Thoáng môt cái mấy ngày đã qua, mấy ngày này Dương Khai luôn luôn ở trong mật thất bế quan, bí mật dò xét huyền bí của Thánh đan kia, nhưng thu hoạch rất ít
Nhưng trong mấy ngày theo dõi, hắn phát hiện An Linh Nhi hình như rất điềm tĩnh, cũng không có ý nghĩ bán đứng mình, nhưng không biết vì lý do nào mà người Cửu Thiên Thánh Địa cũng không rời khỏi nơi này, mà tạm ở đây
Chỉ sợ là trải qua chuyện mất tích của Thánh nữ làm bọn họ cảm thấy bây giờ khởi hành thì có chút không an toàn
Lắc đầu, không để ý đến tình hình bên An Linh Nhi nữa, Dương Khai đem toàn bộ tâm thần của mình đặt vào viên đan dược trên tay
Lãng phí mấy ngày, Dương Khai cũng không thể dò xét được nhiều thông tin gì từ nó, giờ chỉ còn lại có một phương pháp, dùng phương pháp này hoặc là sẽ có được thông tin không tệ, hoặc là cái gì cũng không có, vẫn là một trận cá cược.
Vậy thì dùng nó thôi!
Dùng thân thể mình cảm nhận dược hiệu của đan dược, cảm nhận được bí mật của đan vân kia, dò thám quá trình hình thành của viên Thánh đan này
Nhưng Dương Khai lưỡng lự một lúc lâu, trì trệ không quyết, không biết có nên dùng biện pháp mạo hiểm này không
Đan dược có đan vân thật là quá hiếm có, cấp bậc của viên đan dược này lại là Thánh cấp trung phẩm, một khi dùng nó, từ nay có khả năng biến mất
Hơn nữa bởi vì đan vân bao lấy bên ngoài viên Thánh đan, Dương Khai không biết rốt cuộc viên Thánh đan này có tác dụng gì, đây là một viên liệu thương đan, hay là đan dược phụ trợ tu luyện? Hay là đan dược tăng cường tu vi? Hay là giải độc đan?
Tất cả đều không hề biết, chỉ duy nhất có thể rõ ràng là, nó không thể là độc đan
Vả lại, trải qua ngày tháng dài thế này, năng lượng chất chứa trong viên đan dược này thật sự quá lớn, Dương Khai lo lắng bản thân mình không chịu được
Tuy nói là hắn có Ngạo Cốt Kim Thân, có thể tiếp nhận được năng lượng không thể tưởng tượng được, nhưng dung lượng của kinh mạch và huyết nhục có hạn, một khi trong thời gian ngắn năng lượng tràn vào kinh mạch và huyết nhục quá khổng lồ, không kịp để Ngạo Cốt Kim Thân hấp thụ, đối với thân thể hắn cũng tạo thành gánh vác không nhỏ
Suy nghĩ hồi lâu, Dương Khai thần sắc lưỡng lự dần dần trở thành kiên nghị
Hắn quyết định buông tay đánh cược một lần
Cơ hội lớn tốt như vậy, nếu như hắn không thử một lần, trước sau gì cũng để ở trong lòng, bất luận là đã qua bao lâu, hắn cũng sẽ suy nghĩ về vấn đề này, nếu đã như vậy thì sao bây giờ không sử dụng nó, đợi đến khi dược liệu được hóa giải, thì tất cả sẽ được làm rõ ràng
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Dương Khai đi ra mật thất, giao nộp mười ngày phí cho người phụ trách mật thất, sau đó dặn dò bọn họ không được cho phép, bất kì kẻ nào đến quấy rầy mình, người phụ trách mật thất dĩ nhiên nhận lời ngay
Lại trở về trong mật thất, Dương Khai bố trí lại cấm chế và kết giới trong mật thất một phen, để nó duy trì trạng thái hoàn mỹ nhất, sau đó mới hít một hơi thật sâu, khoanh chân ngồi vào vị trí cũ.
