Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 2703: Ngươi điên rồi




– 170 triệu! Dương Khai tăng giá mặt không đổi sắc, Tần Ngọc nhìn liên tục kinh ngạc dịthường.– 180 triệu! Lão già họ Chu gầm nhẹ.– 2 triệu! Lời vừa nói ra, mọi người đều giật mình, lão già họ Chu cười ha hả nói: – Tiểu tửngươi hồ đồ rồi sao? 2 triệu…– Nguyên tinh thượng phẩm! Dương Khai nói bổ sung.21121I 1212Tiếng cười nhạo của lão già họ Chu trong nháy mắt tắt ngấm.

2 triệu nguyên tinh thượngphẩm, đổi giá trị chính là 200 triệu nguyên tinh trung phẩm, bất quá tại địa phương hội đấugiá loại này, 200 triệu nguyên tinh trung phẩm thì không đổi được 2 triệu nguyên tinhthượng phẩm.

Nói cách khác, 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm này tuy rằng trên lý thuyếttương đương với 200 triệu nguyên tinh trung phẩm, nhưng giá trị cao hơn rất nhiều.Lão già họ Chu nếu như muốn tăng giá, nhất định phải ra giá bằng nguyên tinh thượngphẩm.

Lão lập tức trầm mặc.

Trên đài cao, mỹ phụ Đấu giá sư cười tươi xinh đẹp, chăm chúnhìn phòng bao của Dương Khai hé miệng nói:– Bằng hữu phòng chữ Thiên số ba ra giá 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm, còn có ai ra giácao hơn không?22122I 1223Đương nhiên không có người nào tăng giá.

Nên biết rằng, Dương Khai bán cho Tử NguyênThương Hội một viên nội đan bậc mười hai, mới chỉ có 2 triệu nguyên tinh thượng phẩmmà thôi, Lưu Vân Hồ Điệp Trâm này lại giá trị tương đương với một viên nội đan bậc mườihai.

Nhưng vật này cũng không phải mỗi người đều có thể lấy được.– Chúc mừng vị bằng hữu phòng chữ Thiên số ba!Mỹ phụ mỉm cười, trong lòng cũng rất nghi hoặc, nghe thanh âm của Dương Khai rất xa lạ,nàng cũng không biết từ lúc nào thương hội có một khách hàng lớn như vậy.

Phòng bao chữThiên kia cũng không phải người nào đều có thể đi vào, mà còn chiếm giữ phòng bao chữThiên xếp hạng số 3 đáng giá như thế, có thể tưởng tượng người bên trong này hẳn là kháchnhân vô cùng trọng yếu đối với thương hội.Mà trước đó ngay lúc Dương Khai lên tiếng đấu giá, trong một gian phòng bao chữ Thiênkhác, Nhạc Đông Chính ánh mắt lạnh xuống.

