Tiểu tử thối quả nhiên khó đối phó. Xích Nguyệt nghĩ thầm trong lòng. Nhưng cô cũng không trông mong Dương Khai có thể dễ dàng đáp ứng, với sự thông minh lanh lợi của đối phương thì sao lại không tìm hiểu chuyện rõ rang.
- Được rồi. Xích Nguyệt thở dài. - Sở dĩ muốn ngươi đi lấy là vì chỉ có ngươi mới có thể đảm nhiệm. Vị cường giả Yêu tộc đỉnh cao kia tuy đã bỏ mình nhưng Hư Niệm Tinh không phải có thể dễ dàng đoạt được, bất kỳ động tác nhúng chàm nào hướng đến đều có thể khiến nó phản kháng, rất có khả năng nó sẽ tự nổ, đến lúc đó sẽ không giữ lại được gì.
- Nó có linh trí? Dương Khai ngạc nhiên.
- Không có, chỉ là một tia tàn hồn của vị Yêu tộc cường giả kia thôi. Xích Nguyệt chậm rãi lắc đầu
- Ta cần nó để tìm hiểu sự huyền bí của Hư Vương tam tầng cảnh, cũng chỉ có ngươi có thể lợi dụng oai Kim Thánh Long áp chế nó trong một tích tắc, trong tích tắc đó đoạt lấy nó, ta nói như vậy ngươi hiểu rõ chứ?
- Hiểu thì có hiểu rõ. Dương Khai gật đầu: - Tuy nhiên vãn bối vẫn có chút không hiểu lắm. Nếu tiền bối muốn chiếm được nó như vậy sao lại không tự mình xuất thủ. Với thủ đoạn của người, áp chế nó cũng dễ như trở bàn tay chứ?
- Ngươi nói đùa gì đấy? Xích Nguyệt giận dữ - Thúy Vi Tinh có một vị Tinh Chủ ngươi không biết, lén lén lút lút đưa mấy Yêu tộc tân tú vào Huyết Ngục cũng tạm được, bổn cung nếu là tự mình tới Thúy Vi Tinh thì sao người đó có thể từ bỏ ý đồ? Tranh đấu trên địa bàn của hắn, bổn cung còn chưa ngu xuẩn tới mức ấy.
- Ạch, Thúy Vi Tinh còn có Tinh Chủ? Dương Khai rất là kinh ngạc. - Không phải nói Thúy Vi Tinh không có cường giả Hư Vương tam tầng cảnh hay sao? - Ai biết người đó hồng vận ở đâu tới. Với tu vi Hư Vương lưỡng tầng cảnh đã dám luyện hóa căn nguyên tinh tú. Đáng giận nhất chính là hắn lại thành công.
Gương mặt xinh đẹp của Xích Nguyệt có chút vặn vẹo,dường như biết bộ dạng của vị Tinh chủ kia. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, nếu nói như vậy thì mọi chuyện đều có thể hiểu được. Thúy Vi Tinh có Tinh Chủ trấn giữ, Xích Nguyệt không dám tùy tiện tới. Hai người đều cùng tu vi Hư Vương lưỡng tầng cảnh, nếu tranh đấu ở chỗ khác thì khả năng kẻ tám lạng người nửa cân, nếu cọ sát với vị Tinh Chủ kia trên Thúy Vi Tinh thì Xích Nguyệt tuyệt đối không phải là đối thủ.
Mà nội đan cường giả Yêu tộc kia để lại hay còn gọi là Hư Niệm Tinh lại vô cùng nhạy cảm, bất kỳ ai có động tác nhúng chàm đối với nó thì đều không thể dự đoán được hậu quả, nhưng uy lực của Kim Thánh Long lại có chút tác dụng áp chế đối với nó. Giống như lúc trước áp chế Huyết Luyện.
