Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 2800




Thịt nát bay tung, máu chảy như suối, chiến trường dường như hóa thành một cái cối xay thịt to lớn, cuốn sinh linh vào trong đó ép thành thịt vụn.

Một tên lại một tên Man tộc bị ma hóa kia ngã xuống.

Bọn họ tuy rằng cũng xuất thân Man tộc, thân thể cường tráng, nhưng dù sao không có được bất kỳ Vu thuật nào thêm thân, sau khi bị ma hóa còn không có có lối suy nghĩ tự chủ, lúc này bọn họ chỉ đơn thuần là binh khí hình người bị chiếm cứ bởi ý niệm giết chóc.

Tồn tại như thế, thì làm sao có thể đối kháng với một chi Man tộc chân chính, trang bị hoàn mỹ, tràn đầy sát ý, còn được Vu thuật thêm thân?

Cho nên hai đội quân vừa giao phong, Ma tộc bên kia liền chết thảm trọng, mà các chiến sĩ Vụ Ngưu Bộ bên này lại giống như cái máy ủi đất đấu đá lung tung, nơi đi qua không một người còn sống.

Mười tiểu đội thường quy, mỗi một chi đội ngũ đều có khoảng 250 đến 300 người, dưới hướng dẫn của các đội trưởng, giống như 10 cây đinh sắc bén, cắm vào giữa trận doanh Ma tộc, chỉ trong chốc lát quấy rối long trời lở đất.

Trong tiếng vũ khí đụng nhau chát chúa, từng cái đầu bay lên thật cao, những thân thể cường tráng từ từ ngã xuống, trong hai mắt trợn to có một tia lưu luyến với phiến mặt đất này, mà lại mờ mịt.

Các tộc nhân bị ma hóa, đến lúc chết đi cũng không biết mình đang làm gì, vì sao phải chặn đường đi của đồng bào ngày xưa… thì làm thế nào chống lại đao kiếm nhắm vào bọn họ. –

Bẻ gãy nghiền nát, thời gian trước sau không tới tàn một nén nhang, quân tiên phong Ma tộc liền bị đánh phá tan tành..

Một đám phế vật!

Sa Nhã trấn giữ tại hậu phương đại quân, không kinh hoảng chút nào, vẫn như cũ ung dung, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn chăm chú vào đám ma nhân tử trận phía trước, trên mặt không thấy dao động chút nào.

Không giống với Man tộc bên này, nàng cũng không phải là lần đầu giao phong với Man tộc.

Chỉ là trước đây thời điểm tiêu diệt bốn bộ lạc lớn của Man tộc, đều có các Ma Thánh lãnh đạo, quả thực các Ma tộc đều thuận lợi, nơi đi qua căn bản không có cái gì mảng dáng dấp như phản kháng, đã dễ dàng tiêu diệt bốn bộ… Nhưng hôm nay do nàng trấn giữ, nàng mới phát hiện những người dị tộc này thật khó dây dưa.

Chỉ bằng vào lực lượng thân thể, những người dị tộc này trên cơ bản không xê xích bao nhiêu với Ma tộc, mà còn có đám Vu chết tiệt kia gia trì, hai bên liền xác định cao thấp. Những Vu thuật kia thật đa dạng, quả nhiên rất thần kỳ.

Bất quá nàng cũng không thèm để ý, chỉ là một số nô bộc ma nhân bị ma hóa mà thôi, chết bao nhiêu nàng cũng không đau lòng. Mấu chốt chân chính của trận chiến này cũng không phải đặt trên thân số ma nhân đó, thậm chí không đặt trên thân hai chi đại quân này, mà đặt trên thân một Vu Sư bị trúng Lục Ma Độc.

Đưa mắt nhìn ra xa, vượt qua trở ngại không gian, Sa Nhã nhìn thấy Vu Sư cả người xanh mượt kia, nàng khẽ nhếch khóe miệng, cảm thấy hắn hẳn là đến cực hạn rồi chứ?