Đã23123I 1234 từng va chạm với Dương Khai đương nhiên lão nghe ra giọng nói của Dương Khai, ánh mắtcừu thị của lão nhìn chằm chằm hướng phòng số ba, trong lòng cực kỳ phẫn nộ.Lão coi như một khách hàng lớn của Tử Nguyên Thương Hội, nhưng mặc dù với thân phậnđịa vị của mình, cũng chỉ có thể chiếm giữ căn phòng xếp hạng thứ 9, thanh niên kia có tàiđức gì không ngờ chiếm giữ phòng chữ Thiên số ba? Trầm ngâm một lát, lão nói với tỳ nữhầu hạ quỳ ở trước mặt:– Đi gọi Cốc quản sự đến đây một chuyến!– Dạ! Tỳ nữ đứng dậy, đi ra ngoài.Thời gian không lâu, Cốc Hồng gõ cửa đi vào, ôm quyền nói: – Nhạc môn chủ tìm tại hạ cóchuyện gì vậy?24124I 1245Nhạc Đông Chính nói: – Người ở phòng chữ Thiên số ba kia… có lai lịch gì?Cốc Hồng ngẩn ra, khổ sở nói: – Nhạc môn chủ tìm hiểu cái này làm gì? Ngài cũng biết quy củcủa thương hội, Cốc mỗ dù là một quản sự, nhưng tư liệu khách nhân này lại là bí mật tuyệtđối không được tiết lộ!Nhạc Đông Chính mỉm cười, nói: – Dù sao cũng có ngoại lệ không phải sao?Cốc Hồng nói: – Nhạc môn chủ đây là làm khó ta!Nhạc Đông Chính nhíu nhíu mày, giao tế nhiều năm với Cốc Hồng như thế, lẫn nhau đều biếtbản tính của đối phương, Cốc Hồng này cũng không phải là người biết giữ bổn phận gì, lãokhẽ thở dài một tiếng, nói:– Không nói gạt ngươi, lão phu có thù với tiểu tử này!25125I 1256 Cốc Hồng ngạc nhiên nói: – Hắn đắc tội với Nhạc môn chủ thế nào vậy?Nhạc Đông Chính hừ lạnh một tiếng: – Nếu chỉ là đắc tội cũng thôi đi, ba đệ tử Đạo Nguyêntam tầng cảnh chúng ta chết trên tay hắn… Một người trong đó còn là con cháu của lão phu!– Cái gì! Cốc Hồng cả kinh, thầm nghĩ không trách được Nhạc Đông Chính tìm mình hỏi tintức người kia, hóa ra đã có thù hận lớn như thế.Nhạc Đông Chính nói: – Cốc quản sự cũng thấy đấy, tiểu tử này đấu giá không chút do dự, tàisản rất phong phú… Nếu ta có thể bắt giữ hắn, đến lúc đó nhất định có thể thu được mộtkhoản lợi ích… Đến lúc đó chia cho Cốc quản sự ba thành, thế nào?Cốc Hồng lộ vẻ mặt sầu khổ nói: – Nhạc môn chủ, không phải Cốc mỗ không muốn giúpngài…26126I 1267 –Năm thành! – Cái này, cái này… Cốc Hồng làm bộ suy nghĩ một hồi, vỗ đùi nói: – Nhạc mônchủ, lai lịch thân phận của người này ta cũng không rõ lắm.

Hôm qua bỗng nhiên hắn xuấthiện trong thương hội, trước nay chưa từng thấy qua…– Xem ra Cốc quản sự là không muốn giúp lão phu chuyện nhỏ này rồi.

Cũng được, sau nàylão phu sẽ không tới Tử Nguyên Thương Hội làm ăn nữa! Nhạc Đông Chính hừ lạnh mộttiếng.Cốc Hồng cười khổ nói: – Nhạc môn chủ! Dù ta không biết lai lịch của hắn, nhưng đợi sau khian bài hắn rời hội đấu giá, ta có thể tới báo cho Nhạc môn chủ một tiếng hướng đi của hắn!Nhạc Đông Chính trong mắt lóe sáng, gật gật đầu: – Như thế làm phiền Cốc quản sự!Cốc Hồng xoa xoa tay, nói: – Vậy Nhạc môn chủ trước đó nói năm thành…27127I 1278 –Nhất định không thiếu một xu! Nhạc Đông Chính phất tay xác định.Cốc Hồng ôm quyền nói: – Vậy thì đa tạ Nhạc môn chủ! Chúc Nhạc môn chủ thời thế thuậnlợi, thành công trở về!Cốc Hồng lui ra ngoài cửa, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, thầm nghĩ: “Tiểu tử chớ cótrách ta, quả thực là sự xuất hiện của ngươi cản trở tiền đồ của ta!”

Hôm qua sau khi DươngKhai xuất hiện, hắn rõ ràng nhận ra thái độ của phân hội trưởng Lâu Sất đối với hắn lãnhđạm một chút, còn với Khang Tư Nhiên thì càng nhiệt tình hơn, liên tưởng tới thời điểmtrước và sau khi Dương Khai tới thương hội, Cốc Hồng sao còn không biết Khang Tư Nhiênlà dựa vào một khoản làm ăn lớn này, có thể là ngoài mức tưởng tượng của hắn.