- Đây là đề nghị của bổn cung, có đồng ý hay không ngươi cũng có thể cẩn thận suy tính ít ngày. Dù sao cũng còn chút thời gian đến khi Huyết Ngục thí luyện mở ra, bổn cung có thể chờ một chút. Xích Nguyệt tủm tỉm cười nhìn Dương Khai đắc thắng.
- Không có gì phải suy tính, ta đồng ý. Nằm ngoài dự liệu của Xích Nguyệt, Dương Khai đáp ứng cực kỳ sảng khoái. - Nhưng ta cũng có một điều kiện Hắn toét miệng cười
- Điều kiện gì?
- Trước tiên hãy nói cho ta biết cách khai quật lực lượng căn nguyên Thánh Long?
- Ngươi coi bổn cung là đứa trẻ lên ba sao? Xích Nguyệt vừa tức vừa buồn cười. - Đó là thù lao sau khi thành công, sao bây giờ bổn cung lại phải giao cho ngươi.
Dương Khai khẽ lắc đầu. - Tiền bối nghĩ vậy là không đúng rồi. Theo tiền bối đã nói có thể đắc thủ hay không cũng phải dựa vào khoảnh khắc Kim Thánh Long áp chế. Tiểu tử hiện tại không hiểu biết nhiều về lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long, cũng không biết nên làm như thế nào, nếu đến lúc đó xảy ra sơ suất gì làm Hư Niệm Tinh kia phát nổ thì phải làm sao? Chắc hẳn tiền bối cũng không mong muốn có được kết quả như vậy chứ?
Xích Nguyệt hơi trầm mặt, chân mày nổi lên. Không thể phủ nhận dù biết Dương Khai có chút ăn nói ba hoa nhưng những lời vừa rồi cũng nói trúng những lo lắng của Xích Nguyệt. Chỉ sợ nhỡ may.
- Cho nên vì lí do an toàn, ta cảm thấy trước tiên tiền bối nên truyền thụ cho ta phương pháp kia. Tiền bối cứ yên tâm là tiểu tử đã đáp ứng chuyện này thì sẽ không đổi ý, chắc chắn sẽ vận dụng toàn lực giúp người lấy được Hư Niệm Tinh.
Bổn cung tin ngươi mới thực là ngốc. Xích Nguyệt trong lòng hừ lạnh. Sắc mặt âm trầm trầm ngâm một trận, Xích Nguyệt bỗng khẽ cười: - Đưa trước cho ngươi cũng không phải là không thể được, bổn cung thậm chí còn có thể tự mình dạy ngươi, truyền thụ cho ngươi một chút tâm đắc.
- Ô? Dương Khai chân mày co lại - Ý tốt của tiền bối, tiểu tử từ chối thì sẽ bất kính rồi.
- Tuy nhiên bổn cung sẽ chỉ truyền thụ cho ngươi một nửa, một nửa còn lại chờ sau khi ngươi đắc thủ sẽ nói cho ngươi biết.
- Như vậy cũng được. Dương Khai hơi gật đầu, sau khi nói xong lại như nhớ ra điều gì đó liền bổ sung thêm - Như vậy đi tiền bối, người truyền thụ cho tiểu tử một nửa, một nửa còn lại giao cho Dục Hùng bảo quản, dù sao hắn cũng phải đi Thúy Vi Tinh, đợi vãn bối có được Hư Niệm Tinh kia thì sẽ dùng nó để trao đổi với Dục Hùng là được. Xích Nguyệt hơi nhíu chân mày nghi ngờ nhìn chằm chằm Dương Khai.
- Hehe, công pháp tốt như vậy, không thể chờ đợi muốn có được nó sớm một chút. Dương Khai lộ ra nụ cười vô lại.
Xích Nguyệt nhìn chòng chọc hắn hồi lâu mới khẽ gật đầu. - Có thể, nhưng bổn cung nhắc nhở ngươi một câu, nhất định không được nổi tâm tư sai lệch gì. Nếu không đừng trách bổn cung không để ý tới cảm giác của Khinh La.
