Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 1108: Diệu dụng của kim huyết




Cứ cách hai, ba năm Tụ Bảo Lâu sẽ cử hành hội đấu giá một lần, nhưng ít có hội đấu giá nào lại cạnh tranh kịch liệt như lần này.

Những võ giả xem náo nhiệt trong đại sảnh đều há hốc miệng thật lâu không thể khép lại, những con số báo ra từ các phòng đặt riêng khiến cho bọn họ cảm thấy như đang nằm mơ, không thể tin được.

Nếu không phải lần này trùng hợp tham gia hội đấu giá, bọn họ vẫn còn không biết bên trong những thế lực lớn này không ngờ lại giàu có như vậy.

Sau 60 triệu, không ít ông lớn trong các phòng đặt riêng đều ảo não thở dài, rút lui khỏi danh sách cạnh tranh.

Con số này là một dấu mốc, đủ để cho tám phần mười thế lực trên U Ám Tinh bó tay bất lực.

Lúc này tại phòng đặt riêng của Lưu Ly Môn, gương mặt xinh đẹp của Doãn Tố Điệp đã tràn đầy vẻ kinh ngạc, từ khi người khác ra giá lên tới 50 triệu, Lưu Ly Môn cũng đã ngồi chơi xơi nước. Thiếu phụ trung niên ngồi bên cạnh Doãn Tố Điệp cất tiếng thở dài nặng nề, cười khổ nói: - Coi như là xem trò vui đi.

- Nhị nương, những người này điên rồi phải không? Chỉ là một viên Ngưng Hư đan có đan văn, cho dù giá trị có cao, cũng không cao đến mức này chứ? Tại sao bọn họ lại điên cuồng như vậy? Doãn Tố Điệp quay đầu nhìn thiếu phụ trung niên hỏi.

Chẳng những là Doãn Tố Điệp đang hỏi, mà một nhóm thế hệ trẻ xuất sắc ngồi trong phòng đặt riêng của những thế lực lớn cũng đang hỏi vấn đề tương tự, tất cả bọn họ không rõ tại sao trưởng bối của họ lại phải bỏ ra nhiều tiền như vậy để đấu giá một viên Ngưng Hư đan.

Ngưng Hư đan chỉ có thể tăng tỷ lệ đột phá của võ giả từ Thánh Vương tam tầng cảnh lên Phản Hư Cảnh, nó có phải là Hư Niết đan đâu. Nếu như là Hư Niết đan giúp cho võ giả đột phá từ Phản Hư tam tầng cảnh lên Hư Vương Cảnh bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng rõ ràng đây chỉ là một viên Ngưng Hư đan mà thôi!

Phương Thiên Trọng, Khúc Trường Phong, Ngụy Cổ Xương, Đổng Huyên Nhi, tất cả đều nhìn về những trưởng bối của nhà mình, hy vọng ngài có thể giải đáp thắc mắc của mình.

Trong phòng đặt riêng của Ảnh Nguyệt Điện, sau khi Tiền Thông ra giá 65 triệu, tranh thủ lúc rảnh rỗi giảng giải: - Các ngươi nghĩ mọi người chỉ đơn giản đang đấu giá một viên Ngưng Hư đan thôi sao? Sai rồi, viên Ngưng Hư đan sinh ra đan văn này nhất định sẽ giúp cho một võ giả Thánh Vương tam tầng cảnh thuận lợi đột phá bước lên Phản Hư Cảnh, nhưng nếu giá trị chân chính của nó chỉ dừng lại ở đó, vậy thì nó cũng sẽ không quá đắt, cùng lắm chỉ khoảng 2, 3 triệu thánh tinh mà thôi. Giá trị chân chính của nó, nghe đồn chính là khai thác toàn bộ tiềm lực của võ giả. Các ngươi thử nghĩ xem, nếu như quả thật có hiệu quả như vậy, một võ gia sau khi uống một viên Ngưng Hư đan này vào, về sau tu luyện nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió. Nói không chừng sau khi đến Phản Hư tam tầng cảnh có thể phá vỡ xiềng xích bước lên Hư Vương Cảnh!

Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi đồng loạt giật mình, người trước kinh sợ nói: - Trưởng lão, ý của ngài là, bọn họ không phải đang đấu giá một viên đan dược có thể tạo ra cao thủ Phản Hư Cảnh, mà là đang đấu giá vật phẩm có thể tạo nên cơ hội trở thành cao thủ Hư Vương Cảnh?

- Không sai! Tiền Thông nghiêm nghị gật đầu, nói tiếp: - Những người trẻ tuổi các ngươi không rõ giá trị chân chính của viên đan dược này, điều đó không thể trách các ngươi, nhưng thế hệ đi trước như chúng ta vì muốn đột phá lên Hư Vương Cảnh mà đã nghiên cứu hơn mấy trăm ngàn năm nay. Cũng có tiền bối bỏ thời gian để tìm kiếm biện pháp đột phá lên Hư Vương Cảnh, mà sử dụng Ngưng Hư đan có đan văn là một trong những biện pháp như vậy. Biện pháp này cuối cùng có thể thành công hay không không ai biết, nhưng mặc dù chỉ có một tia hy vọng chúng ta cũng phải nắm lấy!

Trên U Ám Tinh không có Hư Vương Cảnh, một khi xuất hiện, cường giả Hư Vương Cảnh này lập tức có thể xưng bá cả U Ám Tinh! Vì cơ hội này, bỏ ra mấy chục triệu thánh tinh thì đã sao? Chỉ cần có thể xưng bá U Ám Tinh, những thánh tinh đã bỏ ra lúc nào cũng có thể thu hồi lại được.

- Đệ tử đã hiểu. Ngụy Cổ Xương khẽ xoa cằm nói.

Tiền Thông nhìn hắn, mỉm cười: - Ngưng Hư đan chỉ có võ giả Thánh Vương tam tầng cảnh mới có thể sử dụng, chúng ta bây giờ đấu giá cũng là để chuẩn bị cho đệ tử trẻ tuổi của môn phái, Ảnh Nguyệt Điện ta chỉ có ngươi và Huyên Nhi là đủ tư cách để sử dụng. Tuy nhiên, tư chất của ngươi nếu so với Huyên Nhi còn tốt hơn, cho nên nếu như có thể mua được, viên Ngưng Hư đan kia sẽ là của ngươi, điều này ngươi không cần lo lắng.

Ngụy Cổ Xương toét miệng cười: - Đệ tử không nghĩ như vậy, nếu như có thể mua được, đệ tử hay Huyên Nhi sử dụng cũng giống nhau cả.

Vẻ mặt hắn trông rất tự nhiên, không chút nào ra vẻ ta đây, liếc nhìn Đổng Huyên Nhi, hai ngươi cùng nở nụ cười, ngầm hiểu lẫn nhau.

Tiền Thông hài lòng gật đầu, đối với hai đệ tử này, hắn rất yên tâm. Hắn tin rằng, cho dù có mua được viên Ngưng Hư đan, hai người cũng sẽ nhường nhịn lẫn nhau, nhất định sẽ không xuất hiện chuyện vì một viên đan dược mà huynh muội trở mặt thành thù.

Có điều... có đấu giá thắng được không? Trong lòng Tiền Thông cũng trùng xuống.

Hiện tại còn tiếp tục ra giá chỉ có năm nhà, Tinh Đế Môn, Chiến Thiên Minh, Lôi Đài Tông, Hải Điện và Ảnh Nguyệt Điện, những thế lực khác đều đã mất tư cách báo giá.

Nếu không phải trước đó Tiền Thông thu nhiều lộ phí như vậy, Ảnh Nguyệt Điện cũng đã rút lui, nhưng dù vậy hắn cũng không chắc chắn, lúc này giá tiền Ngưng Hư đan đã lên đến 68 triệu, thánh tinh cơ động trên tay hắn tính toán kỹ càng cũng chỉ có 80 triệu mà thôi, rất nhanh sẽ vượt qua mức độ mà hắn có thể thừa nhận.

Tiền Thông chau mày ủ rũ, lo lắng bất an, liếc nhìn qua La Khánh ở bên cạnh, chỉ tiếc không thể tiếp tục đánh cho tên khốn này một trận.

