Lam Vong Cơ mặc dù đã bỏ đi nhiều năm, nhưng Tĩnh Thất vẫn được giữ gìn rất cẩn thận. Lam Hi Thần và Lam Khải Nhân thường xuyên đến Tĩnh Thất quét tước. Năm đó, Lam Vong Cơ dọn sạch Tĩnh Thất không còn một mảnh. Bọn họ lại lần nữa đặt mua đồ dùng, bố trí lại như đúc Tĩnh Thất trước kia. Bọn họ tìm không thấy người, cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng Lam Vong Cơ còn nhớ nhà, sẽ có một ngày về thăm.
Lam Vong Cơ sắp xếp cho Ngụy Vô Tiện nghỉ ngơi trong phòng, rồi đi theo Lam Hi Thần gặp Lam Khải Nhân. Lam Vong Cơ cũng không che giấu tướng mạo, đi lại trong Vân Thâm Bất Tri Xứ. Cực nhanh, người người đều biết Hàm Quang Quân bế quan ba năm rốt cuộc xuất quan rồi. Lam Khải Nhân nhìn thấy Lam Vong Cơ cũng kích động vô cùng. Nếu như Lam Vong Cơ chỉ cách một năm đã trở lại Lam Gia, có thể Lam Khải Nhân sẽ xử phạt hắn. Nhưng là đợi một năm lại một năm nữa, Lam Khải Nhân từng một lần nghĩ rằng đời này không gặp lại Lam Vong Cơ nữa rồi. Người giờ đây lại không một dấu hiệu báo trước xuất hiện trở lại. Ông ta cũng chỉ còn lại cảm giác kích động, làm sao còn nhớ rõ phần trách cứ: "Vong Cơ a, con còn biết trở về. Thúc phụ..."
Nói xong, Lam Khải Nhân không khỏi đỏ mắt, nghẹn ngào. Sau khi huynh trưởng mất, cũng chỉ còn lại thúc cháu ba người bọn họ sống nương tựa lẫn nhau. Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ vốn là Lam Khải Nhân nuôi nấng từ nhỏ tới lớn. Ở trong lòng ông đã sớm coi Hi Thần và Vong Cơ như con ruột mà đối đãi. Tuy rằng ông ta bình thường đối với hai người nghiêm khắc cực kỳ, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày con trẻ sẽ bỏ ông mà đi.
Mà Vong Cơ rời đi ba năm nay, ông ta cũng một mực tự cảnh tỉnh chính mình, phải chăng là đối với Vong Cơ quá mức nghiêm khắc? Mới trước đây thấy Vong Cơ bướng bỉnh quỳ gối ngoài gian Long Đảm Tiểu Trúc, ông ta liền biết, tích tình đứa bé này giống cha hắn như đúc. Ông ta sợ sẽ có một ngày Vong Cơ sẽ đi lên con đường ngày xưa của cha hắn, cho nên mới càng thêm nghiêm cẩn quản giáo Vong Cơ. Những năm gần đây, Vong Cơ cũng không cười nữa. Người người đều nói tính tình Hàm Quang Quân thanh lãnh. Nhưng mà ông biết, trong lòng Vong Cơ đã không còn ánh sáng rồi.
Phải chăng là ông ta sai lầm rồi. Ông ta rất hiểu Vong Cơ, cho nên lúc nghe học, mới đặc biệt chán ghét Ngụy Vô Tiện. Bởi vì đứa nhỏ hoạt bát, khiêu thoát như vậy rất là hấp dẫn ánh mắt người. Ông ta nói là sợ Vong Cơ bị Ngụy Vô Tiện làm hư đi, làm sao còn không phải là sợ Vong Cơ bị y thu hút. Sau đó Vong Cơ mất tích. Tiếp theo là Ngụy Vô Tiện mất tích. Trong lòng ông ta có dự cảm, hai người chung quy là cùng đến, cùng đi.