- Tất nhiên rồi. Tiểu tử rất giữ chữ tín. Dương Khai vỗ ngực bảo đảm. Nói chuyện thỏa đáng xong, Xích Nguyệt đưa Dương Khai tới một mật thất, truyền thụ cho hắn một nửa bộ công pháp khai quật Kim Thánh Long lực lượng căn nguyên
– Hóa Yêu Quyết. Để đảm bảo Dương Khai có thể thành công lấy được Hư Niệm Tinh kia, Xích Nguyệt cũng không có ích kỷ giữ lại mà đem tâm đắc cùng lĩnh ngộ của mình đều truyền thụ. Một bộ Hóa Yêu Quyết này chuyên dùng khai quật lực lượng căn nguyên giấu trong huyết mạch, nhất là cấp Thánh linh căn nguyên sẽ có hiệu quả cực kỳ rõ rệt.
Dương Khai từ sau khi chiếm được đồ án Kim Long không có cách nào khai thác tiềm lực của nó, giờ này ở chỗ Xích Nguyệt, hắn cuối cùng đã thấy tiền cảnh sáng rỡ kinh khủng của Kim Thánh Long. Tu vi cảnh giới không tăng lên nhưng nếu như vận dụng lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long thì chiến lực của hắn có thể tăng lên cực kỳ rõ rệt.
Thời gian thoáng đã qua nửa tháng. Dương Khai gương mặt phấn chấn đi ra từ trong tẩm cung của Xích Nguyệt Hắn hôm nay nhận thức được tự mình thêm giá trị lực lượng căn nguyên kia, chỉ tiếc là Xích Nguyệt chỉ mới truyền dạy một nửa công pháp, không để hắn có được toàn bộ, không thể không nói thực là tiếc nuối.
- Tiểu tử này rốt cuộc giở trò quỷ gì? Trong tẩm cung, Xích Nguyệt không sao hiểu được, tuy rằng Dương Khai để mình giao một nửa bộ công pháp cho Dục Hùng làm bà rất cảnh giác, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết hắn tính toán gì.
Chẳng lẽ hắn không định về Đế Thần sao? Bằng không thì sao lại đề nghị như vậy? Nhưng chỉ cần tiểu sư tỷ kia của hắn ở lại trong hành cung thì hắn có thể chạy đi đâu? Nhìn dáng vẻ của hắn cũng không phải người không để ý tới sự an nguy của sư tỷ mình, nếu thật là như vậy, Khinh La hẳn sẽ sinh lòng chán ghét hắn mà tan rã không vui vẻ gì. Đây chính là kết quả Xích Nguyệt mong thấy được Nghĩ một hồi Xích Nguyệt cũng không thể hiểu được mà chỉ có thể lặng yên theo dõi kỳ biến.
Chỉ cần Hạ Ngưng Thường còn ở trong tay cô, Xích Nguyệt không sợ Dương Khai sẽ biến mất Trong lầu các của Hạ Ngưng Thường, Phiến Khinh La cùng nàng cả hai người đều đang sốt ruột chờ đợi. Từ ngày Dương Khai cùng Huyết Luyện xảy ra xung đột, sau khi Dương Khai bị Xích Nguyệt mang đi cũng đã nửa tháng cho tới nay vẫn chưa quay về làm hai nàng vô cùng lo lắng. Phiến Khinh La nhiều lần tới tẩm cung của Xích Nguyệt càu kiến nhưng vẫn không có được tin tức gì.
- Ngưng Thường muội đừng lo lắng. Nghĩa mẫu sẽ không làm gì huynh ấy đâu. Phiến Khinh La bộ dáng cũng như kiến bò chảo nóng nhưng vẫn an ủi Hạ Ngưng Thường.
- Khinh La tỷ tỷ, tỷ có thể xác định được Xích Nguyệt lãnh chủ sẽ không gây bất lợi cho sư đệ sao? Hạ Ngưng Thường mắt mở to nhìn Khinh La, dường như đem tất cả hy vọng đều ký thác trên người nàng.
