Vũ Vương

Chương 633: Ứng Chiến!




- Sư tỷ không phải lo lắng, chỉ là ba con tép riu mà thôi, không hề cần phải quá để ý.

Mộ Hàn tự nhiên biết Ân Vận muốn nói điều gì, hắn cười dài xua xua tay với nàng, rồi sau đó ánh mắt rơi trên người đám Yến Tuấn đối diện

- Đưa thư khiêu chiến của các ngươi lại đây!

- Con tép riu?

Thấy Mộ Hàn hình dung đám Yến Tuấn, Bạch Bằng và Nhiễm Thiên Tín như vậy , Ân Vận có hơi không biết nên khóc hay cười. Thế nhưng, đôi mắt xinh đẹp tuyệt trần kia vẫn không nhịn được mà bắt đầu cau lại. Mộ Hàn có sự tự tin lớn lao như vậy, không nghe khuyên bảo ngăn cản làm cho nàng cũng là không thể tránh được. Chỉ hy vọng hắn không bị bại rất thảm là tốt rồi.

Ba người Yến Tuấn nghe xong, cũng là trên mặt giận dữ ẩn hiện, cười lạnh một tiếng, liền quăng thư khiêu chiến về phía trước.

Mộ Hàn tiếp nhận ba lá thư khiêu chiến tiếp, tức thì xem qua một lần. Thời gian bọn họ khiêu chiến chia ra là hôm nay, ngày mai và ngày kia. Đó cũng là theo quy củ của Chân Vũ Thánh Sơn giới hạn. Trong cùng một ngày, lấy một trận khiêu chiến để luận bàn là thích hợp. Nếu như trong thư khiêu chiến của bọn họ có đề xuất thời gian luận bàn đều là vào hôm nay, như vậy, Mộ Hàn hoàn toàn có khả năng lựa chọn chỉ tiếp nhận một lá trong đó rồi cự tuyệt hai lá khác mà không cần phải mất Công Huân.

Yến Tuấn, Bạch Bằng và Nhiễm Thiên Tín bọn họ đã chia thời gian luận bàn chắc chắn vào ba ngày sau ngày hôm nay, như thế hoàn toàn ngăn chặn loại khả năng này. Đương nhiên, nếu mà người bị khiêu chiến tự mình nguyện ý thì cho dù trong vòng một ngày có nhiều lần luận bàn, hắn cũng có thể đều tiếp nhận toàn bộ thư khiêu chiến.

- Sư tỷ, 'Võ Phong Thai' ở đâu?

Một lát sau, Mộ Hàn đút thư khiêu chiến vào trong ngực rồi quay đầu cười hỏi.

- La Thành sư đệ, ngươi thật sự đã suy nghĩ kĩ chưa?

Ân Vận không nhịn được hỏi lại. Thấy Mộ Hàn không chút do dự gật đầu, thì chỉ có thể bất đắc dĩ nói

- Đã như vậy, ta mang ngươi tới đó.

Vừa dứt lời, đôi mắt đã quét qua đám người Yến Tuấn mà trầm giọng nói

- Ba vị sư đệ, hy vọng các ngươi đều có thể nhớ cho thật kỹ, đây là đồng môn luận bàn!

- Ân sư tỷ cứ việc yên tâm, cái này đương nhiên là luận bàn.

Yến Tuấn cười làm lành mà nói.

- Chỉ hy vọng như thế.

Ân Vận hừ lạnh một tiếng. Chợt liền nói với hàm ý sâu sắc

- Ta có mấy vị sư đệ sư muội đang từ Khai Dương Phong chạy tới bên này. Có lẽ, chả mấy chốc là các ngươi có thể nhìn thấy bọn họ .

Vừa nói dứt tiếng, Ân Vận liền vẫy tay với Mộ Hàn , rồi theo đường vòng tròn lớn dưới chân núi Thiên Xu Phong đi về phía trái.

- Ba vị, cùng nhau đi tới 'Võ Phong Thai' thôi.

Mộ Hàn cười híp mắt ngoắc ngón tay với ba người. Rồi nhanh chóng liền đuổi kịp và vượt Ân Vận.

- Chúng ta đi!

