Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 2785: Ngươi là Hầu đại sư?




Nghĩ thế, không ít Đại Vu Sư đã không bình tĩnh được.

Dựa vào cái gì, mọi người đều là ĐạiVu Sư, vì sao chỉ đưa cho Vu Ngưu không đưa cho mình? Mình cũng là Đại Vu Sư, hơn nữabất cứ Đại Vu Sư nào ở đây mà không hơn Vu Ngưu yếu ớt kia.– Nè, vậy là thế nào? Tại sao các người đưa đồ sang bên đó, cũng đưa cho bổn Vu một chútchứ?Một vị Đại Vu Sư ở không trung hét lên.– Đúng vậy, đại chiến sắp tới, những thứ này phải chia đều, không thể nào chỉ đưa cho mỗi hắn.Lập tức có người hùa theo.Những lời này được các Đại Vu Sư đồng ý, nhất thời mọi người không ngừng la hét, tràngcảnh hỗn loạn.– Ồn ào cái gì?Chiến sĩ Man tộc dẫn đầu lúc này tức giận quát lên, không chút nể mặt những Đại Vu Sư này,lạnh lùng ngẩng đầu, hừ nói:– Ai nói chúng ta đem những vũ khí này tới cho Vu Ngưu đại nhân? Toàn bộ đều là của ngàiấy dùng vật đổi lấy.– Đổi… Đổi lấy?– Không thể nào!– Nhiều vũ khí như thế, hắn dùng thứ gì để đổi?Không ai có gia tài khổng lồ như vậy, ở chỗ này vũ khí chất đống phải tới ngàn món, hơnnữa còn không ngừng có vũ khí được đưa tới.Dù cho là Vu Vương, cũng không thể có được gia sản để đổi được nhiều vũ khí thế này?Man tộc dẫn đầu kia lắc đầu nói:– Ta không biết Vu Ngưu đại nhân dùng thứ gì đối với những người khác, nhưng ngài ấy chota cái này.Nói rồi, hắn lấy ra một thứ tròn vo, các chiến sĩ Man tộc nhìn còn chưa rõ ràng, nhưng cácĐại Vu Sư đều biến sắc:– Nội đan Man thú!Hơn nữa còn là nội đan Man thú phẩm chất cực cao, một viên nội đan Man thú như vậy,thậm chí còn có lợi lớn cho Vu Vương tu luyện, càng đừng nói Đại Vu Sư.

Nếu như có một viên nội đan Man thú như thế, quả thật có thể đổi được không ít vũ khí.Nhưng bất cứ Đại Vu Sư nào cũng sẽ không lấy ra loại bảo bối này đi đổi vũ khí mà mìnhkhông dùng tới, mà muốn đổi được nhiều vũ khí như vậy, Vu Ngưu này có bao nhiêu nội đan?Nghĩ thôi cũng thấy khủng bố rồi.– Vu Ngưu đại nhân cũng dùng thứ này đối với ta.Một chủ cửa hàng khác cũng nói, lấy ra một viên nội đan quơ quơ, thiếu chút chói mù mắtmột đám Đại Vu Sư.Nếu nói những vũ khí đủ kiểu dáng này có sức hút to lớn với các chiến sĩ Man tộc, như vậynhững nội đan này cũng giống như thế đối với các Đại Vu Sư.Nhất thời, không ít ánh mắt nhìn Dương Khai cũng thay đổi, trong đầu chỉ có một câu hỏivang vọng: Hắn lấy đâu ra nhiều nội đan Man thú như thế?– Không có Đại Vu Sư nào có năng lực giết được nhiều Man thú như vậy, ngay cả Vu Vươngcũng không làm được.

Nói lại, chỗ nào mà có nhiều Man thú để giết như thế.Thời gian dần trôi qua, sau khi biết chân tướng giao dịch, những Đại Vu Sư lớn tiếng ồn àocũng xấu hổ không dám nói nữa, chỉ có thể dõi mắt nhìn những vũ khí bị bỏ xuống, mặt đầyhâm mộ.