Phiến Khinh La áp lực như núi, mặc dù trong lòng mình cũng không dám bảo đảm gì nhưng vẫn nhanh chóng gật đầu ra vẻ bảo đảm Đúng lúc này phía ngoài truyền tới tiếng bước chân hơi nhỏ, hai nàng đồng thời thả ra thần niệm, ngay sau đó, gương mặt lộ vẻ mừng rỡ vội vàng đứng dậy.
Một lát sau Dương Khai từ bên ngoài bước vào, hoàn hảo không hao tổn gì, tinh thần dường như cũng rất tốt.
- Các nàng đang đợi ta? Dương Khai liếc nhìn hai người, đi tới bàn rót cho mình một ly nước, nhấp một ngụm nước.
- Huynh không sao chứ? Phiến Khinh La khẩn trương hỏi
- Ta, ta rất ổn? Dương Khai cười ha hả. - Không cần lo lắng, Xích Nguyệt không l àm gì ta cả, chỉ là chút giao dịch mà thôi.
- Giao dịch? Phiến Khinh La nhíu chân mày. - Giao dịch gì?
- Ừm, cụ thể khó nói, nhưng ta muốn cùng muội đi tới Thuý Vi Tinh một chuyến.
- Huynh cũng đi Thuý Vi Tinh? Huynh đi tham gia Huyết Ngục thí luyện? Phiến Khinh La bưng miệng
- Đúng vậy.
- Nhưng huynh mới chỉ tới Phản Hư lưỡng tầng cảnh. Đôi mắt đẹp của Phiến Khinh La run rẩy. - Đi vào đó đều là tam tầng cảnh.
- Chuyện này không có vấn đề. Dương Khai cười ha hả. - Cũng không có quy định là lưỡng tầng cảnh thì không thể đi, dù sao ta cũng đã đồng ý với Xích Nguyệt tiền bối, hiện tại muốn thay đổi cũng không còn kịp rồi.
- Dù là vậy nhưng…
- Không có gì nhưng là. Dương Khai lắc lắc đầu. - Nhưng thực ra rất kỳ lạ, tính ngày thì Huyết Ngục thí luyện còn một hai tháng nữa sẽ mở ra, bây già mấy người còn không lên đường thì có kịp không?
Phiến Khinh La hé miệng cười: - Không cần phải gấp như vậy, trong hành cung có một toà không gian pháp trận siêu cấp có thể trực tiếp đưa chúng ta tới Huyết Ngục, cho nên chỉ cần đợi Huyết Ngục mở ra là được.
Dương Khai mắt sáng ngời. - Nơi này có pháp trận không gian siêu cấp?
- Ừm. Phiến Khinh La gật đầu. - Nghe nói là để lại từ mấy vạn năm trước, Huyết Ngục thí luyện loại sự việc trọng đại này Yêu tộc trên Đế Thần đều muốn tham gia, nhưng chúng ta thực sự không có phương tiện tới Thuý Vi Tinh, cho nên từ mấy vạn năm trước, Xích Nguyệt lãnh chủ đời trước có một nhóm đại sư trận pháp cùng đại sư luyện khí đã xây dựng một toà không gian pháp trận siêu cấp. Cơ bản là mỗi lần Huyết Ngục thí luyện mở ra, Đế Thần bên này đều sẽ lén đưa một nhóm tân tú đi vào.
- Thì ra là vậy. Dương Khai bừng tỉnh ngộ - Không trách thời gian eo hẹp như vậy, Xích Nguyệt tiền bối còn có vẻ không nhanh không chậm, hoá ra là có thứ này.
