Việc pháp thân luyện hóa căn nguyên tinh tú, khiến Dương Khai vô cùng mong đợi, bởi vì nếu quả thật thành công, hắn sẽ trở thành người đầu tiên làm chủ của hai tinh tú từ trước đến nay.
Chút hư danh cũng chỉ để vậy thôi, mấu chốt là đủ loại ích lợi khi trở thành Tinh Chủ.
Vừa rồi sau khi hắn tấn thăng Hư Vương Cảnh, hắn có thể cảm nhận rõ ràng liên lạc giữa mình và U Ám Tinh ở nơi xa vạn dặm kia càng chặt chẽ hơn nhiều. Hơn nữa theo tu vi của hắn tăng lên, U Ám Tinh bên kia chắc chắn cũng nhận được bổ dưỡng không nhỏ.
Điều này chỉ là đoán biết, tình huống cụ thể thế nào, cần phải quay về U Ám Tinh dò xét.
Dương Khai thả ra thần niệm, yên lặng cảm giác trạng thái pháp thân, ngay sau đó, sắc mặt của hắn chợt biến đổi, trở nên cực kỳ cổ quái, ngay sau đó vội vàng bay lên cao trên không trung, quan sát Huyền Không đại lục từ bên trên, một lát sau, thân thể hắn chấn động, hoảng sợ kinh hô: - Thế này là sao?
Hắn nhìn Huyền Không đại lục ở phía dưới, vạn phần không dám tin, con ngươi sắp lồi ra ngoài.
Chuyện tiến triển vượt quá dự liệu và tưởng tượng của hắn, hắn căn bản cũng không nghĩ tới khi pháp thân luyện hóa căn nguyên tinh tú sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Không phải là pháp thân luyện hóa không thuận lợi, ngược lại, trong cảm nhận của hắn, việc pháp thân luyện hóa căn nguyên tiến triển vô cùng thuận lợi, cũng không biết từ khi nào pháp thân đã hoàn toàn luyện hóa căn nguyên vào trong cơ thể, trở thành Tinh Chủ của Huyền Không đại lục.
Khí tức pháp thân cũng theo đó tăng lên rất nhiều.
Đây không phải là mấu chốt, mấu chốt chính là, pháp thân lại cùng Huyền Không đại lục dung hợp với nhau.
Trong cảm nhận của hắn, cả Huyền Không đại lục phía dưới đều trở thành pháp thân của bản thân.
Đưa mắt nhìn xa, một đầu mút của Huyền Không đại lục, mơ hồ có thể thấy được như đầu người to lớn, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn thành hình, những đã sắp thành hình.
Mà hai bên Huyền Không đại lục, dường như cũng có dấu hiệu sắp sinh ra cánh tay.
Một chỗ khác, lại có dấu vết của hai chân.
Giờ này Huyền Không đại lục thật giống như một cự nhân, nằm ngang đang ngủ trong hư không.
- Rầm! Như là Dương Khai gặp phải sóng to gió lớn, thời khắc này cũng kiềm chế được, nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh trên trán hơi xuống ầm ầm.
Đây là tình huống gì?
Dương Khai chỉ cảm thấy một mảnh hỗn loạn trong đầu mình, tất cả những kiến thức đã có đều không thể giải thích được cảnh tưởng quỷ dị trước mắt.
Hắn hít một hơi thật sâu, khiến tâm thần của mình trấn định lại. Nhắm hai mắt lại, một lần nữa cẩn thận cảm nhận tình huống của pháp thân bên kia.
Pháp thân của mình vẫn đang dưới lòng đất, xem ra vẫn chưa biến hóa quá lớn, nhưng quả thật đã dung hợp với Huyền Không đại lục rồi. Hơn nữa, dưới ý chí quấy nhiễu của pháp thân, đại lục này lại biến đối hình thái theo hình dáng của nó.
- Thạch Khổi thiên phú thần thông bậc nhất! Nó còn muốn cắn nuốt luyện hóa cả Huyền Không đại lục sao?
