Vòng Vây Hoa Hồng: Phu Nhân Độc Ác, Tổng Tài Nguy Hiểm

Chương 4




Bọn họ dẫn Thiên Di lên tầng cao nhất. Ông chủ của mấy người này là Trần Hạo Thần? Ngay khi bước vào bên trong căn phòng, cô đã cảm nhận được không khí lạnh lẽo u ám hệt như ở địa ngục vậy. Đến cả người thần kinh thép như cô mà cũng bị bầu không khí quỷ dị này doạ cho hơi sợ.

- “Tính đánh thuốc tôi? Em cũng gan lắm”

Giọng nói quen thuộc của Hạo Thần vang lên. Anh đang bước ra từ bên trong phòng ngủ. Vì đây là phòng tổng thống nên các căn phòng đều được tách biệt nhau bằng cửa. Thiên Di giả vờ không hiểu:

- “Đánh thuốc? E rằng chủ tịch Trần có hiểu lầm lớn về tôi rồi. Nếu anh đang nói về rượu và đồ ăn đêm thì đây chỉ là quy tắc thông thường mà Âu gia phục vụ thôi”

Anh mỉm cười, nhưng là một nụ cười âm hiểm.

- “Vậy sao? Vậy em có dám uống cùng tôi một ly không?”

- “Xin lỗi, nhưng đêm nay tôi không muốn uống cùng người khác”

Giỏi lắm! Nếu cô đã muốn chơi, đêm nay anh sẽ chơi với cô đến cùng!

- “Vậy em nói sao về cô bạn thân Ngọc Lam của em cùng một cô gái khác trong căn phòng này?”

Hạo Thần bật tivi lên, chính giữa màn hình là hình ảnh Ngọc Lam và cô nữ sinh kia đang bị doạ cho phát khóc bởi những người áo đen cao to lực lưỡng. Dù họ chẳng làm gì nhưng với người nổi tiếng nhát gan như Ngọc Lam thì hoảng sợ cực độ khi thấy mấy người đó là điều dễ hiểu. Thiên Di vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh:

- “Thật không thể ngờ chủ tịch nổi tiếng của tập đoàn công nghệ hàng đầu nước ta lại giở trò bắt nạt hai cô gái trẻ. Anh nói xem nếu chuyện này bị công bố ra ngoài, danh tiếng của anh và tập đoàn có bị ảnh hưởng không?”

- “Đừng đem mấy lời này đe doạ tôi. Nếu em muốn tôi thì cứ trực tiếp nói thẳng. Không cần dùng đến loại thuốc kích dục này”

Thuốc kích dục? Cô bị anh ta làm cho choáng váng đầu óc rồi. Đây chẳng phải là thuốc ngủ sao?

- “Đây là loại thuốc mà tôi hợp tác với Ninh thị sản xuất. Loại này nhìn thì bình thường, chẳng có mùi vị gì cả. Nhưng khi bỏ vào những thứ có vị như rượu hay nước trái cây sẽ toả ra một mùi hương đặc trưng, không lẫn vào đâu được. Em chắc không biết rằng loại thuốc này hiện vẫn chưa có mặt trên thị trường, người dễ dàng lấy được nó cũng chỉ có người nhà họ Ninh cùng một ít nghiên cứu viên thôi”



Biến thái thật! Anh ta còn nghiên cứu cả thuốc kích dục cơ! Tâm lý của mấy người thế này đúng là không thể nào hiểu nổi.

- “Vì thế anh cho rằng tôi bảo Ngọc Lam lấy loại thuốc này?”

Nói rồi cô bật cười: “Chứng cứ buộc tội này vô lý quá đó chủ tịch Trần”

- “Vậy em nói sao về chiếc camera mini này?”

Anh lôi từ dưới cái khay đồ ăn một chiếc camera nhỏ xíu vừa bằng ba ngón tay.

- “Em cho rằng tôi ngu ngốc đến nỗi không nhận ra sản phẩm của mình? Chiếc camera này hiện tại cũng chưa được tung ra thị trường, đương nhiên người từng thấy và sử dụng nó lại càng ít. Mấy ngày trước tôi có đem tặng hai cái cho Âu thị sử dụng, em nói xem sao giờ nó lại trùng hợp xuất hiện ở đây vậy, lại có số hiệu y chang cái mà tôi tặng cho Âu thị?”

Cô lúc này bị anh ta đưa ra những chứng cứ không thể chối cãi thì cũng mất hết đường lui. Kì thực cô biết loại camera này rất ít người sử dụng qua, nhưng không phải là không có người từng sử dụng. Không ngờ anh ta nhớ cả số hiệu của những chiếc camera mà anh ta đã đem tặng. Cô lúc này cũng biết mình đã hết đường chối cãi, bèn nói:

- “Chuyện này không liên quan gì tới Ngọc Lam và cô gái kia cả. Anh hãy thả bọn họ ra”

- “Thả bọn họ? Được, nhưng em phải đáp ứng yêu cầu của tôi”

- “Yêu cầu gì?”

- “Yêu cầu gì thì em cũng không được từ chối. Nếu không, tôi sẽ đem Ngọc Lam giao lại cho anh trai cô ta, nói ra những việc mà em nhờ cô ta làm. Để xem nhà họ Ninh xử lý em thế nào! Em nên biết, Ninh Tử Duy - anh trai của Ninh Ngọc Lam tuy bề ngoài hiền lành học thức, nhưng ai dám lợi dụng em gái anh ta làm mấy trò này, thì dù có là em, anh ta cũng không tha”

Cô sao lại không biết Ninh Tử Duy được. Từ bé, vì Ngọc Lam và cô là bạn thân nên cô cũng trở thành em gái nhỏ được Tử Duy bao bọc và che chở không thua gì Ngọc Lam. Cô đã từng chứng kiến một bạn học vì nói xấu Ngọc Lam mà ngày hôm sau liền bị Tử Duy cho người nhốt vào nhà xác một ngày một đêm. Một đứa trẻ mới 12 tuổi bị nhốt vào nhà xác làm sao chịu nổi được, vì quá shock nên vài tuần sau cô bạn đó liền chuyển trường ngay. Ngọc Lam chính là điểm yếu duy nhất của Tử Duy, nên cô không chắc mình có bị vạ lây không nếu Tử Duy biết cô xúi Ngọc Lam làm việc nguy hiểm này. Huống hồ, cô càng không muốn vì việc này mà mối quan hệ của bọn họ bị rạn nứt. Nhưng lúc này cô nhẹ nhàng nói:

- “Anh đừng doạ tôi, Tử Duy vẫn luôn xem tôi là em gái, anh ấy sẽ không vì chuyện này mà ra tay với tôi đâu”

- “Chỉ cần em nghe lời tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để Tử Duy có cơ hội ra tay với em”