Chỉ có nhưthế, mới có thể làm cho Khang Tư Nhiên hết cùng lại thông, mà nếu Khang Tư Nhiên hếtcùng lại thông, thì người gánh chịu xui xẻo chính là hắn.28128I 1289Phân hội bên này nhất định là phải điều đi một người, Khang Tư Nhiên lưu lại, thì hắn nhấtđịnh phải bị điều đi.

Nhưng nếu Dương Khai chết, Khang Tư Nhiên không có trợ lực, tựnhiên không đủ gây e sợ.

Trong phòng chữ Thiên số ba, tỳ nữ đưa tới Lưu Vân Hồ ĐiệpTrâm, Dương Khai xuất ra trả 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm, lúc này mới cầm cây trâmtrên tay thưởng thức một hồi, mặc dù không có luyện hóa cũng không thể hội được uy năngchân chính của Lưu Vân Hồ Điệp Trâm, nhưng Dương Khai lại có thể cảm nhận được câytrâm ngọc này luyện chế vô cùng dụng tâm, là cực phẩm hiếm có.Dấu hiệu đầu khỉ bên thân cây trâm nhìn gần, càng tinh xảo hơn, sống động hơn.

Thưởngthức một hồi, Dương Khai thuận tay thảy cây trâm ngọc về hướng Tần Ngọc.

Tần Ngọc cònchưa có lấy lại tinh thần, luống cuống tay chân tiếp nhận, ngạc nhiên nhìn Dương Khai.– Tặng cô nương! Dương Khai nói một câu, rồi lần nữa nhắm mắt dưỡng thần.29129I 1290 –Tặng muội… Tần Ngọc tay cầm trâm ngọc, tim đập như hươu chạy, hai má có chút nóngrần.

Vừa rồi nàng còn đang suy nghĩ, rốt cuộc là nữ nhân nào chiếm cứ vị trí trọng yếu ởtrong mắt hắn, mà hắn lại không tiếc hao tốn 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm cũng muốncho bằng mua được vật này như thế, vậy mà chỉ chớp mắt cây trâm ngọc lại đến tay mình.“Dương đại ca mua cái này chính là để tặng cho mình sao? Mình ở trong lòng huynh ấy cóđịa vị trọng yếu như thế sao?”

Tần Ngọc không nhịn được suy nghĩ lung tung một trận, ngẩng đầu len lén nhìn lại DươngKhai, khi nhìn lên trái tim nóng bỏng lập tức bị giội một chậu nước lạnh: chỉ thấy DươngKhai đã nhắm hai mắt lại, dường như đưa tặng không phải một bí bảo phi hành giá trị 2triệu nguyên tinh thượng phẩm, mà là hàng hóa có thể tùy ý nhìn thấy trên vỉa hè.301300 1 –Dương đại ca, vật này quá quý trọng! Tần Ngọc ổn định lại tâm thần, vội lên tiếng nói cựtuyệt.2 triệu nguyên tinh thượng phẩm đấy, đối với cả Tần gia đều là một con số to lớn khôngtưởng, nàng với Dương Khai không thân không thiết, sao có thể nhận hậu lễ như vậy? Nóidứt lời, liền đưa trâm ngọc qua.Dương Khai mở mắt, nói: – Thật không muốn?Tần Ngọc cắn môi, lắc lắc đầu, vật quá quý trọng, nàng không chịu nổi.Dương Khai cười nói: – Nếu cô nương không cần, ta cầm về cũng không có chỗ dùng!Tần Ngọc cúi đầu, nhỏ giọng nói: – Có thể đưa cho nữ nhân Dương đại ca… thích, bất luận làngười nào nhất định đều sẽ rất vui mừng!– Nhưng ta trước đã tặng cô nương rồi! Dương Khai nói.311311 2 –Nhưng muội không phải… Tần Ngọc nói giọng nhỏ hơn.Dương Khai nói: – Bách Vạn Kiếm của Tần gia ở trên tay ta dùng thời gian lâu như thế, mấylần lập công cho ta… cây trâm ngọc này coi như tạ lễ của ta cảm tạ Tần gia, đừng có gánhnặng gì trong lòng!– Không giống nhau! Tần Ngọc lắc lắc đầu, không phải người thân mật, tặng vật trang sức làcó ý gì chứ, hơn nữa còn là vật trang sức quý trọng như thế.– Nếu vậy ta chỉ có thể trả lại Bách Vạn Kiếm cho Tần gia thôi! Dương Khai nghiêm mặt nói.– Không cần đâu! Tần Ngọc vội vàng lắc đầu, Bách Vạn Kiếm tuy thuộc về Tần gia, nhưng nóchính là Đế Bảo, giờ này Tần gia hoàn toàn không có năng lực bảo vệ.321322 3Thật ra cũng nhờ năm đó Tần Triêu Dương để Dương Khai mang đi Bách Vạn Kiếm, nếuthật lưu lại Đế Bảo này ở Tần gia, nói không chừng đã sớm bị họa lây rồi.– Nếu không cần, vậy thì thu lấy đi, 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm nhỏ nhoi tặng cônương, Dương đại ca này còn không coi vào đâu! Dương Khai mỉm cười.Tần Ngọc ngẩn người, tâm tình bỗng dưng buông lỏng rất nhiều.