Cảm nhận được tin tức trong đầu phản hồi trở lại, Dương Khai thật sự là hoảng sợ một phen.
Đây là hành động vĩ đại khiếp người đến mức nào?
Huyền Không đại lục tuy rằng không lớn, nhưng dù gì cũng có diện tích 200, 200 ngàn dặm, nếu như pháp thân có thể lợi dụng thiên phú thần thông của Thạch Khổi để luyện hóa, vậy nó sẽ trở thành một cự nhân đầu đội trời chân đạp đất.
Cự nhân khổng lồ như vậy, chỉ riêng về mặt cảm quan đã khiến người khác cảm giác áp bách mãnh liệt, mặc dù là cường giả Hư Vương Cảnh đối mặt, chỉ sợ rằng cũng chỉ có nước chạy trốn.
Thử ngẫm xem, một quả đấm khổng lồ lớn hơn một ngọn núi lớn giáng xuống, ai còn có thể sống?
- Không phải chứ. Dương Khai vẫn như đặt mình trong mơ, vừa mừng vừa sợ.
Sợ, chính là hành động lần này của pháp thân đã nằm ngoài dự liệu của hắn, vui, chính là nếu thành công, vậy hắn sẽ có thêm một trợ lực lớn. Hơn nữa trợ lực này, có thể lợi hại hơn so với Tiểu Tiểu và Lưu Viêm.
Ý chí pháp thân là đại diện cho ý chí của bản thân hắn, mặc dù chỉ là một đạo phân thần đang thao túng pháp thân, nhưng nếu pháp thân đã làm ra hành động như vậy, đã nói rõ tất cả đều vẫn đang trong tầm kiểm soát của mình.
Vận chuyển công pháp, Dương Khai bình tâm tĩnh khí, hắn cũng rất muốn xem xem, hành động này của pháp thân rốt cuộc có thể thành công hay không, hay chỉ là nói chuyện viển vông.
Ầm, ầm Cả Huyền Không đại lục bỗng truyền đến tiếng nổ lớn ầm ầm, mặt đất rung chuyển không ngừng, trong rung chuyển, bên trong Huyền Không đại lục truyền đến thanh âm cộc cộc, rất có tiết tấu, giống như một trái tim đang đập vậy.
Kèm theo mỗi nhịp rung lên, đều có từng khối đất lớn bị rung thành phấn vụn, tiêu tán trong hư không.
Trên mặt đất lập tức xuất hiện vô số khe rãnh xen kẽ như cài răng lược, kéo dài ngang dọc liên miên.
Cảnh tượng sắp đến ngày tận thế ập vào trong tầm mắt, cả đại lục tựa hồ đều muốn chia năm xẻ bảy.
Dương Khai thần sắc chợt ngưng đọng, lặng lẽ quan sát một hồi, rất nhanh, hắn liền yên tâm, biết đây là quá trình luyện hóa Huyền Không đại lục và đất đai bị rung nát kia, chẳng qua chỉ là tạp chất vô dụng mà thôi.
Những thứ còn dùng được chút, đều được bảo tồn, bị pháp thân cắn nuốt luyện hóa.
Luyện hóa một khối đại lục, dù chỉ là một khối đại lục 200, 300 ngàn vạn dặm, chuyện như vậy vốn dĩ là không thể thực hiện. Nhưng pháp thân là thân Thạch Khổi, có thiên phú cắn nuốt luyện hóa thần thông, giờ này nó lại là Tinh Chủ Huyền Không đại lục, nắm trong tay Huyền Không đại lục, với đủ các loại điều kiện ưu việt và tiện lợi, điều này mới khiến nó có thể thực hiện hành động vĩ đại như vậy.
Rất mong đợi!
Dương Khai phát hiện pháp thân này của mình, cho mình một niềm vui rất lớn, không khỏi có chút cảm xúc dâng trào.
