Cả tuần nay cô không gặp phải phát sinh thêm gì nữa nhưng trong lòng cứ nôn nao khó chịu không ngừng
Tâm trạng của Khương Ninh Ngọc sa sút đến nỗi nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhận ra
Trần Dữ rất lo lắng cho cô, luôn muốn dẫn cô đến bệnh viện để kiểm tra nhưng một mực bị từ chối, nhưng không vì thế mà anh nản lòng
Trần Dữ luôn chăm sóc cô rất tốt, cô rất cảm kích nhưng không biết đáp lại anh thế nào cho hợp tình hợp lí
Lục Khương Hàn dạo gần đây cũng không liên lạc gì với cô cả có vẻ như anh ta đang bận rộn ở bên cô vợ bé Kính Khương
Cuộc sống của cô cũng bị đảo lộn chút ít, cô đã lấy lý do sức khỏe mà xin làm việc ở nhà rồi
Nhưng cô lại gặp phải tình huống không may rồi
Không biết từ đâu Kính Bắc Đình đã có thông tin liên lạc của cô, hắn ta đã gọi cho cô muốn hợp tác nhưng hết thảy đều bị cô viện cớ mà né tránh
Mấy ngày nay cô cũng không muốn bước chân ra khỏi nhà may thay là Trần Dữ luôn đến nấu đồ ăn cho cô
Căn nhà cũ kia cũng đang tìm người mua rồi
Quỹ đạo cuộc sống bây giờ cũng tạm gọi là ổn
…
Trần Dữ: [ Khương Ninh Ngọc ra đây ăn cơm thôi nào ]
Khương Ninh Ngọc đang đầu bù tóc rối mà bước ra
Khương Ninh Ngọc:[ mới sáng sớm mà anh mua nhiều đồ quá vậy? ]
Trần Dữ: [ chẳng phải là sợ em bị đói hay sao, anh mua đồ ăn vặt để trong tủ lạnh cho em rồi đấy nếu đói còn có cái để ăn ]
Trần Dữ: [ công ty anh dạo này hơi nhiều việc lên mấy ngày nữa tự chăm sóc chính mình cho tốt đấy ]
Khương Ninh Ngọc là một người không dễ tăng cân nhưng cũng bị Trần Dữ nuôi béo một vòng rồi
Khương Ninh Ngọc:[ em biết rồi, dù sao em cũng muốn giảm cân ]
Trần Dữ: [ công sức của anh nuôi em mà em muốn giảm cân? ]
Khương Ninh Ngọc: [ sắp béo thành heo rồi ]
Trần Dữ: [ gầy như vậy rồi, đừng phụ lòng tốt mấy ngày nay anh nuôi em chứ ]
Khương Ninh Ngọc: [ biết rồi mà, không giảm là được chứ gì ]
Trần Dữ: [ được rồi ăn đi, anh đi trước ]
Khương Ninh Ngọc: [ đi thong thả, không tiễn ]
Cặm cụi ăn một hồi cô mới nhìn lại dữ liệu trong máy tính. Mấy ngày nay cô cũng không nhàn rỗi gì, kí được khá nhiều hợp đồng
Đột nhiên có một tin nhắn gửi đến là trưởng phòng gửi cho cô. Cuối cùng anh ta cũng ra mặt muốn đề xuất hợp đồng Kính Bắc Đình cho cô
Cô cũng không vội mà trả lời mà làm nốt công việc của bản thân
Dù biết trốn tránh rất mất mặt nhưng cô chính là không sợ mấy cái sĩ diện này
Nhưng nếu cứ từ chối như này sẽ không phải cách hay lên cô muốn tìm người khác thay cô bàn bạc dự án lần này
Sau một hồi cô mới gọi cho trưởng phòng dù sao gọi sẽ thành tâm hơn một một chút
Khương Ninh Ngọc: / alo, tôi Khương Ninh Ngọc đây, tôi muốn gọi cho anh bàn về hợp đồng của Kính tổng /
Trưởng phòng: / cô suy nghĩ xong rồi sao /
Khương Ninh Ngọc: / tôi muốn giao dự án này cho Cao Vân /
Trưởng phòng: / cô vậy mà lại từ chối, thật đáng tiếc. Vậy được nếu như cô đã mở lời vậy thì giao cho Cao Vân, dù sao cô ấy cũng rất tâm đắc dự án lần này /
Khương Ninh Ngọc: / vậy tôi cúp máy trước / ‘cúp máy’
Vấn đề cũng coi như xong rồi nhỉ?
Nhưng bao giờ Kính Bắc Đình mới rời khỏi công ty cô đây? Dù sao anh ta cũng đến đây công tác còn được tổng giám đóc hoan nghênh ở lại
Người có thể lực như anh ta vậy mà lại tìm cô mấy lần chỉ vì muốn giao dự án này cho cô
Không biết từ chối vậy là sai hay đúng nữa nhưng bây giờ có hối hận cũng muộn rồi, nhưng cô sẽ không nghi ngờ quyết định của bản thân
Kiếp trước cô muốn phát điên đến nhường nào, vậy chi bằng kiếp này cô thực sự phát điên đi