Cảm nhận được ánh mắt không tốt đang nhìn mình, La Khánh không nhịn được rụt cổ lại, hắn căn bản không biết cuối cùng mình đã làm việc gì có lỗi với trưởng lão, hình như hôm nay trưởng lão nhìn hắn rất không vừa mắt.

- 70 triệu! Trong phòng đặt riêng của Chiến Thiên Minh truyền ra tiếng báo giá hùng hồn, có lẽ là âm thanh của một vị trưởng lão Chiến Thiên Minh, đấu giá ở trình độ này, loại tiểu bối như Khúc Trường Phong không có tư cách để ra giá.

- 75 triệu! Chiến Thiên Minh vừa báo giá xong lập tức đã bị người khác báo giá mới, âm thanh báo giá hết sức quyết đoán, phát ra từ phòng đặt riêng chữ Giáp số 1.

Trong phòng đặt riêng chữ Bính số 13, Dương Khai thầm kinh hãi, mặc dù hắn đã chuẩn bị tâm lý nhưng cũng bị giá tiền như vậy làm cho sợ hết hồn hết vía.

Hắn cũng cùng một loại với đám người Ngụy Cổ Xương, Đổng Huyên Nhi, không hiểu vì sao những người này lại điên cuồng đến mức mất trí như vậy. Hắn nghĩ, khi Tụ Bảo Lâu dùng viên Ngưng Hư đan kia làm vật phẩm đấu giá áp trục nhất định sẽ bán ra cao hơn so với Đả Long Tiên, nhưng cao đến mức độ này cũng quá là khác thường.

Một lần nữa hắn lại đánh giá sai lầm về giá trị của vật phẩm.

Xảy ra tình huống như vậy, Dương Khai cảm thấy đó cũng không phải là vấn đề của bản thân, phải có chuyện gì đó mà bản thân hắn không biết.

Hắn làm sao hiểu được, võ giả trên U Ám Tinh vì muốn đạt đến Hư Vương Cảnh mà đã nghĩ ra biện pháp sử dụng Ngưng Hư đan có đan văn?

Giờ phút này hắn thầm cảm thấy may mắn vì không đem đến hai viên Ngưng Hư đan có đan văn, lúc đó vì tham gia hội đấu giá, hắn cố ý luyện chế một viên Ngưng Hư đan bình thường, một viên có đan văn.

Vốn chỉ muốn kiếm chút thánh tinh để Dương Viêm mua vật liệu bố trí trận pháp, kết quả là lại kiếm được một khoản tiền khổng lồ.

- Dương Khai, huynh có thể nói cho chúng ta biết viên Ngưng Hư đan này có phải cũng là của huynh đem tới để đấu giá không? Vũ Y khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, nhìn về phía Dương Khai thấp giọng hỏi thăm.

- Hơ hơ... Dương Khai cười khan, cũng không biết phải nói như thế nào.

Vũ Y và Dương Viêm đồng loạt che kín miệng, ánh mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc và vui mừng, so với giá tiền của viên Ngưng Hư đan này, 10 triệu thánh tinh đã thu được trước đó chẳng thấm vào đâu.

Đấu giá vẫn còn tiếp tục, trên gương mặt đen đúa hiếm khi nào đổi sắc của Nhan Bùi lúc này cũng đã đỏ lên, đứng trên đài cao tươi cười rạng rỡ.

Chỉ còn có năm nhà đang đấu giá, mỗi nhà đều đã lấy ra vốn liếng cuối cùng, sau khi giá tiền lên đến 80 triệu, Hải Điện và Ảnh Nguyệt Điện không trụ được nữa lần lượt rút lui, từng phòng đặt riêng đều truyền ra tiếng thở dài thất vọng.

Mức giá đó đã vượt quá giới hạn thừa nhận của bọn họ.

Sau khi hai thế lực này rút lui, chỉ còn lại ba thế lực lớn đứng đầu là Tinh Đế Môn, Chiến Thiên Minh và Lôi Đài Tông tranh đoạt, hầu như mọi ánh mắt đều tập trung vào phòng đặt riêng của ba thế lực này.

Mà mỗi một lần bọn họ tăng giá đều không còn nhiều như trước nữa, thậm chí người của Chiến Thiên Minh và Lôi Đài Tông còn phải cân nhắc một lúc lâu mới ra giá.