Nhìn theo bóng lưng của Mộ Hàn và Ân Vận, Yến Tuấn khẽ quát một tiếng. Rồi hắn cùng với Bạch Bằng, Nhiễm Thiên Tín đi theo, nhưng sắc mặt cũng đã cực kì nặng nề.

. . .

Võ Phong Thai, cao hai thước. Dài rộng mỗi chiều ước năm trăm thước, nghe nói cả tòa Võ Phong Thai này là một khối Thiết Tâm Thạch ( đá lõi sắt) to lớn dị thường. Loại đá này vô cùng cứng rắn, mặc dù là tu sĩ cảnh giới Linh Trì đỉnh cao cũng khó làm hư hại. Nhưng mà , Thiết Tâm Thạch lại bài bác với chân nguyên, pháp lực nên cũng khó lòng dùng nó để luyện chế Đạo Khí.

Đài đấu võ này nằm ở bên trái Thiên Xu Phong, khoảng cách tới điện Võ Huân chỉ có năm sáu chục dặm. Nó là nơi chuyên môn dùng cho đệ tử Bắc Đẩu Thất Phong để khiêu chiến luận bàn.

Ở ngay bên cạnh Võ Phong Thai có một tòa lầu các. Trong đó có cao thủ cảnh giới Linh Trì ở Chân Vũ Thánh Sơn chuyên môn giám thị chuyện luận bàn giữa các đệ tử. Mà ở trên lầu hai còn có một vị trưởng lão Thiên Xu Phong cảnh giới Dương Hồ tọa trấn, để phòng ngừa có đệ tử trong khi luận bàn cố ý vi phạm quy củ, giết chết đối thủ.

Khi Mộ Hàn và Ân Vận đến thì chung quanh Võ Phong Thai đã tụ tập không ít bóng người. Tất cả đều hứng thú hừng hực nhìn bóng người đang đấu trên đài mà bình phẩm từ đầu chí cuối. Hai người kia đang đánh nhau. Bọn họ cũng có tu vi Vạn Lưu Thất Trọng Thiên, lực lượng ngang nhau. Tình trạng cực kỳ kịch liệt, trên sàn đấu kình khí như bão táp nện ầm ầm không ngừng.

- Ba vị, xin mời!

Mộ Hàn chỉ xem qua vài lần, liền không có hứng thú. Hắn đảo mắt nhìn về phía ba người Yến Tuấn theo sát ở ngay bên cạnh mà cười híp mắt nói

- Ta đã có phần không thể chờ đợi được .

- La Thành sư đệ, ta so sánh ngươi càng không thể chờ đợi được.

Yến Tuấn lặng lẽ nhe răng cười một tiếng, rồi cùng hai vị đồng bạn đi trước về hướng Võ Phong Thai ở bên phải lầu các.

Mộ Hàn và Ân Vận nhìn nhau rồi cùng đi tới. Ở bên ngoài thì vẫn còn không cảm thấy có cái gì. Nhưng khi đi một bước vào bên trong lầu các, Mộ Hàn liền cảm ứng được một cỗ khí tức cường đại tại lầu hai, trùng trùng điệp điệp mà lại lộ ra khí tức sắc bén dị thường, tựa như một thanh bảo kiếm bén nhọn hiện rõ mồn một .

Kia hẳn chính là vị trưởng lão Thiên Xu Phong cảnh giới Dương Hồ nào đó.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, sự chú ý của Mộ Hàn liền trở lại tầng một lầu các. Bên trong không gian ở một vùng hơn mười thước, có sáu tên nam nữ tướng mạo có hơi trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng. Mỗi người đều có được tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên. Theo Ân Vận nói, tổng cộng có bảy đệ tử Nội Sơn làm thủ tục giám thị luận bàn, chia nhau ra lấy từ Bắc Đẩu Thất Phong. Thông thường mà nói, vị trí giám thị mà đến từ chính những người đang cùng luận bàn đều nhất định phải tránh né.

Trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng, bọn họ liền giống như trong những trận thi đấu ở kiếp trước. Những vị trọng tài phán định thắng bại này, hiện nay ở đây chỉ thấy được sáu người, Người con lại kia hẳn là đang ở nơi nào đó chung quanh Võ Phong Thai , để giám đốc sát trận luận bàn đang tiến hành kia. Mà vị trọng tài khi hắn và Yến Tuấn luận bàn thì sẽ ứng với một trong sáu người này.