Thì ra 2 triệu nguyên tinhthượng phẩm là con số to lớn đối với Tần gia, nhưng với hắn căn bản không tính là gì.

Nóicách khác, hắn đưa tặng cũng không phải vật đặc biệt quý trọng gì, mà chỉ là một phần tạ lễđơn giản.

Vừa nghĩ như thế, Tần Ngọc có chút bình thường trở lại.– Vậy… cám ơn Dương đại ca nhiều! Tần Ngọc nhấc nhấc cây trâm ngọc trên lòng bàn tay,thấp giọng nói cảm tạ.331333 4“Trong mắt huynh, đây chỉ là một phần tạ lễ đơn giản, nhưng ở trong mắt ta, đây chính là lễvật quý trọng nhất ta nhận được từ lúc chào đời tới nay, không liên quan với giá tiền…”

Hội đấu giá vẫn tiếp tục.

Sau khi Lưu Vân Hồ Điệp Trâm bán ra với giá trên trời, không khícủa hiện trường càng thêm bốc lửa, dường như lòng cạnh tranh của tất cả mọi người đều bịkích thích, giá tiền của mỗi một kiện vật đấu giá đều kế tiếp kéo lên.

Một canh giờ sau, hộiđấu giá đã từ từ đến gần giờ phút cuối.Sau khi nghỉ ngơi ngắn ngủi, mỹ phụ Đấu giá sư lần nữa đi lên đài, thần thái sáng láng nói: –Kế tiếp đấu giá, là bảo vật áp trục của hội đấu giá lần này… là Phi Hồng Mặc Long Giáp!Dứt lời, mỹ phụ đưa tay ra hiệu, phía sau lập tức đi ra hai nhân viên vạm vỡ, khiêng một cáirương tinh thiết, từng bước một đi lên đài đấu giá, nhìn xu thế kia dường như cực kỳ cố hếtsức.

Chỉ một thoáng, hơn341344 5 một ngàn cặp mắt đều chú mục nhìn lên đài cao, trong các phòng bao không ít người hít thởđột nhiên trở nên dồn dập.Phi Hồng Mặc Long Giáp này Tử Nguyên Thương Hội đã cho quảng cáo từ ba tháng trước,cho nên hội đấu giá lần này rất nhiều cường giả Đế Tôn Cảnh đều nhìn nhắm vào Phi HồngMặc Long Giáp mà đến, có thể nói giá trị của kiện bảo giáp này, nếu so với tất cả vật đấu giátrước đó chung vào một chỗ cũng có giá trị cao hơn.“Ầm…”

Khi hai nhân viên lực lưỡng kia thả cái rương trên đài cao, lại phát ra một tiếng vang trầmtrọng, dường như Phi Hồng Mặc Long Giáp này cực kỳ nặng, khiến không ít người đều trởnên rét lạnh.