Càng có người lặng lẽ tính toán, có phải nên tạo quan hệ tốt với Vu Ngưu, khôngnói đâu, nếu có thể lấy được một viên nội đan Man thú từ hắn, cũng đủ cho mình được lợivô cùng.Phải thật lâu sau, người cuối cùng mới mang theo vũ khí đi qua, vũ khí chất đống dưới đấtđã mấy ngàn món!Những tiếng thở hổn hển, thể hiện rõ nội tâm không bình tĩnh của các Man tộc.Các thôn dân Thương Nam thôn càng kích động nuốt nước miếng, bọn họ đã đoán đượcnhững vũ khí này dùng để làm gì.Dù sao bọn họ không ngốc, Ma dân xâm lấn, đại chiến sắp tới, Dương Khai đột nhiên làm ranhiều vũ khí như vậy, rõ ràng là để cho họ dùng, chỉ là thủ đoạn thần kỳ như thế, làm bọn họkhông tin nổi.A Hổ đi lên cạnh Dương Khai, kéo hắn lại, nhỏ giọng hỏi: – A Ngưu, những thứ này….

là chochúng ta sao?Dương Khai mỉm cười, vỗ vai hắn:– Đương nhiên là cho mọi người.Sau đó vung tay, nói: – Tự chọn đi, mỗi người một cái.Vừa nghe vậy, hơn ngàn người liền nghiêm lại.Các Vu Đồ mới này còn thầm oán trách Dương Khai không làm chuyện ra hồn, lúc này đềukhông còn gì để nói, mặt đầy sùng kính.Đại Vu Sư hội tụ ngoài Vương thành phải hơn trăm người, nhưng người nào có năng lực lậptức điều động được nhiều vũ khí đến thế? Lại có ai có quyết đoán như vậy?Muốn làm chuyện lớn, trước phải có vũ khí sắc bén, nhiều vũ khí như thế, dù chỉ có 1000người, chiếm ưu thế không chừng có thể chống lại đoàn đội 2000-3000 người.

Mà vũ khíchất đống chỗ này nào chỉ có1000?Các Vu Đồ đã có thể dự liệu được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng còn một chút oántrách bất mãn với Dương Khai dã sớm tan thành mây khói, cảm thấy Vu Ngưu dù trẻ tuổi,nhưng làm việc già dặn.Không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã nhắm ngay yếu hại, làm người ta không bội phục khôngđược.Nhìn nhau, các Vụ Đề xuất thân thôn khác nhau đều hiểu ý mỉm cười.Tiếng nuốt nước miệng ừng ực vang lên liên tục, 1000 người thuộc Dương Khai dẫn dắt tụtập quanh núi vũ khí, nhưng không ai vội vàng tranh giành, đều vẻ mặt mê say nhìn vũ khíchất thành đống, ánh mắt mọi người tràn ngập ôn hòa, giống như trong mắt không phải làvũ khí lạnh băng, mà là mỹ nhân đang trần truồng vậy.– Các người trước đi!A Hổ quay đầu, nhìn những thôn dân khác, là dũng sĩ cùng thôn với Dương Khai, A Hổ cảmthấy lúc này nên tạo uy tín, dựng vinh quang cho Dương Khai, tự nhiên không vội đi lấy, mànhường quyền cho những thôn khác.Nghe hắn nói vậy, những người dẫn đầu thôn khác nhìn nhau, một người lắc đầu cười nói:– Đây là vũ khí của Vụ Ngưu đại nhân mang đến, Thương Nam thôn nên được lựa chọn ưutiên, các vị trước đi.– Đúng đó, A Hổ, các người lấy trước! – Đúng rồi, A Hổ, đừng từ chối!A Hổ lắc đầu:– Chính vì những thứ này là của A Ngưu làm ra, cho nên mới để các người chọn trước,những thứ này không phải mang tới vì Thương Nam thôn, mà là làm ra cho mọi người.Chiến sĩ thủ lĩnh các thôn lại tranh cãi, không ai chịu nhận, cũng không muốn đi đầu, làmcho những Man tộc vây xem thầm mắng to, hâm mộ lại bất đắc dĩ.Vu Đồ lớn tuổi nhất chợt cười nói:– Đừng cãi nữa, trước mắt nếu chúng ta tụ tập một chỗ, vậy không phân biệt thôn này thônkia, hiện tại chúng ta đều là một chỉnh thể, thuộc về Vu Ngưu Bộ, ai trước ai sau cũng khôngkhác.

