Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 2793: Ngũ Sắc Bảo Tháp




Ở ngoài Vương thành, tiếng kèn không ngừng vang lên, từng đội ngũ bước đi chỉnh tề,hướng về phía bắc, nơi đó, là hướng sắp nổ ra đại chiến.3000 người Vu Ngưu Bộ, 10 tiểu đội thường quy, 1 nhóm không kỵ, 1 đội hộ vệ sẵn sàngxuất phát, 12 tiểu đội tổng cộng 3000 người tập trung, không một tiếng động.Phía trước đội ngũ, 2 Vu Sư đến từ Vu Thần Điện, 4 Vu Sĩ, 9 Vu Đồ ngẩng đầu nhìn lên.Dương Khai ngồi trên lưng Ưng Vương, giống như thống soái chân chính, ánh mắt lợi hạiquét qua toàn trường, mỗi người đều thẳng lưng, bày ra một mặt oai dũng nhất của mình.Không nói nhiều lời, Dương Khai vung tay:– Xuất phát!Tiếng ưng kêu vang lên, không kỵ dẫn đầu xuất phát, giương cánh bay lên.Lấy Vũ cùng Lộ dẫn đầu, các Vu Sĩ Vu Đồ liên thủ thi triển ra Khinh Doanh Thuật quy môlớn, hào quang bao phủ lên đội ngũ 3000 người, làm cho thân thể mọi người càng nhẹnhàng hơn.m ầm! Vu Ngưu Bộ lấy tốc độ cực nhanh rời Vương thành, nhân số đông, nhưng lại trật tự.Trên không trung, Dương Khai ngồi trên lưng Ưng Vương, không lãng phí thời gian, vẫnluôn tu luyện.Ở Vương thành, Vu Đãng hạ lệnh rất đơn giản, hiện tại Ma dân đang xây dựng phòng tuyền,muốn kéo dài thời gian, để cho cường giả phe mình có đủ thời gian khôi phục.Bên phía Man tộc tự nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, cho nên các bộ lạc lớn đều đồng loạthành động, muốn cướp lại địa bàn bị chiếm trong thời gian cường giả phe Ma dân tĩnhdưỡng.Bên phía Nam Man Bộ, mấy trăm Đại Vu Sư dẫn đội ngũ bao vây Ma dân từ phía nam, gặmnhấm lực lượng Ma dân, buộc bọn chúng tụ tập lại, sau đó sẽ có Vu Vương ra tay, dẫn mọingười quyết tử chiến với Ma dân.Sách lược này làm chiến tranh ban đầu rất linh hoạt, toàn bộ đội ngũ Đại Vu Sư đều khôngcó nhiệm vụ đặc biệt, chỉ cần đụng phải Ma dân liền đuổi tận giết tuyệt là được, phát huy tựdo.Điều này vừa hợp ý Dương Khai, thực lực của hắn còn cần tăng lên, nếu có nhiệm vụ đặcbiệt, vậy khẳng định phải đi ra, còn hiện tại thì quá tốt đối với hắn.Chỉ cần đến trước đại chiến, thực lực tăng lên đến mức nhất định, vậy trong chiến trườngtương lai, nhất định có chỗ đứng của hắn.Đến thế giới thượng cổ lâu như thế, Dương Khai đã vô thức cân nhắc lo lắng cho Man tộc, bịcuốn vào trong chiến tranh như thế, hắn đã không thể đơn thuần làm quần chúng.150 đội ngũ Đại Vu Sư dẫn đầu xuất phát từ Vương thành, dần dần, không ngừng có đội ngũphân tán, đi tới hướng khác nhau.Từ ban đầu, xung quanh Vu Ngưu Bộ còn mơ hồ thấy bóng quân bạn, nhưng rời xa Vươngthành 10 ngày, trong phạm vi không kỵ trinh sát đã không thấy bóng đội bạn nào.Mấy trăm ngàn người phân tán trên khu vực rộng lớn, các Man tộc đều ôm ý niệm khôngsống thì chết, lao lên chiến trường tàn khốc.10 ngày sau, đang tu luyện trên lưng Ưng Vương, Dương Khai chợt mở mắt, phía trước AHoa cưỡi trên chim ưng tiến tới, đến gần liền dựng lại, đứng vững vàng, mặt không đổi sắcnói:– Đại nhân, phía trước có một thôn.– Có phát hiện gì không? Dương Khai hỏi.A Hoa lắc đầu: – Không một bóng người.Dương Khai gật đầu:.– Bảo mọi người qua đó nghỉ ngơi một chút, càng đi tới, chỉ sợ sẽ không bình yên, ăn uốngno đủ, chuẩn bị làm lớn một trận.– Rõ! A Hoa nhận lệnh đi.Đội ngũ tiếp tục đi tới.Sau 1 canh giờ, quả nhiên thấy được một thôn nhỏ, quy mô còn lớn hơn Thương Nam thôn,nhưng cũng không lớn lắm, đa phần xây dựng bằng gỗ đá, một vòng tường đất bao quanh.Vào trong thôn, lập tức có người phụ trách cảnh giới xung quanh, có người bắt đầu nhómlửa nấu ăn, trật tự gọn gàng.Đội ngũ như thế, dù mới xây dựng không lâu, nhưng cũng đã thành đại quân có tố chất huấnluyện.Dương Khai vốn muốn tìm chỗ nghỉ ngơi, nhưng sau khi vào thôn lại sinh ra cảm giác khôngổn, mơ hồ có ánh mắt vô hình đang nhìn hắn.Làm cho hắn giật mình, lặng lẽ thả ra thần niệm, tra xét kỹ càng trong thôn.Nhưng làm hắn bất ngờ, là lại không cảm thấy gì khác thường, cảm giác bị cảm giác bị nhìnchằm chằm cũng đột nhiên biến mất.

