Vong Tình Cốc

Vong Tình Cốc - Chương 32: Phút Lâm Nguy




Chấm dứt trận cười quái gở Thiên Linh giáo chủ buông trầm giọng :

- Tiểu tử! Số mạng của ngươi đến đây đã hỏng rồi nên mới khiến xui gặp bản Giáo chủ ở nơi này. Giờ ngươi còn những lời nào trối trăng hãy nói ra mau kẻo khi hồn vào địa ngục chẳng còn điều hối hận nữa.

Hàn Tùng Bá dựng cặp lông mặt lưỡi kiếm :

- Lão ác ma dâm đãng đừng nhiều lời. Bọn ngươi chỉ cậy sức đông người hiếp yếu dọa dẫm kẻ teo gan, bé mật, nếu ngươi có đủ can trường hãy cùng ta song phương quyết đấu. Ngươi có dám chăng?

Thiên Linh giáo chủ cười khà :

- Ha ha.... tiểu tử, sá chi là một tên hậu sinh vô danh, nhỏ mọn, đường đường như Giáo chủ lại sợ ngươi sao mà không dám song phương quyết đấu.

Quay sang lão Phó giáo chủ, Thiên Linh giáo chủ phất cánh tay áo rộng :

- Phó giáo chủ hãy mau thu nạp ả kia phần gã tiểu tử để mặc cho bản toạ.

- Tuân lệnh!



Phó giáo chủ Thiên Linh giáo xê mình tới chỗ Kỳ Hoa Nữ vận chân khí định điểm huyệt.

Chợt có tiếng hét :

- Lão quỷ chớ hồ đồ!

Đạo kình như chiếc búa thiên lôi từ Hàn Tùng Bá vỗ tréo qua chận ngay trước mặt lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo. Đồng thời, Hàn Tùng Bá phóng mình sang phía Kỳ Hoa Nữ đứng ngay trước mặt nàng. Lão Phó giáo chủ giật mình xê đi chỗ khác tránh khỏi đạo kình đó.

Thiên Linh giáo chủ quát :

- Tiểu tử chớ vô lễ.

Luồng kình như quả băng sơn sụp đổ từ chưởng trung to bằng chiếc quạt của lão Thiên Linh giáo chủ ào tới Hàn Tùng Bá. Ngó thấy bóng chưởng khổng lồ trong lòng Hàn Tùng Bá rúng động, nên đơn chưởng cất lên vật mười thành công lực chống đỡ.

Ầm!



Hàn Tùng Bá đã phải chấn động khắp cả thân mình khí huyết trong người sôi nổi. Nội lực của lão Thiên Linh giáo chủ quả vô cùng khủng khiếp chưa từng gặp trên chốn giang hồ. Hàn Tùng Bá khiếp thầm lui trở về sau một bước, ngầm vận chân khí cho các huyệt đạo trong người được thông suốt trước khi phát chiêu.

Chàng thiếu hiệp tự hiểu đêm nay đã gặp chuyện dữ nhiều lành ít vận mệnh chưa biết sẽ ra sao. Có thể chàng sẽ thảm bại trong tay lão Ma Tôn võ công quỷ thần vô lượng này. Vừa rồi đấu nhau cùng bốn lão Đại ma đầu, Hàn Tùng Bá đã tổn hao quá nhiều chân khí giờ lại tiếp tục đấu với một lão Ma Tôn thế thượng phong đã thuộc về đối thủ. Nhất là Hàn Tùng Bá vừa đấu với Thiên Linh giáo chủ vừa lại phải bảo vệ cho Kỳ Hoa Nữ hãy còn ngồi chữa trị nội thương rất khó cho chàng sử dụng thân pháp kỳ ảo.

Thế nhưng, bản chất của Hàn Tùng Bá lâu nay bất khuất, chàng quyết đánh một ngọn chưởng sau cùng rồi phó mặc cho định số xảy ra sau đó. Hàn Tùng Bá hét :

- Trả chưởng cho ngươi!

Ngọn hữu chưởng của Hàn Tùng Bá cùng theo tiếng hét từ từ xô tới trước mặt. Bóng chưởng khổng lồ chu vi ngoài ba trượng liền đó xuất hiện. Chàng thiếu hiệp đã thi triển chiêu thức “Bạt Hải Di San” với mười hai thành công lực. Tình thế quá nguy ngập đã đưa Hàn Tùng Bá vào cái thế thí mạng cùng Thiên Linh giáo chủ nên chàng đã toàn lực xuất chưởng này.


Nhận ra bóng chưởng “Bạt Hải Di San” Thiên Linh giáo chủ đã phải rống :

- Rất lợi hại!

Lão Ma Tôn chấn một chưởng vô cùng quái dị.

Ầm!

Một tiếng nổ chuyển rung khắp cả sân trường, hàng trăm áp khí phóng lên ười trượng. Hàn Tùng Bá bị kình lực quá mạnh thối lui lại một bước, vài huyệt đạo cơ hồ bế tắc. Tuy chưa mang vết nội thương nhưng chân khí của Hàn Tùng Bá đã hao tổn thêm nhiều.

Thiên Linh giáo chủ cười khà :

- Tiểu tử, nạp mạng cho bản tọa.



Ngọn chưởng to bằng chiếc quạt của Thiên Linh giáo chủ cất lên. Bóng chưởng khổng lồ từ trên cao bổ xuống đầu Hàn Tùng Bá thế mạnh tợ băng sơn vô phương tránh né. Lão Ma Tôn đã triển ra tuyệt chiêu “Lôi Âm Chấn Địa” đã đối đầu chiêu thức “Bạt Hải Di San” của Hàn Tùng Bá. Bởi hiện Thiên Linh giáo chủ hiểu rõ chiêu “Bạt Hải Di San” là ngón võ công rất lợi hại của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm nên chẳng dám coi thường.