Tản ra!

Trong chiến trường, A Hổ chợt rộng lớn, thanh âm xông thẳng lên trời.

Các Màn tộc nghe tiếng hồ đều đồng loạt dừng lại bước chân, đổi phương hướng, trật tự ngay ngắn phân tán ra bốn phía. 3

Không gì khác, tại phía sau của quân tiên phong Ma tộc, bỗng nhiên nhảy ra một đám người thấp lùn tròn quay, da đỏ thẫm, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt phấn khởi dữ tợn, mỗi người đều giống như gà đá hăng máu, thân mình tựa như quả cầu thịt nhảy tưng tưng trên mặt đất, mỗi một lần đều có thể nhảy tới mười mấy trượng, như không sợ chết vọt tới phía Man tộc bên này.

Hồng Ma!

Nhờ có tỷ muội Vũ Lộ thu được kiến thức từ Vu Thần Điện, cho nên ngay khi phát hiện đám người da đỏ này, lập tức các chiến sĩ Man tộc làm ra phản ứng chính xác nhất… Bằng không nếu không biết chuyện tiến quân lên nghênh đón, khẳng định sẽ chết thảm trọng.

Từng chi từng chi tiểu đội, vòng qua những Ma tộc da đỏ kia phóng tới phía trước.

Đám Hồng Ma dây dưa không ngừng nghỉ, cũng đồng loạt phân tán ra, rối rít nhảy tới đánh về phía đám người gần nhất.

“Vào Véo Vèo…”

Trên trời cao, những mũi tên nhọn bay vụt xxuống, mang theo tiếng xé gió, mang theo ý tiêu diệt.

Mỗi một mũi tên nhọn đều vô cùng chuẩn xác phim vào cơ thể những tên Hồng Ma. Mà Hồng Ma bị bắn trúng giống như là thùng thuốc nổ bị kích nổ, vốn làn da đỏ sẫm trở nên càng thêm đỏ như máu, từ trong cơ thể chúng tràn ra một khí tức cực kỳ nguy hiểm, thân mình tròn quay kia thậm chí chợt bành trướng gấp mấy lần, sau đó kèm theo tiếng nổ “ầm ầm…”, từng tên một nổ tung.. dường như có thể nổ thủng cả hư không.

Ông trời của ta a…

Dương Khai ngắm nhìn không trung lóe lên đốm lửa, cũng không nhịn được lau lau mồ hôi lạnh trên trán. Những tên Bạo Liệt Ma này nổ tung uy lực thật không nhỏ. Tuy rằng đơn độc một hai tên còn không làm sao, nhưng nếu tiếp cận mấy chục trăm tên nổ tung cùng một lúc, chỉ sợ dù là Vu Vương cũng phải thua thiệt.

Trăm tộc Ma tộc đúng là có thể sinh ra một số tộc kỳ quái: Lục Ma như thế, Hồng Ma cũng như vậy.

Bên kia, Sa Nhã đang đắc ý mặt đầy nụ cười bỗng nhiên cứng lại, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn lên các kỵ binh trên không trung, cắn răng mắng:

Chết tiệt!

Theo nàng biết, bến dị tộc đối với tin tức về mình bên này hẳn là không biết gì cả mới đúng, nhưng vừa rồi ngay lúc đám Hồng Ma xuất trận, đám người dị tộc lại làm ra phản ứng chuẩn xác nhất, làm cho đám Hồng Ma đánh úp bất ngờ hoàn toàn không có dẫn tới mảy may tác dụng, ngược lại còn không công tổn thất không ít nhân thủ.

Tiếng xé gió “vèo vèo…” kéo dài không ngừng, các kỵ binh dị tộc cưỡi trên lưng cự ưng kia mỗi người đều là thiên tài bắn cung chính xác, mặc dù đang ở giữa không trung, cũng vẫn như cũ có thể giữ vững độ chính xác không sai lệch, mỗi một mũi tên đều bắn chết một tên Hồng Ma nhảy tới, cứu vãn tánh mạng của các chiến sĩ bên ta.

