Vũ Thần

Chương 989: Khôi lỗi hiện thân




Thiên địa lực lượng càng lúc càng dao động cường địa tới khó tin hơn. Cho dù đứng xa xa hay ngay tại đó cũng có thể cảm nhận rõ ràng thiên địa lực lượng mênh mông này.
Đám người Hạ Nhất Minh sớm đã rời khỏi vị trí trung tâm bởi đám người Băng Tiếu Thiên kiên trì khẳng định, Băng Đảo sẽ từ hư không hiện ra, hơn nữa còn tồn tại chừng một năm. Nếu trong quá trình nó xuất hiện lại dám đứng tại vị trí trung tâm, Băng Đảo cũng không ngại đè nát ngươi thành thịt vụn.
Nhân loại cho dù có mạnh mẽ gấp trăm lần đi nữa cũng không cách nào chịu nổi một hòn đảo đè lên.
Mặc dù Hạ Nhất Minh với truyền thuyết này bán tín bán nghi nhưng hắn tuyệt đối không cậy mạnh mà mạo hiểm.
Bất quá đúng như dự đoán, Bắc Hải Thánh Thú Vương đã không xuất hiện trước mặt bọn họ nữa. Hạ Nhất Minh mặc dù dò hỏi Bách Linh Bát tin tức của chúng nhưng đáng tiếc mấy tên chạy trốn kia không ngừng thay đổi phương hướng, cho tới lúc này còn chưa dừng lại. Sau đó có tên lẻn vào lòng biển ngay cả Bách Linh Bát cũng không cách nào dò xét.
Tất cả mọi người đều có cảm giác theo sự nồng đậm của thiên địa lực lượng, đám Thánh Thú Vương khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ, đợi chúng xuất hiện có lẽ sẽ là thời khắc tử chiến.
Truy tung khí trước ngực lần nữa run lên, Hạ Nhất Minh đứng dậy đi về phía xa. Vận Ngũ hành chân khí bao quanh thân thể, lúc này hắn mới chậm rãi lấy ra Truy tung khí.
Mặc dù Hạ Nhất Minh có thể khẳng định những người này đã đoán ra trên người mình có phương pháp xác định vị trí Thánh Thú Vương nhưng hắn cũng không có ý định công bố nó.
- Bách huynh. Có tìm được nơi bọn chúng tập hợp.
- Đã tìm được rồi.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên sáng lên, trong mấy ngày nay câu trả lời lần này của Bách Linh Bát khiến hắn cảm thấy thoải mái.
- Ở nơi nào?
- Phía nam chừng trăm dặm.
- Đã biết.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Tiếp tục giám thị chúng.
- Không cần thiết nữa
Âm thanh bình tĩnh của Bách Linh Bát tiếp tục vang lên.
Hạ Nhất Minh có chút ngẩn ra, nói:
- Tại sao?
- Bởi vì chúng bắt đầu tới đây.
Hạ Nhất Minh khẽ rùng mình. Lúc này đám Thánh Thú Vương chủ động tìm tới khẳng định chúng đã tập hợp đủ lực lượng, bởi thế mới có đủ can đảm gây sự.
- Bao nhiêu đầu?
- Ba mươi sáu đầu.
Chỉ trong giây lát khi nhận được tín hiệu của Truy tung khí, Hạ Nhất Minh lập tức xua tan Ngũ hành chân khí.
Mặc dù hắn biết càng lúc gặp đại sự càng phải bình tĩnh nhưng giờ phút này hắn không khỏi run rẩy.
Ba mươi sáu đầu...
Số lượng này vượt rất xa dự đoán.
- Các vị.
Thân thể Hạ Nhất Minh lóe lên đã tập trung mọi người lạo. Âm thanh hắn đề thăng, vẻ mặt nghiêm nghị:
- Hạ mỗ có tin muốn thông báo.
Ánh mắt mọi người lúc này chăm chú nhìn hắn. Sau lần phục kích thành công đã không còn ai hoài nghi lời hắn nữa.
- Bao nhiêu đầu?
Băng Tiếu Thiên trầm giọng hỏi.
Hạ Nhất Minh cười khổ, nhẹ giọng nói:
- Ba mươi sáu đầu.
Xung quanh là một mảnh tĩnh mịch, cho dù lạc quan nhất như Kỳ Lân Thánh chủ giờ phút này cũng có cảm giác hô hấp không thông.