Lắc đầu, gọi Điệp rồi nói:– Bảo mọi người cẩn thận hơn, có thể sẽ xảy ra chuyện.Điệp ngạc nhiên nhìn hắn: – Ngươi cảm giác được gì sao?Dương Khai nhàn nhạt nói:– Cẩn thận thì không sai, nơi này đã không tính là vùng bình yên nữa.

Điệp gật đầu: – Tôihiểu rồi.Điệp truyền lệnh xuống, mọi người quả nhiên càng thêm cảnh giác.Không lâu sau, mùi thịt lan tỏa, liên tục hành quân 10 ngày, mỗi ngày cũng chỉ ăn một bữacơm no, ngay cả Man tộc cũng không chịu nổi, bây giờ ngửi được mùi thịt, nhiều người đóibụng sôi sùng sục.Không chờ nướng chín thịt, nhiều người đã bắt đầu chia nhau ăn, mỗi người mặt thỏa mãn.Ngay lúc này, Dương Khai chợt giật mình, trong cảm giác thần niệm, mấy chục khí tức ẩnnấp quỷ dị đột nhiên xuất hiện trong thôn.Không kịp tra xét là gì, liền gầm lên: – Địch tập kích!Mọi người đang ăn uống vui vẻ nghe tiếng đều sững sờ, nhưng lại nhanh chóng phản ứng,vội ném đi thức ăn, rút vũ khí đề phòng, các Vu cũng vội vận chuyển Vu lực, sẵn sàng tấncông.Sau đó, những tiếng xèo xèo vang lên, dưới mặt đất toát ra những luồng khí tức màu đen,nháy mắt bao phủ cả thôn.Mọi người kinh hãi, không ai biết đây là gì, theo bản năng vận chuyển lực lượng thân thể,mặt đầy cảnh giác.“Ma khí!”

Ánh mắt Dương Khai co rụt, tràn đầy hoảng sợ.Đây chính là ma khí! Hơn nữa còn là ma khí thượng cổ vô cùng tinh thuần!Trước đó nghe nói có Ma dân xâm lấn, Dương Khai cũng nghĩ tới Ma dân thế giới thượng cổ,có phải là Ma tộc này.