Giết bọn chúng! Sa Nhã phất tay ra lệnh.

Đám sương mù đen phía sau bỗng nhiên hòa tan vào trong hư không, biến mất không thấy..

Một lát sau, bên cạnh một không kỵ binh, chợt vô thanh vô tức, không hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện một thân ảnh thấp lùn giữa không trung, trên tay cầm cây chủy thủ đen nhánh, quét về phía cần cổ không kỵ binh không hề phòng bị kia. –

Chủy thủ vô cùng sắc bén, dù là thể trạng như Dương Khai trước đó bị sượt qua cũng bị thương nhẹ, mà các kỵ binh này nếu như bị cắt trúng, chỉ sợ đầu đều phải rơi xuống.

Không kỵ binh ngồi trên lưng cự ưng giương cung bắn tên không hề có phản ứng chút nào, ánh mắt sắc bén như chim ưng vẫn như cũ khóa lấy những tên Hồng Ma phía dưới, rồi mũi tên xé gió bay tới.

Mắt thấy Ma tộc thấp lùn kia sắp vám sát thành công, bỗng nhiên trong hư không lại thỏ ra một cây chủy thủ khác, nhanh nhẹn mà chuẩn xác chắn phía trước cổ của không kỵ binh kia. –

“Keng…” một tiếng, hai chủy thủ đụng vào nhau, gã Ma tộc đánh lén nhướn mày, cảnh giác thối lui đi.

Hắn là sát thủ và thích khách bẩm sinh, chỉ có lúc bất ngờ nhất mớicó thể tập kích công kích, cho nên đối với người này có thể đỡ được một kích của mình, hắn cảm thấy rất bất ngờ.

Giương mắt nhìn lên, chỉ thấy bên cạnh không kỵ binh kia, chợt hiện ra một thiếu nữ vóc người thon nhỏ, thân hình mảnh mai, tóc dài bay lên như dòng thác. Mà vô cùng quỷ dị là, trên hai tay nàng không ngờ đều cầm một cây chủy thủ, một chỉnh một phan. Nàng trông có vẻ yếu đuổi đứng tại đó, dường như gió thổi mạnh sẽ ngả xuống.

“Không ngờ cầm hai cây chủy thủ?” Ma tộc thích khách nhướn mày.

Thân là thích khách, hắn dĩ nhiên biết sử dụng hai cây chủy thủ rấtkhó, cũng chứng tỏ người đó là cùng một nghề, hơn nữa còn là tài nghệ vô cùng cao thâm… Hắn không nhịn được liếm khóe miệng một cái, trong đầu trào ra ý hưng phấn muốn phân cao thấp cùng nàng.

Giết chóc…

Bỗng nhiên thiếu nữ lên tiếng, thanh âm dịu dàng, hơi ngửa đầu, dáng vẻ thành kính, dường như đang hướng về thần minh nào đó cầu nguyện.

Cái gì? Ma tộc thích khách sửng sốt.

Thịnh yến!

Thiếu nữ vừa dứt lời, thân mình giống như con bướm nhẹ nhàng bay múa, tư thế ưu nhã, xinh đẹp, làm cho bất kỳ người nào nhìn thấy cũng không nhịn được đắm chìm trong đó, hưởng thụ dáng múa mang đến cho mình vui sướng kia. O N

Trong dải tóc đen bay lên, tỏa ánh sáng lạnh ra bốn phía.

Ma tộc thích khách lại không có tâm tình thưởng thức, hắn chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, tay chân phát run. Thân là một thích khách, nhất định phải có tố chất tâm lý cực mạnh, hắn lại là người xuất sắc trong đám thích khách, cho nên dưới tình hình chung, tâm cảnh của hắn phải không có nửa điểm dao động mới đúng!

