- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ bán đấu giá nam tử nhà lành thành công, chỉ số tội ác khiến người ta giận sôi máu, đạt được 10000 điểm phản diện.
Ánh mắt Vương Hạo sáng ngời, việc bán nam nhân này không chỉ kiếm được tiền, có được trang bị, mà còn có thêm cả điểm phản diện, thật là không tồi.
Đột nhiên, Vương Hạo cảm nhận thấy một luồng khí tức tràn ngập u oán, hắn quay đầu nhìn, chỉ thấy tất cả đám học sinh nữ kia đều chảy nước mắt nhìn theo nam thần trong lòng các nàng.
- Ta cảm thấy, có lẽ rời khỏi đây sẽ tốt hơn.
Vương Hạo nhanh chóng rời đi, hắn không muốn bị một đám nữ nhân đang phát điên này bao vây tấn công đâu.
Ở cách chỗ Vương Hạo rời đi không xa, Hi Dung Hiên của tổ chức khủng bố DY hài lòng gật đầu, quả nhiên Vương Hạo là một người khốn nạn, thật sự rất thích hợp với tổ chức khủng bố DY của bọn họ.
Nhưng Hi Dung Hiên không để ý tới, Tô Mộc đang cau mày quan sát hắn, giọng khe khẽ nói:
- Luồng khí tức này là người của tổ chức khủng bố DY, lũ chuột này đến đây làm gì? Không phải là có ý đồ với Vương Hạo chứ?
Cùng lúc đó, tin tức Vương Hạo đánh thắng Lâm Thính Bạch được truyền ra, toàn bộ trường THPT số 11 nhốn nháo.
Cho dù Vương Hạo đột phá đến Vũ Đồ cấp 6, nhưng Lâm Thính Bạch đã là Vũ Đồ cấp 8, làm sao có thể thua được?
Nhưng khi các học sinh tìm hiểu rõ quá trình thi đấu, tất cả đều kinh hãi, trong đầu bọn họ chỉ có một ý nghĩ, Vương Hạo là một tiện nhân không hơn không kém.
Không những sử dụng loại thủ đoạn vô liêm sỉ Kích Tình Tứ Xạ để đánh bại Lâm Thính Bạch, mà còn lấy đi chiếc nhẫn Điện Từ của người ta, lại còn bán đấu giá Lâm Thính Bạch với giá một trăm vạn cho Cao Đại Mai, nếu không phải tiện nhân thì tuyệt đối không thể làm ra những chuyện khiến người ta giận sôi máu như vậy được.
- Đậu má nó, tên Vương Hạo này đã lấy được Kích Tình Tứ Xạ ở đâu?
- Đúng vậy, ta nghe nói Kích Tình Tứ Xạ rất lợi hại, hơn nữa có giá cao nhưng không ai bán, hiện tại một lọ cũng bán đến mười vạn rồi.
- Ta cảm thấy Kích Tình Tứ Xạ chính là thứ do tên tiện nhân Vương Hạo này điều chế ra.
- Không sai, cũng chỉ có loại tiện nhân như hắn mới có thể điều chế ra loại thuốc này.
- Vừa nghĩ đến cảnh tượng Lâm Thính Bạch bị Cao Đại mai dẫn đi, chắc hẳn nữ sinh trong trường đều phải lấy nước mắt rửa mặt rồi.
- Hot boy một thời, không ngờ kết cục cuối cùng lại như vậy, thật là... sảng khoái!
- Đúng vậy, nhìn thấy kết cục của một kẻ giàu có đẹp trai như vậy, thật sự là một chuyện sảng khoái vô cùng của đời người.
- Chỉ đáng tiếc, cuối cùng chiếc nhẫn Điện Từ lại bị Vương Hạo lấy đi mất.
- Đó là vũ khí khoa học kỹ thuật có giá trị một nghìn vạn đấy, ta tin rằng Lâm Thính Bạch sẽ không bỏ qua đâu.
- Vậy Lâm Thính Bạch cũng phải đòi trở về mới được à!
- Đây là ý gì?
- Nhà của Lâm Thính Bạch bất kể là tài lực, hay là thế lực đều không thể so sánh với nhà Cao Đại Mai, hiện tại đã về tay Cao Đại Mai, ngươi nghĩ Cao gia sẽ từ bỏ ý định sao?