Nhưng bởi vì vẫn chưa tiếp xúc, càng không có nhiều tin tức, bởi vậykhông thể suy đoán.Đến lúc này nhìn khí tức đen thui, Dương Khai lập tức rõ ràng, cái gọi là Ma dân quả thật làMa tộc mà mình biết.Năm đó ngoài Phong Lâm Thành, Cự Ma thượng cổ sống lại, ma khí vây thành, không biếtbao nhiêu người bị ma khí ăn mòn, chuyển hóa thành ma nhân, ngay cả chính hắn cũng bịăn mòn, may mắn có năng lượng trong cây hai màu vàng bạc hóa thành lực phong ấn, phongấn tại ma khí thượng cổ trong đan điền, bằng không đã sớm mất hết thần trí.Loại ma khí này có lực ăn mòn rất mạnh, bất cứ ai dính một chút cũng sẽ chuyển hóa thànhma nhân, chuyển hóa thành Ma không còn bản thân, bị Ma tộc nô dịch.Thôn trang hoang vu này, lại che giấu nhiều ma khí như thế, rõ ràng là cạm bẫy!Càng làm Dương Khai kinh hãi, là ma khí này ẩn giấu thật sâu, vừa rồi thần niệm của hắn traxét cũng không phát hiện.Ma khí không thể nào tự nhiên đi ra, cho dù vốn che giấu trong lòng đất, cũng nhất địnhphải có người kích hoạt.

Mà mấy chục khí tức xa lạ vừa nãy làm Dương Khai chú ý.Thần niệm quét qua, Dương Khai lập tức phát hiện manh mối.Trên Mặt đất, ma khí bao phủ, lại nổi lên những cái u, những khí tức xa lạ phát ra từ trongđó, những cái ụ này lặng lẽ nhô lên, đến mức nhất định liền hóa thành những bóng người như đắp bằng bùn, đầy đủ mặt mũi, nhưng làn da khô như bùn, toàn thân tỏa ra ma khí.Đây là những ma nhân dị bẩm!Biến cố đột ngột, làm cho đội ngũ 3000 người hoảng loạn.Mọi người chưa từng trải qua chuyện như thế, trong bóng tối vươn tay không thấy ngón,hơn nữa trong khí tức màu đen có ẩn giấu thứ gì khác thường làm lòng người nảy ra ý niệmtà ác, không tự chủ rục rịch, hận không thể chém giết tất cả những gì trước mắt.Hào quang những chiếc khiên Vu thuật sáng lên trong bóng tối, như ánh đèn chỉ dẫn, soisáng phương hướng cho 3000 người.Trên người Dương Khai hào quang chói lọi, trực tiếp mở rộng ra mười trượng, làm ma khíkhông thể tiến lên.– Ngưng Thần, Tinh Lọc!Dương Khai quát lớn, vung tay lên, từng vầng hào quang trắng nhũ lan tỏa.Mười mấy Vu bị biến cố đột ngột đang không biết làm sao, cũng lập tức tìm được chỗ dựa,học theo thi triển 2 loại Vu thuật này.Hành động này, liền phân chia trình độ cao thấp của các Vu.Dương Khai thi triển hào quang Vu thuật, mỗi lần bao phủ toàn thôn, thậm chí còn hơn, màĐiệp thi triển lại chỉ bao phủ được nửa thôn.

Vũ cùng Lộ liên thủ cũng không kém Điệp, còncác Vu Sĩ Vu Đồ thì kém xa, Vu Đồ kém nhất chỉ thắp sáng hào quang Vu thuật trong mườimấy trượng.Tiếng xèo xèo vang lên.Hào quang Vu thuật bùng lên, bóng tối bao phủ nơi này như gặp khắc tinh, từng mảng lớnbiến mất, bóng đen dày đặc bắt đầu nhạt đi thấy rõ.Ma khí tuôn trào không ngừng chạy trốn, giống như vật sống, nhưng vẫn không thể tránhkhỏi hào quang Vu thuật xua tan.Thế cục tốt lên, cả người Dương Khai lại phát lạnh.Man tộc không hiểu nhiều về ma khí, hắn tự trải qua một lần, hiểu được ma khí mạnh mẽkhủng bố.