- Đúng vậy, bằng không ngươi cho là vì sao Di Thiên bọn họ lại tụ tập ở hành cung? Bọn họ đều là muốn từ đây đi tới Huyết Ngục. Phiến Khinh La mỉm cười giải thích. Tiểu tử thối quả nhiên khó đối phó. Xích Nguyệt nghĩ thầm trong lòng. Nhưng cô cũng không trông mong Dương Khai có thể dễ dàng đáp ứng, với sự thông minh lanh lợi của đối phương thì sao lại không tìm hiểu chuyện rõ rang.
- Được rồi. Xích Nguyệt thở dài. - Sở dĩ muốn ngươi đi lấy là vì chỉ có ngươi mới có thể đảm nhiệm. Vị cường giả Yêu tộc đỉnh cao kia tuy đã bỏ mình nhưng Hư Niệm Tinh không phải có thể dễ dàng đoạt được, bất kỳ động tác nhúng chàm nào hướng đến đều có thể khiến nó phản kháng, rất có khả năng nó sẽ tự nổ, đến lúc đó sẽ không giữ lại được gì.
- Nó có linh trí? Dương Khai ngạc nhiên.
- Không có, chỉ là một tia tàn hồn của vị Yêu tộc cường giả kia thôi. Xích Nguyệt chậm rãi lắc đầu
- Ta cần nó để tìm hiểu sự huyền bí của Hư Vương tam tầng cảnh, cũng chỉ có ngươi có thể lợi dụng oai Kim Thánh Long áp chế nó trong một tích tắc, trong tích tắc đó đoạt lấy nó, ta nói như vậy ngươi hiểu rõ chứ?
- Hiểu thì có hiểu rõ. Dương Khai gật đầu: - Tuy nhiên vãn bối vẫn có chút không hiểu lắm. Nếu tiền bối muốn chiếm được nó như vậy sao lại không tự mình xuất thủ. Với thủ đoạn của người, áp chế nó cũng dễ như trở bàn tay chứ?
- Ngươi nói đùa gì đấy? Xích Nguyệt giận dữ - Thúy Vi Tinh có một vị Tinh Chủ ngươi không biết, lén lén lút lút đưa mấy Yêu tộc tân tú vào Huyết Ngục cũng tạm được, bổn cung nếu là tự mình tới Thúy Vi Tinh thì sao người đó có thể từ bỏ ý đồ? Tranh đấu trên địa bàn của hắn, bổn cung còn chưa ngu xuẩn tới mức ấy.
- Ạch, Thúy Vi Tinh còn có Tinh Chủ? Dương Khai rất là kinh ngạc. - Không phải nói Thúy Vi Tinh không có cường giả Hư Vương tam tầng cảnh hay sao? - Ai biết người đó hồng vận ở đâu tới. Với tu vi Hư Vương lưỡng tầng cảnh đã dám luyện hóa căn nguyên tinh tú. Đáng giận nhất chính là hắn lại thành công.
Gương mặt xinh đẹp của Xích Nguyệt có chút vặn vẹo,dường như biết bộ dạng của vị Tinh chủ kia. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, nếu nói như vậy thì mọi chuyện đều có thể hiểu được. Thúy Vi Tinh có Tinh Chủ trấn giữ, Xích Nguyệt không dám tùy tiện tới. Hai người đều cùng tu vi Hư Vương lưỡng tầng cảnh, nếu tranh đấu ở chỗ khác thì khả năng kẻ tám lạng người nửa cân, nếu cọ sát với vị Tinh Chủ kia trên Thúy Vi Tinh thì Xích Nguyệt tuyệt đối không phải là đối thủ.
Mà nội đan cường giả Yêu tộc kia để lại hay còn gọi là Hư Niệm Tinh lại vô cùng nhạy cảm, bất kỳ ai có động tác nhúng chàm đối với nó thì đều không thể dự đoán được hậu quả, nhưng uy lực của Kim Thánh Long lại có chút tác dụng áp chế đối với nó. Giống như lúc trước áp chế Huyết Luyện.
