Bây giờ thì quả nhiên, Vu Đãng triệu kiến mình cũng là vì những chim ưng này, bên Vươngthành rõ ràng cũng muốn chia một phần.Những Đại Vu Sư khác muốn đòi lấy chim ưng, Dương Khai có thể không chút do dự từ chối,thậm chí đập cho một trận, dù sao mọi người địa vị ngang hàng, đánh lên cũng không sao.Nhưng nếu Vương thành vừa mở miệng, chỉ sợ hắn không thể làm trái được.Thật là đáng ghét mà!– Đại nhân, mấy ngày trước ta nhìn thấy Vương thành cũng có không kỵ, các chim ưng của tađều là Man thú trong núi, không chịu thuần hóa, chỉ sợ không ra sân được.Vu Đãng mỉm cười nói:– Vương thành quả thật có một chút không kỵ, nhưng mà số lượng không nhiều, Man thúphi hành vốn khó thuần phục, nói thật, ngươi một lần thuần phục được nhiều Man thú nhưvậy, bổn vương cũng rất giật mình.Dương Khai liền nói: – Ta đã tốn rất nhiều sức, ói mấy lít máu, thiếu chút chết ở đó.Vu Đãng nói:– Cho nên Vương thành sẽ không lấy không công các chim ưng của ngươi!Dương Khai lập tức có hứng thú, ánh mắt sáng ngời:– Vậy không biết Vương thành cần bao nhiêu chim ưng, lại chịu trả giá thế nào?Nếu không thể làm trái, vậy đương nhiên là cố gắng giảm bớt tổn thất, bên Vương thànhmuốn lấy chim ưng cũng được, lấy thành ý ra đây, chim ưng của Dương Khai không phải gióthổi tới.Vu Đãng nghiêm mặt nói: – Một nửa, điều kiện tự ngươi đưa ra!Vừa nói xong, Dương Khai đã như mèo bị đạp đuôi, nhảy dựng lên, tức giận quát:– Một nửa? Đại nhân ngài thật dám há mồm sư tử ngoạm, có cần ta đưa hết chim ưng chongài không.Hành động đột ngột làm cho đội trưởng vệ đội cũng bị dọa, vung tay liền rút ra vũ khí, cảnhgiác nhìn chằm chằm Dương Khai.Vu Đãng đưa tay vỗ vai hắn, cười hì hì nói:– Thật khó có lòng như ngươi, vậy bổn vương từ chối thì bất kính.Dương Khai ngây ngốc nhìn hắn, mí mắt run run: – Đại nhân, ta có một câu hỏi.– Hỏi đi! Vu Đãng nhướng mày.– Ngài còn cần thể diện nữa không?Vu Đãng cười thản nhiên: – Cho nên mới nói ngươi tự ra điều kiện!Hắn lại không hề để ý Dương Khai vô lễ, làm cho Dương Khai cũng bất ngờ, liền cảm thấy VuVương này đúng là người khác thường.Dương Khai im lặng một hồi, mới lên tiếng:– Cho ngài 25 con.
Ta giữ lại 50 con, số lượng này ít ra cũng phát huy được tác dụng trongchiến đấu quy mô nhỏ, ít hơn thì không có giá trị gì.
Bên Vương thành muốn lấy chim ưng,hẳn chỉ là dùng để trinh sát?Vu Đãng không phủ nhận, gật đầu: – Đúng thế!– Vậy ít hay nhiều cũng không sao cả, 25 con chim ưng, lại thêm bản thân Vương thành cókhông kỵ, dùng để trinh sát là đủ rồi.Vu Đãng còn muốn nói, Dương Khai lập tức chặn lại:– 25 con, đây là cực hạn của ta.– Cũng được! 25 con thì 25 con vậy, bổn vương cũng không làm khó ngươi.Vu Đãng sảng khoái gật đầu đồng ý, rõ ràng cũng đã chuẩn bị tâm lý, ngửa đầu nói:– Vậy điều kiện của ngươi là gì?Dương Khai lập tức nói: – Trang bị cho mỗi bộ hạ của ta một bộ chiến giáp!Vu Đãng dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn.Dương Khai vò đầu nói: – Được rồi được rồi, 1000 bộ chiến giáp cũng được chứ?Vu Đãng lắc đầu nói:– Đừng nói 1000 bộ, hiện tại Vương thành còn không lấy ra được 100 bộ nữa.– Vương thành nghèo như vậy? Dương Khai giật mình.– Không phải Vương thành nghèo.
