Vũ Động Càn Khôn

Chương 27: Võ Học Quán




Chuồn về phòng, đầu tiên, Lâm Động đem cửa phòng khóa trái lại, lúc này mới dựa lưng vào cửa phòng thở phào một hơi nhẹ nhõm, chợt đi đến trước bàn, cầm hộp gấm trong tay mở ra.

Hộp gấm vừa mở ra, ở bên trong hiện ra một mảnh lụa đỏ, mà trên mảnh lụa đó có hai gốc cây linh dược toàn thân màu đỏ tựa như ngọn lửa đang cháy bừng, lặng yên nằm đó, một mùi hương mê người đang lặng lẽ tán phát ra.

"Hỏa Huyết Chi"

Nhìn hai gốc linh dược màu đỏ này, trên khuôn mặt Lâm Động cũng nhịn không được mà hiện lên một vẻ vui mừng, hiển nhiên cũng đã nghe nói tới cái loại Tam phẩm linh dược có giá trị tương đối không rẻ này.

"Hai gốc Hỏa Huyết Chi này, chỉ sợ thấp nhất cũng có giá trị hơn một ngàn lượng bạc a…" Lâm Động tấm tắc tán thưởng một tiếng, khoản tiền lớn như vậy, hắn cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua.

Lâm Động chà chà bàn tay, đem Thạch Phù ở trên người lấy ra, sau đó liền đem nó hướng đến một gốc Hỏa Huyết Chi.

Mà lúc Thạch Phù tiếp xúc vào, gốc Hỏa Huyết Chi kia cũng nhanh chóng héo rũ không có gì bất ngờ xảy ra, dường như dược lực tinh hoa ở trong đó toàn bộ đều bị Thạch Phù thôn phệ như thông thường.

Sau khi thôn phệ gốc Hỏa Huyết Chi xong, từ trong Thạch Phù cũng rơi ra ba viên đan hoàn màu đỏ rực, bị Lâm Động một phát bắt được.

Đan hoàn vào tay, tức thì có tia ấm áp nhàn nhạt truyền đến, trên khuôn mặt Lâm Động sắc mặt vui mừng cũng không tự chủ được nồng đậm lên rất nhiều, xem ra Hỏa Huyết Chi này so với Thủy Tinh Chu Quả mà lần trước hắn may mắn gặp được thì độ dược lực còn mạnh hơn rất nhiều.

Có thu hoạch như vậy, Lâm Động cũng liền đem gốc Hỏa Huyết Chi còn lại để cho Thạch Phù thôn phệ, cuối cùng thì hai gốc Hỏa Huyết Chi đã biến thành sáu viên đan hoàn đỏ rực.

Đem sáu viên đan hoàn đỏ rực này bỏ vào trong bình, Lâm Động mới vừa lòng gật gật đầu, xếp bằng ngồi xuống ở trên giường, từ dưới gối đầu lấy ra hai cái bình, trong hai cái bình này, một cái chứa hai đan hoàn được tinh luyện ra từ Thủy Tinh Chu Quả, bình còn lại thì có hơn mười miếng Âm Châu màu trắng đục (sâm bạch sắc), mấy miếng Âm Châu này là lúc hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn bạo phát trong khoảng thời gian gần đây, Lâm Động sử dụng Thạch Phù mà hấp thu được.

Dựa theo lời của Lâm Khiếu nói, mấy miếng Âm Châu này đều là có giá trị rất lớn, trong đó có ẩn chứa Âm Sát Khí, đối với cao thủ Địa Nguyên Cảnh mà nói thì lại cực kỳ trọng yếu, mà mấy cái này Lâm Động đều chuẩn bị cho mình ngày sau tiến vào Địa Nguyên Cảnh.

Đem cái bình đựng Thủy Tinh Chu Quả lấy ra đan hoàn, Lâm Động thật cẩn thận đổ ra một viên, sau đó cắn răng một cái, liền đem nó nhét vào miệng, một bộ dạng luyến tiếc không nỡ, ai, không quản nó có giá trị cao bao nhiêu, trước hết tăng thực lực lên rồi nói sau.

Thuận theo viên đan hoàn kia vừa vào trong cơ thể, Lâm Động lại cảm giác được một cỗ dược lực dị thường tinh thuần, chỉ trong thời gian ngắn ở trong cơ thể bạo phát ra.

Ở dưới loại dược lực mãnh mẽ như vậy, thân thể Lâm Động cứ giống như biến thành một con quỷ đói tham ăn, bất luận là da thịt hay phủ tạng, đều là điên cuồng thôn phệ loại dược lực tinh thuần đó.

Trong lúc cả thân thể đều bắt đầu thôn phệ, mầm mống Nguyên Lực đang lưu động trong kinh mạch, cũng là phát ra từng cỗ hấp lực, đem từng chút một dược lực hấp thu, do đó làm cho mầm mống Nguyên Lực càng lúc càng lớn mạnh.

