Vòng Vây Hoa Hồng: Phu Nhân Độc Ác, Tổng Tài Nguy Hiểm

Chương 22




Đúng 9h tối, Thiên Di có mặt tại Log - 1 trong những quán bar sầm uất và nổi tiếng nhất nhì tại đây. Cô mặc một chiếc váy body màu đen lấp lánh ôm sát cơ thể, có thể nhìn rõ những đường cong tuyệt mỹ của cô. Từ lúc bước vào đây, rất nhiều người nhìn cô, thậm chí có người còn buông lời trêu ghẹo. Bên ngoài đã có sẵn người của ‘Nguyệt’ hỗ trợ cô nếu gặp bất trắc.

- “Chào cô! Cô đã đặt trước chỗ chưa ạ?”

Theo quy định của Log, vì người lui tới một ngày rất đông nên sau này họ chọn lọc khách hàng rất kỹ, chỉ cho phép những người trong giới nhà giàu hoặc siêu giàu đến đây. Nếu muốn đặt được chỗ, phải đưa tài khoản ngân hàng cho họ kiểm tra xem hoặc được một khách hàng là thành viên thân thiết của Log bảo lãnh thì mới được vào. Vì vậy, nơi đây được xem là nơi tập trung và ăn chơi chính thức của các công tử tiểu thư trên toàn thế giới.

- “Rồi, tên là Âu Thiên Di”

- “Âu tiểu thư, mời đi lối này”

Log được chia làm hai khu, một khu chuyên dành cho những ông lớn tới bàn công việc, còn một khu thì để tiếp những vị khách trẻ có tiền muốn vui chơi. Theo thông tin mật từ Lục Nam, Log được xem là một nơi ‘đi khách’ trá hình. Những cô gái xinh đẹp thường được đại gia bao nuôi dẫn tới đây hay đồng ý đi vay một số tiền nạp vào tài khoản để đổi lấy một vé vào đây, với hy vọng kiếm được ‘tổng tài cao lãnh’ và cơ hội đổi đời giống mấy câu chuyện ngôn tình thiếu nữ cô từng xem qua.

Vừa vào đến cửa, một cô gái cố tình va vào cô. Cô không thèm để ý nên bỏ đi, không ngờ cô ta còn lớn tiếng mắng:

- “Cô không thấy đường à?”

Mục tiêu của Thiên Di là tìm ra ông chủ của ‘Bắc Kim’, cô không muốn mất nhiều thời gian nên không thèm nghe mà vẫn cứ bước đi. Một giọng nói ngông cuồng quen thuộc vang lên, vừa nghe Thiên Di đã lập tức nhận ra người con trai mà cô cảm thấy vô cùng khó ưa - Lãnh Ngạo. Thì ra anh ta đi cùng với cô gái tông cô, nhưng vì bước đi nhanh nên cô không để ý đến anh ta, chỉ đến khi lên tiếng, cô mới nhận ra sự hiện diện của Lãnh Ngạo.

- “Tông vào bạn gái của tôi mà không có lấy một lời xin lỗi, cô cũng thật bất lịch sự”

Thiên Di quay lại, lúc này cô mới nhìn rõ cô gái đi cùng Lãnh Hạo. Cô ta mặc váy ngắn và mỏng manh đến nỗi cô tưởng cô ta đang mặc đồ ngủ ra đường. Xem ra là bạn giường của Lãnh Ngạo ngày hôm nay.

- “Tôi không việc gì phải xin lỗi, rõ ràng cô ta cố tình va vào tôi. Nếu anh thấy là do tôi cố tình đụng trúng cô ta, vậy kêu cô ta đến đụng tôi thêm một lần nữa, coi như hoà”



- “Ngạo, anh xem đó, cô ta quả là ngang ngược mà. Anh phải làm chủ cho em”

Giọng nũng nịu của cô gái vang lên tai Thiên Di khiến cô đau nhức.

- “Một đêm đi với anh ta cô được bao nhiêu tiền, tôi có thể cho cô gấp đôi”

- “Cô bị điên à? Tôi là thật lòng yêu Ngạo”

Thiên Di lấy trong túi ra một cọc tiền, đem đến trước mặt cô ta, mắt cô ta sáng hẳn lên:

- “Tình yêu của cô có lớn bằng giá trị của đống tiền này không? Nếu có thì tốt quá, chúc mừng anh tìm được một cô gái xứng đáng giao phó cả đời. Chỉ sợ là đồ dùng chung thì khó tránh khỏi nhiễm bệnh. Hy vọng anh chăm sóc sức khoẻ cho thật tốt”

Lãnh Ngạo giận tím cả mặt:

- “Cô đừng có quá đáng”

Cô gái lúc này đã thu lại dáng vẻ ngạo mạn ban nãy, mặt cô ta cũng đỏ lên không kém Lãnh Ngạo là bao. Thiên Di đưa cho cô ta một xấp tiền rồi bảo:

- “Đi đi, cô thừa biết anh ta chỉ hứng thú với cô được vài hôm thôi, thật sự nghĩ anh ta sẽ cưới mình rồi nâng cô lên làm bà hoàng? Từ đó, cô sẽ sống thật hạnh phúc còn tiền thì tiêu không hết. Chuyện cổ tích này nên dừng ngay từ tập 1. Số tiền này chắc cũng dư cho cô mua thêm mấy chiếc túi hàng hiệu hay sống thêm 1-2 tháng mà không cần đi làm”

Cô gái lập tức cầm tiền rồi chuồn mất.



- “Làm bẽ mặt tôi? Cô được lắm”

- “Chắc là do anh trả cô ấy bèo quá. Tôi chỉ mới bỏ ra chút tiền mà cô ta đã đồng ý rồi”

- “Cô đến đây làm gì? À, Âu Minh đâu có cho cô tiền. Chắc là đi theo một vị đại gia nào đấy rồi”

- “Đừng tưởng ai cũng yếu kém như mình. Tiền tôi làm ra, chắc cũng đủ thuê thêm vài chục cô giống vừa nãy, kiểu con gái mà anh thích ấy. Tôi không muốn mất vui, anh cứ từ từ mà tận hưởng bữa tối”

Anh ta bước lên phía trước chặn đường cô. Thiên Di khó chịu nhướng mày. Lãnh Ngạo cười cười bảo:

- “Làm bạn của tôi bỏ chạy. Không phải cô nên thế chỗ sao?”

- “Nếu muốn làm chuyện đó tới vậy thì cứ kiếm đại ai trong này đi, tôi bỏ tiền”

- “Tôi chỉ muốn cô”

Lãnh Ngạo thô bạo kéo tay Thiên Di nhưng cô đã nhanh chóng nắm lấy tay anh khoá ra sau lưng. Lãnh Ngạo đã có hơi men trong người, dù cho anh ta có mạnh cỡ nào thì bây giờ cơ bản không phải là đối thủ của cô.

- “Cút! Trước khi tôi khiến anh không thể đi chơi thêm với cô gái nào nữa”

Lãnh Ngạo tức giận bỏ đi. Thù này anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô, vì đã dám làm nhục anh ta hôm nay. Đường đường là Lãnh thiếu cao ngạo của Log, được bao nhiêu người kính trọng, giờ lại bị một cô gái từ chối, đã vậy còn tính đánh anh.

- “Mấy người còn đứng đó làm gì? Tính xem chuyện vui? Đi làm việc đi”