Tuy nhiên mọi người cũng biết, chỉ cần có thể luyện hóa, bảo giáp nặng hơn đinữa cũng sẽ trở nên nhẹ như không có vật gì, nếu không thì riêng điều này, cũng đủ để chogiá trị của Phi Hồng Mặc Long Giáp giảm xuống rất nhiều…351355 6 – 170 triệu! Dương Khai tăng giá mặt không đổi sắc, Tần Ngọc nhìn liên tục kinh ngạc dịthường.– 180 triệu! Lão già họ Chu gầm nhẹ.– 2 triệu! Lời vừa nói ra, mọi người đều giật mình, lão già họ Chu cười ha hả nói: – Tiểu tửngươi hồ đồ rồi sao? 2 triệu…– Nguyên tinh thượng phẩm! Dương Khai nói bổ sung.21121I 1212Tiếng cười nhạo của lão già họ Chu trong nháy mắt tắt ngấm.

2 triệu nguyên tinh thượngphẩm, đổi giá trị chính là 200 triệu nguyên tinh trung phẩm, bất quá tại địa phương hội đấugiá loại này, 200 triệu nguyên tinh trung phẩm thì không đổi được 2 triệu nguyên tinhthượng phẩm.

Nói cách khác, 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm này tuy rằng trên lý thuyếttương đương với 200 triệu nguyên tinh trung phẩm, nhưng giá trị cao hơn rất nhiều.Lão già họ Chu nếu như muốn tăng giá, nhất định phải ra giá bằng nguyên tinh thượngphẩm.

Lão lập tức trầm mặc.

Trên đài cao, mỹ phụ Đấu giá sư cười tươi xinh đẹp, chăm chúnhìn phòng bao của Dương Khai hé miệng nói:– Bằng hữu phòng chữ Thiên số ba ra giá 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm, còn có ai ra giácao hơn không?22122I 1223Đương nhiên không có người nào tăng giá.

Nên biết rằng, Dương Khai bán cho Tử NguyênThương Hội một viên nội đan bậc mười hai, mới chỉ có 2 triệu nguyên tinh thượng phẩmmà thôi, Lưu Vân Hồ Điệp Trâm này lại giá trị tương đương với một viên nội đan bậc mườihai.

Nhưng vật này cũng không phải mỗi người đều có thể lấy được.– Chúc mừng vị bằng hữu phòng chữ Thiên số ba!Mỹ phụ mỉm cười, trong lòng cũng rất nghi hoặc, nghe thanh âm của Dương Khai rất xa lạ,nàng cũng không biết từ lúc nào thương hội có một khách hàng lớn như vậy.

Phòng bao chữThiên kia cũng không phải người nào đều có thể đi vào, mà còn chiếm giữ phòng bao chữThiên xếp hạng số 3 đáng giá như thế, có thể tưởng tượng người bên trong này hẳn là kháchnhân vô cùng trọng yếu đối với thương hội.Mà trước đó ngay lúc Dương Khai lên tiếng đấu giá, trong một gian phòng bao chữ Thiênkhác, Nhạc Đông Chính ánh mắt lạnh xuống.