Tình cảnh huy động toàn bộ bộ phận đi hấp thu dược lực như vậy kéo dài ước chừng khoảng mười phút đồng hồ, dược lực mạnh mẽ đó lúc này mới bắt đầu xuất hiện dấu hiệu suy yếu, cứ như thế qua hơn nửa giờ, hai mắt Lâm Động cũng chậm rãi mở ra.

"Dược lực thật mạnh a…"

Mở ra hai mắt, Lâm Động cảm thụ được trong cơ thể, lực lượng cùng với mầm mống Nguyên Lực tại bên trong kinh mạch càng phát ra dồi dào, trong mắt khó có thể che giấu được sự sợ hãi lẫn vui mừng.

Đây là lần đầu tiên hắn dùng đan hoàn được tinh luyện ra từ Tam phẩm linh dược, hiệu của nó có thể nói thực sự là tốt đẹp ngoài dự tính.

Phần lớn linh dược, tuy nói đối với thân thể có hiệu quả bổ trợ, nhưng dù sao là bởi vì các loại nguyên nhân khác nhau, nên có một chút tạp chất, nhưng đan hoàn mà Lâm Động phục dụng thì lại hoàn toàn không có cái loại tạp chất này, cái loại cảm giác giống như là trong lúc Thạch Phù tinh luyện ra đan hoàn thì cũng loại bỏ luôn những loại tạp chất này.

Cứ như vậy, khiến cho cơ thể con người có thể hấp thu hoàn toàn cái loại dược lực vừa ôn hòa vừa mạnh mẽ này.

Nói như thế thì hiệu quả của một viên đan hoàn cũng hơn xa so với linh dược.

Bởi vì trong lúc hấp thu thế này sẽ không có một sự lãng phí nào, để có được hiệu quả của một viên đan hoàn, người khác chỉ sợ phải dùng vài gốc Tam phẩm linh dược mới có thể so được.

"Mầm mống Nguyên Lực cũng càng ngày càng lớn mạnh, dựa theo tốc độ này, có lẽ không cần thời gian quá lâu là có thể tiến vào Thối Thể đệ bát trọng"

Trong mắt Lâm Động hiện lên vẻ hưng phấn vô cùng, lúc nghe Lâm Khiếu nói rằng bọn họ đem hy vọng trong buổi săn bắn đặt trên thân mình thì trong lòng hắn nếu nói không có áp lực, đó là nói dối, nội tình hai nhà Lôi, Tạ so với Lâm Gia bọn hắn càng sâu hơn, với lại nghe nói trong thế hệ tiểu bối của bọn họ, cũng có một vài nhân vật tương đối không kém, Lâm Động muốn đuổi kịp bọn họ, hiển nhiên là phải nỗ lực không nhỏ.

Thân là người của Lâm Gia, hắn tự nhiên cũng muốn vì cái gia tộc này mà suy nghĩ một chút, hoạt động săn bắn đối với danh tiếng của Lâm Gia có trợ giúp không nhỏ, nếu như lần này có thể giành được thành tích không tệ, sau này Lâm Gia cũng có thể giống như Cuồng Đao Võ quán, cùng hai nhà Lôi, Tạ đứng ngang hàng.

"Thông Bối Quyền cùng Bát Hoang Chưởng ta đã hoàn toàn thông thạo rồi, ngày mai phải đi Võ Học Quán của gia tộc xem thử, nếu có thể luyện được một vài bộ võ học cường lực, đến lúc đó cũng có thể tăng thêm vài phần chiến lực"

Lâm Động lẩm bẩm nói, nói cho cùng, ưu thế của hắn có lẽ là được quang ảnh của Thạch Phù chỉ bảo, có thứ kia, hắn có thể đem uy lực của võ học phát huy đến mức tận cùng, cho nên, cái ưu thế này, cũng không thể bỏ quên.

Trong lòng đã có quyết định, lúc này Lâm Động mới đem cái bình cất đi, sau đó liền nằm xuống ngủ say như chết, mấy lần chiến đấu kịch liệt trong ngày hôm này, đối với hắn mà nói, cũng làm cho hắn có chút mỏi mệt.

Hôm sau, sau khi Lâm Động hoàn thành chương trình rèn luyện xong, liền chạy thật nhanh đến Lâm Gia, trên dọc đường, gặp không ít người, bất quá mấy người này lúc trước không hề quen biết mà bây giờ vừa nhìn thấy Lâm Động, thì chủ động tiến tới chào hỏi, bộ dáng giống như đã quen từ trước, làm cho Lâm Động có chút không được tự nhiên, tùy ý ứng phó một chút, liền chạy nhanh đi.

Võ Học Quán, nằm ở bên trong hậu viện Lâm gia, chỗ này được coi là trọng địa của Lâm gia, bình thường chỉ có người đã được cho phép mới có thể đi vào trong đó.