Cộc cộc
Loại thanh âm có tiết tấu đó liên tiếp truyền đến không ngừng, tốc độ nứt ra của đại lục cũng càng ngày càng nhanh, khắp đại lục, mắt thường có thể thấy được tốc độ bắt đầu thu nhỏ, mà đầu và tứ chi khổng lồ Dương Khai nhìn thấy trước đó cũng dần dần càng rõ lên.
Theo tốc độ này, e là chỉ cần thời gian ngắn, pháp thân có thể hoàn toàn luyện hóa xong.
Dương Khai đứng trên hư không, lẳng lặng quan sát mấy ngày, xác định tất cả đều trong tầm kiểm soát của pháp thân, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Không còn việc gì, hắn tế ra Huyền Giới Châu, trực tiếp vào trong Tiểu Huyền Giới.
Thần niệm thả ra, rất nhanh, hắn liền cảm thấy khí tức của Lưu Viêm, thời khắc này nàng đang bế quan ở một nơi, vị trí đó tản ra khí tức nóng rực vô cùng kinh khủng.
Xem ra nàng đã cắn nuốt một đạo Thái Dương Chân Hỏa, đang hao tâm luyện hóa.
Mặc dù là với thực lực hiện tại của nàng, luyện hóa một luồng Thái Dương Chân Hỏa cũng không dễ dàng, nhưng một khi luyện hóa thành công, thì thực lực sẽ tăng trưởng.
Dương Khai không gọi nàng, mà từ trong nhẫn không gian lấy ra Bất Lão Thụ kia.
Một mầm cây nhỏ cao chừng ba thước, vài chiếc lá xanh uyển chuyển, duy nhất trên một chiếc lá trong đó, có sinh ra một giọt nước màu trắng ngà giống như giọt sương vậy.
Bất Tử Nguyên Dịch! Là thánh dược trị thương có thể liền da liền xương, làm người chết sống lại.
Dương Khai lấy ra một bình ngọc, cẩn thận thu lấy giọt Bất Tử Nguyên Dịch này vào trong.
Bất Tử Nguyên Dịch, những thứ này, vốn dĩ chính là sinh ra trên Bất Lão Thụ, chỉ cần sinh ra liền có thể thu lấy, cho nên động tác lần này của hắn không có bất kỳ ảnh hưởng đối với Bất Lão Thụ.
Bất Lão Thụ trong truyền thuyết, toàn thân là bảo, bất luận là vài chiếc lá xanh biếc hay là rễ cây, đều tích chứa năng lượng sinh cơ vô cùng dồi dào, còn nếu có thể đem toàn cây Bất Lão Thụ luyện hóa, thậm chí có thể trở thành thân thể bất tử bất diệt.
Thọ cùng trời cùng đất, mãi mãi không tan, trọn đời trường tồn, là bất tử bất diệt!
Tuổi thọ của cường giả Hư Vương tam tầng cảnh cũng chỉ có mấy ngàn năm mà thôi, an dưỡng tốt có thể sống được hơn vạn năm, nhưng cũng là có cực hạn.
Nhưng một cây Bất Lão Thụ lại có thể khiến võ giả bất tử bất diệt Hít thở của Dương Khai không kiềm được trở nên dồn dập.
Nhìn Bất Lão Thụ hồi lâu, Dương Khai bỗng nhiên vò đầu bứt tai hắn hoàn toàn không biết làm thế nào mới có thể luyện hóa được Bất Lão Thụ.
Đây chính là thiên địa chí bảo trong truyền thuyết, còn quý trọng hơn so với Ôn Thần Liên bảy màu của mình, vật này nên luyện hóa thế nào?
Bảo bối ở trước mắt, Dương Khai lại chỉ có thể nhìn, điều này làm cho hắn buồn bực.
Nghiêng đầu suy nghĩ, Dương Khai thử vận dụng thần niệm thu lấy Bất Lão Thụ.
Dù sao năm đó khi thu lấy Ôn Thần Liên cũng làm như vậy, đều là thiên địa chí bảo, cũng có khả năng giống nhau.
