Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vu Sư: Ta Có Một Bảng Trò Chơi

Chương 128 Hôm Nay, Dùng Thân Phàm Nhân Tuyên Chiến Với Thần Linh




Chương 128 Hôm Nay, Dùng Thân Phàm Nhân Tuyên Chiến Với Thần Linh

Tại rìa lục địa, trên bầu trời nơi tụ tập hàng chục con Ác ma từ cấp một đến cấp ba.

“Xoẹt ——”

Một khe nứt không gian nhỏ hẹp bất ngờ mở ra giữa đàn Ác ma. Ngay sau đó, từ trong khe bước ra một vị Vu sư được bao bọc bởi kết giới ánh sáng hai màu đỏ và vàng.

“Gào——!”

“Hống——!”

Vừa nhìn thấy Vu sư, hàng chục con Ác ma lập tức sử dụng đủ loại cách thức phóng ra những chùm năng lượng hắc ám của vực sâu. Lượng năng lượng khổng lồ nhuộm đỏ cả bầu trời.

“Đúng là nhiệt tình thật.” Lorrence quét mắt nhìn quanh, khóe miệng khẽ nhếch lên. Tinh thần lực chạm vào mô hình Vu thuật Thuật Thiên Thạch trong thức hải, kích hoạt mô hình phù văn Thuật Hỏa Cầu, giải phóng theo dạng biến thể với uy lực cố định ở mức 3.7 vòng.

Chiêu Thuật Hỏa Cầu này là sự kết hợp mà Lorrence đã khắc vào hệ thống Vu thuật Thuật Thiên Thạch từ thời còn là học đồ, lấy cảm hứng từ Vu thuật Dung Nham Phun Trào.

Nó không tiện dụng bằng Thuật Thiên Thạch khi đánh với quái khổng lồ, cũng không bằng Dung Nham Phun Trào khi tiêu diệt sinh vật dưới biển.

Nhưng để dọn đám tạp nham nhỏ bé như thế này thì lại rất phù hợp.

“Vù vù ——”

Một làn lửa đỏ thẫm từ Lorrence làm trung tâm lan rộng nhanh chóng thành hình tròn ra khắp bốn phía.

Phần lớn các chùm năng lượng vực sâu mà bầy Ác ma bắn ra liền biến mất như bốc hơi ngay khi chạm vào ngọn lửa.

Những chùm năng lượng của các con Ác ma cấp ba hiếm hoi đủ sức xuyên qua lửa đỏ cũng bị lớp không gian méo mó quanh Hộ Giới Hư Không chuyển hóa thành bong bóng ảo ảnh, trước khi kịp chạm đến lớp kết giới của Lorrence.

Ngọn lửa đỏ thẫm không hề bị ảnh hưởng, tiếp tục lan rộng ra ngoài như một cơn s·óng t·hần che kín bầu trời, nuốt chửng từng con Ác ma.

Những con Ác ma cấp một và cấp hai thậm chí chưa kịp chạm vào ngọn lửa, đã bị hơi nóng tỏa ra từ nó đốt thành tro bụi.

“Gào——!”

Hai con Ác ma cấp ba còn lại cảm nhận được sóng năng lượng nguyên tố đáng sợ ẩn chứa trong lửa đỏ, kinh hoàng tột độ, định quay người bỏ chạy.



Nhưng chúng không còn cơ hội nữa. Dưới sự dẫn dắt của dấu hiệu định vị mà Lorrence thiết lập, ngọn lửa đỏ thẫm trong nháy mắt đã quét qua phạm vi 300 dặm, bao trọn cả hai con Ác ma cấp ba vào trong.

“Hống——!”

“Xèo xèo ——”

Hai con Ác ma vừa bay được vài chục dặm đã bị ngọn lửa đỏ thẫm bao chặt, phát ra tiếng gào thét đau đớn ngắn ngủi.

Chưa đầy hai giây, cả hai đều hóa thành bộ xương khô.