Đã23123I 1234 từng va chạm với Dương Khai đương nhiên lão nghe ra giọng nói của Dương Khai, ánh mắtcừu thị của lão nhìn chằm chằm hướng phòng số ba, trong lòng cực kỳ phẫn nộ.Lão coi như một khách hàng lớn của Tử Nguyên Thương Hội, nhưng mặc dù với thân phậnđịa vị của mình, cũng chỉ có thể chiếm giữ căn phòng xếp hạng thứ 9, thanh niên kia có tàiđức gì không ngờ chiếm giữ phòng chữ Thiên số ba? Trầm ngâm một lát, lão nói với tỳ nữhầu hạ quỳ ở trước mặt:– Đi gọi Cốc quản sự đến đây một chuyến!– Dạ! Tỳ nữ đứng dậy, đi ra ngoài.Thời gian không lâu, Cốc Hồng gõ cửa đi vào, ôm quyền nói: – Nhạc môn chủ tìm tại hạ cóchuyện gì vậy?24124I 1245Nhạc Đông Chính nói: – Người ở phòng chữ Thiên số ba kia… có lai lịch gì?Cốc Hồng ngẩn ra, khổ sở nói: – Nhạc môn chủ tìm hiểu cái này làm gì? Ngài cũng biết quy củcủa thương hội, Cốc mỗ dù là một quản sự, nhưng tư liệu khách nhân này lại là bí mật tuyệtđối không được tiết lộ!Nhạc Đông Chính mỉm cười, nói: – Dù sao cũng có ngoại lệ không phải sao?Cốc Hồng nói: – Nhạc môn chủ đây là làm khó ta!Nhạc Đông Chính nhíu nhíu mày, giao tế nhiều năm với Cốc Hồng như thế, lẫn nhau đều biếtbản tính của đối phương, Cốc Hồng này cũng không phải là người biết giữ bổn phận gì, lãokhẽ thở dài một tiếng, nói:– Không nói gạt ngươi, lão phu có thù với tiểu tử này!25125I 1256 Cốc Hồng ngạc nhiên nói: – Hắn đắc tội với Nhạc môn chủ thế nào vậy?Nhạc Đông Chính hừ lạnh một tiếng: – Nếu chỉ là đắc tội cũng thôi đi, ba đệ tử Đạo Nguyêntam tầng cảnh chúng ta chết trên tay hắn… Một người trong đó còn là con cháu của lão phu!– Cái gì! Cốc Hồng cả kinh, thầm nghĩ không trách được Nhạc Đông Chính tìm mình hỏi tintức người kia, hóa ra đã có thù hận lớn như thế.Nhạc Đông Chính nói: – Cốc quản sự cũng thấy đấy, tiểu tử này đấu giá không chút do dự, tàisản rất phong phú… Nếu ta có thể bắt giữ hắn, đến lúc đó nhất định có thể thu được mộtkhoản lợi ích… Đến lúc đó chia cho Cốc quản sự ba thành, thế nào?Cốc Hồng lộ vẻ mặt sầu khổ nói: – Nhạc môn chủ, không phải Cốc mỗ không muốn giúpngài…26126I 1267 –Năm thành! – Cái này, cái này… Cốc Hồng làm bộ suy nghĩ một hồi, vỗ đùi nói: – Nhạc mônchủ, lai lịch thân phận của người này ta cũng không rõ lắm.

Hôm qua bỗng nhiên hắn xuấthiện trong thương hội, trước nay chưa từng thấy qua…– Xem ra Cốc quản sự là không muốn giúp lão phu chuyện nhỏ này rồi.

Cũng được, sau nàylão phu sẽ không tới Tử Nguyên Thương Hội làm ăn nữa! Nhạc Đông Chính hừ lạnh mộttiếng.Cốc Hồng cười khổ nói: – Nhạc môn chủ! Dù ta không biết lai lịch của hắn, nhưng đợi sau khian bài hắn rời hội đấu giá, ta có thể tới báo cho Nhạc môn chủ một tiếng hướng đi của hắn!Nhạc Đông Chính trong mắt lóe sáng, gật gật đầu: – Như thế làm phiền Cốc quản sự!Cốc Hồng xoa xoa tay, nói: – Vậy Nhạc môn chủ trước đó nói năm thành…27127I 1278 –Nhất định không thiếu một xu! Nhạc Đông Chính phất tay xác định.Cốc Hồng ôm quyền nói: – Vậy thì đa tạ Nhạc môn chủ! Chúc Nhạc môn chủ thời thế thuậnlợi, thành công trở về!Cốc Hồng lui ra ngoài cửa, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, thầm nghĩ: “Tiểu tử chớ cótrách ta, quả thực là sự xuất hiện của ngươi cản trở tiền đồ của ta!”

Hôm qua sau khi DươngKhai xuất hiện, hắn rõ ràng nhận ra thái độ của phân hội trưởng Lâu Sất đối với hắn lãnhđạm một chút, còn với Khang Tư Nhiên thì càng nhiệt tình hơn, liên tưởng tới thời điểmtrước và sau khi Dương Khai tới thương hội, Cốc Hồng sao còn không biết Khang Tư Nhiênlà dựa vào một khoản làm ăn lớn này, có thể là ngoài mức tưởng tượng của hắn.

Chỉ có nhưthế, mới có thể làm cho Khang Tư Nhiên hết cùng lại thông, mà nếu Khang Tư Nhiên hếtcùng lại thông, thì người gánh chịu xui xẻo chính là hắn.28128I 1289Phân hội bên này nhất định là phải điều đi một người, Khang Tư Nhiên lưu lại, thì hắn nhấtđịnh phải bị điều đi.