Nhìn thấy mấy người đi vào, nam nhân trẻ tuổi mặc lam bào ở hàng đầu bên trái lập tức nhảy dựng lên từ trên bồ đoàn mà cười nói:

- Rốt cục đến phiên ta hoạt động hoạt động.

Trong lúc đang nói, Phan Diễn nhìn Ân Vận cười cười một tiếng, Ân Vận cũng nở một nụ cười đáp lại hắn. Nhưng khi ánh mắt Phan Diễn đảo qua Mộ Hàn và Yến Tuấn thì hắn sắc mặt thoáng chốc trang nghiêm kín đáo:

- Họ tên?

- Khởi bẩm Phan Diễn sư huynh, tiểu đệ Yến Tuấn, đệ tử Thiên Quyền Phong.

Yến Tuấn lập tức nở một nụ cười, nhanh chóng tự đẩy lệnh bài của mình tới. Hắn đúng là có quen biết nam nhân trẻ tuổi kia. Nhưng mà, Phan Diễn kia chỉ là bình tĩnh gật đầu, ánh mắt liền chuyển sang Mộ Hàn.

- La Thành!

Trong miệng Mộ Hàn dứt khoát lưu loát thốt ra hai chữ này, rồi hắn cũng lấy ra lệnh bài của mình.

- La Thành?

Phan Diễn tiếp nhận hai khối lệnh bài, có chút ngoài ý muốn ngước mắt liếc nhìn Mộ Hàn, hiển nhiên cũng đã nghe nói qua danh tiếng của Mộ Hàn . Hắn lạnh nhạt cười nói

- Nghe nói ngươi tại phương diện Luyện khí rất có tay nghề, hiện tại lại được Khai Dương Phong Chủ thu nhận làm đệ tử chân truyền, tương lai tiền đồ không có giới hạn. Nhưng mà ta cũng sẽ không bởi vậy mà thiên vị ngươi, chỉ cần ngươi đứng ở trên Võ Phong Thai thì cho dù là đệ tử của Phong Chủ, nếu như làm trái với quy củ thì cũng vẫn sẽ bị ta xử lí!

- Ta không cần bất luận kẻ nào thiên vị. Cho dù xảy ra vấn đề gì, sư huynh cứ theo lẽ công bằng xử lý là được.

Mộ Hàn cũng là cười một tiếng, Phan Diễn trước mắt này đang mặc bào phục của Thiên Xu Phong. Hẳn là cao thủ Thiên Xu Phong. Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của hắn thì tựa hồ và Ân Vận có chút quen biết.

- Rất tốt.

Mộ Hàn giọng điệu có vẻ hơi đối chọi gay gắt, nhưng mà xem ra Phan Diễn tịnh không để ý. Hắn chỉ vỗ tay cười to mà nói

- Yến Tuấn, La Thành, các ngươi đi theo ta.

Vừa nói, Phan Diễn đã trước đi ra khỏi cửa hông lầu các. Nhưng trong nháy mắt Mộ Hàn và Yến Tuấn cũng đi theo ra, lại có những tiếng nổ đì đùng đinh tai nhức óc vang lên. Một người đệ tử Nội Sơn bị đối thủ đánh cho một chưởng trúng ngực, thân hình như diều đứt dây loại bay ngược ra, miệng phun máu tươi . Hắn, còn chưa rơi xuống đất thì đã liền hôn mê .

- Các ngươi tới đúng lúc!

Phan Diễn cười cười một tiếng. Đúng lúc này, một cao thủ Ngọc Hành Phong cảnh giới Linh Trì nhanh như tia chớp loại nhảy vào Võ Phong Thai để tiếp đón hắn rồi cao giọng quát:

- Lần luận bàn này, Tào Hải thắng, Úc Hòa bại! Cơ hồ vừa nói dứt lời , dưới Võ Phong Thai liền vang lên một hồi gào thét.

Tuy nhiên khi Mộ Hàn và Yến Tuấn đi lên Võ Phong Thai thì chung quanh đột nhiên trở nên hoàn toàn yên tĩnh.