“Có nhân loại!”

“Ăn, ăn, ăn!”

“Linh hồn! Linh hồn!”

“Có Vu sư tam hoàn đến, chạy mau!”

Xa hơn, những con Ác ma cấp một và cấp hai thấy Lorrence thì chẳng hề bận tâm đến sự chênh lệch thực lực, lập tức lao thẳng về phía hắn.

Trong khi đó, các con Ác ma cấp ba lại lý trí hơn, đồng loạt quay đầu bỏ chạy.

“Thật phiền phức. Thôi kệ, muốn sao thì sao.” Lorrence nhận thấy tình hình này, chỉ lắc đầu, không buồn để ý đến lũ Ác ma cấp một và cấp hai đang lao tới.

Thay vào đó, tinh thần lực của anh chìm sâu vào thức hải, kích hoạt mô hình cảm nhận trong mô hình Thuật Đại Thiên Thạch, lan tỏa cảm giác ra rìa lục địa.

Phạm vi cảm nhận của anh vượt qua từng đội tàu bay, từng nhóm Vu sư cấp ba, và thậm chí cả những con Ác ma cấp bốn đang hoạt động ngoài lớp khiên bảo vệ lục địa. Cuối cùng, cảm giác của anh tập trung vào con Tà Nhãn cấp bốn duy nhất.

Con Tà Nhãn là mối đe dọa lớn nhất đối với hắn, canhần phải ưu tiên loại bỏ.

Đánh dấu.

Lorrence vừa đánh dấu không gian lên con Tà Nhãn, nó – vốn đang điên cuồng bắn năng lượng vực sâu về phía lục địa – lập tức ngừng lại, cẩn thận đưa mắt dò xét xung quanh với vẻ nghi hoặc.

Tuy nhiên, chỉ là một dấu hiệu không gian, nó rõ ràng không thể phát hiện được nguồn gốc.

“Harr, có chuyện gì vậy?” Một con Cốt ma được bao phủ trong bộ giáp trắng phát hiện sự khác thường của Tà Nhãn, lập tức truyền âm hỏi.



“Không biết, ta vừa cảm giác như bị thứ gì đó theo dõi, nhưng lại không phát hiện được nguồn cơn.” Tà Nhãn lắc đầu, trong lòng dâng lên một sự nghi hoặc.

“Chuyện lạ thì ắt có điều bất thường.” Nó cảm thấy có gì đó không ổn.

“Đúng là Tà Nhãn, độ cảnh giác thật không tầm thường.” Lorrence cảm nhận được Tà Nhãn ngừng t·ấn c·ông, không khỏi thầm tán thưởng trong lòng.

“Xem ra phải thay đổi trình tự thi triển Vu thuật, chuẩn bị kỹ hơn rồi hãy ra tay thật mạnh.”

Hắn không vội thực hiện bước tiếp theo mà tiếp tục đánh dấu phụ lên các con Ác ma vực sâu khác.

Những con Ác ma b·ị đ·ánh dấu phụ sẽ không trở thành mục tiêu của Thuật Đại Thiên Thạch, nhưng dấu ấn này cho phép Lorrence cảm nhận mơ hồ vị trí của chúng dù ở cách xa.

Đây là bước chuẩn bị nhằm ngăn chặn lũ Ác ma bỏ chạy, dù bản thân Lorrence cũng không chắc rằng đòn Thuật Đại Thiên Thạch của mình có thực sự khiến chúng sợ hãi hay không. Nhưng chuẩn bị kỹ thì chắc chắn không bao giờ thừa.

So với Tà Nhãn, các con Ác ma khác cảnh giác kém hơn nhiều, hoàn toàn không nhận ra dấu ấn phụ của Lorrence.

Khi đã đánh dấu toàn bộ Ác ma vực sâu, Lorrence mới tiếp tục kích hoạt tầng thứ hai của Thuật Đại Thiên Thạch.