Nhưng nếu Dương Khai chết, Khang Tư Nhiên không có trợ lực, tựnhiên không đủ gây e sợ.

Trong phòng chữ Thiên số ba, tỳ nữ đưa tới Lưu Vân Hồ ĐiệpTrâm, Dương Khai xuất ra trả 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm, lúc này mới cầm cây trâmtrên tay thưởng thức một hồi, mặc dù không có luyện hóa cũng không thể hội được uy năngchân chính của Lưu Vân Hồ Điệp Trâm, nhưng Dương Khai lại có thể cảm nhận được câytrâm ngọc này luyện chế vô cùng dụng tâm, là cực phẩm hiếm có.Dấu hiệu đầu khỉ bên thân cây trâm nhìn gần, càng tinh xảo hơn, sống động hơn.

Thưởngthức một hồi, Dương Khai thuận tay thảy cây trâm ngọc về hướng Tần Ngọc.

Tần Ngọc cònchưa có lấy lại tinh thần, luống cuống tay chân tiếp nhận, ngạc nhiên nhìn Dương Khai.– Tặng cô nương! Dương Khai nói một câu, rồi lần nữa nhắm mắt dưỡng thần.29129I 1290 –Tặng muội… Tần Ngọc tay cầm trâm ngọc, tim đập như hươu chạy, hai má có chút nóngrần.

Vừa rồi nàng còn đang suy nghĩ, rốt cuộc là nữ nhân nào chiếm cứ vị trí trọng yếu ởtrong mắt hắn, mà hắn lại không tiếc hao tốn 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm cũng muốncho bằng mua được vật này như thế, vậy mà chỉ chớp mắt cây trâm ngọc lại đến tay mình.“Dương đại ca mua cái này chính là để tặng cho mình sao? Mình ở trong lòng huynh ấy cóđịa vị trọng yếu như thế sao?”

Tần Ngọc không nhịn được suy nghĩ lung tung một trận, ngẩng đầu len lén nhìn lại DươngKhai, khi nhìn lên trái tim nóng bỏng lập tức bị giội một chậu nước lạnh: chỉ thấy DươngKhai đã nhắm hai mắt lại, dường như đưa tặng không phải một bí bảo phi hành giá trị 2triệu nguyên tinh thượng phẩm, mà là hàng hóa có thể tùy ý nhìn thấy trên vỉa hè.301300 1 –Dương đại ca, vật này quá quý trọng! Tần Ngọc ổn định lại tâm thần, vội lên tiếng nói cựtuyệt.2 triệu nguyên tinh thượng phẩm đấy, đối với cả Tần gia đều là một con số to lớn khôngtưởng, nàng với Dương Khai không thân không thiết, sao có thể nhận hậu lễ như vậy? Nóidứt lời, liền đưa trâm ngọc qua.Dương Khai mở mắt, nói: – Thật không muốn?Tần Ngọc cắn môi, lắc lắc đầu, vật quá quý trọng, nàng không chịu nổi.Dương Khai cười nói: – Nếu cô nương không cần, ta cầm về cũng không có chỗ dùng!Tần Ngọc cúi đầu, nhỏ giọng nói: – Có thể đưa cho nữ nhân Dương đại ca… thích, bất luận làngười nào nhất định đều sẽ rất vui mừng!– Nhưng ta trước đã tặng cô nương rồi! Dương Khai nói.311311 2 –Nhưng muội không phải… Tần Ngọc nói giọng nhỏ hơn.Dương Khai nói: – Bách Vạn Kiếm của Tần gia ở trên tay ta dùng thời gian lâu như thế, mấylần lập công cho ta… cây trâm ngọc này coi như tạ lễ của ta cảm tạ Tần gia, đừng có gánhnặng gì trong lòng!– Không giống nhau! Tần Ngọc lắc lắc đầu, không phải người thân mật, tặng vật trang sức làcó ý gì chứ, hơn nữa còn là vật trang sức quý trọng như thế.– Nếu vậy ta chỉ có thể trả lại Bách Vạn Kiếm cho Tần gia thôi! Dương Khai nghiêm mặt nói.– Không cần đâu! Tần Ngọc vội vàng lắc đầu, Bách Vạn Kiếm tuy thuộc về Tần gia, nhưng nóchính là Đế Bảo, giờ này Tần gia hoàn toàn không có năng lực bảo vệ.321322 3Thật ra cũng nhờ năm đó Tần Triêu Dương để Dương Khai mang đi Bách Vạn Kiếm, nếuthật lưu lại Đế Bảo này ở Tần gia, nói không chừng đã sớm bị họa lây rồi.– Nếu không cần, vậy thì thu lấy đi, 2 triệu nguyên tinh thượng phẩm nhỏ nhoi tặng cônương, Dương đại ca này còn không coi vào đâu! Dương Khai mỉm cười.Tần Ngọc ngẩn người, tâm tình bỗng dưng buông lỏng rất nhiều.