Huống chi, chỗ này nhiều vũ khí như vậy, mỗi người lấy một cái cũng không hết,không cần phải nhường nhau.– Vu Ngưu Bộ… Mọi người nghe vậy ánh mắt sáng ngời, đều suy nghĩ sâu xa.Lão Vu Đồ nói không sai, hiện tại mọi người đã tụ tập một chỗ, vậy thật không cần phân biệtngười thôn này thôn kia, chỉ có thật sự trở thành một chỉnh thể, vậy trong chiến tranhtương lai mới thật sự kết thành một lòng, chí vững như thành đồng.

Cố ý phân biệt, sẽ chỉlàm có lòng riêng với nhau, mà một chút lòng riêng, có lẽ sẽ khiến cho có người phải bỏmạng trong chiến đấu tương lai.A Hổ nghĩ một hồi, gật đầu: – Lão đại nhân nói phải, nếu thế, vậy cùng nhau chọn đi.Những người còn lại tự nhiên không có gì để nói, lúc này mọi người cùng ào lên, bắt đầuphân chia vũ khí, tìm được thứ thích hợp với mình, rồi tránh ra nhường cho người khácchọn lửa.Nhất thời, tiếng người xôn xao, mọi người đều cười ha ha, dù náo nhiệt nhưng cũng khônghỗn loạn, mỗi người đều có trật tự.Cảnh này lọt vào mắt những Đại Vu Sư khác, đều có thần sắc khác nhau.Hâm mộ ghen tị tự nhiên không cần nói, Vu Ngưu này chỉ đơn giản tặng vũ khí liền khiếnhơn 1000 người ngưng tụ làm một, thủ đoạn này làm bọn họ bội phục, nhìn lại các chiến sĩMan tộc thủ hạ bên mình đang nhìn đỏ cả mắt, đều thở dài ngậm ngùi.Không còn cách nào, thủ đoạn này dù nhìn là hiểu, nhưng lại không thể nào bắt chước theo,bọn họ không có gia tài khổng lồ như Vu Ngưu.Bội phục không thôi, cũng sinh ra cảm giác nguy cơ.Vu Vương đại nhân hạ lệnh đã nói rõ, các Đại Vu Sư mỗi người thu nạp 2000 đến 3000 tộcnhân, thời gian đã qua nửa ngày, số người hoàn thành nhiệm vụ cũng không ít, nhưng vẫncòn có người đang cố gắng.Cũng còn những người rải rác đang nhìn, vốn mọi người thi triển thủ đoạn, cạnh tranh côngbằng thì thôi, hiện tại Vu Ngưu đột nhiên nhảy ra, chiếm cứ ưu thế trực tiếp bỏ xa nhữngĐại Vu Sư khác.Chắc chắn ngàn người kia chia vũ khí xong, nhất định sẽ có người muốn gia nhập vào bọnhọ, nếu chiến sĩ mạnh mẽ đều bị Vu Ngưu thu đi, vậy bọn họ làm sao đây?Nghĩ thế, các Đại Vu Sư quan hệ tốt liền tụ tập lại, bắt đầu thương lượng đối sách.Sau một nén nhang, hơn 1000 chiến sĩ Man tộc bên Dương Khai đã lấy được vũ khí củamình, mỗi người cầm búa lớn đao lớn trường mẫu bằng thép, uy phong lẫm liệt, khí chấtthay đổi hẳn, những xạ thủ cũng thay mới, nhận được cung tên uy lực càng mạnh hơn.Núi vũ khí chất đống chỉ mới rút nhỏ một phần ba, vẫn còn thừa vũ khí chờ chủ nhân tớichọn.Các chiến sĩ Man tộc tụ tập tới, nhìn đủ loại vũ khí, đều liếm môi thèm khát, lại nhìn về phíaDương Khai, trong mắt tràn ngập khát vọng.Dương Khai mỉm cười, búng tay kêu vang:– Vu Ngưu Bộ… thu người!– Vu Ngưu đại nhân, ta muốn gia nhập!Ta gia nhập! Ta gia nhập!– Ta cũng muốn gia nhập, Vu Ngưu đại nhân xin nhất định phải nhận ta, ta là chiến sĩ mạnhmẽ nhất thôn ta!Dương Khai vừa dứt lời, đã bị vô số tiếng hô bao phủ, tràng cảnh muốn mất khống chế, cũngmay đám người A Hổ kịp thời rút ra vũ khí chói lọi, ngăn cản những người tràn lên.Dương Khai giơ tay nói:– Đừng vội, cũng đừng chen lấn.