Nhưng bất kể là Dương Khai thúc giục thần niệm thế nào, Bất Lão Thụ đều không chút phản ứng.
Hắn lại thử thúc giục thánh nguyên luyện hóa
Mấy ngày sau, Dương Khai ủ rũ cúi đầu, trong khoảng thời gian này, hắn có thể nghĩ tới biện pháp nào thì đều đã thử qua, chỉ thiếu nước nuốt sống Bất Lão Thụ, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào luyện hóa.
Nuốt sống cũng không ổn, trời mới biết nuốt thứ này vào bản thân sẽ có biến hóa kinh khủng gì.
- Thôi, chờ về hỏi Dương Viêm, nàng thần thông quảng đại, có lẽ sẽ biết. Dương Khai chỉ có thể tạm thời lặng lẽ rút lui.
Trong Tiểu Huyền Giới dò xét một phen, Dương Khai chọn được một vị trí, đem Bất Lão Thụ lần nữa trồng xuống.
Sinh cơ thiên địa chí bảo của thứ này dồi dào, cho nên cũng không sợ sau khi trồng xuống sẽ không thể sống sót, mặc dù đem nó thả vào một Tử Tinh, nó cũng có thể bình yên vô sự.
Bất Lão Thụ an cư trong Tiểu Huyền Giới, sinh cơ không thể tưởng tượng xuyên qua mặt đất khuếch tán bốn phía, chỉ trong giây lát, Dương Khai liền cảm thấy sinh khí của Tiểu Huyền Giới càng thêm bừng bừng so với trước kia, những cây gỗ dường như đều có được bổ dưỡng to lớn, từng cây từng cây lớn rất nhanh.
Thậm chí ngay cả mảnh thiên địa này, tựa hồ đều được bồi bổ thứ gì đó, trở nên càng hoàn chỉnh hoàn thiện.
Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Dương Khai khẽ động, liền vội vàng lấy ra những thiên tài địa bảo mà mình thu hoạch được từ trong Thất Lạc Chi Địa, cẩn thận đem chúng trồng xung quanh Bất Lão Thụ.
Khiến Dương Khai vui mừng quá đỗi chính là, những thiên tài địa bảo này lại rất nhanh thích ứng với thổ nhưỡng này, hơn nữa mỗi gốc cây tản ra khí tức vui sướng.
- ỒXem ra xung quanh Bất Lão Thụ có thể làm một vườn thuốc! Dương Khai như có điều suy nghĩ.
Các sản vật phong phú bị thất lạc trong dược cốc, vì có sinh cơ tưới nhuần do Bất Lão Thụ tản phát ra, những thiên tài địa bảo kia mới có thể lớn lên nhanh chóng.
Giờ này Bất Lão Thụ nằm trong Tiểu Huyền Giới, chỉ cần thao tác thích đáng, nơi này chắc chắn có thể hình thành một dược cốc khác.
Nghĩ tới đây, Dương Khai lấy ra những dược liệu Lữ Quy Trần cho hắn, từ trong đó tìm ra mấy viên dược liệu cấp Hư Vương vẫn còn chút hơi thở thoi thóp, đem trồng xuống.
Mấy ngày sau, mấy dược liệu này lại thực sự sống lại.
Cần biết rằng những thứ dược liệu này đều là Lữ Quy Trần thu hoạch từ rất lâu rồi, dược hiệu trôi đi rất nhiều, cơ bản không có khả năng sống lại, nhưng Bất Lão Thụ lại có chức năng nghịch thiên như vậy.
- Ha ha! Dương Khai vui mừng quá đỗi.
Tuy rằng không thể luyện hóa Bất Lão Thụ, để mình thành người bất tử bất diệt, nhưng trong lúc vô tình lại có phát hiện này, vẫn khiến hắn có thu hoạch rất to lớn.
