Chương 28: Bà Chủ Quán Cơm Xinh Đẹp
[ Tên: Zeus
Chức nghiệp: Kiếm Sư
Danh hiệu: Nguyên Tố Vương Giả
Cấp độ : 10
Exp : 500/10.000
Chức Vụ: 0
Danh vọng: 0
Tiền tài: 1400 Gold /250.000 kim tệ
Thuộc tính cơ bản
HP: 742
MP: 187
Công kích: 272
Phòng thủ : 51
Chí mạng: 54
Sát thương chí mạng: 174%
Chính xác: 0%
Kháng : 0%
Tốc độ: 141
Ngộ tính : 30
Mị lực: 90
1) Ngộ Tính Vô Song (☆ ☆ ☆ ☆ ☆)
2) Đôi Mắt Thông Thái ( ☆ ☆ ☆ ☆ ☆)
Trang bị: Infinity Sword (SSS) Tật Phong : (6/6)]
Mạnh vãi lồng !! Trần Phong tâm lý sung sướng
272 lực công kích!! Dám hỏi thằng nào chịu được một kiếm của ca
“ Vốn tưởng là phải dùng set Sát Lực đến hết cấp 10. Không nghĩ tới ca sớm gom đủ môt set cấp B” Trần Phong cất (Sát Lực) vào kho đồ.
Hoàn thành nhiệm vụ giải cứu con gái Cavan . set ( Sát Lực) này sẽ thuộc về hắn. Có điều hắn đã có ( Tật Phong) rồi, ( Sát Lực) đã không còn tác dụng nữa
“ Đinh!! nhắc nhở: Thời gian chơi game của ngài đã hết. Xin mời đăng xuất khỏi ( Thần Vực)”
Đúng lúc này, thanh âm trò chơi vang lên
Người chơi ( Thần Vực) chỉ có tối đa 8 tiếng chơi game mỗi ngày mà thôi. 6h30 mỗi sáng thì sẽ reset lại thời gian
“ Hôm nay coi như xong. Ngày mai gọi cho [Angels: Đại Tỷ] xem vị cao thủ kia có đến không thì rủ bọn họ làm nhiệm vụ đó”
Trong lòng suy nghĩ, Trần Phong mở ra giao diện. Điểm kích Login
****************
7h tối . Cả thành phố Thịnh Vương chìm trong ánh đèn rực rỡ. Tựa như kinh đô ánh sáng giữa trời đêm vậy
“ Haiz… rốt cuộc cũng tan làm. Tao có thể về nhà chơi Thần Vực rồi”
“ Nghe mấy đứa bạn tao bảo, ( Thần Vực) hay vcl ah”
“ Đúng vậy… đúng vậy! nghe nói tiền bạc trong ( Thần Vực) có thể quy đổi ra thành tiền thật ngoài đời đó”
“ Không sai, nay tao vừa đổi 1 Gold trong ( Thần Vực) thành 100.000 vnd đó”
….
Trên đường phố ở bất cứ đâu cũng có thể thấy người ta đang thảo luận về Thần Vực. Chưa đến nửa ngày, ( Thần Vực) đã trở thành trọng tâm của mọi cuộc nói chuyện
Đi trên đường phố sầm uất . Nghe được người xung quanh bàn tàn. Trần Phong không khỏi cảm thán
“ Cứ thế này, chẳng mấy mà Thần Vực trở thành thế giới thứ hai của loài người”
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, bầu không khí của thành phố đã có chút lắng xuống, ít đi sự náo nhiệt vốn có thường ngày.