Nhưng giờ khắc này, hắn dường như nhìn thấy một màn cực kỳ rung động, hắn vừa sợ hãi đồng thời lại còn toát ra một tia hướng về đạo, cảm giác thỏa mãn dù có chết đi.

Hắn thấy được đạo ám sát tính diệu nhất, ý nghĩa sâu xa nhất.

Từng tia sáng lạnh nở rộ chằng chịt giữa không trung, bao phủ phạm vi 30 trượng, nhoáng lên một cái rồi biến mất.

Tiếng “Vù Vù Vù…” không dứt bên tai, từ trong hư không trôi nổi đi ra những huyết hoa vô cùng quỷ dị.

Đợi tới lúc thiếu nữ dừng lại động tác, chủy thủ một chính một phản cầm trên tay nàng nhưng lại chảy xuống chuỗi máu.

“Phốc chốc chốc…” Trong hư không, máu tươi phun trào.

Một thân ảnh lại một thân ảnh Ma tộc thích khách đột ngột hiện ra, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ si ngốc, dường như căn bản không nghĩ tới lại có người có thể tìm ra bọn họ từ trong hư không.

Trên thân mỗi Ma tộc thích khách đều chỉ có một vết thương, mà miệng vết thương kia đều là trí mạng.

Trong mắt tràn đầy không dám tin, từng Ma tộc thấp lùn đầu dưới chân trên, từ giữa không trung rơi xuống, biến thành máu thịt bầy nhầy, thê thảm không nỡ nhìn.

Ngươi… gọi là gì? Ma tộc thích khách đối mặt với thiếu nữ, còn bình thản hỏi một câu.

Thiếu nữ quay đầu nhìn hắn một cái, cũng bình thản nói: Điệp!

Ma tộc thích khách than một tiếng, dường như muốn ghi nhớ cái tên này, ngay sau đó, nơi ngực hắn bắn ra một dòng máu tươi, hắn rơi thẳng tắp xuống đất, trên đường rớt xuống sinh cơ nhanh chóng trôi đi.

Tuy rằng Điệp ra tay chấn nhiếp Ma tộc thích khách, cũng vãn hồi không ít tánh mạng của không kỵ binh, nhưng vẫn còn Ma tộc thích khách ẩn giấu thân ảnh trong hư không. –

Bất chợt một luồng sáng từ phía dưới bay vụt lên, hóa thành một vòng sáng, bao phủ tất cả không kỵ vào trong đó.

Trong nháy mắt kế tiếp, hai tròng mắt các không kỵ binh đột nhiên nhoáng lên một tia sáng, dường như có một đoàn ngọn lửa thiêu đốt bên trong. Tia sáng kia lại có thể soi sáng toàn bộ kẻ ẩn giấu trong bóng đen, không trốn tránh vào đâu được.

Ưng Nhãn Thuật!

Sau khi được các Vụ Sự thi pháp, lập tức đám Ma tộc thích khách đang ẩn giấu thân hình quanh bốn phía, đợi thời cơ phát động công kích bị lộ ra trong ánh mắt không kỵ binh, không kỵ binh lập tức khóa lấy từng mũi tên bắn ra, trong lúc số thích khách này còn đang bối rối, thu lấy tánh mạng của chúng. Đám thích khách tự nhiên không muốn ngồi chờ chết, mắt thấy thân hình bại lộ, lập tức quyết đoán phát động công kích.

Các không kỵ binh cười trên lưng cự ưng linh hoạt tránh né giữa không trung, làm cho chúng đánh lén uổng công vô ích.

Mà Vũ và Lộ lấy lại tinh thần đồng thời miệng ngâm chú ngôn, sau ba nhịp thở, phía trước tỷ muội sinh đôi liền bắn ra những tia chớp ngoằn nghoèo, giống như những sợi xích, trong tiếng nổ vang bay tới… Thịt nát bay tung, máu chảy như suối, chiến trường dường như hóa thành một cái cối xay thịt to lớn, cuốn sinh linh vào trong đó ép thành thịt vụn.