Lập tức, Dương Khai bắt đầu trở nên vô cùng bận rộn ở trong Tiểu Huyền Giới. Việc pháp thân luyện hóa căn nguyên tinh tú, khiến Dương Khai vô cùng mong đợi, bởi vì nếu quả thật thành công, hắn sẽ trở thành người đầu tiên làm chủ của hai tinh tú từ trước đến nay.
Chút hư danh cũng chỉ để vậy thôi, mấu chốt là đủ loại ích lợi khi trở thành Tinh Chủ.
Vừa rồi sau khi hắn tấn thăng Hư Vương Cảnh, hắn có thể cảm nhận rõ ràng liên lạc giữa mình và U Ám Tinh ở nơi xa vạn dặm kia càng chặt chẽ hơn nhiều. Hơn nữa theo tu vi của hắn tăng lên, U Ám Tinh bên kia chắc chắn cũng nhận được bổ dưỡng không nhỏ.
Điều này chỉ là đoán biết, tình huống cụ thể thế nào, cần phải quay về U Ám Tinh dò xét.
Dương Khai thả ra thần niệm, yên lặng cảm giác trạng thái pháp thân, ngay sau đó, sắc mặt của hắn chợt biến đổi, trở nên cực kỳ cổ quái, ngay sau đó vội vàng bay lên cao trên không trung, quan sát Huyền Không đại lục từ bên trên, một lát sau, thân thể hắn chấn động, hoảng sợ kinh hô: - Thế này là sao?
Hắn nhìn Huyền Không đại lục ở phía dưới, vạn phần không dám tin, con ngươi sắp lồi ra ngoài.
Chuyện tiến triển vượt quá dự liệu và tưởng tượng của hắn, hắn căn bản cũng không nghĩ tới khi pháp thân luyện hóa căn nguyên tinh tú sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Không phải là pháp thân luyện hóa không thuận lợi, ngược lại, trong cảm nhận của hắn, việc pháp thân luyện hóa căn nguyên tiến triển vô cùng thuận lợi, cũng không biết từ khi nào pháp thân đã hoàn toàn luyện hóa căn nguyên vào trong cơ thể, trở thành Tinh Chủ của Huyền Không đại lục.
Khí tức pháp thân cũng theo đó tăng lên rất nhiều.
Đây không phải là mấu chốt, mấu chốt chính là, pháp thân lại cùng Huyền Không đại lục dung hợp với nhau.
Trong cảm nhận của hắn, cả Huyền Không đại lục phía dưới đều trở thành pháp thân của bản thân.
Đưa mắt nhìn xa, một đầu mút của Huyền Không đại lục, mơ hồ có thể thấy được như đầu người to lớn, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn thành hình, những đã sắp thành hình.
Mà hai bên Huyền Không đại lục, dường như cũng có dấu hiệu sắp sinh ra cánh tay.
Một chỗ khác, lại có dấu vết của hai chân.
Giờ này Huyền Không đại lục thật giống như một cự nhân, nằm ngang đang ngủ trong hư không.
- Rầm! Như là Dương Khai gặp phải sóng to gió lớn, thời khắc này cũng kiềm chế được, nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh trên trán hơi xuống ầm ầm.
Đây là tình huống gì?
Dương Khai chỉ cảm thấy một mảnh hỗn loạn trong đầu mình, tất cả những kiến thức đã có đều không thể giải thích được cảnh tưởng quỷ dị trước mắt.
Hắn hít một hơi thật sâu, khiến tâm thần của mình trấn định lại. Nhắm hai mắt lại, một lần nữa cẩn thận cảm nhận tình huống của pháp thân bên kia.
Pháp thân của mình vẫn đang dưới lòng đất, xem ra vẫn chưa biến hóa quá lớn, nhưng quả thật đã dung hợp với Huyền Không đại lục rồi. Hơn nữa, dưới ý chí quấy nhiễu của pháp thân, đại lục này lại biến đối hình thái theo hình dáng của nó.
- Thạch Khổi thiên phú thần thông bậc nhất! Nó còn muốn cắn nuốt luyện hóa cả Huyền Không đại lục sao?