Vu Đãng cười bất đắc dĩ.– Chỉ là vật tư trong thành, đều bị các Đại Vu Sư quét gần hết rồi.
Phải nói, chuyện này làngười dẫn đầu, ngươi một lần lấy 3000 vũ khí trang bị, các Đại Vu Sư khác làm sao cũngphải lấy ra chút thành ý mới được, bằng không thì làm sao phục chúng? Dù bọn họ không cógia sản khổng lồ như người, nhưng mỗi người mua một chút, trong thành có bao nhiêu chobọn họ chia.– Nói cũng phải…Dương Khai gật đầu, biết hắn cũng không gạt mình, mấy ngày qua ở ngoài thành thật sự cókhông ít Man tộc được phân phối vũ khí cùng áo giáp, hẳn là các Đại Vu Sư tự bỏ tiền túimua cho thủ hạ.Chẳng qua bọn họ không có khả năng trang bị cho từng người, đành phải ưu tiên số ít màthôi.– Chuyện vật tư không cần nói nữa, ta cũng không có cách nào.Dương Khai nghĩ một hồi, nói: – Vật tư không được, vậy cho người cũng được chứ.Vu Đãng híp mắt: – Ngươi muốn người thế nào?Dương Khai nhe răng cười, nói:– Vừa lúc trong tay ta khuyết một tầng Vu Sư, đại nhân không ngại điều mấy Vu Sư tới chota!– Mấy người?– 5 người! Dương Khai cười khẽ: – 5 con chim ưng đổi một Vu Sư, mua bán rất có lời đấy đạinhân!– 5 người nhiều quá, chỉ có thể cho ngươi một người! – Vu Sư gì mà quý giá như vậy? DươngKhai cả kinh.
– Đại nhân ngài có thành ý chút được không.Vu Đãng hừ lạnh nói: – Mở miệng liền đòi 5 Vu Sư, ngươi có thành ý sao?Dương Khai thản nhiên nói: – Ra giá trên trời, trả tiền dưới đất, mua bán đều là như vậymà…– Tối đa 2 người, đây cũng là cực hạn của bổn vương, nếu không được, vậy ngươi về đi, coinhư bổn vương không có nói tới chuyện này.– Sao không được chứ.
Dương Khai vội nói.– 2 người thì 2 người, ai bảo ngài là Vu Vương đại nhân đây.Vu Đãng chỉ chỉ vào hắn, làm như muốn mắng lại không biết phải mở miệng thế nào, rồiquay sang nói với đội trưởng vệ đội:– Gọi Vũ cùng Lộ ra đây.Đội trưởng vệ đội nghe vậy, rõ ràng giật mình, nhưng vẫn không nói mà đi ra ngoài.Ở trong đại điện chờ một hồi, bên ngoài mới truyền vào tiếng bước chân.Sau đó, đội trưởng vệ đội dẫn theo 2 cô gái đi vào, Dương Khai nhìn lên, ánh mắt sáng ngời.Dù hắn đã đoán Vũ cùng Lộ sẽ là nữ, nhưng không ngờ hai cô gái này dung mạo không kém,so với những Man tộc khác thì đã coi như rất xinh đẹp, hơn nữa dáng người cao gầy, ngựcđầy đặn, rất có dáng.Mấu chốt là, hai cô gái này lại giống nhau như đúc, rõ ràng là một cặp sinh đôi.Điểm này làm Dương Khai càng thêm kinh ngạc.Trong Man tộc, số lượng Vu luôn rất ít, bởi vì chỉ có những được Man Thần chiếu cố mới cóthể tu luyện Vu thuật.