Một tên lại một tên Man tộc bị ma hóa kia ngã xuống.

Bọn họ tuy rằng cũng xuất thân Man tộc, thân thể cường tráng, nhưng dù sao không có được bất kỳ Vu thuật nào thêm thân, sau khi bị ma hóa còn không có có lối suy nghĩ tự chủ, lúc này bọn họ chỉ đơn thuần là binh khí hình người bị chiếm cứ bởi ý niệm giết chóc.

Tồn tại như thế, thì làm sao có thể đối kháng với một chi Man tộc chân chính, trang bị hoàn mỹ, tràn đầy sát ý, còn được Vu thuật thêm thân?

Cho nên hai đội quân vừa giao phong, Ma tộc bên kia liền chết thảm trọng, mà các chiến sĩ Vụ Ngưu Bộ bên này lại giống như cái máy ủi đất đấu đá lung tung, nơi đi qua không một người còn sống.

Mười tiểu đội thường quy, mỗi một chi đội ngũ đều có khoảng 250 đến 300 người, dưới hướng dẫn của các đội trưởng, giống như 10 cây đinh sắc bén, cắm vào giữa trận doanh Ma tộc, chỉ trong chốc lát quấy rối long trời lở đất.

Trong tiếng vũ khí đụng nhau chát chúa, từng cái đầu bay lên thật cao, những thân thể cường tráng từ từ ngã xuống, trong hai mắt trợn to có một tia lưu luyến với phiến mặt đất này, mà lại mờ mịt.

Các tộc nhân bị ma hóa, đến lúc chết đi cũng không biết mình đang làm gì, vì sao phải chặn đường đi của đồng bào ngày xưa… thì làm thế nào chống lại đao kiếm nhắm vào bọn họ. –

Bẻ gãy nghiền nát, thời gian trước sau không tới tàn một nén nhang, quân tiên phong Ma tộc liền bị đánh phá tan tành..

Một đám phế vật!

Sa Nhã trấn giữ tại hậu phương đại quân, không kinh hoảng chút nào, vẫn như cũ ung dung, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn chăm chú vào đám ma nhân tử trận phía trước, trên mặt không thấy dao động chút nào.

Không giống với Man tộc bên này, nàng cũng không phải là lần đầu giao phong với Man tộc.

Chỉ là trước đây thời điểm tiêu diệt bốn bộ lạc lớn của Man tộc, đều có các Ma Thánh lãnh đạo, quả thực các Ma tộc đều thuận lợi, nơi đi qua căn bản không có cái gì mảng dáng dấp như phản kháng, đã dễ dàng tiêu diệt bốn bộ… Nhưng hôm nay do nàng trấn giữ, nàng mới phát hiện những người dị tộc này thật khó dây dưa.

Chỉ bằng vào lực lượng thân thể, những người dị tộc này trên cơ bản không xê xích bao nhiêu với Ma tộc, mà còn có đám Vu chết tiệt kia gia trì, hai bên liền xác định cao thấp. Những Vu thuật kia thật đa dạng, quả nhiên rất thần kỳ.

Bất quá nàng cũng không thèm để ý, chỉ là một số nô bộc ma nhân bị ma hóa mà thôi, chết bao nhiêu nàng cũng không đau lòng. Mấu chốt chân chính của trận chiến này cũng không phải đặt trên thân số ma nhân đó, thậm chí không đặt trên thân hai chi đại quân này, mà đặt trên thân một Vu Sư bị trúng Lục Ma Độc.

Đưa mắt nhìn ra xa, vượt qua trở ngại không gian, Sa Nhã nhìn thấy Vu Sư cả người xanh mượt kia, nàng khẽ nhếch khóe miệng, cảm thấy hắn hẳn là đến cực hạn rồi chứ?