Trái lại, tại phòng đặt riêng chữ Giáp số 1 thuộc thế lực Tinh Đế Môn vẫn báo giá một cách quyết đoán như trước, thể hiện rõ khí thế cùng sự giàu có.

Dương Khai đã sớm chú ý tới gian phòng đặt riêng này, từ đầu đến cuối, dường như bọn họ chỉ mua vài món bí bảo Hư cấp và đan dược.

Hỏi thăm sơ bộ Vũ Y mới biết được, đó chính là phong đặt riêng của Tinh Đế Môn.

Hơn nữa theo như Vũ Y nói, Tinh Đế Môn mặc dù là một trong những thế lực đứng đầu trên U Ám Tinh, nhưng người của bọn họ rất ít lộ mặt ra ngoài, dường như toàn bộ Tinh Đế Môn cũng không nhiều người, đều bế quan tu luyện trên Tinh Đế Sơn.

Sở dĩ có tên gọi như vậy là bởi vì người sáng lập ra Tinh Đế Môn chiếm được một phần truyền thừa của Tinh Đế, bọn họ đều tự xưng là đệ tử của Tinh Đế.

Lúc bình thường bọn họ sẽ không gây ra xung đột với các thế lực khác, xem như là một môn phái ôn hòa.

Nhưng không ai dám xem thường bọn họ, bởi vì nghe đồn bọn họ có rất nhiều cao thủ Phản Hư tam tầng cảnh đỉnh cao.

Thời gian một nén nhang nữa lại tiếp tục trôi qua, giá tiền Ngưng Hư đan đã nhảy lên tới 90 triệu thánh tinh, là Lôi Đài Tông ra giá.

- 100 triệu! Phòng đặt riêng chữ Giáp số 1 trực tiếp tăng giá tiền lên thêm 10 triệu, thể hiện rõ sự quyết đoán và quyết tâm to lớn.

Trng phòng đặt riêng của Lôi Đài Tông, vị cường giả đang theo báo giá kia cười khổ một tiếng, hắn biết cho dù có tiếp tục tăng giá, Tinh Đế Môn cũng sẽ theo đến cùng, cho nên chỉ có thể cất cao giọng nói: - Lôi Đài Tông rút lui!

Hắn vừa mới dứt lời, bên phía Chiến Thiên Minh cũng tương tự tuyên bố rút lui.

Bỏ ra 100 triệu thánh tinh để mua một cơ hội bước lên Hư Vương Cảnh, hơn nữa còn không biết có thể thành công hay không, nếu thành công, tối thiểu cũng là chuyện của mấy trăm năm sau này, ai biết sẽ phát sinh điều gì, nói không chừng có thể tìm ra được phương pháp hữu hiệu hơn cũng nên.

Sau khi cân nhắc, Lôi Đài Tông và Chiến Thiên Minh hiển nhiên sẽ không tiếp tục đấu giá.

Nhan Bùi cũng biết không ai còn có thể nhiều tiền hơn Tinh Đế Môn, tiến thẳng lên phía trước, lặp lại ba lần báo giá, hội đấu giá cuối cùng cũng hạ màn với thắng lợi cuối cùng thuộc về Tinh Đế Môn.

Trong các phòng đặt riêng liên tiếp truyền ra tiếng chức mừng Tinh Đế Môn đã đoạt được vật phẩm đấu giá áp trục. Người của Tụ Bảo Lâu nhanh chóng đi tới trước phòng đặt riêng của Tinh Đế Môn trao đổi tiền, hàng.

Nhan Bùi đứng đài cao, tuyên bố hội đấu giá kết thúc tốt đẹp, đồng thời một lần nữa cảm tạ các thế lực lớn đã đến cổ vũ, tiếng reo hò vang lên khắp nơi.

Những người tham gia đấu giá trong đại sảnh lục tục đứng dậy ra về, các cường giả trong phòng đặt riêng cũng vội vã rời đi.

Ba người Dương Khai vẫn không nhúc nhích, trước đó Tiền Thông đã nói sau khi hội đấu giá chấm dứt không nên rời đi vội, ông ta còn có điều muốn nói. Đúng lúc Dương Khai cũng có việc tìm Tiền Thông, dĩ nhiên là ở lại. Cứ cách hai, ba năm Tụ Bảo Lâu sẽ cử hành hội đấu giá một lần, nhưng ít có hội đấu giá nào lại cạnh tranh kịch liệt như lần này.