- Ba mươi sáu? Tại Bắc Hải này rốt cuộc có bao nhiêu Thánh Thú Vương?
Lưu Ly Động chủ Lưu Xương Cử vung tay lên, thân thể bạo phát khí tức điên cuồng nói:
- Chúng ta đã diệt hơn hai mươi đầu mà vẫn còn nhiều như vậy?
Băng Tiếu Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Lưu huynh. Bắc Hải cũng không thua kém gì ngoại hải. Hơn nữa Thánh Thú Vương tuổi thọ cao không phải nhân loại có thể so sánh. Thời gian tích lũy mấy ngàn năm lúc này dốc toàn bộ, lực lượng ít nhất cũng quá nửa.
Lão dừng một chút cười khổ, nói:
- Đừng quên nơi này là Bắc Hải. Năm ngàn năm Băng Đảo mới xuất hiện, đám Thánh Thú Vương này không nổi điên mới lạ.
Đế Thích Thiên nghiêm nghị gật đầu, nói:
- Trong cổ tịch có nói. Cho dù Băng Đảo xuất hiện trên Băng nguyên cũng có ít nhất hai mươi đầu Thánh Thú Vương Bắc hải xuất hiện, mưu toan tiến vào. Lúc này tại Bắc hải đương nhiên số lượng tăng gấp đôi cũng không kỳ quái.
Hạ Nhất Minh hai mắt đảo qua một lần, trong lòng thầm đồng ý. Bọn họ sau khi nghe được con số này mặc dù có giật mình nhưng cũng không có bất cứ điều gì thất thố. Tựa hồ hơn ba mươi đầu Thánh Thú Vương như đám hổ giấy không đáng nhắc tới.
Nhưng trên thực thế đám người Hạ Nhất Minh biết rõ. Cho dù mọi người dốc toàn bộ thần lực nhiều nhất cũng chỉ có thể đối phó với hai ba đầu Thánh Thú Vương. Ba mươi sáu đầu đồng loạt tiến lên, không phải lực lượng bọn họ có thể đối phó.
Ánh mắt trao đổi lẫn nhau, Cát Ma Phàm Thù trầm giọng nói:
- Ta. Kỳ Lân Thánh chủ cùng Hạ Nhất Minh dụ chúng rời đi. Các ngươi chuẩn bị phục kích.
Đám người Băng Tiếu Thiên trầm ngâm giây lát rốt cuộc chậm rãi gật đầu. Dưới tình huống này, đây tựa hồ là cách duy nhất.
Ba người Hạ Nhất Minh tốc độ nhanh nhất, khi bỏ chạy ngay cả đám Thánh Thú Vương Bắc hải cũng chỉ hít bụi.
Mà năm người Băng Tiếu Thiên nắm giữ Ngũ hành thần lực, khi ra tay đủ để tiêu diệt bất kỳ đối thủ nào.
Dù sao bọn họ nắm giữ những đơn hệ thần lực mạnh mẽ nhất. Có lẽ sự thuần thục không bằng Hạ Nhất Minh nhưng nếu xét về lực lượng thuần túy, không được Ngũ Hành Hoàn chúc phúc, Hạ Nhất Minh còn xa mới bằng họ.
Bởi thế ba người Hạ Nhất Minh làm mồi dụ đại bộ phận Thánh Thú Vương rời đi, năm người ở phía sau đánh lén là phương pháp tốt nhất lúc này. Dù sao trừ khi bất đắc dĩ, cho dù là ai cũng không muốn cùng đông đảo Thánh Thú Vương lưỡng bại câu thương.
Đế Thích Thiên vẫn im lặng không nói, mắt thấy mọi người gật đầu, lão nhướng mày đột nhiên nói:
- Hạ huynh. Ngươi còn không để hắn ra tay?
Mọi người ban đầu đều ngẩn ra, theo sau sắc mặt đại biến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Những lời này của Đế Thích Thiên nằm vào Hạ Nhất Minh mà nói nhưng tất cả đều hiểu được. Thì ra Hạ Nhất Minh ở lần công kích trước vẫn còn lưu thủ.
Bất quá cũng vì thế bọn họ mới cảm nhận được hàn ý lạnh lẽo trong lòng.
Biểu hiện của Hạ Nhất Minh khi tập kích đã trấn áp mọi người.
Thao túng thiên địa lực lượng biến hóa thành sương mù là việc trước đây chưa từng có, nháy mắt đánh chết một đầu Thánh Thú Vương cường đại, trong khi truy kích liệp sát thêm một đầu Thánh Thú Vương khác.