Vu Vương đại nhân ra lệnh cho chúng ta thu nạp 2000-3000 tộc nhân, mục tiêu của Vu Ngưu ta là 3000, cho nên rất nhiều người có cơ hội.

Ai có ýmuốn gia nhập Vu Ngưu Bộ ta, mời xếp hàng theo thứ tự, đi lên nhận vũ khí, sau đó ngườisẽ là người của Vu Ngưu Bộ ta.Nói xong, tràng cảnh liền yên tĩnh lại, sau đó, rất nhiều người di chuyển, nhanh chóng xếpthành một hàng dài. Nghĩ thế, không ít Đại Vu Sư đã không bình tĩnh được.

Dựa vào cái gì, mọi người đều là ĐạiVu Sư, vì sao chỉ đưa cho Vu Ngưu không đưa cho mình? Mình cũng là Đại Vu Sư, hơn nữabất cứ Đại Vu Sư nào ở đây mà không hơn Vu Ngưu yếu ớt kia.– Nè, vậy là thế nào? Tại sao các người đưa đồ sang bên đó, cũng đưa cho bổn Vu một chútchứ?Một vị Đại Vu Sư ở không trung hét lên.– Đúng vậy, đại chiến sắp tới, những thứ này phải chia đều, không thể nào chỉ đưa cho mỗi hắn.Lập tức có người hùa theo.Những lời này được các Đại Vu Sư đồng ý, nhất thời mọi người không ngừng la hét, tràngcảnh hỗn loạn.– Ồn ào cái gì?Chiến sĩ Man tộc dẫn đầu lúc này tức giận quát lên, không chút nể mặt những Đại Vu Sư này,lạnh lùng ngẩng đầu, hừ nói:– Ai nói chúng ta đem những vũ khí này tới cho Vu Ngưu đại nhân? Toàn bộ đều là của ngàiấy dùng vật đổi lấy.– Đổi… Đổi lấy?– Không thể nào!– Nhiều vũ khí như thế, hắn dùng thứ gì để đổi?Không ai có gia tài khổng lồ như vậy, ở chỗ này vũ khí chất đống phải tới ngàn món, hơnnữa còn không ngừng có vũ khí được đưa tới.Dù cho là Vu Vương, cũng không thể có được gia sản để đổi được nhiều vũ khí thế này?Man tộc dẫn đầu kia lắc đầu nói:– Ta không biết Vu Ngưu đại nhân dùng thứ gì đối với những người khác, nhưng ngài ấy chota cái này.Nói rồi, hắn lấy ra một thứ tròn vo, các chiến sĩ Man tộc nhìn còn chưa rõ ràng, nhưng cácĐại Vu Sư đều biến sắc:– Nội đan Man thú!Hơn nữa còn là nội đan Man thú phẩm chất cực cao, một viên nội đan Man thú như vậy,thậm chí còn có lợi lớn cho Vu Vương tu luyện, càng đừng nói Đại Vu Sư.