- Nói vậy cũng không sai, ta nghe nói phụ thân của Cao Đại Mai sắp bạc đầu vì nữ nhi này, bây giờ có một người con rể ưu tú như vậy đến cửa, chắc hẳn chết cũng sẽ không buông tay.
- Vương Hạo đúng là một tiện nhân!
- Không những bán đấu giá da thịt của Lâm Thính Bạch, hơn nữa còn hủy hoại cả đời của Lâm Thính Bạch.
- …
Lúc này, Vương Hạo đang kiểm tra lại chiến lợi phẩm của mình, chiếc nhẫn Điện Từ.
- Ta còn tưởng là bảo bối gì chứ, hóa ra chỉ là một vũ khí khoa học kỹ thuật loại 2, cấp 2.
Vương Hạo có chút thất vọng.
Ở trong Tinh Tế Liên Bang, vũ khí được phân ra làm ba loại, vũ khĩ khoa học kỹ thuật, vũ khí quân hỏa, vũ khí hợp kim.
Vũ khí khoa học kỹ thuật chính là các sản phẩm vũ khí được mở rộng từ khoa học kỹ thuật công nghệ cao, trong đó nổi danh nhất chính là cơ giáp, vũ khí laser...vv.
Vũ khí quân hỏa, chính là những loại vũ khí nóng như súng ống đạn dược, nhưng tất cả đã trải qua sự tăng cường, uy lực vô cùng to lớn.
Vũ khí hợp kim chính là vũ khí lạnh, chỉ có điều nguyên liệu rèn đã đổi thành hợp kim cứng rắn, không chỉ cứng rắn mà còn sắc bén.
Nhưng không quan tâm vũ khí thuộc phân loại như thế nào, Tinh Tế Liên Bang đều căn cứ vào giá trị làm tổn thương của vũ khí, phân chia vũ khí thành sáu đẳng cấp lớn, cấp 1 yếu nhất, cấp 6 có mức độ làm tổn thương mạnh nhất.
Hiện nay chiếc nhẫn Điện Từ này thậm chí còn không đạt được mức độ tổn thương cấp 2, nhưng mức độ tổn thương mạnh hơn so với cấp 1 một chút, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm Vũ Sư có chút tê liệt mà thôi, căn bản không có quá nhiều lực sát thương.
- Thôi đi, cứ dùng trước đã!
Vương Hạo đeo chiếc nhẫn Điện Từ lên ngón tay, hắn đi về phía sân vận động. Vòng thi đấu tiếp theo sắp bắt đầu rồi, chỉ có điều không biết có người thứ hai như Lâm Thính Bạch để hắn giết hay không.
Chỉ có điều thắng một trận là có tiền, còn có trang bị, và cả điểm phản diện, hắn tràn ngập mong chờ vào đối thủ của trận đấu tiếp theo.
Khi Vương Hạo một lần nữa xuất hiện trên lôi đài, một nam nhân cơ bắp, gương mặt lạnh lùng đứng ở phía nhìn chằm chằm vào hắn.
Học sinh ở phía dưới lại xúc động mãnh liệt, lớn tiếng hò hét.
- Triệu Tầm Văn, đánh chết nam nhân cặn bã này.
- Cái gì mà nam nhân cặn bã, là nam tử đê tiện.
Triệu Tầm Văn đánh chết tên nam tử đê tiện này, để báo thù cho Lâm Thính Bạch nam thần của ta.
- Có loại người này ở đây, danh tiếng của trường THPT số 11 sẽ bị hủy hoại, Triệu Tầm Văn đánh chết hắn.
- Hắn hủy hoại một đời của Lâm Thính Bạch, hắn là một ác ma, Triệu Tầm Văn vì dân trừ hại.
- Đánh gục nam tử đê tiện Vương Hạo, trừ hại cho trường THPT số 11.
- Đánh gục nam tử đê tiện Vương Hạo, trừ hại cho trường THPT số 11.
Tại Khu vực khách quý.
Tô Mộc khẽ xoa trán, thật sự không biết miêu tả như thế nào về tâm trạng của bản thân mình bây giờ.