Những võ giả xem náo nhiệt trong đại sảnh đều há hốc miệng thật lâu không thể khép lại, những con số báo ra từ các phòng đặt riêng khiến cho bọn họ cảm thấy như đang nằm mơ, không thể tin được.

Nếu không phải lần này trùng hợp tham gia hội đấu giá, bọn họ vẫn còn không biết bên trong những thế lực lớn này không ngờ lại giàu có như vậy.

Sau 60 triệu, không ít ông lớn trong các phòng đặt riêng đều ảo não thở dài, rút lui khỏi danh sách cạnh tranh.

Con số này là một dấu mốc, đủ để cho tám phần mười thế lực trên U Ám Tinh bó tay bất lực.

Lúc này tại phòng đặt riêng của Lưu Ly Môn, gương mặt xinh đẹp của Doãn Tố Điệp đã tràn đầy vẻ kinh ngạc, từ khi người khác ra giá lên tới 50 triệu, Lưu Ly Môn cũng đã ngồi chơi xơi nước. Thiếu phụ trung niên ngồi bên cạnh Doãn Tố Điệp cất tiếng thở dài nặng nề, cười khổ nói: - Coi như là xem trò vui đi.

- Nhị nương, những người này điên rồi phải không? Chỉ là một viên Ngưng Hư đan có đan văn, cho dù giá trị có cao, cũng không cao đến mức này chứ? Tại sao bọn họ lại điên cuồng như vậy? Doãn Tố Điệp quay đầu nhìn thiếu phụ trung niên hỏi.

Chẳng những là Doãn Tố Điệp đang hỏi, mà một nhóm thế hệ trẻ xuất sắc ngồi trong phòng đặt riêng của những thế lực lớn cũng đang hỏi vấn đề tương tự, tất cả bọn họ không rõ tại sao trưởng bối của họ lại phải bỏ ra nhiều tiền như vậy để đấu giá một viên Ngưng Hư đan.

Ngưng Hư đan chỉ có thể tăng tỷ lệ đột phá của võ giả từ Thánh Vương tam tầng cảnh lên Phản Hư Cảnh, nó có phải là Hư Niết đan đâu. Nếu như là Hư Niết đan giúp cho võ giả đột phá từ Phản Hư tam tầng cảnh lên Hư Vương Cảnh bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng rõ ràng đây chỉ là một viên Ngưng Hư đan mà thôi!

Phương Thiên Trọng, Khúc Trường Phong, Ngụy Cổ Xương, Đổng Huyên Nhi, tất cả đều nhìn về những trưởng bối của nhà mình, hy vọng ngài có thể giải đáp thắc mắc của mình.

Trong phòng đặt riêng của Ảnh Nguyệt Điện, sau khi Tiền Thông ra giá 65 triệu, tranh thủ lúc rảnh rỗi giảng giải: - Các ngươi nghĩ mọi người chỉ đơn giản đang đấu giá một viên Ngưng Hư đan thôi sao? Sai rồi, viên Ngưng Hư đan sinh ra đan văn này nhất định sẽ giúp cho một võ giả Thánh Vương tam tầng cảnh thuận lợi đột phá bước lên Phản Hư Cảnh, nhưng nếu giá trị chân chính của nó chỉ dừng lại ở đó, vậy thì nó cũng sẽ không quá đắt, cùng lắm chỉ khoảng 2, 3 triệu thánh tinh mà thôi. Giá trị chân chính của nó, nghe đồn chính là khai thác toàn bộ tiềm lực của võ giả. Các ngươi thử nghĩ xem, nếu như quả thật có hiệu quả như vậy, một võ gia sau khi uống một viên Ngưng Hư đan này vào, về sau tu luyện nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió. Nói không chừng sau khi đến Phản Hư tam tầng cảnh có thể phá vỡ xiềng xích bước lên Hư Vương Cảnh!

Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi đồng loạt giật mình, người trước kinh sợ nói: - Trưởng lão, ý của ngài là, bọn họ không phải đang đấu giá một viên đan dược có thể tạo ra cao thủ Phản Hư Cảnh, mà là đang đấu giá vật phẩm có thể tạo nên cơ hội trở thành cao thủ Hư Vương Cảnh?

- Không sai! Tiền Thông nghiêm nghị gật đầu, nói tiếp: - Những người trẻ tuổi các ngươi không rõ giá trị chân chính của viên đan dược này, điều đó không thể trách các ngươi, nhưng thế hệ đi trước như chúng ta vì muốn đột phá lên Hư Vương Cảnh mà đã nghiên cứu hơn mấy trăm ngàn năm nay. Cũng có tiền bối bỏ thời gian để tìm kiếm biện pháp đột phá lên Hư Vương Cảnh, mà sử dụng Ngưng Hư đan có đan văn là một trong những biện pháp như vậy. Biện pháp này cuối cùng có thể thành công hay không không ai biết, nhưng mặc dù chỉ có một tia hy vọng chúng ta cũng phải nắm lấy!

Trên U Ám Tinh không có Hư Vương Cảnh, một khi xuất hiện, cường giả Hư Vương Cảnh này lập tức có thể xưng bá cả U Ám Tinh! Vì cơ hội này, bỏ ra mấy chục triệu thánh tinh thì đã sao? Chỉ cần có thể xưng bá U Ám Tinh, những thánh tinh đã bỏ ra lúc nào cũng có thể thu hồi lại được.

- Đệ tử đã hiểu. Ngụy Cổ Xương khẽ xoa cằm nói.

Tiền Thông nhìn hắn, mỉm cười: - Ngưng Hư đan chỉ có võ giả Thánh Vương tam tầng cảnh mới có thể sử dụng, chúng ta bây giờ đấu giá cũng là để chuẩn bị cho đệ tử trẻ tuổi của môn phái, Ảnh Nguyệt Điện ta chỉ có ngươi và Huyên Nhi là đủ tư cách để sử dụng. Tuy nhiên, tư chất của ngươi nếu so với Huyên Nhi còn tốt hơn, cho nên nếu như có thể mua được, viên Ngưng Hư đan kia sẽ là của ngươi, điều này ngươi không cần lo lắng.

Ngụy Cổ Xương toét miệng cười: - Đệ tử không nghĩ như vậy, nếu như có thể mua được, đệ tử hay Huyên Nhi sử dụng cũng giống nhau cả.

Vẻ mặt hắn trông rất tự nhiên, không chút nào ra vẻ ta đây, liếc nhìn Đổng Huyên Nhi, hai ngươi cùng nở nụ cười, ngầm hiểu lẫn nhau.

Tiền Thông hài lòng gật đầu, đối với hai đệ tử này, hắn rất yên tâm. Hắn tin rằng, cho dù có mua được viên Ngưng Hư đan, hai người cũng sẽ nhường nhịn lẫn nhau, nhất định sẽ không xuất hiện chuyện vì một viên đan dược mà huynh muội trở mặt thành thù.

Có điều... có đấu giá thắng được không? Trong lòng Tiền Thông cũng trùng xuống.

Hiện tại còn tiếp tục ra giá chỉ có năm nhà, Tinh Đế Môn, Chiến Thiên Minh, Lôi Đài Tông, Hải Điện và Ảnh Nguyệt Điện, những thế lực khác đều đã mất tư cách báo giá.

Nếu không phải trước đó Tiền Thông thu nhiều lộ phí như vậy, Ảnh Nguyệt Điện cũng đã rút lui, nhưng dù vậy hắn cũng không chắc chắn, lúc này giá tiền Ngưng Hư đan đã lên đến 68 triệu, thánh tinh cơ động trên tay hắn tính toán kỹ càng cũng chỉ có 80 triệu mà thôi, rất nhanh sẽ vượt qua mức độ mà hắn có thể thừa nhận.

Tiền Thông chau mày ủ rũ, lo lắng bất an, liếc nhìn qua La Khánh ở bên cạnh, chỉ tiếc không thể tiếp tục đánh cho tên khốn này một trận.