Cảm nhận được tin tức trong đầu phản hồi trở lại, Dương Khai thật sự là hoảng sợ một phen.
Đây là hành động vĩ đại khiếp người đến mức nào?
Huyền Không đại lục tuy rằng không lớn, nhưng dù gì cũng có diện tích 200, 200 ngàn dặm, nếu như pháp thân có thể lợi dụng thiên phú thần thông của Thạch Khổi để luyện hóa, vậy nó sẽ trở thành một cự nhân đầu đội trời chân đạp đất.
Cự nhân khổng lồ như vậy, chỉ riêng về mặt cảm quan đã khiến người khác cảm giác áp bách mãnh liệt, mặc dù là cường giả Hư Vương Cảnh đối mặt, chỉ sợ rằng cũng chỉ có nước chạy trốn.
Thử ngẫm xem, một quả đấm khổng lồ lớn hơn một ngọn núi lớn giáng xuống, ai còn có thể sống?
- Không phải chứ. Dương Khai vẫn như đặt mình trong mơ, vừa mừng vừa sợ.
Sợ, chính là hành động lần này của pháp thân đã nằm ngoài dự liệu của hắn, vui, chính là nếu thành công, vậy hắn sẽ có thêm một trợ lực lớn. Hơn nữa trợ lực này, có thể lợi hại hơn so với Tiểu Tiểu và Lưu Viêm.
Ý chí pháp thân là đại diện cho ý chí của bản thân hắn, mặc dù chỉ là một đạo phân thần đang thao túng pháp thân, nhưng nếu pháp thân đã làm ra hành động như vậy, đã nói rõ tất cả đều vẫn đang trong tầm kiểm soát của mình.
Vận chuyển công pháp, Dương Khai bình tâm tĩnh khí, hắn cũng rất muốn xem xem, hành động này của pháp thân rốt cuộc có thể thành công hay không, hay chỉ là nói chuyện viển vông.
Ầm, ầm Cả Huyền Không đại lục bỗng truyền đến tiếng nổ lớn ầm ầm, mặt đất rung chuyển không ngừng, trong rung chuyển, bên trong Huyền Không đại lục truyền đến thanh âm cộc cộc, rất có tiết tấu, giống như một trái tim đang đập vậy.
Kèm theo mỗi nhịp rung lên, đều có từng khối đất lớn bị rung thành phấn vụn, tiêu tán trong hư không.
Trên mặt đất lập tức xuất hiện vô số khe rãnh xen kẽ như cài răng lược, kéo dài ngang dọc liên miên.
Cảnh tượng sắp đến ngày tận thế ập vào trong tầm mắt, cả đại lục tựa hồ đều muốn chia năm xẻ bảy.
Dương Khai thần sắc chợt ngưng đọng, lặng lẽ quan sát một hồi, rất nhanh, hắn liền yên tâm, biết đây là quá trình luyện hóa Huyền Không đại lục và đất đai bị rung nát kia, chẳng qua chỉ là tạp chất vô dụng mà thôi.
Những thứ còn dùng được chút, đều được bảo tồn, bị pháp thân cắn nuốt luyện hóa.
Luyện hóa một khối đại lục, dù chỉ là một khối đại lục 200, 300 ngàn vạn dặm, chuyện như vậy vốn dĩ là không thể thực hiện. Nhưng pháp thân là thân Thạch Khổi, có thiên phú cắn nuốt luyện hóa thần thông, giờ này nó lại là Tinh Chủ Huyền Không đại lục, nắm trong tay Huyền Không đại lục, với đủ các loại điều kiện ưu việt và tiện lợi, điều này mới khiến nó có thể thực hiện hành động vĩ đại như vậy.
Rất mong đợi!
Dương Khai phát hiện pháp thân này của mình, cho mình một niềm vui rất lớn, không khỏi có chút cảm xúc dâng trào.