Ở cửa Võ Học Quán, có hộ vệ trông coi, bất quá bọn họ hiển nhiên cũng nhận biết Lâm Động, cho nên sau khi hướng về phía hắn gật gật đầu một cách thiện ái, liền cho đi vào.

Bước vào Võ Học Quán, một cỗ hương vị sách nồng nặc đập vào mắt, ánh mắt Lâm Động nhìn lướt qua, phát hiện Võ Học Quán này có diện tích không nhỏ chút nào, trong đó khắp nơi là những cái giá bằng gỗ lim dựng đứng, trên cái giá, bày biện rất nhiều bộ võ học.

Nhiều bộ võ học như thế, coi như là Lâm Động lần đầu tiên nhìn thấy từ trước tới nay, lập tức trong mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt nồng đậm, hắn biết rằng, mấy bộ võ học ở chỗ này, thật ra là do Lâm gia tiêu tốn một lượng tiền tài cực kỳ to lớn, mới có thể sưu tập được.

Lâm Động bước chầm chậm trong Võ Học Quán đầy yên tĩnh, những bộ võ học rực rỡ muôn màu đập vào mắt hắn.

Nhất phẩm Võ học - Sơn Băng Quyền.

Nhất phẩm Võ học - Toàn Phong Thối Pháp.

Nhị phẩm Võ học - Du Thân Chưởng.

***

Đủ loại võ học làm cho Lâm Động nhìn hoa cả mắt, bất quá phần lớn võ học mà hắn nhìn thấy đều là tầng Nhất phẩm thứ, Nhị phẩm có rất ít, còn Tam phẩm thì một cái cũng chưa phát hiện được.

"Tam phẩm võ học đều ở sâu bên trong, ở nơi này tìm không thấy được đâu…" Trong lúc Lâm Động nhíu mày thì một giọng nói yêu kiều đột nhiên vang lên ở phía sau, hắn vội vàng quay đầu lại, liền nhìn thấy Lâm Hà hai tay đang ôm ngực, đứng dựa vào một cái giá sách, nhìn hắn cười.

"Lâm Hà tỷ, ngươi cũng ở đây à" Nhìn thấy Lâm Hà, Lâm Động cũng cười, nói. Bạn đang đọc truyện tại - https://thegioitruyen.com

"Lâm Động biểu đệ, thật nhìn không ra mà, không ngờ ngươi ẩn tàng sâu như vậy…" Lâm Hà lại gần Lâm Động, hé ra đôi má xinh đẹp, cười nói.

Đối với lời này, Lâm Động chỉ có thể gượng cười đáp lại.

"Đi thôi, ta dẫn ngươi đi xem Tam phẩm võ học của gia tộc, bất quá gia gia nói, nếu như chưa đạt tới Địa Nguyên Cảnh thì không nên tu luyện Tam phẩm võ học hoặc cao hơn" Lâm Hà khẽ hừ một tiếng, sau đó vượt qua Lâm Động, dáng người thiếu nữ thon dài, lộ ra vẻ hết sức mê người.

Lâm Động buông một quyển Nhị phẩm Võ học trong tay ra, cười cười, liền theo đi lên.

Đi theo Lâm Hà vào sâu phía trong khoảng mấy phút, giá sách cũng trở nên ít hơn rất nhiều, cuối cùng, cước bộ của Lâm Hà cũng dừng lại trước một giá sách ở phía sau cùng, nói: "Đây chính là tất cả Tam phẩm Võ học của Lâm gia chúng ta"

Lâm Động tò mò thò đầu tới, chỉ thấy trên cái giá kia, có mười quyển sách màu vàng cổ xưa, ở bên cạnh quyển sách, còn có một miếng mộc bài dựng đứng, ở trên đó có giới thiệu vắn tắt về quyển võ học này.

"Tam phẩm Võ học Hồi Phong Miên Thủ…"

"Tam phẩm Võ học - Vô Ngân Trảo…"

- …

Ánh mắt Lâm Động đảo qua mười cái mộc bài này, ánh mắt cũng có chút sáng rỡ, mấy bộ võ học này, nghe thấy tên đã thấy so với mấy cái trước đó càng có khí phách hơn một chút.

"Ngươi sẽ không thật sự tu luyện Tam phẩm võ học chứ?" Lâm Hà ở một bên, nhìn thấy bộ dáng này của Lâm Động, không khỏi buồn cười, nói.

Lâm Động cười hắc hắc, vừa định không cần khách khí, tùy tiện chọn một quyển, ánh mắt đột nhiên quét đến vị trí ở trong góc giá gỗ, ở nơi đó, lại còn có một bộ võ học màu đen nhạt.

"Đây là cái gì?"

Lâm Động đi tới trước nó, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về phía mộc bài bên cạnh bộ sách.

Tam phẩm Võ học - Kỳ Môn Ấn, không hoàn chỉnh.