Chương 36: Đại bàng vs Phi vân điểu
Gò đất bị phá toái đi một nửa, trơ ra phần đất bên trong, nước mưa trút xuống khiến lớp đất phía trên thành bùn nhão, theo dòng nước chảy về chỗ trũng, lan ra khắp nơi.
Ở một địa điểm cuối gò đất, những chiếc xẻng đâm lên tạo thành một lỗ hổng, bên trong lỗ hổng có một đoạn hang động chưa b·ị đ·ánh sập.
Ba người Lôi Viêm, Ngọc Lan, Minh Nguyệt ở trong đó cùng với hơn 10 con đại bàng con.
Mấy ngày trước đây cửa hang b·ị đ·ánh sập nhiều lần, nên mọi người phải đào thêm các lối ra khác, nhờ thế hôm nay mới tránh được một kiếp, đại bàng phẫn nộ thật không phải chuyện đùa.
Hoàng Mộc và Đổng Kiếm từ trên vách núi trèo xuống, thấy mọi người không sao, miệng tươi cười nói:
-May quá mọi người không sao, có vẻ tộc đại bàng đã kéo sang địa bàn Phi vân điểu, chúng ta c·ần s·ang bên đó gấp, cơn bão này qua đi sợ là cơ hội lấy quặng sẽ không còn.
Mọi người đồng thanh trả lời:
-Chúng ta đi thôi
Trong thời tiết như thế này khả năng của Lôi Viêm khó phát huy được toàn bộ sức mạnh, cả nhóm phân công Lôi Viêm và Minh Nguyệt mang theo lũ đại bàng con đi ở phía sau, tốc độ chậm hơn mọi người.
Hoàng Mộc, Đổng Kiểm, Ngọc Lan thì ngược lại dùng hết sức có thể chạy đi.
Trong cơn bão mạnh mẽ, kình phong như muốn thổi bay đi tất cả mọi thứ, năm người đi trong rừng, thập phần nguy hiểm, đường đi trơn trượt, cây đổ, cành gãy xuất hiện khắp nơi.
Bất chấp mọi thứ, như cá bơi ngược dòng, năm người dũng cảm tiến tới, cơn bão tạo nên rào cản tự nhiên nhưng bù lại cả chặng đường không bị hung thú tập kích bởi chúng đang tìm chỗ ẩn nấp, tránh bão.
Hoàng Mộc hiểu chỉ khi đại bàng và phi vân điểu bộc phát giao tranh thì mình mới có cơ hội hành động, cậu không đợi đồng bọn mà vận dụng hết tất cả khả năng lao đi, dải lụa quấn quanh người, quấn xuống hai chân giúp gia tăng thêm tốc độ, phần thừa ra được dùng để đu bám vào cành cây.
Nhờ vào khả năng đặc biệt hỗ trợ, Hoàng Mộc bỏ xa lũ bạn, nếu trước đây đi lại cần thận để tránh hung thú sẽ mất một ngày đường nhưng hôm nay không cần quan tâm đến chúng, chỉ mất ba tiếng đồng hồ, trước mắt cậu đã xuất hiện bóng dáng cây đại thụ nơi Phi vân điểu sinh sống.
Bầy đại bàng đã bay đến địa bàn của phi vân điểu, chúng đang bay vòng ở trên cơn bão, con đại bàng đầu đàn lướt giữa không trung, cặp mắt âm trầm đang quan sát diễn biễn cơn bão, từng cơn gió thôi qua bộ lông của nó, cảm thấy gió đã thuận chiều liền tung cánh lao xuống.
Ở trên cây đại thụ, những con phi vân điểu áp sát thân cây, dù đã nấp kỹ nhưng cơn gió mạnh vẫn vạch cành lá ra, để lộ thân hình phi vân điểu bên trong. Tiếng sấm nổ vang trời, tia sét giáng xuống mặt đất chỉ cách cây đại thụ một đoạn, không gian bị nhuộm màu xanh lè, âm thanh khung bố rền vang khiến muôn loài sợ hãi.
Ánh sáng chói lòa của tia sét làm mắt phi vân điểu nhắm lại, đến khi mở ra, đập vào mắt nó làm một bầy đại bàng đang lao đến, bầu trời vẫn dội xuống từng tia sét, ánh sáng phủ lên cơ thể đại bàng, biến chúng trở th·ành h·ung thần giáng thế.
Đại bàng lao từ trên cao xuống, cộng thêm gió bão thuận chiều khiến tốc độ cực kỳ mau lẹ, móng vuốt chìa ra, hàng loạt con phi vân điểu chưa kịp phản ứng đầu đã bị tóm gọn, lớp lông cứng vậy mà không chịu nổi một kích bị móng vuốt xuyên qua.
Chỉ mới mở màn đã có hơn 10 con phi vân điểu màu xám t·ử v·ong, những con màu bạc nhờ vào lớp lông cứng hơn đang dãy dụa để thoát ra, riêng phi vân điểu màu vàng, nó phản ứng kịp thời đưa cánh lên chống đỡ. Đối mặt với nó là con đại bàng trống đầu đàn, t·ấn c·ông bất ngờ, dù đã được cánh bảo vệ, thân thể nó vẫn không trụ vững bị xô ngã khỏi cành cây.
Bầy phi vân điểu dựa vào lớp lông cứng rắn, đã bảo vệ được chủ lực sau đợt t·ấn c·ông đầu tiên, chúng bắt đầu vùng dậy phản kích.
Dưới đất, trên không, các cặp giao đấu diễn ra ác liệt, cây cối xung quanh do ảnh hưởng của cuộc chiến đổ gãy hàng loạt, những khúc cây lìa khỏi thân bị gió bão cuốn bay, cả một vạt rừng trơ ra toàn gộc.