Tụ hợp.

Trên bầu trời cách mặt biển hơn ba vạn dặm, trong không gian thần quốc song song với hiện thực.

“Rắc rắc rắc——”

Vô số mảnh đá lơ lửng trong hư không bắt đầu tụ lại với tốc độ cực nhanh, cuối cùng hình thành một thiên thạch khổng lồ với đường kính khoảng 140 dặm.

Ngay khi thiên thạch hình thành, một luồng năng lượng nguyên tố màu đen kỳ lạ từ bên trong ngấm ra bề mặt.

Thần Bảng Chiến Thần gia trì.

Tinh thần lực của Lorrence chạm vào Thần Bảng Chiến Thần trên đỉnh thức hải.

Một luồng ánh kim rực rỡ từ trong Thần Bảng bùng phát, dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, hòa vào mô hình phù văn của Thuật Đại Thiên Thạch.



Cùng lúc đó, trên bề mặt thiên thạch trong không gian thần quốc cũng phủ thêm một lớp ánh kim.

Lúc này, thiên thạch toàn thân đan xen hai sắc vàng và đỏ, vừa thần thánh vừa kỳ quái.

Bên trong, năng lượng nguyên tố dao động kịch liệt, phát ra sóng năng lượng đáng sợ.

“Tà Nhãn à, hãy nếm thử tác phẩm đỉnh cao nhất từ trước đến giờ của ta.”

Lorrence thông qua cảm nhận, nhìn Tà Nhãn đang cảnh giác nhìn quanh, trong lòng trào dâng cảm giác hào hùng.

Hôm nay, anh sẽ dùng thân phàm nhân để tuyên chiến với thần linh!

“Vù vù——”

Lorrence đồng thời kích hoạt mô hình phù văn của Thuật Đại Thiên Thạch, Trọng Lực Thuật, và Nhảy Không Gian trong thức hải.

Năng lượng nguyên tố trong thức hải trào dâng, tiêu hao nhanh chóng.

Trọng Lực Thuật gia trì.

Lao xuống.

Nhảy Không Gian.

Ba Vu thuật thực hiện đồng thời.

Dù Lorrence biết rằng khi ở lục địa, các Vu sư quân đoàn nguyên tố đơn ở phía trước có thể cản đòn t·ấn c·ông từ Tà Nhãn, nhưnganhkhông muốn mạo hiểm tính mạng để đánh cược vào việc họ sẽ không phạm sai lầm.

“Hô——”

Một thiên thạch với đường kính 150 dặm, toàn thân đan xen sắc vàng và đỏ, phát ra sóng năng lượng đáng sợ, từ không gian thần quốc nhảy ra, xuất hiện trong cõi vật chất, lao thẳng về phía Tà Nhãn khổng lồ bên ngoài lớp khiên bảo vệ lục địa.

“Là ngươi đang dòm ngó ta sao?” Tà Nhãn ngay lập tức cảm nhận được sóng năng lượng mãnh liệt từ sâu trong lục địa.

Không chút do dự, nó toàn lực phóng một chùm tia năng lượng vực sâu về phía vị trí mà Lorrence vừa đứng.

“Đội Đông Ba!” Một quân đoàn Vu sư gỗ gần đó nhận lệnh của đội trưởng, ngay lập tức gia tăng sức mạnh, mở rộng lớp khiên phòng thủ màu xanh lục bao phủ toàn bộ phi đội.

“Xèo——”

Đòn t·ấn c·ông của Tà Nhãn đánh trúng khiên bảo vệ, để lại một hố đen lớn cháy sém, nhưng cuối cùng vẫn không thể xuyên thủng.

“Khốn kiếp... Ủa? Đó là gì?” Thấy đòn t·ấn c·ông bị chặn, Tà Nhãn đang định nguyền rủa thì ngay sau đó, nó cảm nhận được mối nguy hiểm từ bầu trời cao.