Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 1897: Ta đi xem thử thế nào




Sâu trăm trượng dưới Băng Nhai, trong động phủ, dao động lực lượng không gian trào ra, hình thành Vực tràng rõ ràng bao phủ toàn bộ nơi này.

Tiếng rắc rắc truyền ra, không gian xung quanh Dương Khai trở nên không ổn định.

Những khe nứt không gian cực nhỏ từ từ hình thành, như cá bơi trong nước, bị pháp tắc thiên địa tự khôi phục hủy diệt, lặp đi lặp lại, tuần hoàn không ngừng.

Đến sau, khe nứt không gian cực nhỏ bắt đầu nối liền, hình thành đường vân không gian vô cùng đáng sợ, không gian xung quanh như bị lưỡi kiếm cắt ra, vô số vết thương ngang dọc, lực lượng không gian hỗn loạn lan tỏa không ngừng bắn ra, cắt động phủ chồng chất vết thương, đá vụn tung tóe.

Đồng thời, trên người hắn bùng lên ánh sáng tinh tú chói lọi.

Những đốm ánh sao như đom đóm, tô điểm trên da hắn.

Những ánh sao này là hắn hấp thu trong thông đạo Tinh Quang, không thể dung hợp vào người, mà tồn trữ một phần trong thức hải.

Dương Khai đột phá nên bị ảnh hưởng, ánh sao chủ động hiện ra, hóa thành chất xúc tác thần kỳ, làm cho thánh nguyên chuyển hóa sang nguyên lực.

Nếu bây giờ có người đứng kế bên, sẽ liếc một cái nhìn ra thân phận Tinh Chủ của Dương Khai, dù sao dị tượng trên người hắn lúc này quá rõ ràng, rất khó làm người ta không liên tưởng tới được.

Tiếng như sóng thần vang lên từ trên người, Dương Khai lại hoàn toàn không biết, chỉ chìm trong cảm ngộ ngưng ấn lực lượng không gian.

Những hố đen không gian lớn nhỏ hình thành bên cạnh hắn, đây là thể hiện trực quan của bí thuật Trục Xuất.

Những hình lưỡi liềm đen bắn ra khắp xung quanh, đây là Nguyệt Nhận.

Trên tu luyện lực lượng không gian, hai chiêu bí thuật của Dương Khai lĩnh ngộ, giờ đã đến lúc ngưng ấn.

Ở bụng truyền ra tiếng vang như kim loại đụng nhau, có thứ gì mơ hồ sinh ra trong bụng, toàn bộ cảm ngộ hiểu biết về lực lượng không gian của Dương Khai, đều hội tụ vào trong vật vừa sinh ra.

Hư Niệm Tinh ầm ầm hình thành!

Đồng thời, khí thế của Dương Khai đột nhiên tăng vọt.

Bụp bụp bụp bụp....

Nguyên tinh được bố trí xung quanh bị lực lượng thần bí kéo đi làm nổ tung, năng lượng thiên địa tràn ngập động phủ. Thân thể Dương Khai lúc này như hố không đáy, điên cuồng đón nhận cắn nuốt, bổ sung vào người.

Xiềng xích trói buộc Hư Vương lưỡng tầng cảnh, nháy mắt bị phá vỡ, tu vi cảnh giới của Dương Khai thuận lợi đạt tới tầng tiếp theo.

Còn chưa hết, năng lượng tinh thuần trong nguyên tinh vẫn bị hắn hấp thu tiếp tục, củng cố tu vi, làm cho trụ cột càng thêm vững chắc.

Còn Dương Khai thì không đặt tâm thần vào cảnh giới của mình, toàn bộ chú ý của hắn vẫn chìm trong cảm ngộ lực lượng không gian.

Hắn chợt phát hiện, những chỗ không rõ ràng trong lực lượng không gian của mình, lại có cách hiểu mới.

Một loại bí thuật mới, đang mơ hồ hiện ra.