Trong một thôn, có thể xuất hiện một Vu Đồ là rất hay rồi, mà cặpsinh đôi này lại cùng là Vu, thật là hiếm thấy, càng khó được chính là điều tu luyện tới cảnhgiới Vu Sư.Nhìn các nàng còn quá trẻ, dường như không lớn hơn Điệp bao nhiêu, chỉ cần thời gian, tiềnđồ không lường được.Đối với ánh mắt chú ý của Dương Khai, hai nàng đều nhìn thẳng vào, thần sắc lạnh lẽo, đilên mấy bước, đồng thanh nói:– Đại nhân ngài triệu kiến chúng ta?Giọng nói hai người gần y như nhau, nói từng chữ không chênh lệch mấy, nếu người nghekhông biết có khi còn nghĩ là một người nói chuyện…“Tâm linh liên thông?”
Dương Khai nhướng máy, ánh mắt sáng ngời nhìn các nàng.Dù ra sinh đôi rất dễ làm được tâm linh cảm ứng, tâm linh liên thông lại cao thâm hơn mộttầng, sinh đôi đạt đến trạng thái này, mặc kệ làm gì cũng bớt được nhiều sức, nếu như liênthủ làm phép, uy lực sẽ vượt xa cùng cảnh giới.Nói cách khác, Vũ cùng Lộ dù chỉ là Vu Sư, nhưng một khi các nàng liên thủ, không chừngngay cả Đại Vu Sư cũng không bằng các nàng.
Nhặt được bảo bối rồi, Dương Khải cực kỳmừng rỡ, vốn hắn chỉ muốn đòi lấy 2 Vu Sư lấp vào chỗ khuyết bên mình, ai biết Vu Đãng lạiphái tới một đôi thế này.Vu Đãng gật đầu, nhìn Vũ cùng Lộ, trong mắt lại toát ra một tia ôn nhu yêu thương.Dương Khai thầm thấy không đúng, nghĩ rằng không lẽ hai cô gái này là người của Vu Đãngđó chứ? Nếu là vậy, mình lấy các nàng đi, sau này không biết có bị làm khó dễ gì không.Trong khi đang thấp thỏm, Vu Đãng nói:– Kể từ hôm nay, các ngươi đi theo cạnh Vu Ngưu đại nhân, nghe theo lệnh hắn, không đượclàm trái!Vũ cùng Lộ nghe xong, liền nhìn sang Dương Khai, cùng ôm ngực nói:– Bái kiến Vu Ngưu đại nhân!Ngữ khí bình thản, không có bao nhiêu tôn kính của Vu Sư đối với Đại Vu Sư.Dương Khai làm ra dáng cao nhân, gật đầu nói: – Không cần đa lễ.Vu Đãng mỉm cười:– Vũ cùng Lộ từ nhỏ đã sinh hoạt tu luyện ở Vu Thần Điện, mấy ngày trước mới trở lạiVương thành, cho nên không quá hiểu đạo lý xử thế.
Sau này các nàng theo ngươi, ngươi cứbuông tay dạy dỗ các nàng, nếu không nghe theo lệnh, cũng có thể tùy ý xử phạt.– Vu Thần Điện… Dương Khai liền nghiêm nghị.Vu Thần Điện, là chỗ ký gửi tinh thần của toàn Man tộc, là tượng trưng của Man tộc.