Vững vàng hạ tâm thần, Dương Khai trực tiếp đem viên Thánh đan đó bỏ vào miệng, nuốt xuống bụng.
Không dám chậm trễ, nhanh chóng vận chuyển Chân Dương Quyết, yên lặng chờ đợi dược hiệu của viên Thánh đan bùng nổ
Không quá ba tức, trong bụng liền xuất hiện một cỗ nhiệt lưu, cổ nhiệt lưu đó chảy như dung nham, thiêu cháy lục phủ ngũ tạng của Dương Khai
Lúc cổ nhiệt lưu đó mới sinh ra, chỉ giống như một dòng suối nhỏ, cũng không tính là quá mạnh, chỉ trong nháy mắt, con suối nhỏ liền biến thành Trường Giang và Hoàng Hà, chợt hung mãnh như hải dương
Dương Khai thậm chí có thể nghe thấy động tĩnh trong bụng mình do nguồn năng lượng khổng lổ đó tràn ra, như sóng biển quay cuồng, cuồng bạo không ngừng, và năng lượng cuồng bạo đó vẫn còn liên tục không ngừng sản sinh ra
Khuôn mặt liền biến sắc, cả người Dương Khai như bị lửa thiêu vậy, chân nguyên thoải mái phập phồng, lỗ chân lông ở khắp người không tự chủ mà giãn ra, vô số năng lượng từ lỗ chân lông trào ra, hòa vào trong không khí
Chân Dương Quyết vận chuyển càng nhanh, kinh mạch toàn thân tràn ngập dược hiệu của đan dược, vô cùng đau đớn
Dược hiệu kia không chỗ nào không nhập, thuận theo kinh mạch của Dương Khai, thẩm thấu vào mỗi tấc huyết nhục của hắn
Dương Khai trong giờ phút này, giống như đang mở ra một gian cửa lớn tràn đầy năng lượng bạo tác, vừa phải chịu đựng sự tẩy lễ của năng lượng cuồng bạo kia, còn phải nhìn rõ huyền bí tiềm ẩn trong cánh cửa kia
Nhất tâm nhị dụng, vô cùng gian nan.
Bỗng nhiên, Dương Khai cảm thấy có một chỗ không hợp lý, dược hiệu đang chảy trong kinh mạch huyết nhục, theo sự vận chuyển của Chân Dương Quyết, không ngờ không có hiện tượng hấp thụ của Ngạo Cốt Kim Thân, ngược lại nhất tề hướng vào não của bản thân mà dâng lên
Xông vào đầu như vào một hang động vô hình, bị cắn nuốt sạch sẽ.
Dương Khai ngơ ngác một hồi, liền phản ứng rất nhanh, vội vàng đắm chìm tâm thần, thần hồn linh thể ở trong thức hải hiển hóa.
Thời khắc này, một mảnh thức hải màu kim hoàng, liên tục không ngừng có năng lượng bên ngoài tràn vào đây, giống như ngọn lửa thiêu đốt cả vùng biển, tiếp nhận, đồng hóa chúng
Dương Khai hai mắt tỏa sáng, trong phút chốc tỉnh ngộ.
Thì ra viên Thánh đan này không phải là liệu thương đan, cũng không phải là đan dược phụ trợ tu luyện, mà là đan dược tăng cường thần thức tu vi!
Thất thần trong chốc lát, theo năng lượng mênh mông quán nhập vào, toàn bộ thức hải bắt đầu rung chuyển, Thần Chiến Chi Đình và Diệt Thế Ma Nhãn trôi lơ lửng trong thức hải thượng không, dường như không có chút bất ổn nào.
Chuôi thần hồn tiểu kiếm có cấp bậc Thiên cấp thượng phẩm đó bị trận mưa điên cuồng thổi không biết đi đâu.