Nếu như có một viên nội đan Man thú như thế, quả thật có thể đổi được không ít vũ khí.Nhưng bất cứ Đại Vu Sư nào cũng sẽ không lấy ra loại bảo bối này đi đổi vũ khí mà mìnhkhông dùng tới, mà muốn đổi được nhiều vũ khí như vậy, Vu Ngưu này có bao nhiêu nội đan?Nghĩ thôi cũng thấy khủng bố rồi.– Vu Ngưu đại nhân cũng dùng thứ này đối với ta.Một chủ cửa hàng khác cũng nói, lấy ra một viên nội đan quơ quơ, thiếu chút chói mù mắtmột đám Đại Vu Sư.Nếu nói những vũ khí đủ kiểu dáng này có sức hút to lớn với các chiến sĩ Man tộc, như vậynhững nội đan này cũng giống như thế đối với các Đại Vu Sư.Nhất thời, không ít ánh mắt nhìn Dương Khai cũng thay đổi, trong đầu chỉ có một câu hỏivang vọng: Hắn lấy đâu ra nhiều nội đan Man thú như thế?– Không có Đại Vu Sư nào có năng lực giết được nhiều Man thú như vậy, ngay cả Vu Vươngcũng không làm được.

Nói lại, chỗ nào mà có nhiều Man thú để giết như thế.Thời gian dần trôi qua, sau khi biết chân tướng giao dịch, những Đại Vu Sư lớn tiếng ồn àocũng xấu hổ không dám nói nữa, chỉ có thể dõi mắt nhìn những vũ khí bị bỏ xuống, mặt đầyhâm mộ.

Càng có người lặng lẽ tính toán, có phải nên tạo quan hệ tốt với Vu Ngưu, khôngnói đâu, nếu có thể lấy được một viên nội đan Man thú từ hắn, cũng đủ cho mình được lợivô cùng.Phải thật lâu sau, người cuối cùng mới mang theo vũ khí đi qua, vũ khí chất đống dưới đấtđã mấy ngàn món!Những tiếng thở hổn hển, thể hiện rõ nội tâm không bình tĩnh của các Man tộc.Các thôn dân Thương Nam thôn càng kích động nuốt nước miếng, bọn họ đã đoán đượcnhững vũ khí này dùng để làm gì.Dù sao bọn họ không ngốc, Ma dân xâm lấn, đại chiến sắp tới, Dương Khai đột nhiên làm ranhiều vũ khí như vậy, rõ ràng là để cho họ dùng, chỉ là thủ đoạn thần kỳ như thế, làm bọn họkhông tin nổi.A Hổ đi lên cạnh Dương Khai, kéo hắn lại, nhỏ giọng hỏi: – A Ngưu, những thứ này….

là chochúng ta sao?Dương Khai mỉm cười, vỗ vai hắn:– Đương nhiên là cho mọi người.Sau đó vung tay, nói: – Tự chọn đi, mỗi người một cái.Vừa nghe vậy, hơn ngàn người liền nghiêm lại.Các Vu Đồ mới này còn thầm oán trách Dương Khai không làm chuyện ra hồn, lúc này đềukhông còn gì để nói, mặt đầy sùng kính.Đại Vu Sư hội tụ ngoài Vương thành phải hơn trăm người, nhưng người nào có năng lực lậptức điều động được nhiều vũ khí đến thế? Lại có ai có quyết đoán như vậy?Muốn làm chuyện lớn, trước phải có vũ khí sắc bén, nhiều vũ khí như thế, dù chỉ có 1000người, chiếm ưu thế không chừng có thể chống lại đoàn đội 2000-3000 người.