Lam Khải Nhân thấy Vong Cơ trước mắt này, đã bình tĩnh hòa nhã lại: "Nói đi, sao lại thế này?"Ở đây chỉ có Lam Khải Nhân, Lam Hi Thần, và Lam Vong Cơ ba người. Lam Vong Cơ tùy tay hạ xuống kết giới cách âm. Một chiêu thức này làm cho hai người Lam Khải Nhân, Lam Hi Thần cả kinh.
Trong vài năm nay, tu vi của Vong Cơ vượt lên có chút khủng bố a. Thủ đoạn tùy tay hạ kết giới không chút nào quá sức. Cho dù là lúc Ôn Nhược Hàn tại vị cũng không nhất định có thể làm được. Lam Vong Cơ ngăn cách thanh âm rồi mới kể lại sự tình từ đầu tới cuối cho Lam Khải Nhân và Lam Hi Thần. Hắn cũng không phải nói từ lúc núi Bách Phượng, mà là nói từ chuyện năm đó Ôn Thị huyết tẩy Liên Hoa Ổ.
Năm đó Ôn Triều dẫn người diệt môn Giang Thị, chỉ còn có tỷ đệ Giang Gia và Ngụy Vô Tiện. Chuyện năm đó liền trở thành bí mật. Mà Lam Vong Cơ thủng thẳng kể lại, hai người mới biết chuyện năm đó lại là như thế. Ôn Triều muốn lập trại giám sát ở Liên Hoa Ổ, mà Vương Linh Kiều là quan báo tư thù, muốn Ngu phu nhân trừng trị Ngụy Vô Tiện. Cuối cùng lại bởi vì chuyện trại giám sát mà chọc Ngu Tử Diên điên lên. Hai bên vung tay, cuối cùng khiến cho Giang Gia bị huyết tẩy.
Giang Vãn Ngâm chạy trốn lại bị bắt lại. Cũng là nhờ Ôn Ninh một mạch Kỳ Hoàng cứu ra. Không chỉ như thế, Ôn Ninh còn nhặt xác cho cha mẹ Giang Vãn Ngâm, thay hắn an táng. Bởi vì Giang Vãn Ngâm bị Ôn Trục Lưu hóa đan, Ngụy Vô Tiện thỉnh cầu Ôn Tình, mổ đan mình đổi cho Giang Vãn Ngâm.
Ngụy Vô Tiện bị mổ đan rồi, sau khi xuống núi liền bị Ôn Triều bắt lấy, cuối cùng bị quăng vào Loạn Táng Cương. Vì báo thù, Ngụy Vô Tiện kinh qua ba tháng trên Loạn Táng Cương, rốt cuộc lĩnh ngộ quỷ đạo, sau đó liền bước ra khỏi Loạn Táng Cương.
Chuyện về sau mọi người đã biết, Lam Vong Cơ nói tới chuyện sau núi Bách Phượng, sự tình cũng giống như những gì họ biết.
Kim Gia thèm thuồng Âm Hổ Phù, dùng một mạch Kỳ Hoàng làm mồi, cuối cùng khiến cho Ngụy Vô Tiện rời khỏi Giang Gia, dẫn theo một mạch Kỳ Hoàng bước lên Loạn Táng Cương. Rồi sau đó, Kim Tử Hiên và Giang Yếm Ly lập gia, tiệc trăng tròn của đứa bé, Kim Tử Huân vì Kim Sang Bách Khổng Chú mà mai phục ở Cùng Kỳ Đạo. Cuối cùng là Kim Tử Hiên chạy tới khuyên can bị Ôn Ninh đã luyện thành hung thi giết chết. Cuối cùng, tỷ đệ Ôn Thị bước lên Kim Lân Đài nhận tội. Ôn Tình bị nghiền xương thành tro. Ôn Ninh bị Kim Gia cất giấu. Tiên Môn Bách Gia tuyên thệ trong đại hội trước khi xuất quân ở Bách Dạ Thiên. Ngụy Vô Tiện vừa vặn tiến đến.