Biểu hiện như vậy trong đám người tuyệt đối đứng đầu.
Nếu nói đây không phải toàn bộ thực lực của hắn, vậy thực lực của hắn cường đại ra sao?
Nhất thời trong lòng mọi người đều có cảm giác, chỉ sợ cả đời này bọn họ không thể vượt qua hắn. Cho dù sau này tiến giai Thần đạo cũng như vậy.
Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng nói:
- Hạ huynh. Thì ra lần trước ngươi vẫn còn lưu thủ.
Đế Thích Thiên sắc mặt hơi đổi, vội vàng nói:
- Cát Ma Môn chủ hiểu lầm. Hạ huynh lần trước đã dốc hết sức nhưng hắn vẫn lưu lại, theo lời lão phu chính là khôi lỗi của hắn.
Cát Ma Phàm Thù sắc mặt nhất thời trở lên khó coi. Vũ gia lão tổ chính lão bỏ ra tâm huyết luyện chế, không ngờ cuối cùng tiện nghi cho Hạ Nhất Minh. Điều này đương nhiên lão không cảm thấy cao hứng nổi.
Băng Tiếu Thiên nhăn mày, nói:
- Đế huynh. Cho dù khôi lỗi của Hạ huynh có thực lực ngang chúng ta cũng không ảnh hưởng tới đại cục.
Đế Thích Thiên cười hắc hắc, nói:
- Mọi người rửa mắt chờ đi. Khôi lỗi của Hạ huynh sẽ mang cho các ngươi kinh hỉ.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không rõ hai vị cường giả tới từ Tây Bắc này nói quỷ quái gì.
Hạ Nhất Minh khẽ gãi đầu, hắn sau khi biết được số lượng Thánh Thú Vương điều đầu tiên nghĩ tới cũng là Thần đạo Ngưng huyết nhân. Chỉ có lực lượng của nó mới có thể đánh tan đám Thánh Thú Vương, khiến chúng không dám tới gần nơi này.
Mà chỉ như vậy bọn họ mới nhàn hạ nghĩ phương pháp tiến lên Băng Đảo. Nếu đơn đọc ứng phó với đám Bắc hải Thánh Thú Vương này, bọn họ đã kiệt sức sao còn có thể bận tâm chuyện khác.
Hít thật sâu một hơi, Hạ Nhất Minh đem ý niệm truyền đại tới Thần đạo Ngưng huyết nhân.
Hắn dứt khoát ra lệnh cho nó tới nơi này, bằng ý niệm của mình Hạ Nhất Minh biết, Thần đạo Ngưng huyết nhân tuyệt đối không xa nơi này.
Quả nhiên chỉ chốc lát một âm thanh đột ngột vang lên giữa không trung. Tốc độ khôi lỗi vô cùng mau lẹ, chỉ thoáng chốc đã tới nơi này.
Đám người Băng Tiếu Thiên sắc mặt khẽ biến, chỉ có Kỳ Lân Thánh chủ Khâu Thần Nỗ mở lớn hai mắt nhìn lên, tựa hồ như từ đó tìm được vật gì.
Đôi mắt lớn của Kỳ Lân thú cũng lóe lên vài tia quang mang, bọn họ đồng loạt nghĩ tới lúc trước Bách Linh Bát xuất hiện.
Không ngờ những tên kia đều thông qua phương thức ẩn nặc, giấu mình trên không trung.
Chỉ là phương pháp ẩn nặc này có thể qua mắt nhiều vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả như vậy, quả có chút kinh thế hãi tục.
Ánh mắt mọi người lúc này tập trung lên thân thể Thần đạo Ngưng huyết nhân, đa số trong những ánh mắt này đều mang theo vẻ kinh ngạc.
Hạ Nhất Minh biết, bọn họ nhận ra thân phận Vũ gia lão tổ. Vũ gia từng là Hoàng thất Đại Thân, bọn họ cho dù không đặt Vũ gia trong lòng cũng không xa lạ người này.
Dù sao Vũ gia lão tổ cùng Thần Toán Tử giống nhau, cho dù chưa tiến giai Nhân đạo đỉnh cấp nhưng cũng là những vị Ngũ khí Tôn giả cường đại. Chỉ là nhìn Vũ gia lão tổ có kết cục này, trong lòng mọi người không khỏi có chút cảm thán mà thôi.