Trong lòng mừng rỡ, mặt ngoài lại bình thản, càng tập trung cảm ngộ, muốn đâm thủng tầng cản trở cảm ngộ, làm cho bí thuật mới xuất hiện.

Thời gian thoáng cái, đã là nửa tháng sau.

Trong thời gian này, Dương Khai không động dậy một chút, 30 ngàn nguyên tinh bố trí quanh người đã tiêu hao hết, cảnh giới ổn định ở Hư Vương tam tầng cảnh. Tuy rằng thánh nguyên còn chưa chuyển hóa hết sang nguyên lực, nhưng dù sao không phải chuyện một lần là xong, mà cần thời gian tích lũy.

Khi hắn mở mắt ra, người đã không còn như trước nữa.

Bên trong mắt, ẩn chứa hư không chợt sinh chợt diệt, giơ tay nhấc chân như có thể dẫn dắt không gian biến hóa.

- Đây là bí thuật mới sao? Dương Khai lầm bầm, trong lòng chợt động, người liền biến mất.

Đó không phải bí thuật không gian thuấn di, bởi vì Dương Khai không hề di động chút nào, vẫn còn đang khoanh chân ngồi đó, có điều nếu dùng thần niệm quét qua, không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Với trình độ Hư Vương tam tầng cảnh của hắn hiện tại, thi triển bí thuật này, đủ để gạt được võ giả Đạo Nguyên Cảnh.

Mà dùng mắt thường để nhìn, vẫn mơ hồ phát hiện có một cái bóng trong suốt như gợn sóng đang ở yên chỗ đó.

Đây là một loại bí thuật ẩn nấp.

Dương Khai dung hợp bản thân vào hư không, đặc chế ra bí thuật ẩn nấp.

Trầm ngâm một hồi, Dương Khai mỉm cười: - Cứ gọi là Hư Vô đi!

Khác với Trục Xuất, Nguyệt Nhận, bí thuật Hư Vô không phải dùng để chiến đấu, mà là ẩn nấp, theo cách nhìn khác thì còn tốt hơn mấy bậc so với Trục Xuất Nguyệt Nhận, bởi vì có thể giữ được tính mạng, mới còn sức mà đánh tiếp.

Tuy nhiên, Dương Khai mơ hồ cảm thấy bí thuật Hư Vô không chỉ đơn giản là ẩn nấp, nó còn có tác dụng khác.

Tác dụng này có hiệu quả gì, vậy còn phải chờ thử nghiệm.

Bế quan hơn một tháng, đạt được toàn bộ mục tiêu mình muốn, làm cho tâm tình của Dương Khai tốt lên, hắn nhắm mắt, bắt đầu kiểm tra trạng thái của mình.

Thần niệm chìm xuống bụng dưới, Dương Khai phát hiện vùng đan điện có thêm một tinh thể sáu cạnh, đây là Hư Niệm Tinh của hắn, bao hàm tất cả cảm ngộ lực lượng không gian hình tượng hóa mà thành.

Không nói quá, nếu như có người tìm được viên Hư Niệm Tinh này, lại cảm ngộ toàn bộ huyền bí chứa trong đó, vậy nhất định có thể lấy được toàn bộ giải thích về lực lượng không gian của Dương Khai, có thể sử dụng tất cả bí thuật của hắn.

Đây mới là gia sản quý giá nhất của Dương Khai.

Hắn không phải lần đầu nhìn thấy Hư Niệm Tinh, năm đó ở Lưu Viêm Sa Địa tìm được một viên Hư Niệm Tinh, khi đó còn chưa biết hàng, về sau mới xác nhận là Hư Niệm Tinh của Trùng Đế, tuy nhiên bị Ôn Thần Liên cắn nuốt, một hơi tiến hóa thành hình thái bảy màu. Sau đó ở trên Thúy Vi Tinh, vào Huyết Ngục tìm Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương, đến sau ở trong kho báu Tử Tinh lại tìm được một viên.