Hàn Tùng Bá hét :

- Hãy trông đây!

Ngọn đơn chưởng của chàng thiếu hiệp quay vòng tuôn ra bóng chưởng khổng lồ “Bạt Hải Di San” che lấp cả một vùng lẫn trên đầu và trước mặt đỡ lấy bóng chưởng kinh hồn của lão Thiên Linh giáo chủ.


Ầm!

Sấm chưởng nổ tợ trời gầm. Hàn Tùng Bá không còn chịu nổi nữa lui ra, bốn bước.

Bình!

Chưa kịp đứng vững, chàng thiếu hiệp đã trúng một chưởng của lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo, lảo đảo muốn ngã.

Bình!

Lão Thiên Linh giáo chủ lại xuất chưởng nhanh như sét giật quật nhằm lưng Hàn Tùng Bá bay sang phía Đông Nhạc thiền sư.

Bình!

Đông Nhạc thiền sư đứng gần đó lẹ tay vỗ một chưởng nặng tợ chiếc búa thần đưa bổng thân mình Hàn Tùng Bá lên dốc đồi thấp lăn tuốt sang phía trong. Thiên Linh giáo chủ gióng lên trận cười vô cùng tự đắc chấn động cả núi đồi. Dứt cười, lão Ma Tôn đưa cặp mắt sáng rực nhìn sang phía Kỳ Hoa Nữ hãy còn ngồi nhắm mắt trên đám cỏ.

Thiên Linh giáo chủ lại trổ loạt cười :

- Ha ha... quả thật đây là một trang tuyệt thế mỹ nhân chưa từng trông thấy trên chốn giang hồ. Trời ban phúc lạ cho ta, lẽ nào ta lại bỏ qua không đưa về Tổng đàn để cùng nàng những đêm lạc thú thần tiên.


Lão Ma Tôn phất chưởng sang lão Phó giáo chủ ra lệnh :

- Phó giáo chủ, hãy mau thu nạp giai nhân đưa trở về Tổng đàn cho bản toạ.

- Tuân lệnh!

Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo vừa toan bước tới điểm huyệt Kỳ Hoa Nữ thình lình có tiếng quát tợ sấm rền ở trên không trung đưa xuống.

- Ngưng lại!



Tiếp đó, năm chiếc bóng phóng xuống sân tràng im lặng tợ những chiếc bóng qủi. Thân pháp của năm chiếc bóng quả cao tuyệt hiếm thấy trên mặt giang hồ. Nhìn kỹ lại năm chiếc bóng đó là: Địa Ma Vương Triệu Võ, Tây Môn giáo chủ Điền Phúc, Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô, Tán Cốt Thiên Vương, Phục Hư Sư Trưởng.


Địa Ma Vương Triệu Võ quét hai luồng mắt sáng tợ thần đăng ngang qua sân tràng một lượt, rồi dời qua phía Kỳ Hoa Nữ đang còn ngồi trên đám cỏ. Địa Ma Vương Triệu Võ chợt kêu lên một tiếng quay lại nhìn Thiên Linh giáo chủ.

Lão ma vương cất giọng trầm trầm :

- Các hạ mưu toan cưỡng bức Kỳ Hoa Nữ phải không?

Thiên Linh giáo chủ ngạc nhiên :

- Bản Giáo chủ định thu nạp mỹ nhân đưa về Tổng đàn kế vị phu nhân vừa tạ thế, đó là ý nguyện của ta từ lâu.

Địa Ma Vương Triệu Võ cười lớn :

- Nhạc Đông! Các hạ có biết Kỳ Hoa Nữ liên hệ gì tới bản cung không, tại sao dám ngang nhiên muốn cưỡng bức đem về làm Áp Trại Phu Nhân.

- Chẳng quản Kỳ Hoa Nữ có mối liên hệ hay không liên hệ đến Địa Ma Vương nay bản Giáo chủ đã quyết tâm rồi không có gì ngăn cản được.

Địa Ma Vương Triệu Võ nổi giận quát :

- Các hạ tự ỷ mình công lực cao thâm à? Các hạ nên biết núi cao còn có núi cao hơn. Hãy nhận thử một chưởng này.

Dứt tiếng Địa Ma Vương Triệu Võ tung một chưởng có sức mạnh như một ngọn đồi. Thiên Linh giáo chủ giơ chưởng lên nghênh đón.

Ầm!

Chưởng âm phát nổ vang rền. Cả Địa Ma Vương Triệu Võ và Thiên Linh giáo chủ hãy còn đứng nguyên vị trí. Nội lực lẫn chiêu thức giữa Địa Ma Vương Triệu Võ và Thiên Linh giáo chủ bằng nhau. Trong khi đó, Tây Môn giáo chủ, Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô, Phục Hư Sư Trưởng đã lâm chiến cùng Phó giáo chủ Thiên Linh giáo, Đông Nhạc thiền sư, Bạch Diện Quái Nhân và Huyền Thông đạo trưởng.

Trận ác chiến giữa mười đại kình thủ hai bên càng lúc càng thảm khốc.

Cũng giữa phút giây này chợt có một chiếc bóng nhanh lẹ như quỷ muội từ đâu chẳng rõ phóng tới chộp lấy thân mình bất động Hàn Tùng Bá lướt đi trong núi như vệt mây mờ.