Thầm kêu không xong rồi, Dương Khai vốn dĩ nghĩ là mặc cho viên Thánh đan này có năng lượng khổng lồ như thế nào, dựa vào đặc thù của Ngạo Cốt Kim Thân, hẳn là có thể hấp thu hết dược hiệu
Nhưng hắn không ngờ đây là viên đan dược tăng cường lực lượng thần thức. Như vậy, Ngạo Cốt Kim Thân sẽ không có đất dụng võ rồi.
Tuy không gian thức hải của hắn là hết sức rộng lớn, nhưng thực ra cũng có giới hạn dung nạp, như vậy năng lượng khổng lồ dũng mãnh tiến vào, sớm muộn gì cũng phá vỡ thức hải của hắn
Sắc mặt của Dương Khai rất khó coi, chỉ có thể vừa ổn định sự hỗn loạn trong thức hải, vừa suy nghĩ làm sao giải quyết cái ải khó khăn trứơc mắt
Đang lúc hắn hết đường xoay xở, trong thức hải, lóe lên hào quang ngũ sắc, theo sự lấp lánh của hào quang ngũ sắc, năng lượng từ bên ngoài tuôn vào, nhất tề hội tụ đến một phương hướng, biến mất không thấy gì
Dương Khai ngẩn ra, vội vàng nhìn theo hướng đó, một lát sau, nhếch miệng mỉm cười.
Giúp mình cắn nuốt năng lượng khổng lồ kia, lại là hòn đảo hiển hóa Ngũ Thái Ôn Thần Liên.
Lúc đầu khi có được một gốc cây chí bảo tẩm bổ thần hồn, Địa Ma từng nói rằng, Ngũ Thái Ôn Thần Liên có thể trưởng thành, chỉ cần cho nó đầy đủ thời gian, có có thể trưởng thành thành lục thái, thậm chí là thất thái!
Quá trình này chắc là khá lâu, lâu đến mấy ngàn năm, có khi lên tới vạn năm
Một khi đạt đến thất thái, sự giúp đỡ của Ôn Thần Liên đó quả thực không nhỏ cho người tu luyện
Dương Khai đã đạt được lợi ích lớn đến nỗi không thể tưởng tượng được từ Ngũ Thái Ôn Thần Liên, sở dị thần thức của hắn xuất sắc như vậy, vượt xa tu vi nhục thể của bản thân, hơn phân nửa nguyên nhân đều là do Ôn Thần Liên.
Vì vậy hắn cũng có thể lý giải, Ôn Thần Liên thất thái có thể đem lại sự giúp đỡ cực lớn
Địa Ma cũng nói, sự trưởng thành của Ôn Thần Liên tuy là rất chậm chạp, nhưng con người có thể thúc đẩy nó. Sau khi thu lấy nó, thường xuyên sử dụng một chút linh đan diệu dược, thiên tài địa bảo tẩm bổ thần hồn vân vân, có thể thúc đẩy quá trình trưởng thành của nó
Nghiêm khắc mà nói, cũng giống như một loại đầu tư, sau khi vũ gỉa sử dụng một số linh đan diệu dược, tự thân và Ôn Thần Liên chia sẻ dược hiệu, tuy là trong thời gian ngắn lợi ích đạt được bị chia ra, nhưng trong thời gian tiếp theo, Ôn Thần Liên sẽ trả lại những lợi ích đó.
Từ trước khi bắt đầu, mỗi một lần Dương Khai sử dụng dược vật tẩm bổ thần hồn, đều có rất nhiều năng lượng bị phân chảy đến chỗ Ôn Thần Liên, chẳng qua là tất cả mọi thứ đều tiến hành trong vô thức, Dương Khai cũng không chú ý nhiều
Mà bây giờ, khi mà năng lượng không thể tưởng tượng được dồn vào thức hải, tác dụng của Ôn Thần Liên liền trực quan mà phát huy ra
Nó điên cuồng cắn nuốt, giảm bớt không ít áp lực cho Dương Khai.