- Đây là đề nghị của bổn cung, có đồng ý hay không ngươi cũng có thể cẩn thận suy tính ít ngày. Dù sao cũng còn chút thời gian đến khi Huyết Ngục thí luyện mở ra, bổn cung có thể chờ một chút. Xích Nguyệt tủm tỉm cười nhìn Dương Khai đắc thắng.
- Không có gì phải suy tính, ta đồng ý. Nằm ngoài dự liệu của Xích Nguyệt, Dương Khai đáp ứng cực kỳ sảng khoái. - Nhưng ta cũng có một điều kiện Hắn toét miệng cười
- Điều kiện gì?
- Trước tiên hãy nói cho ta biết cách khai quật lực lượng căn nguyên Thánh Long?
- Ngươi coi bổn cung là đứa trẻ lên ba sao? Xích Nguyệt vừa tức vừa buồn cười. - Đó là thù lao sau khi thành công, sao bây giờ bổn cung lại phải giao cho ngươi.
Dương Khai khẽ lắc đầu. - Tiền bối nghĩ vậy là không đúng rồi. Theo tiền bối đã nói có thể đắc thủ hay không cũng phải dựa vào khoảnh khắc Kim Thánh Long áp chế. Tiểu tử hiện tại không hiểu biết nhiều về lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long, cũng không biết nên làm như thế nào, nếu đến lúc đó xảy ra sơ suất gì làm Hư Niệm Tinh kia phát nổ thì phải làm sao? Chắc hẳn tiền bối cũng không mong muốn có được kết quả như vậy chứ?
Xích Nguyệt hơi trầm mặt, chân mày nổi lên. Không thể phủ nhận dù biết Dương Khai có chút ăn nói ba hoa nhưng những lời vừa rồi cũng nói trúng những lo lắng của Xích Nguyệt. Chỉ sợ nhỡ may.
- Cho nên vì lí do an toàn, ta cảm thấy trước tiên tiền bối nên truyền thụ cho ta phương pháp kia. Tiền bối cứ yên tâm là tiểu tử đã đáp ứng chuyện này thì sẽ không đổi ý, chắc chắn sẽ vận dụng toàn lực giúp người lấy được Hư Niệm Tinh.
Bổn cung tin ngươi mới thực là ngốc. Xích Nguyệt trong lòng hừ lạnh. Sắc mặt âm trầm trầm ngâm một trận, Xích Nguyệt bỗng khẽ cười: - Đưa trước cho ngươi cũng không phải là không thể được, bổn cung thậm chí còn có thể tự mình dạy ngươi, truyền thụ cho ngươi một chút tâm đắc.
- Ô? Dương Khai chân mày co lại - Ý tốt của tiền bối, tiểu tử từ chối thì sẽ bất kính rồi.
- Tuy nhiên bổn cung sẽ chỉ truyền thụ cho ngươi một nửa, một nửa còn lại chờ sau khi ngươi đắc thủ sẽ nói cho ngươi biết.
- Như vậy cũng được. Dương Khai hơi gật đầu, sau khi nói xong lại như nhớ ra điều gì đó liền bổ sung thêm - Như vậy đi tiền bối, người truyền thụ cho tiểu tử một nửa, một nửa còn lại giao cho Dục Hùng bảo quản, dù sao hắn cũng phải đi Thúy Vi Tinh, đợi vãn bối có được Hư Niệm Tinh kia thì sẽ dùng nó để trao đổi với Dục Hùng là được. Xích Nguyệt hơi nhíu chân mày nghi ngờ nhìn chằm chằm Dương Khai.
- Hehe, công pháp tốt như vậy, không thể chờ đợi muốn có được nó sớm một chút. Dương Khai lộ ra nụ cười vô lại.
Xích Nguyệt nhìn chòng chọc hắn hồi lâu mới khẽ gật đầu. - Có thể, nhưng bổn cung nhắc nhở ngươi một câu, nhất định không được nổi tâm tư sai lệch gì. Nếu không đừng trách bổn cung không để ý tới cảm giác của Khinh La.