Cảm nhận được ánh mắt không tốt đang nhìn mình, La Khánh không nhịn được rụt cổ lại, hắn căn bản không biết cuối cùng mình đã làm việc gì có lỗi với trưởng lão, hình như hôm nay trưởng lão nhìn hắn rất không vừa mắt.

- 70 triệu! Trong phòng đặt riêng của Chiến Thiên Minh truyền ra tiếng báo giá hùng hồn, có lẽ là âm thanh của một vị trưởng lão Chiến Thiên Minh, đấu giá ở trình độ này, loại tiểu bối như Khúc Trường Phong không có tư cách để ra giá.

- 75 triệu! Chiến Thiên Minh vừa báo giá xong lập tức đã bị người khác báo giá mới, âm thanh báo giá hết sức quyết đoán, phát ra từ phòng đặt riêng chữ Giáp số 1.

Trong phòng đặt riêng chữ Bính số 13, Dương Khai thầm kinh hãi, mặc dù hắn đã chuẩn bị tâm lý nhưng cũng bị giá tiền như vậy làm cho sợ hết hồn hết vía.

Hắn cũng cùng một loại với đám người Ngụy Cổ Xương, Đổng Huyên Nhi, không hiểu vì sao những người này lại điên cuồng đến mức mất trí như vậy. Hắn nghĩ, khi Tụ Bảo Lâu dùng viên Ngưng Hư đan kia làm vật phẩm đấu giá áp trục nhất định sẽ bán ra cao hơn so với Đả Long Tiên, nhưng cao đến mức độ này cũng quá là khác thường.

Một lần nữa hắn lại đánh giá sai lầm về giá trị của vật phẩm.

Xảy ra tình huống như vậy, Dương Khai cảm thấy đó cũng không phải là vấn đề của bản thân, phải có chuyện gì đó mà bản thân hắn không biết.

Hắn làm sao hiểu được, võ giả trên U Ám Tinh vì muốn đạt đến Hư Vương Cảnh mà đã nghĩ ra biện pháp sử dụng Ngưng Hư đan có đan văn?

Giờ phút này hắn thầm cảm thấy may mắn vì không đem đến hai viên Ngưng Hư đan có đan văn, lúc đó vì tham gia hội đấu giá, hắn cố ý luyện chế một viên Ngưng Hư đan bình thường, một viên có đan văn.

Vốn chỉ muốn kiếm chút thánh tinh để Dương Viêm mua vật liệu bố trí trận pháp, kết quả là lại kiếm được một khoản tiền khổng lồ.

- Dương Khai, huynh có thể nói cho chúng ta biết viên Ngưng Hư đan này có phải cũng là của huynh đem tới để đấu giá không? Vũ Y khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, nhìn về phía Dương Khai thấp giọng hỏi thăm.

- Hơ hơ... Dương Khai cười khan, cũng không biết phải nói như thế nào.

Vũ Y và Dương Viêm đồng loạt che kín miệng, ánh mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc và vui mừng, so với giá tiền của viên Ngưng Hư đan này, 10 triệu thánh tinh đã thu được trước đó chẳng thấm vào đâu.

Đấu giá vẫn còn tiếp tục, trên gương mặt đen đúa hiếm khi nào đổi sắc của Nhan Bùi lúc này cũng đã đỏ lên, đứng trên đài cao tươi cười rạng rỡ.

Chỉ còn có năm nhà đang đấu giá, mỗi nhà đều đã lấy ra vốn liếng cuối cùng, sau khi giá tiền lên đến 80 triệu, Hải Điện và Ảnh Nguyệt Điện không trụ được nữa lần lượt rút lui, từng phòng đặt riêng đều truyền ra tiếng thở dài thất vọng.

Mức giá đó đã vượt quá giới hạn thừa nhận của bọn họ.

Sau khi hai thế lực này rút lui, chỉ còn lại ba thế lực lớn đứng đầu là Tinh Đế Môn, Chiến Thiên Minh và Lôi Đài Tông tranh đoạt, hầu như mọi ánh mắt đều tập trung vào phòng đặt riêng của ba thế lực này.

Mà mỗi một lần bọn họ tăng giá đều không còn nhiều như trước nữa, thậm chí người của Chiến Thiên Minh và Lôi Đài Tông còn phải cân nhắc một lúc lâu mới ra giá.