Cộc cộc
Loại thanh âm có tiết tấu đó liên tiếp truyền đến không ngừng, tốc độ nứt ra của đại lục cũng càng ngày càng nhanh, khắp đại lục, mắt thường có thể thấy được tốc độ bắt đầu thu nhỏ, mà đầu và tứ chi khổng lồ Dương Khai nhìn thấy trước đó cũng dần dần càng rõ lên.
Theo tốc độ này, e là chỉ cần thời gian ngắn, pháp thân có thể hoàn toàn luyện hóa xong.
Dương Khai đứng trên hư không, lẳng lặng quan sát mấy ngày, xác định tất cả đều trong tầm kiểm soát của pháp thân, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Không còn việc gì, hắn tế ra Huyền Giới Châu, trực tiếp vào trong Tiểu Huyền Giới.
Thần niệm thả ra, rất nhanh, hắn liền cảm thấy khí tức của Lưu Viêm, thời khắc này nàng đang bế quan ở một nơi, vị trí đó tản ra khí tức nóng rực vô cùng kinh khủng.
Xem ra nàng đã cắn nuốt một đạo Thái Dương Chân Hỏa, đang hao tâm luyện hóa.
Mặc dù là với thực lực hiện tại của nàng, luyện hóa một luồng Thái Dương Chân Hỏa cũng không dễ dàng, nhưng một khi luyện hóa thành công, thì thực lực sẽ tăng trưởng.
Dương Khai không gọi nàng, mà từ trong nhẫn không gian lấy ra Bất Lão Thụ kia.
Một mầm cây nhỏ cao chừng ba thước, vài chiếc lá xanh uyển chuyển, duy nhất trên một chiếc lá trong đó, có sinh ra một giọt nước màu trắng ngà giống như giọt sương vậy.
Bất Tử Nguyên Dịch! Là thánh dược trị thương có thể liền da liền xương, làm người chết sống lại.
Dương Khai lấy ra một bình ngọc, cẩn thận thu lấy giọt Bất Tử Nguyên Dịch này vào trong.
Bất Tử Nguyên Dịch, những thứ này, vốn dĩ chính là sinh ra trên Bất Lão Thụ, chỉ cần sinh ra liền có thể thu lấy, cho nên động tác lần này của hắn không có bất kỳ ảnh hưởng đối với Bất Lão Thụ.
Bất Lão Thụ trong truyền thuyết, toàn thân là bảo, bất luận là vài chiếc lá xanh biếc hay là rễ cây, đều tích chứa năng lượng sinh cơ vô cùng dồi dào, còn nếu có thể đem toàn cây Bất Lão Thụ luyện hóa, thậm chí có thể trở thành thân thể bất tử bất diệt.
Thọ cùng trời cùng đất, mãi mãi không tan, trọn đời trường tồn, là bất tử bất diệt!
Tuổi thọ của cường giả Hư Vương tam tầng cảnh cũng chỉ có mấy ngàn năm mà thôi, an dưỡng tốt có thể sống được hơn vạn năm, nhưng cũng là có cực hạn.
Nhưng một cây Bất Lão Thụ lại có thể khiến võ giả bất tử bất diệt Hít thở của Dương Khai không kiềm được trở nên dồn dập.
Nhìn Bất Lão Thụ hồi lâu, Dương Khai bỗng nhiên vò đầu bứt tai hắn hoàn toàn không biết làm thế nào mới có thể luyện hóa được Bất Lão Thụ.
Đây chính là thiên địa chí bảo trong truyền thuyết, còn quý trọng hơn so với Ôn Thần Liên bảy màu của mình, vật này nên luyện hóa thế nào?
Bảo bối ở trước mắt, Dương Khai lại chỉ có thể nhìn, điều này làm cho hắn buồn bực.
Nghiêng đầu suy nghĩ, Dương Khai thử vận dụng thần niệm thu lấy Bất Lão Thụ.
Dù sao năm đó khi thu lấy Ôn Thần Liên cũng làm như vậy, đều là thiên địa chí bảo, cũng có khả năng giống nhau.