3000 người của mình vừa rồi cơ bản đều bị ma khí dính vào, ngoài mười mấy Vukịp thời vận dụng khiên Vu thuật.Mà một khi bị ma khí dính vào, sẽ không tránh khỏi chuyển hóa thành ma nhân, đến lúc đómất hết tính người, hung tàn khát máu.Hắn vừa xẹt qua ý nghĩ này, tiếng hét thảm truyền ra, nhìn lại, trong lòng Dương Khai trầmxuống. Ở ngoài Vương thành, tiếng kèn không ngừng vang lên, từng đội ngũ bước đi chỉnh tề,hướng về phía bắc, nơi đó, là hướng sắp nổ ra đại chiến.3000 người Vu Ngưu Bộ, 10 tiểu đội thường quy, 1 nhóm không kỵ, 1 đội hộ vệ sẵn sàngxuất phát, 12 tiểu đội tổng cộng 3000 người tập trung, không một tiếng động.Phía trước đội ngũ, 2 Vu Sư đến từ Vu Thần Điện, 4 Vu Sĩ, 9 Vu Đồ ngẩng đầu nhìn lên.Dương Khai ngồi trên lưng Ưng Vương, giống như thống soái chân chính, ánh mắt lợi hạiquét qua toàn trường, mỗi người đều thẳng lưng, bày ra một mặt oai dũng nhất của mình.Không nói nhiều lời, Dương Khai vung tay:– Xuất phát!Tiếng ưng kêu vang lên, không kỵ dẫn đầu xuất phát, giương cánh bay lên.Lấy Vũ cùng Lộ dẫn đầu, các Vu Sĩ Vu Đồ liên thủ thi triển ra Khinh Doanh Thuật quy môlớn, hào quang bao phủ lên đội ngũ 3000 người, làm cho thân thể mọi người càng nhẹnhàng hơn.m ầm! Vu Ngưu Bộ lấy tốc độ cực nhanh rời Vương thành, nhân số đông, nhưng lại trật tự.Trên không trung, Dương Khai ngồi trên lưng Ưng Vương, không lãng phí thời gian, vẫnluôn tu luyện.Ở Vương thành, Vu Đãng hạ lệnh rất đơn giản, hiện tại Ma dân đang xây dựng phòng tuyền,muốn kéo dài thời gian, để cho cường giả phe mình có đủ thời gian khôi phục.Bên phía Man tộc tự nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, cho nên các bộ lạc lớn đều đồng loạthành động, muốn cướp lại địa bàn bị chiếm trong thời gian cường giả phe Ma dân tĩnhdưỡng.Bên phía Nam Man Bộ, mấy trăm Đại Vu Sư dẫn đội ngũ bao vây Ma dân từ phía nam, gặmnhấm lực lượng Ma dân, buộc bọn chúng tụ tập lại, sau đó sẽ có Vu Vương ra tay, dẫn mọingười quyết tử chiến với Ma dân.Sách lược này làm chiến tranh ban đầu rất linh hoạt, toàn bộ đội ngũ Đại Vu Sư đều khôngcó nhiệm vụ đặc biệt, chỉ cần đụng phải Ma dân liền đuổi tận giết tuyệt là được, phát huy tựdo.Điều này vừa hợp ý Dương Khai, thực lực của hắn còn cần tăng lên, nếu có nhiệm vụ đặcbiệt, vậy khẳng định phải đi ra, còn hiện tại thì quá tốt đối với hắn.Chỉ cần đến trước đại chiến, thực lực tăng lên đến mức nhất định, vậy trong chiến trườngtương lai, nhất định có chỗ đứng của hắn.Đến thế giới thượng cổ lâu như thế, Dương Khai đã vô thức cân nhắc lo lắng cho Man tộc, bịcuốn vào trong chiến tranh như thế, hắn đã không thể đơn thuần làm quần chúng.150 đội ngũ Đại Vu Sư dẫn đầu xuất phát từ Vương thành, dần dần, không ngừng có đội ngũphân tán, đi tới hướng khác nhau.Từ ban đầu, xung quanh Vu Ngưu Bộ còn mơ hồ thấy bóng quân bạn, nhưng rời xa Vươngthành 10 ngày, trong phạm vi không kỵ trinh sát đã không thấy bóng đội bạn nào.Mấy trăm ngàn người phân tán trên khu vực rộng lớn, các Man tộc đều ôm ý niệm khôngsống thì chết, lao lên chiến trường tàn khốc.10 ngày sau, đang tu luyện trên lưng Ưng Vương, Dương Khai chợt mở mắt, phía trước AHoa cưỡi trên chim ưng tiến tới, đến gần liền dựng lại, đứng vững vàng, mặt không đổi sắcnói:– Đại nhân, phía trước có một thôn.– Có phát hiện gì không? Dương Khai hỏi.A Hoa lắc đầu: – Không một bóng người.Dương Khai gật đầu:.– Bảo mọi người qua đó nghỉ ngơi một chút, càng đi tới, chỉ sợ sẽ không bình yên, ăn uốngno đủ, chuẩn bị làm lớn một trận.– Rõ! A Hoa nhận lệnh đi.Đội ngũ tiếp tục đi tới.Sau 1 canh giờ, quả nhiên thấy được một thôn nhỏ, quy mô còn lớn hơn Thương Nam thôn,nhưng cũng không lớn lắm, đa phần xây dựng bằng gỗ đá, một vòng tường đất bao quanh.Vào trong thôn, lập tức có người phụ trách cảnh giới xung quanh, có người bắt đầu nhómlửa nấu ăn, trật tự gọn gàng.Đội ngũ như thế, dù mới xây dựng không lâu, nhưng cũng đã thành đại quân có tố chất huấnluyện.Dương Khai vốn muốn tìm chỗ nghỉ ngơi, nhưng sau khi vào thôn lại sinh ra cảm giác khôngổn, mơ hồ có ánh mắt vô hình đang nhìn hắn.Làm cho hắn giật mình, lặng lẽ thả ra thần niệm, tra xét kỹ càng trong thôn.Nhưng làm hắn bất ngờ, là lại không cảm thấy gì khác thường, cảm giác bị cảm giác bị nhìnchằm chằm cũng đột nhiên biến mất.