Kim Gia lại đưa Giang Yếm Ly đến Bất Dạ Thiên, cuối cùng để cho nàng chết dưới loạn đao, làm cho Ngụy Vô Tiện nổi cơn điên, vận dụng Âm Hổ Phù. Lam Vong Cơ nói tới đây, không chút e dè kể ra hắn vì yêu thầm Ngụy Anh mà tin tưởng vững chắc Ngụy Anh không phải kẻ điên rồ, bất chấp tất cả cứu Ngụy Vô Tiện ở Bất Dạ Thiên. Hắn quay về chịu ba mươi ba roi Giới Tiên của Lam Gia. Giang Vãn Ngâm dẫn bách gia bao vây tiễu trừ Loạn Táng Cương, đồ sát một mạch Kỳ Hoàng vô tội, ném xác vào Hồ Máu, khiến cho Ngụy Vô Tiện đang hủy Âm Hổ Phù tâm thần quá mức đau thương, bị vạn quỷ cắn ngược, ăn thịt, hóa thành bộ mịn. Mà Lam Gia cũng là một gia tộc trong bao vây tiễu trừ, mắt thấy một mạch Kỳ Hoàng toàn là phụ nữ, trẻ em, người già cả bệnh tật tất cả chết trong tay Kim Gia, Giang Gia. Còn hắn nghe Ngụy Anh chết, một mình bò lên Loạn Táng Cương, cuối cùng không tìm được bất cứ thứ gì, chỉ có một đứa bé hai tuổi sốt cao, được người giấu vào trong hốc cây.
Chuyện này còn chưa xong, Lam Vong Cơ lại nói tới Kim Quang Dao lợi dụng ngọc lệnh lẻn vào Lam Gia, trộm Loạn Phách Sao, hại chết Nhiếp Minh Quyết, sau đó phân thây, trấn áp Nhiếp Minh Quyết. Nhiếp Hoài Tang vì báo thù, trăm phương ngàn kế làm cho Ngụy Anh sống lại, cuối cùng bị y nhìn thấu. Hai người liên thủ tra án, rốt cuộc bày rõ chân tướng khắp thiên hạ. Lam Vong Cơ nói xong chuyện này mới nói tới năm đó hắn ở núi Bách Phượng nhìn thấy tương lai này, quá mức kinh hoàng, trực tiếp đánh Ngụy Anh ngất xỉu, đưa đi. Lúc sau đó lại đi vùng Cam Tuyền, dẫn một mạch Kỳ Hoàng, tìm một nơi ngoại thế ẩn cư. Mà Ngụy Anh lại vì oán khí nhập não, sớm đã quên hết chuyện trước kia. Hai người ba năm trước đây đã viết hôn thư, hợp tịch kết đạo. Ngụy Anh trải qua ba năm tĩnh dưỡng, lần nữa kết đan, sức khỏe cũng đã dưỡng thành khỏe mạnh.
Lần này trở về, chỉ là vì tiền tài sốt ruột. Ngụy Anh làm mấy thứ pháp khí, bán cho tiên môn bách gia đổi lấy tiền tài. Lúc hắn ở Thanh Hà nghe nói chuyện mấy năm gần đây. Huynh trưởng đã xa lánh Kim Quang Dao, lúc này hắn mới mạo hiểm dẫn Ngụy Anh về thăm nhà.
Từ đầu tới đuôi, Lam Khải Nhân và Lam Hi Thần cũng không nói chen vào. Cho dù là nghe tới Vong Cơ và Ngụy Anh hợp tịch, Lam Khải Nhân cũng chỉ là chân mày giật giật, cũng không nói một câu. Tới lúc nghe được Vong Cơ là bởi vì hết tiền mới không thể không trở về bán đồ đổi lấy tiền tài, lại làm cho Lam Khải Nhân đau lòng muốn chết.
Vong Cơ từ nhỏ tới lớn có bao giờ phải phiền muộn vì chuyện tiền bạc. Nghĩ tới Vong Cơ dẫn một đám người ẩn cư nơi xa xôi, hẻo lánh, còn có đạo lữ phải điều dưỡng sức khỏe, cần biết là bao nhiêu dược liệu trân quý. Thật sự là không còn tiền, không thể không lặng lẽ trở về bán vài thứ đổi thành tiền. Lam Khải Nhân đau lòng khó nhịn.