Số lượng phi vân điểu nhiều hơn đại bàng một chút, lông của chúng cũng cứng hơn, ban đầu đại bàng chiếm lợi thế, nhưng càng về sau có vẻ như bị phi vân điểu áp đảo, quan trọng nhất là trận chiến giữa đại bàng đầu đàn và phi vân điểu màu vàng.
Cơ thể đại bàng nhiều chỗ đã thấm máu đỏ, bên kia phi vân điểu màu vàng cũng có thương tích nhưng ít hơn, nhờ vào bộ lông cứng cỏi của mình, nó chống đỡ được nhiều đòn t·ấn c·ông từ đại bàng.
Hai cá thể mạnh mẽ ở trên không lao vào nhau rồi lại tách ra, bất chấp mưa gió, mỗi lần như thế thương tích mỗi bên lại tăng thêm một ít.
Lần này phi vân điểu không công kích như trước, thay vào đó nó bay lên cao, vừa bay phía dưới bụng sáng lên, ánh sáng men theo cơ thể đi đến hai cánh, sau đó hướng về phía đại bàng, hai cánh liên tục chém ra khoảng không phía trước.
Hàng loạt dải sáng hình mặt trăng lưỡi liềm bắn ra, đại bàng cảm thấy uy h·iếp đến từ những dải sáng này, nó liền vỗ cánh bay theo quỹ tích kì dị hòng né tránh đòn t·ấn c·ông.
Dải sáng bắn trượt qua đầu đại bàng, bắn đến những thân cây to lớn phía dưới, thân cây lập tức bị cắt đứt, dự lực chém xuống mặt đất, gây ra những t·iếng n·ổ đì đùng.
Hàng loạt dải sáng đuổi theo đại bàng, nhờ vào tốc độ thuộc hạng chúa tể bầu trời, đại bàng né được những dải sáng này, nhưng rừng cây phía dưới thì không, tất cả đều bị cường hoành phá nát.
Đại bàng đầu đàn giao chiến với phi vân điểu không chỉ một hai lần, nó biết bản thân không thể né tránh mãi, xung quanh cơ thể nó bắt đầu xuất hiện những tia lôi điện màu xanh, ban đầu chỉ là những tia nhỏ sau đó lớn dần lên, bò lổm ngổm khắp cơ thể, súc thế đã đủ hàng loạt tia lôi điện từ cơ thể đại bàng phóng ra công kích phi vân điểu.
Lôi điện tiếp xúc với dải sáng hình bán nguyệt, âm thanh v·a c·hạm vang lên những tiếng réo rắt, ánh sáng tỏa ra chói mắt, một lúc sau tia sét biến mất, dải sáng cũng tiêu tan.
Lực t·ấn c·ông của dải sáng hình lưỡi liềm Hoàng Mộc đã nếm trải, cậu biết nó mạnh mẽ đến chừng nào, bên kia lôi điện của đại bàng có thể phân tranh với dải sáng, vậy mới biết kế hoạch chọc tức đại bàng của mấy người thật là mạo hiểm.
Hoàng Mộc đã đến gần cây đại thụ to lớn, hiện đang ẩn nấp ở một gốc cây, quan sát trận chiến trên không, cậu không nhân cơ hội này trộm đi những viên quặng, bởi con phi vân điểu màu vàng còn rất mạnh mẽ, một khi bị nó phát hiện, vậy khó trốn thoát.
Phi vân điểu và đại bàng đầu đàn liên tục tung ra những đòn t·ấn c·ông b·ằng linh lực, hai bên vừa bay vừa chiến đấu, tiết tấu nhanh, đòn t·ấn c·ông mạnh, kết quả rất nhanh được hé lộ.
Trên cơ thể đại bàng phần bụng đã bị cắt một đoạn, máu chỗ đó ùa ra, phi vẫn điểu cũng rất chật vật, nó bị lôi điện đánh trúng, t·ê l·iệt trong thoáng chốc khiến thân thể rơi từ trên không xuống, đục ra một hố to trên mặt đất.
Hiện đang trong cơn bão, sấm chớp liên hồi, có vẻ môi trường này thuận lợi hơn cho đại bàng, tộc đại bàng núi thường bay trong những đám lôi vân, không biết từ khi nào mà chúng học được khả năng điều khiển lôi điện.
Mắt thấy đối thủ nằm sấp dưới mặt đất, đại bàng bất chấp thương thế ở bụng, mạnh mẽ lao xuống, hai chân đưa ra, muốn quắp trúng đầu phi vân điểu.
Hai loài này thường xuyên xảy ra v·a c·hạm, thù cũ chưa xong, thù mới lại tới, đại bang dùng hết sức, muốn một kích tiêu diệt kẻ thù truyền kiếp.
Cặp móng vuốt sắc nhọn còn cách đầu phi vân điểu màu vàng 1m thì bỗng nó vùng dậy, thân thể to lớn xoay tròn, cánh phải vung từ dưới lên chém trúng chân đại bàng, những chiếc móng sắc nhọn bị cắt đứt.
Phi vân điểu vẫn không dừng lại, cơ thể thuận chiều xoay thêm một vòng nữa, cánh phải vung dài ra cắt trúng bụng của đại bàng, gây nên v·ết t·hương sâu hõm.
Đòn tân công bất ngờ làm cho cơ đại bàng b·ị t·hương nặng, móng vuốt đã b·ị đ·ánh gãy, nó vỗ cánh kìm hãm tốc độ lao xuống, rồi bay sang hướng khác bỏ chạy nhưng chưa đi được bao xa, v·ết t·hương ở bụng quá lớn khiến nó ngã nhào.