- Tất nhiên rồi. Tiểu tử rất giữ chữ tín. Dương Khai vỗ ngực bảo đảm. Nói chuyện thỏa đáng xong, Xích Nguyệt đưa Dương Khai tới một mật thất, truyền thụ cho hắn một nửa bộ công pháp khai quật Kim Thánh Long lực lượng căn nguyên
– Hóa Yêu Quyết. Để đảm bảo Dương Khai có thể thành công lấy được Hư Niệm Tinh kia, Xích Nguyệt cũng không có ích kỷ giữ lại mà đem tâm đắc cùng lĩnh ngộ của mình đều truyền thụ. Một bộ Hóa Yêu Quyết này chuyên dùng khai quật lực lượng căn nguyên giấu trong huyết mạch, nhất là cấp Thánh linh căn nguyên sẽ có hiệu quả cực kỳ rõ rệt.
Dương Khai từ sau khi chiếm được đồ án Kim Long không có cách nào khai thác tiềm lực của nó, giờ này ở chỗ Xích Nguyệt, hắn cuối cùng đã thấy tiền cảnh sáng rỡ kinh khủng của Kim Thánh Long. Tu vi cảnh giới không tăng lên nhưng nếu như vận dụng lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long thì chiến lực của hắn có thể tăng lên cực kỳ rõ rệt.
Thời gian thoáng đã qua nửa tháng. Dương Khai gương mặt phấn chấn đi ra từ trong tẩm cung của Xích Nguyệt Hắn hôm nay nhận thức được tự mình thêm giá trị lực lượng căn nguyên kia, chỉ tiếc là Xích Nguyệt chỉ mới truyền dạy một nửa công pháp, không để hắn có được toàn bộ, không thể không nói thực là tiếc nuối.
- Tiểu tử này rốt cuộc giở trò quỷ gì? Trong tẩm cung, Xích Nguyệt không sao hiểu được, tuy rằng Dương Khai để mình giao một nửa bộ công pháp cho Dục Hùng làm bà rất cảnh giác, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết hắn tính toán gì.
Chẳng lẽ hắn không định về Đế Thần sao? Bằng không thì sao lại đề nghị như vậy? Nhưng chỉ cần tiểu sư tỷ kia của hắn ở lại trong hành cung thì hắn có thể chạy đi đâu? Nhìn dáng vẻ của hắn cũng không phải người không để ý tới sự an nguy của sư tỷ mình, nếu thật là như vậy, Khinh La hẳn sẽ sinh lòng chán ghét hắn mà tan rã không vui vẻ gì. Đây chính là kết quả Xích Nguyệt mong thấy được Nghĩ một hồi Xích Nguyệt cũng không thể hiểu được mà chỉ có thể lặng yên theo dõi kỳ biến.
Chỉ cần Hạ Ngưng Thường còn ở trong tay cô, Xích Nguyệt không sợ Dương Khai sẽ biến mất Trong lầu các của Hạ Ngưng Thường, Phiến Khinh La cùng nàng cả hai người đều đang sốt ruột chờ đợi. Từ ngày Dương Khai cùng Huyết Luyện xảy ra xung đột, sau khi Dương Khai bị Xích Nguyệt mang đi cũng đã nửa tháng cho tới nay vẫn chưa quay về làm hai nàng vô cùng lo lắng. Phiến Khinh La nhiều lần tới tẩm cung của Xích Nguyệt càu kiến nhưng vẫn không có được tin tức gì.
- Ngưng Thường muội đừng lo lắng. Nghĩa mẫu sẽ không làm gì huynh ấy đâu. Phiến Khinh La bộ dáng cũng như kiến bò chảo nóng nhưng vẫn an ủi Hạ Ngưng Thường.
- Khinh La tỷ tỷ, tỷ có thể xác định được Xích Nguyệt lãnh chủ sẽ không gây bất lợi cho sư đệ sao? Hạ Ngưng Thường mắt mở to nhìn Khinh La, dường như đem tất cả hy vọng đều ký thác trên người nàng.