TrongVu Thần Điện thờ phụng pho tượng Vu Thần, chỉ có những Vu tư chất xuất chúng từ các bộlạc mới có tư cách được vào Vu Thần Điện tu luyện, hầu hạ Vu Thần.Mà bình thường, Vu đi ra từ Vu Thần Điện, mỗi người đều có Vu thuật tinh diệu, thực lựcsiêu quần, trên cơ bản là tồn tại vô địch cùng cảnh giới.Dương Khai được kiến thức truyền thừa của Thanh, cũng hiểu được địa vị Vu Thần Điệntrong lòng Man tộc.Trước kia hắn còn tính toán nếu có cơ hội, nhất định phải đi Vu Thần Điện chiêm ngưỡngmột phen, nhìn xem có cơ hội học được chút gì.Chỉ là Ma dân xâm lấn, làm tính toán của hắn cũng bỏ đi.Nhưng không ngờ, bây giờ lại có hai Vu Sư xuất thân Vu Thần Điện đứng trước mặt mình.Khó trách còn trẻ tuổi đã tu luyện đến cảnh giới này, có thể vào Vu Thần Điện, như vậykhông cần hoài nghi tư chất tu luyện của Vũ và Lộ, tuyệt đối là Vu xuất sắc nhất Nam ManBộ.Vu Đãng cười nói:– Với tư chất của ngươi, nếu không xảy ra chuyện lần này, cũng có thể vào Vu Thần Điện.Cho nên… phải sống cho tốt, chân chính Vu thuật mạnh mẽ chỉ Vu Thần Điện mới có truyền thừa, muốn lĩnh hội đặc sắc trong đó, vậy trở nên càng mạnh hơn, bảo toàn tính mạng trong chiến tranh lần này! Dương Khai nghiêm mặt: – Rõ, cẩn tuân đại nhân dạy bảo!– Đi đi! Vu Đãng khoát tay, không nói nữa.Dương Khai ôm ngực lui xuống, trước khi đi, Vũ cùng Lộ có chút luyến tiếc nhìn Vu Đãng,đồng thanh nói:– Đại nhân phải bảo trọng!Vu Đãng khẽ gật đầu, Vũ cùng Lộ mới lui ra đại điện.Trong đại điện chỉ còn Vu Đãng và đội trưởng vệ đội.– Đại nhân, hắn chẳng qua chỉ là Đại Vu Sư, vì sao lại giao cho hắn Vũ cùng Lộ?Đội trưởng có chút không rõ nhìn Vu Đãng, rõ ràng khó hiểu vì quyết định này.
Hắn cần 2Vu Sư, dù trong Vương thành cũng không nhiều Vu Sư, nhưng cũng không ít, tùy tiện đưacho hắn 2 người là được, nhưng cố tình lại cho hắn Vũ cùng Lộ. Bây giờ thì quả nhiên, Vu Đãng triệu kiến mình cũng là vì những chim ưng này, bên Vươngthành rõ ràng cũng muốn chia một phần.Những Đại Vu Sư khác muốn đòi lấy chim ưng, Dương Khai có thể không chút do dự từ chối,thậm chí đập cho một trận, dù sao mọi người địa vị ngang hàng, đánh lên cũng không sao.Nhưng nếu Vương thành vừa mở miệng, chỉ sợ hắn không thể làm trái được.Thật là đáng ghét mà!– Đại nhân, mấy ngày trước ta nhìn thấy Vương thành cũng có không kỵ, các chim ưng của tađều là Man thú trong núi, không chịu thuần hóa, chỉ sợ không ra sân được.Vu Đãng mỉm cười nói:– Vương thành quả thật có một chút không kỵ, nhưng mà số lượng không nhiều, Man thúphi hành vốn khó thuần phục, nói thật, ngươi một lần thuần phục được nhiều Man thú nhưvậy, bổn vương cũng rất giật mình.Dương Khai liền nói: – Ta đã tốn rất nhiều sức, ói mấy lít máu, thiếu chút chết ở đó.Vu Đãng nói:– Cho nên Vương thành sẽ không lấy không công các chim ưng của ngươi!Dương Khai lập tức có hứng thú, ánh mắt sáng ngời:– Vậy không biết Vương thành cần bao nhiêu chim ưng, lại chịu trả giá thế nào?Nếu không thể làm trái, vậy đương nhiên là cố gắng giảm bớt tổn thất, bên Vương thànhmuốn lấy chim ưng cũng được, lấy thành ý ra đây, chim ưng của Dương Khai không phải gióthổi tới.Vu Đãng nghiêm mặt nói: – Một nửa, điều kiện tự ngươi đưa ra!Vừa nói xong, Dương Khai đã như mèo bị đạp đuôi, nhảy dựng lên, tức giận quát:– Một nửa? Đại nhân ngài thật dám há mồm sư tử ngoạm, có cần ta đưa hết chim ưng chongài không.Hành động đột ngột làm cho đội trưởng vệ đội cũng bị dọa, vung tay liền rút ra vũ khí, cảnhgiác nhìn chằm chằm Dương Khai.Vu Đãng đưa tay vỗ vai hắn, cười hì hì nói:– Thật khó có lòng như ngươi, vậy bổn vương từ chối thì bất kính.Dương Khai ngây ngốc nhìn hắn, mí mắt run run: – Đại nhân, ta có một câu hỏi.– Hỏi đi! Vu Đãng nhướng mày.– Ngài còn cần thể diện nữa không?Vu Đãng cười thản nhiên: – Cho nên mới nói ngươi tự ra điều kiện!Hắn lại không hề để ý Dương Khai vô lễ, làm cho Dương Khai cũng bất ngờ, liền cảm thấy VuVương này đúng là người khác thường.Dương Khai im lặng một hồi, mới lên tiếng:– Cho ngài 25 con.