Trái lại, tại phòng đặt riêng chữ Giáp số 1 thuộc thế lực Tinh Đế Môn vẫn báo giá một cách quyết đoán như trước, thể hiện rõ khí thế cùng sự giàu có.

Dương Khai đã sớm chú ý tới gian phòng đặt riêng này, từ đầu đến cuối, dường như bọn họ chỉ mua vài món bí bảo Hư cấp và đan dược.

Hỏi thăm sơ bộ Vũ Y mới biết được, đó chính là phong đặt riêng của Tinh Đế Môn.

Hơn nữa theo như Vũ Y nói, Tinh Đế Môn mặc dù là một trong những thế lực đứng đầu trên U Ám Tinh, nhưng người của bọn họ rất ít lộ mặt ra ngoài, dường như toàn bộ Tinh Đế Môn cũng không nhiều người, đều bế quan tu luyện trên Tinh Đế Sơn.

Sở dĩ có tên gọi như vậy là bởi vì người sáng lập ra Tinh Đế Môn chiếm được một phần truyền thừa của Tinh Đế, bọn họ đều tự xưng là đệ tử của Tinh Đế.

Lúc bình thường bọn họ sẽ không gây ra xung đột với các thế lực khác, xem như là một môn phái ôn hòa.

Nhưng không ai dám xem thường bọn họ, bởi vì nghe đồn bọn họ có rất nhiều cao thủ Phản Hư tam tầng cảnh đỉnh cao.

Thời gian một nén nhang nữa lại tiếp tục trôi qua, giá tiền Ngưng Hư đan đã nhảy lên tới 90 triệu thánh tinh, là Lôi Đài Tông ra giá.

- 100 triệu! Phòng đặt riêng chữ Giáp số 1 trực tiếp tăng giá tiền lên thêm 10 triệu, thể hiện rõ sự quyết đoán và quyết tâm to lớn.

Trng phòng đặt riêng của Lôi Đài Tông, vị cường giả đang theo báo giá kia cười khổ một tiếng, hắn biết cho dù có tiếp tục tăng giá, Tinh Đế Môn cũng sẽ theo đến cùng, cho nên chỉ có thể cất cao giọng nói: - Lôi Đài Tông rút lui!

Hắn vừa mới dứt lời, bên phía Chiến Thiên Minh cũng tương tự tuyên bố rút lui.

Bỏ ra 100 triệu thánh tinh để mua một cơ hội bước lên Hư Vương Cảnh, hơn nữa còn không biết có thể thành công hay không, nếu thành công, tối thiểu cũng là chuyện của mấy trăm năm sau này, ai biết sẽ phát sinh điều gì, nói không chừng có thể tìm ra được phương pháp hữu hiệu hơn cũng nên.

Sau khi cân nhắc, Lôi Đài Tông và Chiến Thiên Minh hiển nhiên sẽ không tiếp tục đấu giá.

Nhan Bùi cũng biết không ai còn có thể nhiều tiền hơn Tinh Đế Môn, tiến thẳng lên phía trước, lặp lại ba lần báo giá, hội đấu giá cuối cùng cũng hạ màn với thắng lợi cuối cùng thuộc về Tinh Đế Môn.

Trong các phòng đặt riêng liên tiếp truyền ra tiếng chức mừng Tinh Đế Môn đã đoạt được vật phẩm đấu giá áp trục. Người của Tụ Bảo Lâu nhanh chóng đi tới trước phòng đặt riêng của Tinh Đế Môn trao đổi tiền, hàng.

Nhan Bùi đứng đài cao, tuyên bố hội đấu giá kết thúc tốt đẹp, đồng thời một lần nữa cảm tạ các thế lực lớn đã đến cổ vũ, tiếng reo hò vang lên khắp nơi.

Những người tham gia đấu giá trong đại sảnh lục tục đứng dậy ra về, các cường giả trong phòng đặt riêng cũng vội vã rời đi.

Ba người Dương Khai vẫn không nhúc nhích, trước đó Tiền Thông đã nói sau khi hội đấu giá chấm dứt không nên rời đi vội, ông ta còn có điều muốn nói. Đúng lúc Dương Khai cũng có việc tìm Tiền Thông, dĩ nhiên là ở lại.