Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 274: Lâm vs Mắt Ưng (7)




Như vậy thì nói lên điều gì, nói lên địa vị kiếm sĩ đệ nhất thế giới của hắn đang bị lay động, Mắt Ưng ngược lại không lo sợ còn mừng rỡ.



Bởi vì hắn biết, thời gian tới hắn có một đối thủ mới rồi, chỉ cần Lâm có thể hoàn toàn trưởng thành, thì Mắt Ưng cảm giác Lâm có thể đột phá giới hạn của Đại Kiếm Hào.



Đến một tầng cảnh giới cao hơn, hơn nữa chỉ cần Lâm trưởng thành, thì Mắt Ưng hắn có thể hoàn toàn buông tay buông chân toàn lực cùng Lâm đấu.



Hơn mười năm rồi, từ ngày Tóc Đỏ đứt tay, hắn chưa từng toàn lực bộc phát ra một lần nào, mặc dù có chút bởi vì hắn muốn dấu đi một chút chiến lực thực sự.



Nhưng điểm chính vẫn bởi vì, hắn chưa từng gặp một đối thủ thực sự, để hắn giải tỏa hoàn toàn chiến lực của bản thân.



Người mạnh hơn hắn không phải không có, mà còn rất nhiều, nhưng để Mắt Ưng buông ra toàn bộ chiến lực so đấu, thì đến hiện tại lại hoàn toàn không có.



Những người mạnh hơn Mắt Ưng này, hầu như không có một người là thuần túy kiếm sĩ, để hắn cùng bọn họ toàn lực đánh Mắt Ưng lại không có một chút hứng thú nào.



Nhưng hiện tại Lâm xuất hiện, Mắt Ưng lập tức thấy được hi vọng, cho nên ban đầu hắn hoàn toàn không muốn toàn lực đánh bại Lâm.



Hiện tại hắn càng có một lý do để cho Lâm tiếp tục trưởng thành tiếp, hắn cần một đối thủ đủ mạnh, để kích thích bản thân tiếp tục tiến bộ.





Hắn đã dừng lại cảnh giới này quá lâu quá lâu rồi, hắn bức thiết muốn tiến vào cảnh giới cao hơn, một cảnh giới trong truyền thuyết của kiếm sĩ.



Lâm mặc dù cũng tu luyện nhiều hệ thống sức mạnh khác nhau với kiếm đạo, nhưng chủ tu của hắn vẫn là kiếm cùng thể phách.



Mà kiếm vì có Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật phụ trợ, cho nên mạnh hơn thể phách của hắn một bậc, bởi vậy mới làm cho Mắt Ưng lầm tưỡng là Lâm là một thuần túy kiếm sĩ.




Nhưng thực chất Lâm tu luyện là toàn diện phát triển, chứ không nghiên về một bên nào quá lớn, nhưng nếu Mắt Ưng đã hiểu lầm thì Lâm cũng không có ý kiến gì.



Dù sao hiện tại quả thật hắn vẫn lấy Kiếm Đạo làm chủ tu, thể phách làm phụ tu, còn trái ác quỷ trở thành phụ trợ cả kiếm đạo cùng thể phách, trợ giúp hắn gia tốc tu luyện thôi.



Cho nên nếu nói hắn lúc này là một thuần túy kiếm sĩ, thì cũng không hề sai chút nào, nhưng đây chỉ là hiện tại thôi.



Tương lai ai biết hắn sẽ phát triển tới mức độ nào, và sẽ đi con đường nào, Lâm không cho rằng hắn sẽ chỉ đi một con đường kiếm đạo tới cuối.



Cảm giác nói cho hắn biết, chỉ có toàn diện tiến bộ mọi mặt, thì mới có lợi cho bản thân Lâm nhất.




Nếu chỉ phát triển một phương diện nào đó thôi, thì nhược điểm sẽ rất rõ ràng, hoàn toàn không hoàn mỹ chút nào.



“ quá khen rồi, cảm ơn ngươi Mắt Ưng, nếu không có ngươi trợ giúp, thì ta nếu muốn đột phá cũng cần một chút thời gian nữa, chứ không phải hiện tại đột phá thành công, như vậy chiến tới hiện tại,



Hai chúng ta đã biết một chút về đối phương rồi, tiếp tục kéo dài chiến đấu không còn ý nghĩa gì nữa, hiện tại ta đã thành công đột phá,



Sao không dùng một chiêu mạnh nhất, để phân ra thắng bại kết thúc lần giao thủ này, thời gian còn dài, sau này chúng ta còn có thể tiếp tục giao thủ lần thứ hai lần thứ ba, sau này ngươi có thể bất cứ lúc nào tìm đến ta luận bàn kiếm thuật?”



Lâm nhìn về phía Mắt Ưng, trong ánh mắt có chứa một tia cảm kích, nếu không nhờ có Mắt Ưng trợ giúp hắn một chút lực.



Thì Lâm muốn đột phá còn phải chờ mười ngày nửa tháng, chăm chỉ rèn luyện nữa mới được, bởi vậy hắn yêu cầu cùng Mắt Ưng một chiêu định ra thắng thua sớm kết thúc.




Hơn nữa Lâm còn có một dự định khác, hắn muốn mời chào Mắt Ưng gia nhập vào tổ chức.



Hắn cảm giác người này mặc dù là độc hành hiệp, thân phận cũng rất bí ẩn, Lâm từng suy đoán.




Mắt Ưng có lẽ tới từ một gia tộc cổ xưa nào đó, nhưng nhân số của gia tộc này có lẽ không nhiều, hoặc thẳng thắng chỉ còn lại Mắt Ưng là một dòng độc đinh.



Từ đâu mà Lâm có suy đoán như vậy, có hai điều Mắt Ưng thể hiện rõ ràng ra, một đó chính là cặp mắt rất đặc biệt của hắn.



Cặp mắt này càng giống như một loại thiên phú di truyền vậy, một cặp mắt rất đặc biệt.



Có thể bởi vì trong nguyên tác số lần ra sân của Mắt Ưng không quá nhiều, hơn nữa cảnh chiến đấu của hắn cũng không được tác giả miêu tả quá sâu.



Cho nên năng lực của hắn vẫn là một điều bí ẩn, trái ác quỷ thì chắc là Mắt Ưng không ăn rồi.



Nhưng Lâm có chút nghi ngờ về đôi mắt của Mắt ưng, hắn có nghi vấn là đôi mắt này còn có năng lực đặc biệt nào đó chẳng hạng.



Cái thứ hai đó là phong cách ăn mặc của Mắt Ưng như là một quý tộc, hơn nữa tên của hắn cũng có rất cao tỷ lệ là một cái tên của một dòng họ quý tộc.



Cởi vậy Lâm còn rất nghi vấn, hắn cho rằng Mắt Ưng có tỷ lệ rất lớn đến từ một gia tộc cổ xưa và rất bí ẩn, thậm chí có thể mạnh tới mức làm cho chính phủ thế giới kiên kỵ.