Lắc đầu, gọi Điệp rồi nói:– Bảo mọi người cẩn thận hơn, có thể sẽ xảy ra chuyện.Điệp ngạc nhiên nhìn hắn: – Ngươi cảm giác được gì sao?Dương Khai nhàn nhạt nói:– Cẩn thận thì không sai, nơi này đã không tính là vùng bình yên nữa.

Điệp gật đầu: – Tôihiểu rồi.Điệp truyền lệnh xuống, mọi người quả nhiên càng thêm cảnh giác.Không lâu sau, mùi thịt lan tỏa, liên tục hành quân 10 ngày, mỗi ngày cũng chỉ ăn một bữacơm no, ngay cả Man tộc cũng không chịu nổi, bây giờ ngửi được mùi thịt, nhiều người đóibụng sôi sùng sục.Không chờ nướng chín thịt, nhiều người đã bắt đầu chia nhau ăn, mỗi người mặt thỏa mãn.Ngay lúc này, Dương Khai chợt giật mình, trong cảm giác thần niệm, mấy chục khí tức ẩnnấp quỷ dị đột nhiên xuất hiện trong thôn.Không kịp tra xét là gì, liền gầm lên: – Địch tập kích!Mọi người đang ăn uống vui vẻ nghe tiếng đều sững sờ, nhưng lại nhanh chóng phản ứng,vội ném đi thức ăn, rút vũ khí đề phòng, các Vu cũng vội vận chuyển Vu lực, sẵn sàng tấncông.Sau đó, những tiếng xèo xèo vang lên, dưới mặt đất toát ra những luồng khí tức màu đen,nháy mắt bao phủ cả thôn.Mọi người kinh hãi, không ai biết đây là gì, theo bản năng vận chuyển lực lượng thân thể,mặt đầy cảnh giác.“Ma khí!”

Ánh mắt Dương Khai co rụt, tràn đầy hoảng sợ.Đây chính là ma khí! Hơn nữa còn là ma khí thượng cổ vô cùng tinh thuần!Trước đó nghe nói có Ma dân xâm lấn, Dương Khai cũng nghĩ tới Ma dân thế giới thượng cổ,có phải là Ma tộc này.