Hình thái Hư Niệm Tinh hình như đều không khác mấy, đều là kết tinh sáu cạnh, có điều màu sắc khác biệt.

Mặc kệ Hư Niệm Tinh của những người khác là màu gì, Hư Niệm Tinh của Dương Khai có màu đen thui, màu đen như cắn nuốt mọi thứ!

Màu sắc này lại hòa hợp với lực lượng không gian của hắn, làm Dương Khai rất hài lòng, càng nhìn càng thích.

Thu hồi chú ý, Dương Khai kiểm tra cảnh giới cùng tỷ lệ chuyển hóa nguyên lực.

Cảnh giới tự nhiên không phải nói, ngưng ấn ra Hư Niệm Tinh, cũng đại biểu Dương Khai thăng cấp Hư Vương tam tầng cảnh.

Ngược lại chuyển hóa nguyên lực lại làm Dương Khai không hài lòng!

Mới chỉ được một nửa! Trước đó dù hắn luôn ngưng ấn Hư Niệm Tinh, nhưng vẫn nắm rõ tình hình như lòng bàn tay, ánh sao trong thức hải chủ động trào ra thành chất xúc tác giúp hắn chuyển hóa thánh nguyên, hắn tự nhiên nhận ra được.

Nhưng hiện tại, ánh sao trong thức hải gần như đã cạn, lực lượng của mình vẫn không thể chuyển hết sang nguyên lực, điều này làm hắn buồn bực.

Vậy là bởi hắn không biết tình huống Tinh Giới.

Nếu như hắn biết, ngay cả là Tinh Chủ, hấp thu đủ ánh sao trong thông đạo Tinh Quang, vào Tinh Giới cũng phải tiêu hao nhiều năm mới chuyển hóa toàn bộ lực lượng, vậy sẽ không nghĩ như thế.

Giống như Doãn Nhạc Sinh, ở trong thông đạo Tinh Quang tốn 5 năm mới chuyển hóa toàn bộ sang nguyên lực.

Hắn cũng là cường giả cấp bậc Tinh Chủ!

Còn Ngả Âu cũng là Tinh Chủ, nếu không có gì khác, thời gian chuyển hóa tối thiểu là 5-6 năm.

Những võ giả không phải Tinh Chủ, đến từ Tinh Vực đẳng cấp thấp, vậy thì càng thảm, mười mấy năm là bình thường, hai ba mươi năm cũng có, thậm chí bốn năm chục năm cũng không thiếu.

Mấy chục năm, đối với võ giả Hư Vương Cảnh thì thật ra không là gì cả.

Chuyển hóa nguyên lực có thể khiến võ giả càng thêm mạnh mẽ, cho nên dù cảnh giới không thay đổi, nhưng thực lực mà võ gỉa có thể phát huy ra lại đang từ từ tăng trưởng.

Dương Khai lại chỉ tốn không quá 3 tháng, đã chuyển hóa một nửa lực lượng, tốc độ không thể tưởng tượng này, đã có thể nói là trước giờ chưa từng thấy.

Dương Khai hiện tại, so với nửa tháng trước thì thực lực mạnh hơn không chỉ gấp đôi, dù sao cảnh giới tăng lên một tầng là sự thật, tỷ lệ chuyển hóa nguyên lực cũng tăng mạnh.

- Ánh sao trong thức hải còn không nhiều, sau này làm sao mới tiếp tục chuyển hóa nguyên lực? Đúng rồi... lúc trước nghe người ta nói có một loại Nguyên Ngưng đan, tác dụng không khác gì ánh sao, có phải nên luyện chế một chút Nguyên Ngưng đan? Dương Khai vuốt cằm lẩm bẩm.

Nguyên Ngưng đan, tên như ý nghĩa, chuyên dùng cho võ giả chuyển hóa thánh nguyên sang nguyên lực, chỉ cho võ giả Hư Vương Cảnh dùng, là linh đan cấp Hư Vương thượng phẩm. Tuy rằng hiệu quả kém hơn ánh sao, nhưng là loại linh đan phụ trợ mà võ giả Hư Vương Cảnh thường chọn lựa.