Tuy rằng dưới sự nhìn nhận của hắn, những việc Vương Hạo làm chỉ là sự liều lĩnh làm càn của con nít, nhưng bản lĩnh gây chuyện tuyệt đối ghê gớm.
So với phụ thân hắn Vương Thiên Dật, quả thực là hai thái cực khác nhau.
Hiệu trưởng Chung Ly đứng ngồi không yên ở trước mặt Tô Mộc, hắn có thể cảm nhận rõ ràng hiệu trưởng các trường THPT lớn đang chỉ trỏ nói xấu sau lưng hắn, cùng với ánh mắt khinh bỉ.
Nếu như Vương Hạo cứ tiếp tục phát triển như vậy, vậy sau này hắn tuyệt đối sẽ không nhận được hoa tươi cùng tiếng vỗ tay, mà phải tiếp nhận chỉ trích và khiển trách.
- Tiểu tử Vương Hạo ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Hiệu trưởng Chung Ly miễn cưỡng cười một tiếng, Vương Hạo của ngày xưa không phải như vậy mà?
Trên lôi đài.
Vương Hạo nheo mắt quan sát đánh giá Triệu Tầm Văn, nếu như hắn nhớ không nhầm, Triệu Tầm Văn là thần lực trời sinh, có lực mạnh vô song. Tuy rằng hắn chỉ là tu vi Vũ Đồ cấp 8, nhưng khí lực mạnh hơn rất nhiều so với nhũng Vũ Đồ cấp 8 khác, chỉ cần cường độ cơ thể tiến bước về phía trước, đột phá Vũ Sư quả thật là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nếu như hắn thật sự cứng đối cứng với Triệu Tầm Văn, vậy người thua nhất định là hắn.
- Các ngươi đều chuẩn bị xong chưa?
Mặt mũi của trọng tài tối sầm, nhất là khi nhìn thấy Vương Hạo, mặt hắn càng xị xuống.
- Đợi chút?
Vương Hạo nói dừng, chỉ vào Triệu Tầm Văn nói:
- Trọng tài ngươi nhìn sắc mặt hắn thối tha như vậy, rõ ràng có ý kiến đối với ta, ta lo lắng hắn quan báo tư thù.
Nghe vậy, sắc mặt trọng tài càng tối sầm hơn, tên khốn khiếp này còn có mặt mũi nói người khác quan báo tư thù?
Cũng không biết là ai vừa rồi không thù không oán, hại Lâm Thính Bạch thê thảm như vậy, việc này còn tệ hại hơn nhiều so với quan báo tư thù.
- Bây giờ là thời gian thi đấu, các ngươi có tư oán hay không không kiên quan gì tới ta, nếu như ngươi không muốn lôi tư oán gì đó lên lôi đài, vậy hãy đánh một trận rồi quay trở lại lôi đài.
Trọng tài lạnh lùng quát lên.
Vương Hạo không biết làm sao đành nhún nhún vai.
- Đã là như vậy thì hãy lại đầu đi!
- Thật sự đần độn!
Triệu Tầm Văn bĩu môi, căn bản không coi Vương Hạo ra gì.
Chỉ có điều, toàn thân Triệu Tầm Văn căng cứng, ánh mắt nhìn chằm chắm vào Vương Hạo, chỉ cẩn trọng tài nói bắt đầu, hắn sẽ ngay lập tức nhanh chóng lao qua giết chết Vương Hạo, tuyệt đối không cho Vương Hạo có một chút cơ hội phản ứng nào, hắn không muốn trở thành Lâm Thính Bạch thứ hai.
- Như vậy thì bắt...
- Đợi chút, các ngươi xem bên kia có một nữ sinh không mặc quần áo!!
Vương Hạo trực tiếp ngắt lời của trọng tài, chỉ về phía sau Triệu Tầm Văn hét lớn.
- Mỹ nữ không mặc quần áo? Ở đâu?
Lập tức, theo bản năng học sinh phía dưới đưa mắt về phía ngón tay Vương Hạo đang chỉ, nhưng đúng lúc này, bên tai các học sinh truyền đến một tiếng hét lớn thê thảm giống như heo bị chọc tiết vậy:
- A...