Tham niệm làm hại không chỉ mất đi một vị Ngũ khí Tôn giả mà ngay cả Vũ gia cũng chịu thiệt thòi về sau.
- Hạ huynh. Ý của ngươi là dùng hắn đối phó?
Băng Tiếu Thiên sắc mặt cổ quái nói.
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:
- Đế huynh đã nói qua, xin các vị rửa mắt đợi xem.
Nghe được câu nói tràn ngập tự tin này đám người Băng Tiếu Thiên cũng không phản đối nữa.
Mấy ngày ở chung này, Hạ Nhất Minh đã thành công tạo dựng địa vị trong lòng mọi người, để trong tiềm thức bọn họ luôn ôm tia hi vọng với hắn.
Từ phương xa truyền lại những tiếng gầm rống vang dội. Sau khi tiến vào khu vực này, đám Thánh Thú Vương đã không che giấu hành tung nữa mà tận tình bộc lộ.
Mỗi tiếng gầm rống đều đại biểu cho quyết tâm của một đầu Thánh Thú Vương, chúng muốn tiêu diệt toàn bộ đám nhân loại bỉ ổi kia.
Âm thanh ầm ù vang khắp mặt băng khiến người ta có cảm giác nơi này sắp hỏng mất.
Hạ Nhất Minh trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, đám Thánh Thú Vương này hung hăng đánh tới nhưng chúng không cũng giẫm vỡ mặt băng, cho dù một vài đầu Thánh Thú Vương dưới mặt nước cũng không ngóc đầu lên.
Từng cùng nhân loại giao chiến nhiều lần, chúng cũng biết số lượng hiện tại đủ để quét ngang Bắc hải. Nhưng những nhân loại này khác biệt, trên người bọn họ còn nắm giữ thần lực, có thể sử dụng thần quang phi hành trên không.
Mà khi nhân loại phóng lên không, chỉ rất ít Thánh Thú Vương phi hành có thể uy hiếp tới họ.
Bởi thế đám Thánh Thú Vương này mặc dù ùa tới với khí thế mãnh liệt nhưng cũng không phải đuổi cùng giết tận, chúng chỉ muốn xua đuổi họ đi, theo sau chiếm lấy Băng Đảo mà thôi.
Dưới chân vang lên âm thanh càng lúc càng mãnh liệt, lúc này đám người Hạ Nhất Minh đã có thể thấy rõ hình dạng đám Thánh Thú Vương. Quanh thân thể Hạ Nhất Minh quang mang ngũ sắc đã bao trùm, hắn cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân bay lên không trung.
Trừ Đế Thích Thiên biết rõ uy lực Thần đạo Ngưng huyết nhân nên vẻ mặt bình thản, những người còn lại đều có nhiều ít bất an.
Sau khi chứng kiến khí thế của đám Thánh Thú Vương, trong đầu bọn họ chỉ tồn tại ý nghĩ duy nhất là không thể chống lại phải tìm cách né tránh, hoặc sử dụng phi hành, hoặc liều mạng.
Dù sao tại Bắc Hải, số Thánh Thú Vương phi hành rất ít, thậm chí có thể đếm trên đầu ngón tay. Trong hơn ba mươi đầu Thánh Thú Vương này cũng chỉ có ba đầu phi hành Thánh Thú Vương, tỉ lệ này không cần nghĩ cũng biết.
Hạ Nhất Minh toàn lực chú ý vào đầu Thánh Thú Vương phi hành, nó là một đầu thương ưng cực lớn. Nếu từ bền ngoài xem xét, đầu thương nhưng này vô cùng quái dị, bởi không ngờ nó có bốn trảo.
Mặc dù phía sau nó là phi hành Thánh Thú Vương khác nhưng Hạ Nhất Minh cảm nhận rõ ràng khí tức tên này có điểm khác lạ, dường như nó cùng Thánh Thú Vương khác không có cảm giác ăn ý.
Hơn nữa trong lúc phi hành, đầu thương ưng này cùng các Thánh Thú Vương khác bảo trì khoảng cách, tựa hồ hai bên không hòa hợp mà kiêng kỵ lẫn nhau.
Khẽ nhíu mày, Hạ Nhất Minh đột nhiên muốn tìm hiểu lai lịch đầu thương ưng này.