Chí ít, bây thờ thức hải đã vững vàng được không ít
Lúc này tinh thần lập tức chấn động, Dương Khai vừa cực lực đem năng lượng trong thức hải dồn vào chỗ của Ôn Thần Liên, vừa khống chế năng lượng dư thừa trong thức hải
Nhưng vẫn như có vẻ như trứng chọi đá, năng lượng đó thật sự quá khổng lồ, khổng lồ đến nỗi khiến Dương Khai có chút kinh hồn bạt vía
Không chút chần chừ, Dương Khai vội vàng động dụng lực lượng thần thức của mình, bắt đầu thăm dò huyền bí của Luyện Đan Chân Quyết
Hắn buộc phải không ngừng tiêu hao năng lực thần thức của bản thân mới có thể theo kịp với thế cuộc trước mắt.
Năng lượng từ bên ngoài dồn vào, trong chớp mắt đã chia thành hai phương hướng lớn, trong đó hơn phân nửa bị Ngũ Thái Ôn Thần Liên hấp thụ, một bộ phận khác dung nạp trong thức hải của Dương Khai, không ngừng bổ sung phần đã bị tiêu hao cho hắn
Phệ Hồn Trùng được nuôi dưỡng trên hòn đảo ngũ thái cũng phát huy tác dụng, bọn chúng vốn dĩ là cắn nuốt loại năng lượng hình thái này mà sống. Bây giờ xuất hiện tình hình như vậy, tự nhiên sẽ là cảnh vui mừng lạc quan của chúng rồi.
Dùng hết thủ đoạn, trong thức hải dần dần vững vàng, sau khi có đủ loại trợ giúp, quán nhập và tiêu hao căn bản là đã ngang bằng
Dương Khai không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lần này chưa làm rõ công dụng của viên Thánh đan này mà đã sử dụng, suýt nữa là gây ra chuyện nực cười
Không còn chú ý nhiều đến tình hình bên trong thức hải nữa, Dương Khai lại phân tâm thần ra, bắt đầu thông qua dược hiệu thăm dò sự huyền bí của Thánh đan
Giờ này khắc này, trong bụng của Dương Khai như tiềm ẩn một mặt trời nhỏ, mặt trời nhỏ đó đang liên tục không ngừng phát ra năng lượng cực lớn
Thoáng điều tra một phen, Dương Khai không ngừng líu lưỡi, hắn phát hiện dược hiệu của viên Thánh đan đó chỉ mới phát huy được có một chút, so sánh với tổng năng lượng chứa đựng trong nó, chẳng qua chỉ là một phần mười
Nhưng khi đan vân đó tiêu tan, khi dược hiệu phát huy ra, quả thực Dương Khai có thể thấy rõ ràng những dấu vết mà trước kia chưa từng thấy
Nguyên liệu mà đan dược chọn để sử dụng, khống chế độ lửa, lúc luyện chế đã lợi dụng loại linh trận nào, lúc đó tâm trạng và thủ pháp của vị đại sư luyện đan đó, tất cả tình huống, cố hết sức phỏng đoán
Lúc ẩn lúc hiện, suy nghĩ của Dương Khai đuổi theo dấu vết của viên đan dược được luyện chế từ vô số năm về trước, tiến vào một thiên địa mới
Trong mảnh thiên địa này, tất cả những gì liên quan đến huyền bí luyện đan, từng việc từng việc được phơi bày ra
Tâm trạng tinh tế, Dương Khai như si mê như say, từng ly từng tý đều khắc sâu vào trong thần niệm của hắn, làm tăng sự lý giải của hắn về luyện đan thuật thêm một cấp bậc
Tổng hợp những dấu vết đó lại với nhau, dần dần trở lại tình huống như cũ, trước mắt Dương Khai, dường như xuất hiện hình ảnh của viên Thánh đan khi mới hình thành, cảnh tượng đan vân bao trùm, thần diệu vô cùng. Thoáng môt cái mấy ngày đã qua, mấy ngày này Dương Khai luôn luôn ở trong mật thất bế quan, bí mật dò xét huyền bí của Thánh đan kia, nhưng thu hoạch rất ít