Mà vũ khíchất đống chỗ này nào chỉ có1000?Các Vu Đồ đã có thể dự liệu được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng còn một chút oántrách bất mãn với Dương Khai dã sớm tan thành mây khói, cảm thấy Vu Ngưu dù trẻ tuổi,nhưng làm việc già dặn.Không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã nhắm ngay yếu hại, làm người ta không bội phục khôngđược.Nhìn nhau, các Vụ Đề xuất thân thôn khác nhau đều hiểu ý mỉm cười.Tiếng nuốt nước miệng ừng ực vang lên liên tục, 1000 người thuộc Dương Khai dẫn dắt tụtập quanh núi vũ khí, nhưng không ai vội vàng tranh giành, đều vẻ mặt mê say nhìn vũ khíchất thành đống, ánh mắt mọi người tràn ngập ôn hòa, giống như trong mắt không phải làvũ khí lạnh băng, mà là mỹ nhân đang trần truồng vậy.– Các người trước đi!A Hổ quay đầu, nhìn những thôn dân khác, là dũng sĩ cùng thôn với Dương Khai, A Hổ cảmthấy lúc này nên tạo uy tín, dựng vinh quang cho Dương Khai, tự nhiên không vội đi lấy, mànhường quyền cho những thôn khác.Nghe hắn nói vậy, những người dẫn đầu thôn khác nhìn nhau, một người lắc đầu cười nói:– Đây là vũ khí của Vụ Ngưu đại nhân mang đến, Thương Nam thôn nên được lựa chọn ưutiên, các vị trước đi.– Đúng đó, A Hổ, các người lấy trước! – Đúng rồi, A Hổ, đừng từ chối!A Hổ lắc đầu:– Chính vì những thứ này là của A Ngưu làm ra, cho nên mới để các người chọn trước,những thứ này không phải mang tới vì Thương Nam thôn, mà là làm ra cho mọi người.Chiến sĩ thủ lĩnh các thôn lại tranh cãi, không ai chịu nhận, cũng không muốn đi đầu, làmcho những Man tộc vây xem thầm mắng to, hâm mộ lại bất đắc dĩ.Vu Đồ lớn tuổi nhất chợt cười nói:– Đừng cãi nữa, trước mắt nếu chúng ta tụ tập một chỗ, vậy không phân biệt thôn này thônkia, hiện tại chúng ta đều là một chỉnh thể, thuộc về Vu Ngưu Bộ, ai trước ai sau cũng khôngkhác.

Huống chi, chỗ này nhiều vũ khí như vậy, mỗi người lấy một cái cũng không hết,không cần phải nhường nhau.– Vu Ngưu Bộ… Mọi người nghe vậy ánh mắt sáng ngời, đều suy nghĩ sâu xa.Lão Vu Đồ nói không sai, hiện tại mọi người đã tụ tập một chỗ, vậy thật không cần phân biệtngười thôn này thôn kia, chỉ có thật sự trở thành một chỉnh thể, vậy trong chiến tranhtương lai mới thật sự kết thành một lòng, chí vững như thành đồng.