Nhưng bất kể là Dương Khai thúc giục thần niệm thế nào, Bất Lão Thụ đều không chút phản ứng.
Hắn lại thử thúc giục thánh nguyên luyện hóa
Mấy ngày sau, Dương Khai ủ rũ cúi đầu, trong khoảng thời gian này, hắn có thể nghĩ tới biện pháp nào thì đều đã thử qua, chỉ thiếu nước nuốt sống Bất Lão Thụ, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào luyện hóa.
Nuốt sống cũng không ổn, trời mới biết nuốt thứ này vào bản thân sẽ có biến hóa kinh khủng gì.
- Thôi, chờ về hỏi Dương Viêm, nàng thần thông quảng đại, có lẽ sẽ biết. Dương Khai chỉ có thể tạm thời lặng lẽ rút lui.
Trong Tiểu Huyền Giới dò xét một phen, Dương Khai chọn được một vị trí, đem Bất Lão Thụ lần nữa trồng xuống.
Sinh cơ thiên địa chí bảo của thứ này dồi dào, cho nên cũng không sợ sau khi trồng xuống sẽ không thể sống sót, mặc dù đem nó thả vào một Tử Tinh, nó cũng có thể bình yên vô sự.
Bất Lão Thụ an cư trong Tiểu Huyền Giới, sinh cơ không thể tưởng tượng xuyên qua mặt đất khuếch tán bốn phía, chỉ trong giây lát, Dương Khai liền cảm thấy sinh khí của Tiểu Huyền Giới càng thêm bừng bừng so với trước kia, những cây gỗ dường như đều có được bổ dưỡng to lớn, từng cây từng cây lớn rất nhanh.
Thậm chí ngay cả mảnh thiên địa này, tựa hồ đều được bồi bổ thứ gì đó, trở nên càng hoàn chỉnh hoàn thiện.
Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Dương Khai khẽ động, liền vội vàng lấy ra những thiên tài địa bảo mà mình thu hoạch được từ trong Thất Lạc Chi Địa, cẩn thận đem chúng trồng xung quanh Bất Lão Thụ.
Khiến Dương Khai vui mừng quá đỗi chính là, những thiên tài địa bảo này lại rất nhanh thích ứng với thổ nhưỡng này, hơn nữa mỗi gốc cây tản ra khí tức vui sướng.
- ỒXem ra xung quanh Bất Lão Thụ có thể làm một vườn thuốc! Dương Khai như có điều suy nghĩ.
Các sản vật phong phú bị thất lạc trong dược cốc, vì có sinh cơ tưới nhuần do Bất Lão Thụ tản phát ra, những thiên tài địa bảo kia mới có thể lớn lên nhanh chóng.
Giờ này Bất Lão Thụ nằm trong Tiểu Huyền Giới, chỉ cần thao tác thích đáng, nơi này chắc chắn có thể hình thành một dược cốc khác.
Nghĩ tới đây, Dương Khai lấy ra những dược liệu Lữ Quy Trần cho hắn, từ trong đó tìm ra mấy viên dược liệu cấp Hư Vương vẫn còn chút hơi thở thoi thóp, đem trồng xuống.
Mấy ngày sau, mấy dược liệu này lại thực sự sống lại.
Cần biết rằng những thứ dược liệu này đều là Lữ Quy Trần thu hoạch từ rất lâu rồi, dược hiệu trôi đi rất nhiều, cơ bản không có khả năng sống lại, nhưng Bất Lão Thụ lại có chức năng nghịch thiên như vậy.
- Ha ha! Dương Khai vui mừng quá đỗi.
Tuy rằng không thể luyện hóa Bất Lão Thụ, để mình thành người bất tử bất diệt, nhưng trong lúc vô tình lại có phát hiện này, vẫn khiến hắn có thu hoạch rất to lớn.
Lập tức, Dương Khai bắt đầu trở nên vô cùng bận rộn ở trong Tiểu Huyền Giới.