Nhưng trong mấy ngày theo dõi, hắn phát hiện An Linh Nhi hình như rất điềm tĩnh, cũng không có ý nghĩ bán đứng mình, nhưng không biết vì lý do nào mà người Cửu Thiên Thánh Địa cũng không rời khỏi nơi này, mà tạm ở đây
Chỉ sợ là trải qua chuyện mất tích của Thánh nữ làm bọn họ cảm thấy bây giờ khởi hành thì có chút không an toàn
Lắc đầu, không để ý đến tình hình bên An Linh Nhi nữa, Dương Khai đem toàn bộ tâm thần của mình đặt vào viên đan dược trên tay
Lãng phí mấy ngày, Dương Khai cũng không thể dò xét được nhiều thông tin gì từ nó, giờ chỉ còn lại có một phương pháp, dùng phương pháp này hoặc là sẽ có được thông tin không tệ, hoặc là cái gì cũng không có, vẫn là một trận cá cược.
Vậy thì dùng nó thôi!
Dùng thân thể mình cảm nhận dược hiệu của đan dược, cảm nhận được bí mật của đan vân kia, dò thám quá trình hình thành của viên Thánh đan này
Nhưng Dương Khai lưỡng lự một lúc lâu, trì trệ không quyết, không biết có nên dùng biện pháp mạo hiểm này không
Đan dược có đan vân thật là quá hiếm có, cấp bậc của viên đan dược này lại là Thánh cấp trung phẩm, một khi dùng nó, từ nay có khả năng biến mất
Hơn nữa bởi vì đan vân bao lấy bên ngoài viên Thánh đan, Dương Khai không biết rốt cuộc viên Thánh đan này có tác dụng gì, đây là một viên liệu thương đan, hay là đan dược phụ trợ tu luyện? Hay là đan dược tăng cường tu vi? Hay là giải độc đan?
Tất cả đều không hề biết, chỉ duy nhất có thể rõ ràng là, nó không thể là độc đan
Vả lại, trải qua ngày tháng dài thế này, năng lượng chất chứa trong viên đan dược này thật sự quá lớn, Dương Khai lo lắng bản thân mình không chịu được
Tuy nói là hắn có Ngạo Cốt Kim Thân, có thể tiếp nhận được năng lượng không thể tưởng tượng được, nhưng dung lượng của kinh mạch và huyết nhục có hạn, một khi trong thời gian ngắn năng lượng tràn vào kinh mạch và huyết nhục quá khổng lồ, không kịp để Ngạo Cốt Kim Thân hấp thụ, đối với thân thể hắn cũng tạo thành gánh vác không nhỏ
Suy nghĩ hồi lâu, Dương Khai thần sắc lưỡng lự dần dần trở thành kiên nghị
Hắn quyết định buông tay đánh cược một lần
Cơ hội lớn tốt như vậy, nếu như hắn không thử một lần, trước sau gì cũng để ở trong lòng, bất luận là đã qua bao lâu, hắn cũng sẽ suy nghĩ về vấn đề này, nếu đã như vậy thì sao bây giờ không sử dụng nó, đợi đến khi dược liệu được hóa giải, thì tất cả sẽ được làm rõ ràng
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Dương Khai đi ra mật thất, giao nộp mười ngày phí cho người phụ trách mật thất, sau đó dặn dò bọn họ không được cho phép, bất kì kẻ nào đến quấy rầy mình, người phụ trách mật thất dĩ nhiên nhận lời ngay
Lại trở về trong mật thất, Dương Khai bố trí lại cấm chế và kết giới trong mật thất một phen, để nó duy trì trạng thái hoàn mỹ nhất, sau đó mới hít một hơi thật sâu, khoanh chân ngồi vào vị trí cũ.