Tuy nhiên Dương Khai chỉ nghe qua tên loại linh đan này, trong tay không có đan phương, cũng không biết cần vật liệu gì mới luyện ra.

Hắn thầm quyết định, đợi lần giam cầm này kết thúc, phải đi phường thị tìm hiểu một phen, xem có thể mua được đan phương Nguyên Ngưng đan, còn có rất nhiều đan phương khác. Tinh Giới rất nhiều chủng loại đan phương, vượt xa cố hương Tinh Vực, hiện giờ thu gom một chút, coi như lo xa, nói không chừng có lúc nào sẽ cần dùng.

Tuy nhiên thu mua đan phương cũng cần rất nhiều nguyên tinh, ngẫm lại nhẫn không gian rỗng tuếch, Dương Khai liền đau đầu.

Hắn không thể ngờ, bản thân mình cực kỳ giàu có ở Tinh Vực, nhưng đến Tinh Giới lại nghèo đến mức này.

Thu hồi suy nghĩ lung tung, Dương Khai đứng lên.

Hắn đứng dậy, lớp băng giá đông đặc bên ngoài cơ thể rớt xuống ào ào, Dương Khai thuận tay phủi, sau đó liền nhíu mày, thần sắc mừng rỡ.

Hắn phát hiện, năng lực chống đỡ hơi lạnh của mình đã tiến bộ hơn trước.

Lúc đó chọn chỗ này làm động phủ, cũng là vì mình có thể miễn cưỡng chống đỡ hoàn cảnh ác liệt nơi này, Dương Khai muốn tôi luyện ý chí của mình.

Nhưng hiện tại, hắn phát hiện môi trường băng giá xung quanh không thể ảnh hưởng tới mình, đương nhiên là bởi thực lực tăng lên, khả năng chống đỡ môi trường ác liệt cũng tăng mạnh. Sâu trăm trượng dưới Băng Nhai, trong động phủ, dao động lực lượng không gian trào ra, hình thành Vực tràng rõ ràng bao phủ toàn bộ nơi này.

Tiếng rắc rắc truyền ra, không gian xung quanh Dương Khai trở nên không ổn định.

Những khe nứt không gian cực nhỏ từ từ hình thành, như cá bơi trong nước, bị pháp tắc thiên địa tự khôi phục hủy diệt, lặp đi lặp lại, tuần hoàn không ngừng.

Đến sau, khe nứt không gian cực nhỏ bắt đầu nối liền, hình thành đường vân không gian vô cùng đáng sợ, không gian xung quanh như bị lưỡi kiếm cắt ra, vô số vết thương ngang dọc, lực lượng không gian hỗn loạn lan tỏa không ngừng bắn ra, cắt động phủ chồng chất vết thương, đá vụn tung tóe.

Đồng thời, trên người hắn bùng lên ánh sáng tinh tú chói lọi.

Những đốm ánh sao như đom đóm, tô điểm trên da hắn.

Những ánh sao này là hắn hấp thu trong thông đạo Tinh Quang, không thể dung hợp vào người, mà tồn trữ một phần trong thức hải.

Dương Khai đột phá nên bị ảnh hưởng, ánh sao chủ động hiện ra, hóa thành chất xúc tác thần kỳ, làm cho thánh nguyên chuyển hóa sang nguyên lực.

Nếu bây giờ có người đứng kế bên, sẽ liếc một cái nhìn ra thân phận Tinh Chủ của Dương Khai, dù sao dị tượng trên người hắn lúc này quá rõ ràng, rất khó làm người ta không liên tưởng tới được.

Tiếng như sóng thần vang lên từ trên người, Dương Khai lại hoàn toàn không biết, chỉ chìm trong cảm ngộ ngưng ấn lực lượng không gian.