Ta giữ lại 50 con, số lượng này ít ra cũng phát huy được tác dụng trongchiến đấu quy mô nhỏ, ít hơn thì không có giá trị gì.
Bên Vương thành muốn lấy chim ưng,hẳn chỉ là dùng để trinh sát?Vu Đãng không phủ nhận, gật đầu: – Đúng thế!– Vậy ít hay nhiều cũng không sao cả, 25 con chim ưng, lại thêm bản thân Vương thành cókhông kỵ, dùng để trinh sát là đủ rồi.Vu Đãng còn muốn nói, Dương Khai lập tức chặn lại:– 25 con, đây là cực hạn của ta.– Cũng được! 25 con thì 25 con vậy, bổn vương cũng không làm khó ngươi.Vu Đãng sảng khoái gật đầu đồng ý, rõ ràng cũng đã chuẩn bị tâm lý, ngửa đầu nói:– Vậy điều kiện của ngươi là gì?Dương Khai lập tức nói: – Trang bị cho mỗi bộ hạ của ta một bộ chiến giáp!Vu Đãng dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn.Dương Khai vò đầu nói: – Được rồi được rồi, 1000 bộ chiến giáp cũng được chứ?Vu Đãng lắc đầu nói:– Đừng nói 1000 bộ, hiện tại Vương thành còn không lấy ra được 100 bộ nữa.– Vương thành nghèo như vậy? Dương Khai giật mình.– Không phải Vương thành nghèo.
Vu Đãng cười bất đắc dĩ.– Chỉ là vật tư trong thành, đều bị các Đại Vu Sư quét gần hết rồi.
Phải nói, chuyện này làngười dẫn đầu, ngươi một lần lấy 3000 vũ khí trang bị, các Đại Vu Sư khác làm sao cũngphải lấy ra chút thành ý mới được, bằng không thì làm sao phục chúng? Dù bọn họ không cógia sản khổng lồ như người, nhưng mỗi người mua một chút, trong thành có bao nhiêu chobọn họ chia.– Nói cũng phải…Dương Khai gật đầu, biết hắn cũng không gạt mình, mấy ngày qua ở ngoài thành thật sự cókhông ít Man tộc được phân phối vũ khí cùng áo giáp, hẳn là các Đại Vu Sư tự bỏ tiền túimua cho thủ hạ.Chẳng qua bọn họ không có khả năng trang bị cho từng người, đành phải ưu tiên số ít màthôi.– Chuyện vật tư không cần nói nữa, ta cũng không có cách nào.Dương Khai nghĩ một hồi, nói: – Vật tư không được, vậy cho người cũng được chứ.Vu Đãng híp mắt: – Ngươi muốn người thế nào?Dương Khai nhe răng cười, nói:– Vừa lúc trong tay ta khuyết một tầng Vu Sư, đại nhân không ngại điều mấy Vu Sư tới chota!– Mấy người?– 5 người! Dương Khai cười khẽ: – 5 con chim ưng đổi một Vu Sư, mua bán rất có lời đấy đạinhân!– 5 người nhiều quá, chỉ có thể cho ngươi một người! – Vu Sư gì mà quý giá như vậy? DươngKhai cả kinh.