Tản ra!

Trong chiến trường, A Hổ chợt rộng lớn, thanh âm xông thẳng lên trời.

Các Màn tộc nghe tiếng hồ đều đồng loạt dừng lại bước chân, đổi phương hướng, trật tự ngay ngắn phân tán ra bốn phía. 3

Không gì khác, tại phía sau của quân tiên phong Ma tộc, bỗng nhiên nhảy ra một đám người thấp lùn tròn quay, da đỏ thẫm, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt phấn khởi dữ tợn, mỗi người đều giống như gà đá hăng máu, thân mình tựa như quả cầu thịt nhảy tưng tưng trên mặt đất, mỗi một lần đều có thể nhảy tới mười mấy trượng, như không sợ chết vọt tới phía Man tộc bên này.

Hồng Ma!

Nhờ có tỷ muội Vũ Lộ thu được kiến thức từ Vu Thần Điện, cho nên ngay khi phát hiện đám người da đỏ này, lập tức các chiến sĩ Man tộc làm ra phản ứng chính xác nhất… Bằng không nếu không biết chuyện tiến quân lên nghênh đón, khẳng định sẽ chết thảm trọng.

Từng chi từng chi tiểu đội, vòng qua những Ma tộc da đỏ kia phóng tới phía trước.

Đám Hồng Ma dây dưa không ngừng nghỉ, cũng đồng loạt phân tán ra, rối rít nhảy tới đánh về phía đám người gần nhất.

“Vào Véo Vèo…”

Trên trời cao, những mũi tên nhọn bay vụt xxuống, mang theo tiếng xé gió, mang theo ý tiêu diệt.

Mỗi một mũi tên nhọn đều vô cùng chuẩn xác phim vào cơ thể những tên Hồng Ma. Mà Hồng Ma bị bắn trúng giống như là thùng thuốc nổ bị kích nổ, vốn làn da đỏ sẫm trở nên càng thêm đỏ như máu, từ trong cơ thể chúng tràn ra một khí tức cực kỳ nguy hiểm, thân mình tròn quay kia thậm chí chợt bành trướng gấp mấy lần, sau đó kèm theo tiếng nổ “ầm ầm…”, từng tên một nổ tung.. dường như có thể nổ thủng cả hư không.

Ông trời của ta a…

Dương Khai ngắm nhìn không trung lóe lên đốm lửa, cũng không nhịn được lau lau mồ hôi lạnh trên trán. Những tên Bạo Liệt Ma này nổ tung uy lực thật không nhỏ. Tuy rằng đơn độc một hai tên còn không làm sao, nhưng nếu tiếp cận mấy chục trăm tên nổ tung cùng một lúc, chỉ sợ dù là Vu Vương cũng phải thua thiệt.

Trăm tộc Ma tộc đúng là có thể sinh ra một số tộc kỳ quái: Lục Ma như thế, Hồng Ma cũng như vậy.

Bên kia, Sa Nhã đang đắc ý mặt đầy nụ cười bỗng nhiên cứng lại, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn lên các kỵ binh trên không trung, cắn răng mắng:

Chết tiệt!

Theo nàng biết, bến dị tộc đối với tin tức về mình bên này hẳn là không biết gì cả mới đúng, nhưng vừa rồi ngay lúc đám Hồng Ma xuất trận, đám người dị tộc lại làm ra phản ứng chuẩn xác nhất, làm cho đám Hồng Ma đánh úp bất ngờ hoàn toàn không có dẫn tới mảy may tác dụng, ngược lại còn không công tổn thất không ít nhân thủ.

Tiếng xé gió “vèo vèo…” kéo dài không ngừng, các kỵ binh dị tộc cưỡi trên lưng cự ưng kia mỗi người đều là thiên tài bắn cung chính xác, mặc dù đang ở giữa không trung, cũng vẫn như cũ có thể giữ vững độ chính xác không sai lệch, mỗi một mũi tên đều bắn chết một tên Hồng Ma nhảy tới, cứu vãn tánh mạng của các chiến sĩ bên ta.