Vài ngày trước tại Băng Cung, Băng Tiếu Thiên đã từng nói qua cho hắn lai lịch một số chủng tộc trên Băng nguyên cùng Băng hải. Có bốn trảo tựa hồ không phải Thánh Thú Vương Băng hải mà là đặc điểm của Thánh Thú Vương Bắc Cương Băng nguyên.
Băng nguyên cùng Băng hải mặc dù chỉ khác nhau một chữ nhưng là hai khu vực hoàn toàn khác biệt. Không chỉ chủng loại linh thú khác biệt mà ngay cả thói quen sinh hoạt cũng bất đồng.
Thú tộc tại hai địa phương này vốn dĩ không hòa thuận, thậm chí thường xuyên tranh đoạt khu vực. Mấy vạn năm giằng có thậm chí chúng như nước với lửa.
Thánh Thú Vương Băng nguyên vốn không dễ dàng tiến vào Băng hải nhưng lúc này Tứ Trảo Thương Ưng rõ ràng khác biệt. Nó chẳng những xâm nhập nơi này thậm chí còn liên thủ cùng các Thánh Thú Vương khác, điều này khiến Hạ Nhất Minh thật sự cảm thấy ngạc nhiên.
Âm thanh đám Thánh Thú Vương vang vọng thê lương nháy mắt đã tràn ngập không gian, đồng thời khiến Hạ Nhất Minh trong nghi hoặc tỉnh lại.
Hắn nhìn đám Thánh Thú Vương càng lúc càng gần trong mắt hiện lên tiếu ý lạnh lùng.
Để cho các ngươi thưởng thức chút uy lực Thần đạo.
Hắn khẽ gật đầu, Thần đạo Ngưng huyết Nhân phóng về phía trước che chắn. Theo sau nó đưa lên cánh tay phảng phất như ngàn cân.
Trong thoáng chốc thiên địa phát ra vô số âm thanh như lôi minh, từng đạo âm thanh này như từ ngàn dặm xa xôi mà tới.
Trong nháy mắt cả mảnh thiên địa chỉ còn lại tiếng ầm vang, theo sau nó ngăn chặn toàn bộ tiếng gầm rú của đám Thánh Thú Vương lại.
Thánh Thú Vương càng chạy càng hưng phấn vì chúng phát hiện, trong đám người kia chỉ có hai người bay lên không trung, mà đám người còn lại dường như bị hù dọa choáng váng, thậm chí những người này như bị khúc gỗ rơi xuống đầu, ngây ngốc đứng đó.
Khi chứng kiến biểu hiện của nhân loại như vậy, đám Thánh Thú Vương mặc dù trong lòng kinh ngạc nhưng tuyệt đối không muốn bỏ qua cơ hội này. Chúng đều gia tăng tốc độ, muốn lập tức đi tới bên cạnh những người này, một mẻ tóm gọn, hoàn toàn tiêu trừ mầm họa Bắc hải.
Nhưng lúc này không tên nào chú ý tới, đầu Tứ Trảo Thương Ưng phía sau tốc độ càng lúc càng chậm, thậm chí so với mấy tên di chuyển dưới nước còn chậm hơn một bậc.
Hơn nữa cặp mắt sáng ngời nhưng âm lãnh của thương ưng lúc này đang gắt gao nhìn thẳng Hạ Nhất Minh cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân, tựa hồ như nó vô cùng kiêng kị không dám manh động tiến lên.
Đám Thánh Thú Vương càng lúc càng gần, mắt thấy chúng sắp áp sát phạm vi trăm trượng, đám người Băng Tiếu Thiên trên mặt đồng loạt biến hóa.
Mặc dù bọn họ cũng có thể phi hành, thậm chí với thực lực cường đại có thể lập tức bay lên nhưng nếu bị đám kia cuốn lấy, muốn phi hành cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng ngay lúc này Thần đạo Ngưng huyết nhân trên không trung rốt cuộc cũng hành động.
Hắn đi tới trước vung cao tay.
Thiên địa trong nháy mắt biến hóa khiến tất cả chấn động.
Thiên địa lực lượng lúc này bằng phương thức khủng bố nháy mắt gom lại trên cánh tay Thần đạo Ngưng huyết nhân.
Tốc độ này cơ hồ chỉ thoáng quá đã ngưng tụ xong.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến ngoại trừ Đế Thích Thiên. Mọi người kinh ngạc nhìn Thần đạo Ngưng huyết nhân, bất luận trước đó bọn họ phán đoán thế nào lúc này cũng không thể tin đôi mắt mình.