– Đại nhân ngài có thành ý chút được không.Vu Đãng hừ lạnh nói: – Mở miệng liền đòi 5 Vu Sư, ngươi có thành ý sao?Dương Khai thản nhiên nói: – Ra giá trên trời, trả tiền dưới đất, mua bán đều là như vậymà…– Tối đa 2 người, đây cũng là cực hạn của bổn vương, nếu không được, vậy ngươi về đi, coinhư bổn vương không có nói tới chuyện này.– Sao không được chứ.
Dương Khai vội nói.– 2 người thì 2 người, ai bảo ngài là Vu Vương đại nhân đây.Vu Đãng chỉ chỉ vào hắn, làm như muốn mắng lại không biết phải mở miệng thế nào, rồiquay sang nói với đội trưởng vệ đội:– Gọi Vũ cùng Lộ ra đây.Đội trưởng vệ đội nghe vậy, rõ ràng giật mình, nhưng vẫn không nói mà đi ra ngoài.Ở trong đại điện chờ một hồi, bên ngoài mới truyền vào tiếng bước chân.Sau đó, đội trưởng vệ đội dẫn theo 2 cô gái đi vào, Dương Khai nhìn lên, ánh mắt sáng ngời.Dù hắn đã đoán Vũ cùng Lộ sẽ là nữ, nhưng không ngờ hai cô gái này dung mạo không kém,so với những Man tộc khác thì đã coi như rất xinh đẹp, hơn nữa dáng người cao gầy, ngựcđầy đặn, rất có dáng.Mấu chốt là, hai cô gái này lại giống nhau như đúc, rõ ràng là một cặp sinh đôi.Điểm này làm Dương Khai càng thêm kinh ngạc.Trong Man tộc, số lượng Vu luôn rất ít, bởi vì chỉ có những được Man Thần chiếu cố mới cóthể tu luyện Vu thuật.
Trong một thôn, có thể xuất hiện một Vu Đồ là rất hay rồi, mà cặpsinh đôi này lại cùng là Vu, thật là hiếm thấy, càng khó được chính là điều tu luyện tới cảnhgiới Vu Sư.Nhìn các nàng còn quá trẻ, dường như không lớn hơn Điệp bao nhiêu, chỉ cần thời gian, tiềnđồ không lường được.Đối với ánh mắt chú ý của Dương Khai, hai nàng đều nhìn thẳng vào, thần sắc lạnh lẽo, đilên mấy bước, đồng thanh nói:– Đại nhân ngài triệu kiến chúng ta?Giọng nói hai người gần y như nhau, nói từng chữ không chênh lệch mấy, nếu người nghekhông biết có khi còn nghĩ là một người nói chuyện…“Tâm linh liên thông?”
Dương Khai nhướng máy, ánh mắt sáng ngời nhìn các nàng.Dù ra sinh đôi rất dễ làm được tâm linh cảm ứng, tâm linh liên thông lại cao thâm hơn mộttầng, sinh đôi đạt đến trạng thái này, mặc kệ làm gì cũng bớt được nhiều sức, nếu như liênthủ làm phép, uy lực sẽ vượt xa cùng cảnh giới.Nói cách khác, Vũ cùng Lộ dù chỉ là Vu Sư, nhưng một khi các nàng liên thủ, không chừngngay cả Đại Vu Sư cũng không bằng các nàng.