Giết bọn chúng! Sa Nhã phất tay ra lệnh.

Đám sương mù đen phía sau bỗng nhiên hòa tan vào trong hư không, biến mất không thấy..

Một lát sau, bên cạnh một không kỵ binh, chợt vô thanh vô tức, không hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện một thân ảnh thấp lùn giữa không trung, trên tay cầm cây chủy thủ đen nhánh, quét về phía cần cổ không kỵ binh không hề phòng bị kia. –

Chủy thủ vô cùng sắc bén, dù là thể trạng như Dương Khai trước đó bị sượt qua cũng bị thương nhẹ, mà các kỵ binh này nếu như bị cắt trúng, chỉ sợ đầu đều phải rơi xuống.

Không kỵ binh ngồi trên lưng cự ưng giương cung bắn tên không hề có phản ứng chút nào, ánh mắt sắc bén như chim ưng vẫn như cũ khóa lấy những tên Hồng Ma phía dưới, rồi mũi tên xé gió bay tới.

Mắt thấy Ma tộc thấp lùn kia sắp vám sát thành công, bỗng nhiên trong hư không lại thỏ ra một cây chủy thủ khác, nhanh nhẹn mà chuẩn xác chắn phía trước cổ của không kỵ binh kia. –

“Keng…” một tiếng, hai chủy thủ đụng vào nhau, gã Ma tộc đánh lén nhướn mày, cảnh giác thối lui đi.

Hắn là sát thủ và thích khách bẩm sinh, chỉ có lúc bất ngờ nhất mớicó thể tập kích công kích, cho nên đối với người này có thể đỡ được một kích của mình, hắn cảm thấy rất bất ngờ.

Giương mắt nhìn lên, chỉ thấy bên cạnh không kỵ binh kia, chợt hiện ra một thiếu nữ vóc người thon nhỏ, thân hình mảnh mai, tóc dài bay lên như dòng thác. Mà vô cùng quỷ dị là, trên hai tay nàng không ngờ đều cầm một cây chủy thủ, một chỉnh một phan. Nàng trông có vẻ yếu đuổi đứng tại đó, dường như gió thổi mạnh sẽ ngả xuống.

“Không ngờ cầm hai cây chủy thủ?” Ma tộc thích khách nhướn mày.

Thân là thích khách, hắn dĩ nhiên biết sử dụng hai cây chủy thủ rấtkhó, cũng chứng tỏ người đó là cùng một nghề, hơn nữa còn là tài nghệ vô cùng cao thâm… Hắn không nhịn được liếm khóe miệng một cái, trong đầu trào ra ý hưng phấn muốn phân cao thấp cùng nàng.

Giết chóc…

Bỗng nhiên thiếu nữ lên tiếng, thanh âm dịu dàng, hơi ngửa đầu, dáng vẻ thành kính, dường như đang hướng về thần minh nào đó cầu nguyện.

Cái gì? Ma tộc thích khách sửng sốt.

Thịnh yến!

Thiếu nữ vừa dứt lời, thân mình giống như con bướm nhẹ nhàng bay múa, tư thế ưu nhã, xinh đẹp, làm cho bất kỳ người nào nhìn thấy cũng không nhịn được đắm chìm trong đó, hưởng thụ dáng múa mang đến cho mình vui sướng kia. O N

Trong dải tóc đen bay lên, tỏa ánh sáng lạnh ra bốn phía.

Ma tộc thích khách lại không có tâm tình thưởng thức, hắn chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, tay chân phát run. Thân là một thích khách, nhất định phải có tố chất tâm lý cực mạnh, hắn lại là người xuất sắc trong đám thích khách, cho nên dưới tình hình chung, tâm cảnh của hắn phải không có nửa điểm dao động mới đúng!