Những hố đen không gian lớn nhỏ hình thành bên cạnh hắn, đây là thể hiện trực quan của bí thuật Trục Xuất.

Những hình lưỡi liềm đen bắn ra khắp xung quanh, đây là Nguyệt Nhận.

Trên tu luyện lực lượng không gian, hai chiêu bí thuật của Dương Khai lĩnh ngộ, giờ đã đến lúc ngưng ấn.

Ở bụng truyền ra tiếng vang như kim loại đụng nhau, có thứ gì mơ hồ sinh ra trong bụng, toàn bộ cảm ngộ hiểu biết về lực lượng không gian của Dương Khai, đều hội tụ vào trong vật vừa sinh ra.

Hư Niệm Tinh ầm ầm hình thành!

Đồng thời, khí thế của Dương Khai đột nhiên tăng vọt.

Bụp bụp bụp bụp....

Nguyên tinh được bố trí xung quanh bị lực lượng thần bí kéo đi làm nổ tung, năng lượng thiên địa tràn ngập động phủ. Thân thể Dương Khai lúc này như hố không đáy, điên cuồng đón nhận cắn nuốt, bổ sung vào người.

Xiềng xích trói buộc Hư Vương lưỡng tầng cảnh, nháy mắt bị phá vỡ, tu vi cảnh giới của Dương Khai thuận lợi đạt tới tầng tiếp theo.

Còn chưa hết, năng lượng tinh thuần trong nguyên tinh vẫn bị hắn hấp thu tiếp tục, củng cố tu vi, làm cho trụ cột càng thêm vững chắc.

Còn Dương Khai thì không đặt tâm thần vào cảnh giới của mình, toàn bộ chú ý của hắn vẫn chìm trong cảm ngộ lực lượng không gian.

Hắn chợt phát hiện, những chỗ không rõ ràng trong lực lượng không gian của mình, lại có cách hiểu mới.

Một loại bí thuật mới, đang mơ hồ hiện ra.

Trong lòng mừng rỡ, mặt ngoài lại bình thản, càng tập trung cảm ngộ, muốn đâm thủng tầng cản trở cảm ngộ, làm cho bí thuật mới xuất hiện.

Thời gian thoáng cái, đã là nửa tháng sau.

Trong thời gian này, Dương Khai không động dậy một chút, 30 ngàn nguyên tinh bố trí quanh người đã tiêu hao hết, cảnh giới ổn định ở Hư Vương tam tầng cảnh. Tuy rằng thánh nguyên còn chưa chuyển hóa hết sang nguyên lực, nhưng dù sao không phải chuyện một lần là xong, mà cần thời gian tích lũy.

Khi hắn mở mắt ra, người đã không còn như trước nữa.

Bên trong mắt, ẩn chứa hư không chợt sinh chợt diệt, giơ tay nhấc chân như có thể dẫn dắt không gian biến hóa.

- Đây là bí thuật mới sao? Dương Khai lầm bầm, trong lòng chợt động, người liền biến mất.

Đó không phải bí thuật không gian thuấn di, bởi vì Dương Khai không hề di động chút nào, vẫn còn đang khoanh chân ngồi đó, có điều nếu dùng thần niệm quét qua, không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Với trình độ Hư Vương tam tầng cảnh của hắn hiện tại, thi triển bí thuật này, đủ để gạt được võ giả Đạo Nguyên Cảnh.

Mà dùng mắt thường để nhìn, vẫn mơ hồ phát hiện có một cái bóng trong suốt như gợn sóng đang ở yên chỗ đó.

Đây là một loại bí thuật ẩn nấp.

Dương Khai dung hợp bản thân vào hư không, đặc chế ra bí thuật ẩn nấp.

Trầm ngâm một hồi, Dương Khai mỉm cười: - Cứ gọi là Hư Vô đi!