Nhặt được bảo bối rồi, Dương Khải cực kỳmừng rỡ, vốn hắn chỉ muốn đòi lấy 2 Vu Sư lấp vào chỗ khuyết bên mình, ai biết Vu Đãng lạiphái tới một đôi thế này.Vu Đãng gật đầu, nhìn Vũ cùng Lộ, trong mắt lại toát ra một tia ôn nhu yêu thương.Dương Khai thầm thấy không đúng, nghĩ rằng không lẽ hai cô gái này là người của Vu Đãngđó chứ? Nếu là vậy, mình lấy các nàng đi, sau này không biết có bị làm khó dễ gì không.Trong khi đang thấp thỏm, Vu Đãng nói:– Kể từ hôm nay, các ngươi đi theo cạnh Vu Ngưu đại nhân, nghe theo lệnh hắn, không đượclàm trái!Vũ cùng Lộ nghe xong, liền nhìn sang Dương Khai, cùng ôm ngực nói:– Bái kiến Vu Ngưu đại nhân!Ngữ khí bình thản, không có bao nhiêu tôn kính của Vu Sư đối với Đại Vu Sư.Dương Khai làm ra dáng cao nhân, gật đầu nói: – Không cần đa lễ.Vu Đãng mỉm cười:– Vũ cùng Lộ từ nhỏ đã sinh hoạt tu luyện ở Vu Thần Điện, mấy ngày trước mới trở lạiVương thành, cho nên không quá hiểu đạo lý xử thế.
Sau này các nàng theo ngươi, ngươi cứbuông tay dạy dỗ các nàng, nếu không nghe theo lệnh, cũng có thể tùy ý xử phạt.– Vu Thần Điện… Dương Khai liền nghiêm nghị.Vu Thần Điện, là chỗ ký gửi tinh thần của toàn Man tộc, là tượng trưng của Man tộc.
TrongVu Thần Điện thờ phụng pho tượng Vu Thần, chỉ có những Vu tư chất xuất chúng từ các bộlạc mới có tư cách được vào Vu Thần Điện tu luyện, hầu hạ Vu Thần.Mà bình thường, Vu đi ra từ Vu Thần Điện, mỗi người đều có Vu thuật tinh diệu, thực lựcsiêu quần, trên cơ bản là tồn tại vô địch cùng cảnh giới.Dương Khai được kiến thức truyền thừa của Thanh, cũng hiểu được địa vị Vu Thần Điệntrong lòng Man tộc.Trước kia hắn còn tính toán nếu có cơ hội, nhất định phải đi Vu Thần Điện chiêm ngưỡngmột phen, nhìn xem có cơ hội học được chút gì.Chỉ là Ma dân xâm lấn, làm tính toán của hắn cũng bỏ đi.Nhưng không ngờ, bây giờ lại có hai Vu Sư xuất thân Vu Thần Điện đứng trước mặt mình.Khó trách còn trẻ tuổi đã tu luyện đến cảnh giới này, có thể vào Vu Thần Điện, như vậykhông cần hoài nghi tư chất tu luyện của Vũ và Lộ, tuyệt đối là Vu xuất sắc nhất Nam ManBộ.Vu Đãng cười nói:– Với tư chất của ngươi, nếu không xảy ra chuyện lần này, cũng có thể vào Vu Thần Điện.Cho nên… phải sống cho tốt, chân chính Vu thuật mạnh mẽ chỉ Vu Thần Điện mới có truyền thừa, muốn lĩnh hội đặc sắc trong đó, vậy trở nên càng mạnh hơn, bảo toàn tính mạng trong chiến tranh lần này! Dương Khai nghiêm mặt: – Rõ, cẩn tuân đại nhân dạy bảo!– Đi đi! Vu Đãng khoát tay, không nói nữa.Dương Khai ôm ngực lui xuống, trước khi đi, Vũ cùng Lộ có chút luyến tiếc nhìn Vu Đãng,đồng thanh nói:– Đại nhân phải bảo trọng!Vu Đãng khẽ gật đầu, Vũ cùng Lộ mới lui ra đại điện.Trong đại điện chỉ còn Vu Đãng và đội trưởng vệ đội.– Đại nhân, hắn chẳng qua chỉ là Đại Vu Sư, vì sao lại giao cho hắn Vũ cùng Lộ?Đội trưởng có chút không rõ nhìn Vu Đãng, rõ ràng khó hiểu vì quyết định này.
Hắn cần 2Vu Sư, dù trong Vương thành cũng không nhiều Vu Sư, nhưng cũng không ít, tùy tiện đưacho hắn 2 người là được, nhưng cố tình lại cho hắn Vũ cùng Lộ.