Vững vàng hạ tâm thần, Dương Khai trực tiếp đem viên Thánh đan đó bỏ vào miệng, nuốt xuống bụng.
Không dám chậm trễ, nhanh chóng vận chuyển Chân Dương Quyết, yên lặng chờ đợi dược hiệu của viên Thánh đan bùng nổ
Không quá ba tức, trong bụng liền xuất hiện một cỗ nhiệt lưu, cổ nhiệt lưu đó chảy như dung nham, thiêu cháy lục phủ ngũ tạng của Dương Khai
Lúc cổ nhiệt lưu đó mới sinh ra, chỉ giống như một dòng suối nhỏ, cũng không tính là quá mạnh, chỉ trong nháy mắt, con suối nhỏ liền biến thành Trường Giang và Hoàng Hà, chợt hung mãnh như hải dương
Dương Khai thậm chí có thể nghe thấy động tĩnh trong bụng mình do nguồn năng lượng khổng lổ đó tràn ra, như sóng biển quay cuồng, cuồng bạo không ngừng, và năng lượng cuồng bạo đó vẫn còn liên tục không ngừng sản sinh ra
Khuôn mặt liền biến sắc, cả người Dương Khai như bị lửa thiêu vậy, chân nguyên thoải mái phập phồng, lỗ chân lông ở khắp người không tự chủ mà giãn ra, vô số năng lượng từ lỗ chân lông trào ra, hòa vào trong không khí
Chân Dương Quyết vận chuyển càng nhanh, kinh mạch toàn thân tràn ngập dược hiệu của đan dược, vô cùng đau đớn
Dược hiệu kia không chỗ nào không nhập, thuận theo kinh mạch của Dương Khai, thẩm thấu vào mỗi tấc huyết nhục của hắn
Dương Khai trong giờ phút này, giống như đang mở ra một gian cửa lớn tràn đầy năng lượng bạo tác, vừa phải chịu đựng sự tẩy lễ của năng lượng cuồng bạo kia, còn phải nhìn rõ huyền bí tiềm ẩn trong cánh cửa kia
Nhất tâm nhị dụng, vô cùng gian nan.
Bỗng nhiên, Dương Khai cảm thấy có một chỗ không hợp lý, dược hiệu đang chảy trong kinh mạch huyết nhục, theo sự vận chuyển của Chân Dương Quyết, không ngờ không có hiện tượng hấp thụ của Ngạo Cốt Kim Thân, ngược lại nhất tề hướng vào não của bản thân mà dâng lên
Xông vào đầu như vào một hang động vô hình, bị cắn nuốt sạch sẽ.
Dương Khai ngơ ngác một hồi, liền phản ứng rất nhanh, vội vàng đắm chìm tâm thần, thần hồn linh thể ở trong thức hải hiển hóa.
Thời khắc này, một mảnh thức hải màu kim hoàng, liên tục không ngừng có năng lượng bên ngoài tràn vào đây, giống như ngọn lửa thiêu đốt cả vùng biển, tiếp nhận, đồng hóa chúng
Dương Khai hai mắt tỏa sáng, trong phút chốc tỉnh ngộ.
Thì ra viên Thánh đan này không phải là liệu thương đan, cũng không phải là đan dược phụ trợ tu luyện, mà là đan dược tăng cường thần thức tu vi!
Thất thần trong chốc lát, theo năng lượng mênh mông quán nhập vào, toàn bộ thức hải bắt đầu rung chuyển, Thần Chiến Chi Đình và Diệt Thế Ma Nhãn trôi lơ lửng trong thức hải thượng không, dường như không có chút bất ổn nào.
Chuôi thần hồn tiểu kiếm có cấp bậc Thiên cấp thượng phẩm đó bị trận mưa điên cuồng thổi không biết đi đâu.