Nhưng giờ khắc này, hắn dường như nhìn thấy một màn cực kỳ rung động, hắn vừa sợ hãi đồng thời lại còn toát ra một tia hướng về đạo, cảm giác thỏa mãn dù có chết đi.

Hắn thấy được đạo ám sát tính diệu nhất, ý nghĩa sâu xa nhất.

Từng tia sáng lạnh nở rộ chằng chịt giữa không trung, bao phủ phạm vi 30 trượng, nhoáng lên một cái rồi biến mất.

Tiếng “Vù Vù Vù…” không dứt bên tai, từ trong hư không trôi nổi đi ra những huyết hoa vô cùng quỷ dị.

Đợi tới lúc thiếu nữ dừng lại động tác, chủy thủ một chính một phản cầm trên tay nàng nhưng lại chảy xuống chuỗi máu.

“Phốc chốc chốc…” Trong hư không, máu tươi phun trào.

Một thân ảnh lại một thân ảnh Ma tộc thích khách đột ngột hiện ra, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ si ngốc, dường như căn bản không nghĩ tới lại có người có thể tìm ra bọn họ từ trong hư không.

Trên thân mỗi Ma tộc thích khách đều chỉ có một vết thương, mà miệng vết thương kia đều là trí mạng.

Trong mắt tràn đầy không dám tin, từng Ma tộc thấp lùn đầu dưới chân trên, từ giữa không trung rơi xuống, biến thành máu thịt bầy nhầy, thê thảm không nỡ nhìn.

Ngươi… gọi là gì? Ma tộc thích khách đối mặt với thiếu nữ, còn bình thản hỏi một câu.

Thiếu nữ quay đầu nhìn hắn một cái, cũng bình thản nói: Điệp!

Ma tộc thích khách than một tiếng, dường như muốn ghi nhớ cái tên này, ngay sau đó, nơi ngực hắn bắn ra một dòng máu tươi, hắn rơi thẳng tắp xuống đất, trên đường rớt xuống sinh cơ nhanh chóng trôi đi.

Tuy rằng Điệp ra tay chấn nhiếp Ma tộc thích khách, cũng vãn hồi không ít tánh mạng của không kỵ binh, nhưng vẫn còn Ma tộc thích khách ẩn giấu thân ảnh trong hư không. –

Bất chợt một luồng sáng từ phía dưới bay vụt lên, hóa thành một vòng sáng, bao phủ tất cả không kỵ vào trong đó.

Trong nháy mắt kế tiếp, hai tròng mắt các không kỵ binh đột nhiên nhoáng lên một tia sáng, dường như có một đoàn ngọn lửa thiêu đốt bên trong. Tia sáng kia lại có thể soi sáng toàn bộ kẻ ẩn giấu trong bóng đen, không trốn tránh vào đâu được.

Ưng Nhãn Thuật!

Sau khi được các Vụ Sự thi pháp, lập tức đám Ma tộc thích khách đang ẩn giấu thân hình quanh bốn phía, đợi thời cơ phát động công kích bị lộ ra trong ánh mắt không kỵ binh, không kỵ binh lập tức khóa lấy từng mũi tên bắn ra, trong lúc số thích khách này còn đang bối rối, thu lấy tánh mạng của chúng. Đám thích khách tự nhiên không muốn ngồi chờ chết, mắt thấy thân hình bại lộ, lập tức quyết đoán phát động công kích.

Các không kỵ binh cười trên lưng cự ưng linh hoạt tránh né giữa không trung, làm cho chúng đánh lén uổng công vô ích.

Mà Vũ và Lộ lấy lại tinh thần đồng thời miệng ngâm chú ngôn, sau ba nhịp thở, phía trước tỷ muội sinh đôi liền bắn ra những tia chớp ngoằn nghoèo, giống như những sợi xích, trong tiếng nổ vang bay tới…