sự kiểm soát của Người gác đêm.
Đây là 2 nơi trọng điểm mà bọn hắn đã dành rất nhiều nguồn lực cũng như sinh mạng để bảo vệ lấy, bởi những thứ khác 1 khi mất đi vẫn có thể tìm cách kiếm lại. Nhưng nếu 1 trong 2 địa điểm này bị đối phương kiểm soát được, vậy đó chính là tận thế đối với thành Kim Hồ.
Cũng may lực lượng Người Gác Đêm ở nơi này không phải ăn chay, mặc dù bên trong có 1 vài con rận cơ mà chỉ cần đem đám ấy thanh lý 1 đi là xong. Đã vậy còn có sự phối hợp của nhóm Nguyễn Huệ, chẳng mấy chốc mà nhóm quân Người Gác Đêm trở thành 1 trong những trụ cột trong lực lượng t·ruy s·át quân địch.
Nói 1 hồi thì cũng tới nhà bếp, đây không phải là ý muốn của anh Cường mà là của Long. Anh Cường lúc đầu cũng cảm thấy quái lại, bởi thằng nhỏi này còn thương tích đầy mình làm sao có thể cầm dao nấu ăn được. Cho nên nghĩ là do hậu quả từ cuộc chiến làm đầu cậu chập mạch 1 ít, cơ nghe được Long bảo muốn làm món ăn có thể hồi phục v·ết t·hương 1 cách nhanh chóng, anh liền đem lời này nuốt vào trong miệng. Đã vậy còn cực phối hợp hỏi cậu cần những nguyên liệu gì.
Long cũng tranh thủ đưa cho Cường tờ giấy mà anh chuẩn bị từ trước, đã thế còn nhờ anh đem theo 1 lượng lớn độc dược hoặc là bầy rắn cùng rết còn sống. Anh Cường cũng không biết cậu tính làm gì, nhưng mà dựa trên sự tin tưởng anh cũng nhanh chóng làm theo.
Bản thân Long thì nhờ Hà đem mình dìu tới quầy bếp, sau đó thì bắt đầu nhóm lửa chuẩn bị nấu ăn, bé Hà thì phụ cậu rửa rau, thái hành.
'' Được rồi! Hôm nay làm ếch xào xả ớt đi.''