Thầm kêu không xong rồi, Dương Khai vốn dĩ nghĩ là mặc cho viên Thánh đan này có năng lượng khổng lồ như thế nào, dựa vào đặc thù của Ngạo Cốt Kim Thân, hẳn là có thể hấp thu hết dược hiệu
Nhưng hắn không ngờ đây là viên đan dược tăng cường lực lượng thần thức. Như vậy, Ngạo Cốt Kim Thân sẽ không có đất dụng võ rồi.
Tuy không gian thức hải của hắn là hết sức rộng lớn, nhưng thực ra cũng có giới hạn dung nạp, như vậy năng lượng khổng lồ dũng mãnh tiến vào, sớm muộn gì cũng phá vỡ thức hải của hắn
Sắc mặt của Dương Khai rất khó coi, chỉ có thể vừa ổn định sự hỗn loạn trong thức hải, vừa suy nghĩ làm sao giải quyết cái ải khó khăn trứơc mắt
Đang lúc hắn hết đường xoay xở, trong thức hải, lóe lên hào quang ngũ sắc, theo sự lấp lánh của hào quang ngũ sắc, năng lượng từ bên ngoài tuôn vào, nhất tề hội tụ đến một phương hướng, biến mất không thấy gì
Dương Khai ngẩn ra, vội vàng nhìn theo hướng đó, một lát sau, nhếch miệng mỉm cười.
Giúp mình cắn nuốt năng lượng khổng lồ kia, lại là hòn đảo hiển hóa Ngũ Thái Ôn Thần Liên.
Lúc đầu khi có được một gốc cây chí bảo tẩm bổ thần hồn, Địa Ma từng nói rằng, Ngũ Thái Ôn Thần Liên có thể trưởng thành, chỉ cần cho nó đầy đủ thời gian, có có thể trưởng thành thành lục thái, thậm chí là thất thái!
Quá trình này chắc là khá lâu, lâu đến mấy ngàn năm, có khi lên tới vạn năm
Một khi đạt đến thất thái, sự giúp đỡ của Ôn Thần Liên đó quả thực không nhỏ cho người tu luyện
Dương Khai đã đạt được lợi ích lớn đến nỗi không thể tưởng tượng được từ Ngũ Thái Ôn Thần Liên, sở dị thần thức của hắn xuất sắc như vậy, vượt xa tu vi nhục thể của bản thân, hơn phân nửa nguyên nhân đều là do Ôn Thần Liên.
Vì vậy hắn cũng có thể lý giải, Ôn Thần Liên thất thái có thể đem lại sự giúp đỡ cực lớn
Địa Ma cũng nói, sự trưởng thành của Ôn Thần Liên tuy là rất chậm chạp, nhưng con người có thể thúc đẩy nó. Sau khi thu lấy nó, thường xuyên sử dụng một chút linh đan diệu dược, thiên tài địa bảo tẩm bổ thần hồn vân vân, có thể thúc đẩy quá trình trưởng thành của nó
Nghiêm khắc mà nói, cũng giống như một loại đầu tư, sau khi vũ gỉa sử dụng một số linh đan diệu dược, tự thân và Ôn Thần Liên chia sẻ dược hiệu, tuy là trong thời gian ngắn lợi ích đạt được bị chia ra, nhưng trong thời gian tiếp theo, Ôn Thần Liên sẽ trả lại những lợi ích đó.
Từ trước khi bắt đầu, mỗi một lần Dương Khai sử dụng dược vật tẩm bổ thần hồn, đều có rất nhiều năng lượng bị phân chảy đến chỗ Ôn Thần Liên, chẳng qua là tất cả mọi thứ đều tiến hành trong vô thức, Dương Khai cũng không chú ý nhiều
Mà bây giờ, khi mà năng lượng không thể tưởng tượng được dồn vào thức hải, tác dụng của Ôn Thần Liên liền trực quan mà phát huy ra
Nó điên cuồng cắn nuốt, giảm bớt không ít áp lực cho Dương Khai.
