Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 139: Dino lưỡi hái




Hắn muốn lên bờ hoạt động mấy ngày mới được, nhìn trong phim thấy các nhân vật đi thuyền mấy tháng một năm, mà chả nhằm nhò gì.



Nhưng thực tế khác nhau rất lớn, đi thuyền ở tứ hải còn tốt một chút, Grand Line thì vài giờ một cơn bão nhỏ, nửa ngày một cơn bão vừa.



Một ngày một cơn bão lớn, đen đủi thì bị đại thiên tai truy sát, nên thuyền không có lúc nào mà không lắc lư chấn động, ngủ cũng rất khó an giấc được.



Ai mà có chứng xay tàu, thì hoàn toàn có nguy hiểm đến tính mạng, nếu đi thuyền ở Grand Line.



Lúc nào bọn hắn cũng phải chừa một phần tinh thần cảnh giác, để chuẩn bị đối phó với thiên tai cùng nhân họa, ban đêm đội thuyền của bọn hắn cũng từng bị hải tặc tập kích đêm rồi.



Nên trừ thiên tai ra còn phải cẩn thận hải tặc nữa, bởi vậy Lâm hoàn toàn phục những nhân vật trong phim, hắn mà giống bọn họ sống vài tháng trên thuyền chắc sẽ điên mất.



Thêm nữa mặc dù thuyền bọn họ thuộc cở trung chiến hạm, nhưng nó vẫn không thoải mái bằng nhà ở a, dù cho hắn là thuyền trưởng.



Có hẳn một căn phòng riêng, nhưng dù sao không gian cũng có chút hạn chế, phòng riêng cũng không quá lớn, ở gần một tháng trên thuyền làm hắn bứt rứt khó chịu.





....



Cùng lúc đó, cách lâm bọn hắn mấy chục hải lý, một hòn đảo có tạo hình kỳ lạ, kế bên hòn đảo này đang có một chi hải tặc đội thuyền, gồm năm chiếc đang chầm chậm tiến lên mà không có mục đích.




Hòn đảo này có tên giống như ngoại hình kỳ dị của nó vậy, Đảo Cá Voi, đúng thế bởi vì ngoại hình của nó là một con cá voi khổng lồ.



Diện tích của nó khá lớn, đảo này mặc dù vinh dự là một trong các đảo đầu tiên ở Grand Line, nhưng trên đảo không có bao nhiêu đặc sắc ngoại trừ ngoại hình của nó.



Một phần nửa là hải tặc viếng thăm nơi này mỗi ngày, nên người dân bản địa nhân số không nhiều, mấy năm này vì nằm dưới sự khống chế của Doflamingo, nên dân số có tăng lên một ít.



Doflamingo khống chế tòa đảo này vì tuyển mộ nhân viên bổ xung cho băng hải tặc của hắn, bởi vậy hắn không chấp nhận đảo này bị hải tặc làm hỗn loạn quá mức.



Nên cái này giáng tiếp làm cho người dân có cuộc sống hơi chút yên ổn hơn những nơi khác, bởi vậy sau mấy năm dân số cũng bắt đầu từ từ gia tăng.




Mặc dù gia tăng không nhiều, dù sao để lấy danh hiệu của Doflamingo che chở cho hòn đảo, người dân phải nộp cho hắn một số tiền bảo hộ khá nhiều, nên cũng hạn chế người khác đến đây sống.



Không phải ai cũng có thể giao đủ số tiền bảo hộ mà Doflamingo định ra.



Và lúc này chi đội thuyền kia, trung ương chiếc chiến thuyền to lớn nhất, giữa bong tàu lúc này đang có một thân hình cao lớn đồ sộ ngồi trên ghế.



Hắn cao phải vượt qua hai mét năm, trước mặt hắn lúc này đang có vài người hội báo tin tức gì đó.




“ Lão đại, theo tin tức thì lúc trước địa bàn ở bắc hải của chúng ta, có mấy băng hải tặc người mới xin gia nhập, sau đó xuất phát tới Grand Line, nhưng mấy ngày trước bọn họ gặp phải một chi đội ngũ kỳ lạ, và toàn quân bị diệt, trước khi bị diệt bọn họ cũng đã thông báo danh hiệu cùng tiền thưởng của ngài, nhưng đối phương hoàn toàn không nể chút mặt mũi nào, đến hiện tại không còn liên lạc được với mấy chi hải tặc này, có lẽ đã bị những người kia tiêu diệt, và theo điều tra chi đội ngũ này có lẽ trong vài giờ nữa sẽ đến nơi này, hiện tại chúng ta có chặn đường đón đánh bọn hắn hay không.”



Một người đứng trước nhất, khuôn mặt có vài vét xẹo dữ tợn, thân hình cơ bắp nảy nở thức bạo tạc, đang khom mình báo cáo.



“ Hừ....dám không nể mặt mũi của ta, nếu không cho bọn họ một bài học, sau này người khác cho là ta có thể dễ dàng bị lấn lướt, thông báo phía dưới, lên thuyền theo ta chặn đường cho những người này một bài học nhớ đời.”: Lão đại lập tức gân xanh nổi trên trán đùng đùng nổi giận.




Cực kỳ dữ tợn rống to, cánh tay to lớn chụp vào vũ khí to lớn như lưỡi liềm treo bên hông, sau đó cắm vào trên ván thuyền to giọng ra lệnh.



Mấy năm rồi, từ khi làm chủ vùng hải vực này, hầu như chưa có ai dám không cho hắn mặt mũi, nếu không có hầu như bị hắn tiêu diệt hết rồi.



Hiện tại lại có người không để hắn trong mắt, với tính tình nóng nảy và bạo ngược, làm sao có thể tha thứ cho những người kia được.



Nhất là trong đó còn có vài băng hải tặc gia nhập dưới trướng hắn, nếu bọn họ bị diệt mà hắn không đứng ra báo thù, thì sau này làm gì còn ai dám gia nhập dưới trướng hắn nữa.



Lúc đó mặt mũi mất sạch là thứ yếu, danh vọng rớt ngàn trượng mới là quan trọng, không có danh vọng thì không ai gia nhập vào ngươi cả.



Dino Lưỡi Hái, đây là danh hiệu mà hải quân treo thưởng cấp cho tên hải tặc thuyền trưởng này, mức treo thưởng của hắn cao tới 92 triệu beri.