Khác với Trục Xuất, Nguyệt Nhận, bí thuật Hư Vô không phải dùng để chiến đấu, mà là ẩn nấp, theo cách nhìn khác thì còn tốt hơn mấy bậc so với Trục Xuất Nguyệt Nhận, bởi vì có thể giữ được tính mạng, mới còn sức mà đánh tiếp.

Tuy nhiên, Dương Khai mơ hồ cảm thấy bí thuật Hư Vô không chỉ đơn giản là ẩn nấp, nó còn có tác dụng khác.

Tác dụng này có hiệu quả gì, vậy còn phải chờ thử nghiệm.

Bế quan hơn một tháng, đạt được toàn bộ mục tiêu mình muốn, làm cho tâm tình của Dương Khai tốt lên, hắn nhắm mắt, bắt đầu kiểm tra trạng thái của mình.

Thần niệm chìm xuống bụng dưới, Dương Khai phát hiện vùng đan điện có thêm một tinh thể sáu cạnh, đây là Hư Niệm Tinh của hắn, bao hàm tất cả cảm ngộ lực lượng không gian hình tượng hóa mà thành.

Không nói quá, nếu như có người tìm được viên Hư Niệm Tinh này, lại cảm ngộ toàn bộ huyền bí chứa trong đó, vậy nhất định có thể lấy được toàn bộ giải thích về lực lượng không gian của Dương Khai, có thể sử dụng tất cả bí thuật của hắn.

Đây mới là gia sản quý giá nhất của Dương Khai.

Hắn không phải lần đầu nhìn thấy Hư Niệm Tinh, năm đó ở Lưu Viêm Sa Địa tìm được một viên Hư Niệm Tinh, khi đó còn chưa biết hàng, về sau mới xác nhận là Hư Niệm Tinh của Trùng Đế, tuy nhiên bị Ôn Thần Liên cắn nuốt, một hơi tiến hóa thành hình thái bảy màu. Sau đó ở trên Thúy Vi Tinh, vào Huyết Ngục tìm Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương, đến sau ở trong kho báu Tử Tinh lại tìm được một viên.

Hình thái Hư Niệm Tinh hình như đều không khác mấy, đều là kết tinh sáu cạnh, có điều màu sắc khác biệt.

Mặc kệ Hư Niệm Tinh của những người khác là màu gì, Hư Niệm Tinh của Dương Khai có màu đen thui, màu đen như cắn nuốt mọi thứ!

Màu sắc này lại hòa hợp với lực lượng không gian của hắn, làm Dương Khai rất hài lòng, càng nhìn càng thích.

Thu hồi chú ý, Dương Khai kiểm tra cảnh giới cùng tỷ lệ chuyển hóa nguyên lực.

Cảnh giới tự nhiên không phải nói, ngưng ấn ra Hư Niệm Tinh, cũng đại biểu Dương Khai thăng cấp Hư Vương tam tầng cảnh.

Ngược lại chuyển hóa nguyên lực lại làm Dương Khai không hài lòng!

Mới chỉ được một nửa! Trước đó dù hắn luôn ngưng ấn Hư Niệm Tinh, nhưng vẫn nắm rõ tình hình như lòng bàn tay, ánh sao trong thức hải chủ động trào ra thành chất xúc tác giúp hắn chuyển hóa thánh nguyên, hắn tự nhiên nhận ra được.

Nhưng hiện tại, ánh sao trong thức hải gần như đã cạn, lực lượng của mình vẫn không thể chuyển hết sang nguyên lực, điều này làm hắn buồn bực.

Vậy là bởi hắn không biết tình huống Tinh Giới.

Nếu như hắn biết, ngay cả là Tinh Chủ, hấp thu đủ ánh sao trong thông đạo Tinh Quang, vào Tinh Giới cũng phải tiêu hao nhiều năm mới chuyển hóa toàn bộ lực lượng, vậy sẽ không nghĩ như thế.

Giống như Doãn Nhạc Sinh, ở trong thông đạo Tinh Quang tốn 5 năm mới chuyển hóa toàn bộ sang nguyên lực.

