Vòng Vây Hoa Hồng: Phu Nhân Độc Ác, Tổng Tài Nguy Hiểm

Chương 63




Ngay khi Thiên Di vừa bước vào, Đàm Ngân đã kêu lên:

- “Chị Thiên Di”

Lục Nam cũng phụ hoạ theo:

- “Cô không bị theo dõi đấy chứ?”

- “Câu này chỉ nên dành cho anh, tôi ‘đường đường chính chính’ trở về nhà mình thì làm gì phải sợ bất kì ai theo dõi? Nếu sợ mới là lạ”

- “Được rồi, tôi quên mất, cô là ai cơ chứ? Nói đi, sao cô lại muốn tôi về đây vậy? Là vị hôn phu của cô khiến cô không có đường lui à?”

Thiên Di quăng chiếc túi xách sang một bên rồi ngồi xuống chiếc sofa êm ái của mình. Quả thật về nhà vẫn là tốt nhất!

- “Cũng gần như là vậy. Dạo gần đây, tôi cảm giác mình thường xuyên bị theo dõi, dường như có kẻ nào đó đang cố tình tìm cách tiếp cận tôi”

- “Xem ra cô có không ít kẻ thù nhỉ? Về tới đây mà cũng không thoát, cô nên xem lại tính cách của mình chứ không phải là kêu tôi về nước ngay lúc này đâu!”

- “Anh đúng là ‘miệng chó không mọc được ngà voi*’ mà! Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy thì tôi còn cần anh về nước để làm gì. Chắc hai người cũng biết tôi có một mối thù phải trả với Hạo Thần, nhưng gần đây lại có kẻ luôn theo dõi và tìm cách ám hại tôi. Tôi không chắc đây có phải người của Hạo Thần hay không? Nếu giờ ra tay thì rất có thể thân phận của tôi sẽ bị phát hiện, nên tôi mới muốn anh ở đây cùng Đàm Ngân để hỗ trợ cho tôi”

* Ý chỉ người không bao giờ nói được những lời hay ho



Lục Nam lúc này liền tỏ ra nghiêm túc, khác hẳn với hình ảnh đùa giỡn lúc nãy:

- “Vậy bây giờ tôi nên làm gì đây? Đi với cậu ta trước à?”

- “Mấy ngày này, hãy để Đàm Ngân ở cùng anh tại Grande đi. Như vậy cũng tiện để tôi liên lạc với cả hai người cùng lúc, mà anh cũng có thể hướng dẫn Đàm Ngân một số kỹ năng mà tôi đã bàn lúc trước. Từ nay, cậu ấy chính là học trò của Bạch Lục Nam anh đấy, anh nhất định phải có trách nhiệm với cậu ấy”

- “Không thành vấn đề, nhìn cậu em này cũng có vẻ là người lanh lợi. Nghe bảo cô sắp tổ chức đám cưới, chắc là dạo này đang bận lắm?”

Thiên Di bày ra bộ mặt có chút chán ghét:

- “Hạo Thần lo hết mọi thứ rồi, tôi chỉ cần có mặt tại đấy thôi. Nhưng dạo này anh ta quan sát tôi rất kỹ, khiến tôi khó mà hành động tuỳ tiện như trước được. Tôi phải đi rồi, nếu biến mất lâu quá chắc chắn sẽ bị nghi ngờ”

Nói rồi Thiên Di lấy trong túi ra một mẩu giấy nhỏ, bên trên có ghi dãy số điện thoại rồi đưa cho Lục Nam và Đàm Ngân.

- “Đây là số điện thoại mới của tôi, chỉ dùng để liên lạc với những người của tổ chức. Sau này, cả anh và Đàm Ngân hãy gọi vào số này, đừng gọi vào số máy cũ nữa, như vậy sẽ rất dễ bị phát hiện”

- “Tôi biết rồi, cô yên tâm”

- “Anh rõ ràng khiến tôi không thể nào yên tâm hoàn toàn được, cẩn thận đi, đây không phải địa bàn của chúng ta đâu”

- “Nếu còn nói thêm vài câu nữa, chắc tôi sẽ nhầm cô là mẹ tôi mất”

Thiên Di lắc đầu trở ra ngoài, bên trong phòng, Bạch Lục Nam lúc này đang nhìn chằm chằm vào Đàm Ngân khiến cậu chàng khó lòng nhúc nhích.



Lục Nam đưa tay ra trước mặt Đàm Ngân giới thiệu:

- “Xin chào, tôi là Bạch Lục Nam, là phó thủ lĩnh của ‘Nguyệt’ và là cánh tay đắc lực của người phụ nữ độc ác vừa nãy. Rất vui được làm sư phụ của cậu”

Đàm Ngân ngỡ ngàng mất vài giây nhưng đã nhanh chóng nắm chặt tay Lục Nam không ngừng lắc khiến Lục Nam bỗng chốc nhăn mặt.

- “Em là Đàm Ngân, là người được chị Thiên Di giúp đỡ suốt mấy năm qua. Em đã nghe chị ấy nhắc nhiều về anh, hôm nay mới được gặp, em vui lắm. Hy vọng anh sẽ chỉ dạy cho em trong thời gian sắp tới”

- “À, ừ được rồi, tôi hiểu mà. Nhưng cậu có thể nào buông tay tôi ra được không? Chúng ta cũng xem như làm quen xong rồi, giờ thì đi thôi!”

- “Đúng rồi, chị Thiên Di có dặn em phải dẫn anh đi gặp một vài người. Bọn họ là người của ‘Nguyệt’ tại thành phố Bạch Nam, chị Thiên Di hy vọng anh cũng sẽ thu xếp thời gian để huấn luyện họ”

Mặt Lục Nam lộ vẻ căm phẫn:

- “Chết tiệt thật, cô ta là đang cố tình tạo việc cho tôi làm mà? Nếu biết về đây mà phải làm trâu làm bò cho cô ta, tôi thà giữ cái chức phó thủ lĩnh ở Anh còn hơn”

Nói rồi, Lục Nam quay sang bảo Đàm Ngân:

- “Đứng ngơ ra đấy làm gì? Nhanh lên, tôi sắp chết đói đến nơi rồi”

Bên này, Thiên Di vừa trở lại căn nhà, nhưng chưa kịp vào bên trong, cô đã nhìn thấy người mà cô không muốn gặp lúc này: mẹ của Hạo Thần.