Nhưng bởi vì vẫn chưa tiếp xúc, càng không có nhiều tin tức, bởi vậykhông thể suy đoán.Đến lúc này nhìn khí tức đen thui, Dương Khai lập tức rõ ràng, cái gọi là Ma dân quả thật làMa tộc mà mình biết.Năm đó ngoài Phong Lâm Thành, Cự Ma thượng cổ sống lại, ma khí vây thành, không biếtbao nhiêu người bị ma khí ăn mòn, chuyển hóa thành ma nhân, ngay cả chính hắn cũng bịăn mòn, may mắn có năng lượng trong cây hai màu vàng bạc hóa thành lực phong ấn, phongấn tại ma khí thượng cổ trong đan điền, bằng không đã sớm mất hết thần trí.Loại ma khí này có lực ăn mòn rất mạnh, bất cứ ai dính một chút cũng sẽ chuyển hóa thànhma nhân, chuyển hóa thành Ma không còn bản thân, bị Ma tộc nô dịch.Thôn trang hoang vu này, lại che giấu nhiều ma khí như thế, rõ ràng là cạm bẫy!Càng làm Dương Khai kinh hãi, là ma khí này ẩn giấu thật sâu, vừa rồi thần niệm của hắn traxét cũng không phát hiện.Ma khí không thể nào tự nhiên đi ra, cho dù vốn che giấu trong lòng đất, cũng nhất địnhphải có người kích hoạt.

Mà mấy chục khí tức xa lạ vừa nãy làm Dương Khai chú ý.Thần niệm quét qua, Dương Khai lập tức phát hiện manh mối.Trên Mặt đất, ma khí bao phủ, lại nổi lên những cái u, những khí tức xa lạ phát ra từ trongđó, những cái ụ này lặng lẽ nhô lên, đến mức nhất định liền hóa thành những bóng người như đắp bằng bùn, đầy đủ mặt mũi, nhưng làn da khô như bùn, toàn thân tỏa ra ma khí.Đây là những ma nhân dị bẩm!Biến cố đột ngột, làm cho đội ngũ 3000 người hoảng loạn.Mọi người chưa từng trải qua chuyện như thế, trong bóng tối vươn tay không thấy ngón,hơn nữa trong khí tức màu đen có ẩn giấu thứ gì khác thường làm lòng người nảy ra ý niệmtà ác, không tự chủ rục rịch, hận không thể chém giết tất cả những gì trước mắt.Hào quang những chiếc khiên Vu thuật sáng lên trong bóng tối, như ánh đèn chỉ dẫn, soisáng phương hướng cho 3000 người.Trên người Dương Khai hào quang chói lọi, trực tiếp mở rộng ra mười trượng, làm ma khíkhông thể tiến lên.– Ngưng Thần, Tinh Lọc!Dương Khai quát lớn, vung tay lên, từng vầng hào quang trắng nhũ lan tỏa.Mười mấy Vu bị biến cố đột ngột đang không biết làm sao, cũng lập tức tìm được chỗ dựa,học theo thi triển 2 loại Vu thuật này.Hành động này, liền phân chia trình độ cao thấp của các Vu.Dương Khai thi triển hào quang Vu thuật, mỗi lần bao phủ toàn thôn, thậm chí còn hơn, màĐiệp thi triển lại chỉ bao phủ được nửa thôn.

Vũ cùng Lộ liên thủ cũng không kém Điệp, còncác Vu Sĩ Vu Đồ thì kém xa, Vu Đồ kém nhất chỉ thắp sáng hào quang Vu thuật trong mườimấy trượng.Tiếng xèo xèo vang lên.Hào quang Vu thuật bùng lên, bóng tối bao phủ nơi này như gặp khắc tinh, từng mảng lớnbiến mất, bóng đen dày đặc bắt đầu nhạt đi thấy rõ.Ma khí tuôn trào không ngừng chạy trốn, giống như vật sống, nhưng vẫn không thể tránhkhỏi hào quang Vu thuật xua tan.Thế cục tốt lên, cả người Dương Khai lại phát lạnh.Man tộc không hiểu nhiều về ma khí, hắn tự trải qua một lần, hiểu được ma khí mạnh mẽkhủng bố.

3000 người của mình vừa rồi cơ bản đều bị ma khí dính vào, ngoài mười mấy Vukịp thời vận dụng khiên Vu thuật.Mà một khi bị ma khí dính vào, sẽ không tránh khỏi chuyển hóa thành ma nhân, đến lúc đómất hết tính người, hung tàn khát máu.Hắn vừa xẹt qua ý nghĩ này, tiếng hét thảm truyền ra, nhìn lại, trong lòng Dương Khai trầmxuống.