Cố ý phân biệt, sẽ chỉlàm có lòng riêng với nhau, mà một chút lòng riêng, có lẽ sẽ khiến cho có người phải bỏmạng trong chiến đấu tương lai.A Hổ nghĩ một hồi, gật đầu: – Lão đại nhân nói phải, nếu thế, vậy cùng nhau chọn đi.Những người còn lại tự nhiên không có gì để nói, lúc này mọi người cùng ào lên, bắt đầuphân chia vũ khí, tìm được thứ thích hợp với mình, rồi tránh ra nhường cho người khácchọn lửa.Nhất thời, tiếng người xôn xao, mọi người đều cười ha ha, dù náo nhiệt nhưng cũng khônghỗn loạn, mỗi người đều có trật tự.Cảnh này lọt vào mắt những Đại Vu Sư khác, đều có thần sắc khác nhau.Hâm mộ ghen tị tự nhiên không cần nói, Vu Ngưu này chỉ đơn giản tặng vũ khí liền khiếnhơn 1000 người ngưng tụ làm một, thủ đoạn này làm bọn họ bội phục, nhìn lại các chiến sĩMan tộc thủ hạ bên mình đang nhìn đỏ cả mắt, đều thở dài ngậm ngùi.Không còn cách nào, thủ đoạn này dù nhìn là hiểu, nhưng lại không thể nào bắt chước theo,bọn họ không có gia tài khổng lồ như Vu Ngưu.Bội phục không thôi, cũng sinh ra cảm giác nguy cơ.Vu Vương đại nhân hạ lệnh đã nói rõ, các Đại Vu Sư mỗi người thu nạp 2000 đến 3000 tộcnhân, thời gian đã qua nửa ngày, số người hoàn thành nhiệm vụ cũng không ít, nhưng vẫncòn có người đang cố gắng.Cũng còn những người rải rác đang nhìn, vốn mọi người thi triển thủ đoạn, cạnh tranh côngbằng thì thôi, hiện tại Vu Ngưu đột nhiên nhảy ra, chiếm cứ ưu thế trực tiếp bỏ xa nhữngĐại Vu Sư khác.Chắc chắn ngàn người kia chia vũ khí xong, nhất định sẽ có người muốn gia nhập vào bọnhọ, nếu chiến sĩ mạnh mẽ đều bị Vu Ngưu thu đi, vậy bọn họ làm sao đây?Nghĩ thế, các Đại Vu Sư quan hệ tốt liền tụ tập lại, bắt đầu thương lượng đối sách.Sau một nén nhang, hơn 1000 chiến sĩ Man tộc bên Dương Khai đã lấy được vũ khí củamình, mỗi người cầm búa lớn đao lớn trường mẫu bằng thép, uy phong lẫm liệt, khí chấtthay đổi hẳn, những xạ thủ cũng thay mới, nhận được cung tên uy lực càng mạnh hơn.Núi vũ khí chất đống chỉ mới rút nhỏ một phần ba, vẫn còn thừa vũ khí chờ chủ nhân tớichọn.Các chiến sĩ Man tộc tụ tập tới, nhìn đủ loại vũ khí, đều liếm môi thèm khát, lại nhìn về phíaDương Khai, trong mắt tràn ngập khát vọng.Dương Khai mỉm cười, búng tay kêu vang:– Vu Ngưu Bộ… thu người!– Vu Ngưu đại nhân, ta muốn gia nhập!Ta gia nhập! Ta gia nhập!– Ta cũng muốn gia nhập, Vu Ngưu đại nhân xin nhất định phải nhận ta, ta là chiến sĩ mạnhmẽ nhất thôn ta!Dương Khai vừa dứt lời, đã bị vô số tiếng hô bao phủ, tràng cảnh muốn mất khống chế, cũngmay đám người A Hổ kịp thời rút ra vũ khí chói lọi, ngăn cản những người tràn lên.Dương Khai giơ tay nói:– Đừng vội, cũng đừng chen lấn.

Vu Vương đại nhân ra lệnh cho chúng ta thu nạp 2000-3000 tộc nhân, mục tiêu của Vu Ngưu ta là 3000, cho nên rất nhiều người có cơ hội.

Ai có ýmuốn gia nhập Vu Ngưu Bộ ta, mời xếp hàng theo thứ tự, đi lên nhận vũ khí, sau đó ngườisẽ là người của Vu Ngưu Bộ ta.Nói xong, tràng cảnh liền yên tĩnh lại, sau đó, rất nhiều người di chuyển, nhanh chóng xếpthành một hàng dài.