Cát Ma Phàm Thù song thủ nắm chặt, đôi mắt mơ hồ lóe lên một tia tâm tàn ý lạnh.
Mặc dù lão biết một kích kinh thiên tại Nam Cương lúc trước có liên quan tới Thần đạo Ngưng huyết nhân nhưng biết là một chuyện, tận mắt thấy lại là chuyện khác.
Khi bản thân cảm nhận được biến hóa của thiên địa lực lượng lúc này, trong lòng lão hối hận không kịp.
Bất quá lão biết, Thần đạo Ngưng huyết nhân càng nắm giữ uy lực lớn, bản thân lão càng khó thu hồi.
Kỳ Lân Thánh chủ cùng Kỳ Lân thú ánh mắt đầy sợ hãi.
Bọn họ đồng thời nghĩ tới trận chiến lúc trước cùng Hạ Nhất Minh. Nếu lúc đó Kỳ Lân Thánh chủ hận tới nghiến răng nghiến lợi thì lúc này trong lòng lão là một mảnh mờ mịt cùng kinh hãi.
Thì ra Hạ Nhất Minh không phải sợ lão hấp thu thiên địa lực lượng mà căn bản không có hứng dây dưa cùng lão. Nếu không khi đó hắn chỉ cần gọi ra Thần đạo Ngưng huyết nhân, nháy mắt hấp thu thiên địa lực lượng, hai người bọn họ có thể biến thành thịt vụn.
Kỳ Lân thú trong người chảy huyết dịch Thần thú, thậm chí sống vài ngàn năm, thực lực của nó đã cường đại vô cùng. Dưới tình huống đó nhân thú hợp nhất của họ mới có thể hấp thu một phần thiên địa lực lượng, hơn nữa vận dụng nó.
Bất quá chỉ sợ bọn họ liên thủ hút lấy thiên địa lực lượng cũng không bằng một phần trăm Thần đạo Ngưng huyết nhân lúc này, về phần tốc độ lại càng không thể so sánh.
Nhân loại phía dưới khiếp sợ mà thôi còn đám Thánh Thú Vương lại càng thêm hoảng sợ.
Đối mặt với lực lượng thiên địa khổng lồ như vậy, đám Thánh Thú Vương trí tuệ cực cao này hiểu rõ, bản thân chúng không cách nào chống lại.
Cơ hồ không hẹn, đám Thánh Thú Vương lập tức đình chỉ hành động. Bất luận trên mặt băng hay dưới lòng nước, trên không trung, lúc này toàn bộ sử dụng tốc độ nhanh nhất xoay người rời đi. Chúng tận lực muốn biến mất trước mặt tên khủng bố như quỷ thần này.
Nhưng tốc độ Thần đạo Ngưng huyết nhân vô cùng nhanh, một tay vừa duỗi ra thiên địa lực lượng đã ngưng tụ, theo sau hắn cứ thế đánh thẳng về phía trước.
Quang mang cực nóng nháy mắt vẽ qua khu vực Thánh Thú Vương dày đặc nhất.
Vô số tiếng kêu hỗn loạn nổi lên, phàm là nơi bị quang mang này quét qua hết thảy đều bị tiêu hủy. Đám Thánh Thú Vương da thịt dày ngay cả thần binh lợi khí cũng không cách nào đâm thủng lúc này như trang giấy yếu ớt, không hề có chút chống cự bị phân làm hai hoặc nhiều khối nhỏ.
Thiên địa lực lượng súc áp cực độ phóng tới, đây chính là thiên địa chi uy, ngay cả thiên địa cũng phải run rẩy.
Theo sau âm thanh ù ù, thiên địa uy năng đã bạo phát toàn bộ.
Máu tươi văng khắp nơi, thịt nát bay đầy trời. Thánh Thú Vương thể tích càng lớn lúc này càng bất lợi. Chúng kiệt lực muốn chạy trốn nhưng bi ai phát hiện, bản thân trước tốc độ thiên địa bạo phát chậm như rùa bò.
Thần đạo Ngưng huyết nhân lơ lừng trên không, cánh tay khẽ huy vũ lần nữa,
Sau một lần ra tay đám Thánh Thú Vương đã không còn đội nghĩ, thậm chí cơ hội bỏ chạy, lực lượng chống cự chúng cũng không có được, cứ thế tan rã hoàn toàn.
Thiên địa chi uy, oai không thể đỡ.