Hắn cũng là cường giả cấp bậc Tinh Chủ!

Còn Ngả Âu cũng là Tinh Chủ, nếu không có gì khác, thời gian chuyển hóa tối thiểu là 5-6 năm.

Những võ giả không phải Tinh Chủ, đến từ Tinh Vực đẳng cấp thấp, vậy thì càng thảm, mười mấy năm là bình thường, hai ba mươi năm cũng có, thậm chí bốn năm chục năm cũng không thiếu.

Mấy chục năm, đối với võ giả Hư Vương Cảnh thì thật ra không là gì cả.

Chuyển hóa nguyên lực có thể khiến võ giả càng thêm mạnh mẽ, cho nên dù cảnh giới không thay đổi, nhưng thực lực mà võ gỉa có thể phát huy ra lại đang từ từ tăng trưởng.

Dương Khai lại chỉ tốn không quá 3 tháng, đã chuyển hóa một nửa lực lượng, tốc độ không thể tưởng tượng này, đã có thể nói là trước giờ chưa từng thấy.

Dương Khai hiện tại, so với nửa tháng trước thì thực lực mạnh hơn không chỉ gấp đôi, dù sao cảnh giới tăng lên một tầng là sự thật, tỷ lệ chuyển hóa nguyên lực cũng tăng mạnh.

- Ánh sao trong thức hải còn không nhiều, sau này làm sao mới tiếp tục chuyển hóa nguyên lực? Đúng rồi... lúc trước nghe người ta nói có một loại Nguyên Ngưng đan, tác dụng không khác gì ánh sao, có phải nên luyện chế một chút Nguyên Ngưng đan? Dương Khai vuốt cằm lẩm bẩm.

Nguyên Ngưng đan, tên như ý nghĩa, chuyên dùng cho võ giả chuyển hóa thánh nguyên sang nguyên lực, chỉ cho võ giả Hư Vương Cảnh dùng, là linh đan cấp Hư Vương thượng phẩm. Tuy rằng hiệu quả kém hơn ánh sao, nhưng là loại linh đan phụ trợ mà võ giả Hư Vương Cảnh thường chọn lựa.

Tuy nhiên Dương Khai chỉ nghe qua tên loại linh đan này, trong tay không có đan phương, cũng không biết cần vật liệu gì mới luyện ra.

Hắn thầm quyết định, đợi lần giam cầm này kết thúc, phải đi phường thị tìm hiểu một phen, xem có thể mua được đan phương Nguyên Ngưng đan, còn có rất nhiều đan phương khác. Tinh Giới rất nhiều chủng loại đan phương, vượt xa cố hương Tinh Vực, hiện giờ thu gom một chút, coi như lo xa, nói không chừng có lúc nào sẽ cần dùng.

Tuy nhiên thu mua đan phương cũng cần rất nhiều nguyên tinh, ngẫm lại nhẫn không gian rỗng tuếch, Dương Khai liền đau đầu.

Hắn không thể ngờ, bản thân mình cực kỳ giàu có ở Tinh Vực, nhưng đến Tinh Giới lại nghèo đến mức này.

Thu hồi suy nghĩ lung tung, Dương Khai đứng lên.

Hắn đứng dậy, lớp băng giá đông đặc bên ngoài cơ thể rớt xuống ào ào, Dương Khai thuận tay phủi, sau đó liền nhíu mày, thần sắc mừng rỡ.

Hắn phát hiện, năng lực chống đỡ hơi lạnh của mình đã tiến bộ hơn trước.

Lúc đó chọn chỗ này làm động phủ, cũng là vì mình có thể miễn cưỡng chống đỡ hoàn cảnh ác liệt nơi này, Dương Khai muốn tôi luyện ý chí của mình.

Nhưng hiện tại, hắn phát hiện môi trường băng giá xung quanh không thể ảnh hưởng tới mình, đương nhiên là bởi thực lực tăng lên, khả năng chống đỡ môi trường ác liệt cũng tăng mạnh.