Thì ra 2 triệu nguyên tinhthượng phẩm là con số to lớn đối với Tần gia, nhưng với hắn căn bản không tính là gì.

Nóicách khác, hắn đưa tặng cũng không phải vật đặc biệt quý trọng gì, mà chỉ là một phần tạ lễđơn giản.

Vừa nghĩ như thế, Tần Ngọc có chút bình thường trở lại.– Vậy… cám ơn Dương đại ca nhiều! Tần Ngọc nhấc nhấc cây trâm ngọc trên lòng bàn tay,thấp giọng nói cảm tạ.331333 4“Trong mắt huynh, đây chỉ là một phần tạ lễ đơn giản, nhưng ở trong mắt ta, đây chính là lễvật quý trọng nhất ta nhận được từ lúc chào đời tới nay, không liên quan với giá tiền…”

Hội đấu giá vẫn tiếp tục.

Sau khi Lưu Vân Hồ Điệp Trâm bán ra với giá trên trời, không khícủa hiện trường càng thêm bốc lửa, dường như lòng cạnh tranh của tất cả mọi người đều bịkích thích, giá tiền của mỗi một kiện vật đấu giá đều kế tiếp kéo lên.

Một canh giờ sau, hộiđấu giá đã từ từ đến gần giờ phút cuối.Sau khi nghỉ ngơi ngắn ngủi, mỹ phụ Đấu giá sư lần nữa đi lên đài, thần thái sáng láng nói: –Kế tiếp đấu giá, là bảo vật áp trục của hội đấu giá lần này… là Phi Hồng Mặc Long Giáp!Dứt lời, mỹ phụ đưa tay ra hiệu, phía sau lập tức đi ra hai nhân viên vạm vỡ, khiêng một cáirương tinh thiết, từng bước một đi lên đài đấu giá, nhìn xu thế kia dường như cực kỳ cố hếtsức.

Chỉ một thoáng, hơn341344 5 một ngàn cặp mắt đều chú mục nhìn lên đài cao, trong các phòng bao không ít người hít thởđột nhiên trở nên dồn dập.Phi Hồng Mặc Long Giáp này Tử Nguyên Thương Hội đã cho quảng cáo từ ba tháng trước,cho nên hội đấu giá lần này rất nhiều cường giả Đế Tôn Cảnh đều nhìn nhắm vào Phi HồngMặc Long Giáp mà đến, có thể nói giá trị của kiện bảo giáp này, nếu so với tất cả vật đấu giátrước đó chung vào một chỗ cũng có giá trị cao hơn.“Ầm…”

Khi hai nhân viên lực lưỡng kia thả cái rương trên đài cao, lại phát ra một tiếng vang trầmtrọng, dường như Phi Hồng Mặc Long Giáp này cực kỳ nặng, khiến không ít người đều trởnên rét lạnh.

Tuy nhiên mọi người cũng biết, chỉ cần có thể luyện hóa, bảo giáp nặng hơn đinữa cũng sẽ trở nên nhẹ như không có vật gì, nếu không thì riêng điều này, cũng đủ để chogiá trị của Phi Hồng Mặc Long Giáp giảm xuống rất nhiều…351355 6