Chí ít, bây thờ thức hải đã vững vàng được không ít
Lúc này tinh thần lập tức chấn động, Dương Khai vừa cực lực đem năng lượng trong thức hải dồn vào chỗ của Ôn Thần Liên, vừa khống chế năng lượng dư thừa trong thức hải
Nhưng vẫn như có vẻ như trứng chọi đá, năng lượng đó thật sự quá khổng lồ, khổng lồ đến nỗi khiến Dương Khai có chút kinh hồn bạt vía
Không chút chần chừ, Dương Khai vội vàng động dụng lực lượng thần thức của mình, bắt đầu thăm dò huyền bí của Luyện Đan Chân Quyết
Hắn buộc phải không ngừng tiêu hao năng lực thần thức của bản thân mới có thể theo kịp với thế cuộc trước mắt.
Năng lượng từ bên ngoài dồn vào, trong chớp mắt đã chia thành hai phương hướng lớn, trong đó hơn phân nửa bị Ngũ Thái Ôn Thần Liên hấp thụ, một bộ phận khác dung nạp trong thức hải của Dương Khai, không ngừng bổ sung phần đã bị tiêu hao cho hắn
Phệ Hồn Trùng được nuôi dưỡng trên hòn đảo ngũ thái cũng phát huy tác dụng, bọn chúng vốn dĩ là cắn nuốt loại năng lượng hình thái này mà sống. Bây giờ xuất hiện tình hình như vậy, tự nhiên sẽ là cảnh vui mừng lạc quan của chúng rồi.
Dùng hết thủ đoạn, trong thức hải dần dần vững vàng, sau khi có đủ loại trợ giúp, quán nhập và tiêu hao căn bản là đã ngang bằng
Dương Khai không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lần này chưa làm rõ công dụng của viên Thánh đan này mà đã sử dụng, suýt nữa là gây ra chuyện nực cười
Không còn chú ý nhiều đến tình hình bên trong thức hải nữa, Dương Khai lại phân tâm thần ra, bắt đầu thông qua dược hiệu thăm dò sự huyền bí của Thánh đan
Giờ này khắc này, trong bụng của Dương Khai như tiềm ẩn một mặt trời nhỏ, mặt trời nhỏ đó đang liên tục không ngừng phát ra năng lượng cực lớn
Thoáng điều tra một phen, Dương Khai không ngừng líu lưỡi, hắn phát hiện dược hiệu của viên Thánh đan đó chỉ mới phát huy được có một chút, so sánh với tổng năng lượng chứa đựng trong nó, chẳng qua chỉ là một phần mười
Nhưng khi đan vân đó tiêu tan, khi dược hiệu phát huy ra, quả thực Dương Khai có thể thấy rõ ràng những dấu vết mà trước kia chưa từng thấy
Nguyên liệu mà đan dược chọn để sử dụng, khống chế độ lửa, lúc luyện chế đã lợi dụng loại linh trận nào, lúc đó tâm trạng và thủ pháp của vị đại sư luyện đan đó, tất cả tình huống, cố hết sức phỏng đoán
Lúc ẩn lúc hiện, suy nghĩ của Dương Khai đuổi theo dấu vết của viên đan dược được luyện chế từ vô số năm về trước, tiến vào một thiên địa mới
Trong mảnh thiên địa này, tất cả những gì liên quan đến huyền bí luyện đan, từng việc từng việc được phơi bày ra
Tâm trạng tinh tế, Dương Khai như si mê như say, từng ly từng tý đều khắc sâu vào trong thần niệm của hắn, làm tăng sự lý giải của hắn về luyện đan thuật thêm một cấp bậc
Tổng hợp những dấu vết đó lại với nhau, dần dần trở lại tình huống như cũ, trước mắt Dương Khai, dường như xuất hiện hình ảnh của viên Thánh đan khi mới hình thành, cảnh tượng đan vân bao trùm, thần diệu vô cùng.