Phiến Khinh La áp lực như núi, mặc dù trong lòng mình cũng không dám bảo đảm gì nhưng vẫn nhanh chóng gật đầu ra vẻ bảo đảm Đúng lúc này phía ngoài truyền tới tiếng bước chân hơi nhỏ, hai nàng đồng thời thả ra thần niệm, ngay sau đó, gương mặt lộ vẻ mừng rỡ vội vàng đứng dậy.
Một lát sau Dương Khai từ bên ngoài bước vào, hoàn hảo không hao tổn gì, tinh thần dường như cũng rất tốt.
- Các nàng đang đợi ta? Dương Khai liếc nhìn hai người, đi tới bàn rót cho mình một ly nước, nhấp một ngụm nước.
- Huynh không sao chứ? Phiến Khinh La khẩn trương hỏi
- Ta, ta rất ổn? Dương Khai cười ha hả. - Không cần lo lắng, Xích Nguyệt không l àm gì ta cả, chỉ là chút giao dịch mà thôi.
- Giao dịch? Phiến Khinh La nhíu chân mày. - Giao dịch gì?
- Ừm, cụ thể khó nói, nhưng ta muốn cùng muội đi tới Thuý Vi Tinh một chuyến.
- Huynh cũng đi Thuý Vi Tinh? Huynh đi tham gia Huyết Ngục thí luyện? Phiến Khinh La bưng miệng
- Đúng vậy.
- Nhưng huynh mới chỉ tới Phản Hư lưỡng tầng cảnh. Đôi mắt đẹp của Phiến Khinh La run rẩy. - Đi vào đó đều là tam tầng cảnh.
- Chuyện này không có vấn đề. Dương Khai cười ha hả. - Cũng không có quy định là lưỡng tầng cảnh thì không thể đi, dù sao ta cũng đã đồng ý với Xích Nguyệt tiền bối, hiện tại muốn thay đổi cũng không còn kịp rồi.
- Dù là vậy nhưng…
- Không có gì nhưng là. Dương Khai lắc lắc đầu. - Nhưng thực ra rất kỳ lạ, tính ngày thì Huyết Ngục thí luyện còn một hai tháng nữa sẽ mở ra, bây già mấy người còn không lên đường thì có kịp không?
Phiến Khinh La hé miệng cười: - Không cần phải gấp như vậy, trong hành cung có một toà không gian pháp trận siêu cấp có thể trực tiếp đưa chúng ta tới Huyết Ngục, cho nên chỉ cần đợi Huyết Ngục mở ra là được.
Dương Khai mắt sáng ngời. - Nơi này có pháp trận không gian siêu cấp?
- Ừm. Phiến Khinh La gật đầu. - Nghe nói là để lại từ mấy vạn năm trước, Huyết Ngục thí luyện loại sự việc trọng đại này Yêu tộc trên Đế Thần đều muốn tham gia, nhưng chúng ta thực sự không có phương tiện tới Thuý Vi Tinh, cho nên từ mấy vạn năm trước, Xích Nguyệt lãnh chủ đời trước có một nhóm đại sư trận pháp cùng đại sư luyện khí đã xây dựng một toà không gian pháp trận siêu cấp. Cơ bản là mỗi lần Huyết Ngục thí luyện mở ra, Đế Thần bên này đều sẽ lén đưa một nhóm tân tú đi vào.
- Thì ra là vậy. Dương Khai bừng tỉnh ngộ - Không trách thời gian eo hẹp như vậy, Xích Nguyệt tiền bối còn có vẻ không nhanh không chậm, hoá ra là có thứ này.
- Đúng vậy, bằng không ngươi cho là vì sao Di Thiên bọn họ lại tụ tập ở hành cung? Bọn họ đều là muốn từ đây đi tới Huyết Ngục. Phiến Khinh La mỉm cười giải thích.