Rất nhiều người hiện tại vẫn đang ở nhà mình, đội vào ( Kính Giả Lập) rồi cày cuốc trong . Mà những người có công ăn việc làm, sau giờ tan tầm cung không la cà quán xá, trà đá bia hơi nữa mà nhanh chóng trở lại tổ ấm để tham gia ( Thần Vực)
( Thân Vực) bất tri bất giác đã thay đổi cuộc sống hiện đại. Dù giờ không có quá nhiều đổi thay, nhưng Trần Phong tin tưởng, theo số lượng người chơi tăng lên. Cuộc sống đời thường sẽ có xáo trộn rất lớn
Lắc đầu đem mấy cái ý nghĩ vớ vẩn ra ngoài. Trần Phong rảo bước đi tới một tiệm cơm . Chơi game suốt 8 tiếng, hắn đã đói bụng lắm rồi
************
“ Ơ.. thơm vậy”
Trần Phong hít hà . Một mùi thơm thức ăn thoang thoảng nơi đầu mũi
Hắn không khỏi nhìn về phía phát ra hương thơm. Phát hiện đấy là một quán cơm bình dẫn
Quán cơm này quy mô không lớn lắm, nhưng được cái đông khách
Nhìn một hàng dài khách hàng, Trần Phong không khỏi kinh ngạc
“ Chẳng lẽ quán cơm này có đồ ăn rất ngon ?”
Thế là Trần Phong bước vào. Nhất thời có chút kinh diễm
Trong mắt Trần Phong hiện lên một người phụ nữ tư sắc hơn người, rất đẹp . Dù không tô son đánh phấn, nhưng lại thắng rất nhiều hoa hậu, người mẫu
Dáng dập đẫy đà nở nang, phong thái mê người. Hấp dẫn nhất là loại khí chất “ vợ người ta” để rất nhiều anh xoa xuyến
Nhìn người phụ nữ này, Trần Phong tâm lý than thở: Thục phụ trong tiểu thuyết là đây chứ đâu
Trần Phong không khỏi mở ra ( Đôi Mắt Thông Thái). Nhất thời hắn thấy được một tầng màu vàng khí thể nồng nặc bảo quanh người phụ nữ này.
" Weo !! người phụ nư này làm không ít chuyện tốt ah"
Mỗi khi Trần Phong mở ra ( Đôi mắt Thông Thái) liền có thể thấy được những tầng khí bao quanh một người. Theo thời gian nguyên cứu, hắn phát hiện ra những tầng khí này đại biểu cho sự thiện / ác của mỗi người.
Màu vàng là thiện, màng đen là ác. Màu trắng là nửa chính nửa là. Tầng khí càng nồng, thì thiện/ ác của ngươi đó càng lớn .
Ngoài ra còn một màu nữa, là màu tím. Là màu của sát khí. Chỉ xuất hiện khi có hai người tương tác với nhau
Bằng vào loại khí thể này, Trần Phong có thể phá đoán được ai là người tốt, ai là người xấu, ai có ác ý với mình,... Bởi vậy mà thành công sống sót đến tận giờ
Người phụ nữ một bên bán đồ ăn cho khách, một bên thì xào nấu thức ăn. Hương thơm nồng nặc bốc lên khiến Trần Phong một trân mê mẩn
Lúc này, hắn chú ý tới. Ánh mắt đám thực khách đều tập trung lên người thiếu phụ. Tâm lý không khỏi nhổ nước bọt
Mẹ nó!! đám này đến ăn cơm là phụ, ngắm gái xinh là chính ah
Đợi khoảng vài phút thì đến lượt Trần Phong.
Nguyễn Tú Linh ánh mắt hơi sáng. Người thanh niên này đẹp trai phết !!
“ Chi chủ quán cho em một suất cơm”
Một tiếng gọi “ chị” để Nguyễn Tú Linh tâm hoa nộ phong. Nàng năm nay cũng ngoài 30 tuổi rồi, bình thường mấy người trẻ tuổi như Trần Phong đều gọi mình là cô hết. Nhất thời, ấn tương với chàng soái ca này cũng tốt lên
“ OK em trai !! muốn ăn gì nào?” Nguyễn Tú Linh lộ ra tiếu dung xinh đẹp.
Bị hương thơm t·ra t·ấn nãy giờ, Trần Phong thật sự đói rồi.
Hắn nhanh chóng chọn món ăn sau đó tìm một bàn ngồi xuống. Hành động rất dứt khoát, không giống mấy thực khách trước. Chọn món thì ít, mà chủ yếu là câu giờ ngắm nàng là chính
Nguyễn Tú Linh không đẹp sao? Tất nhiên là đẹp rồi. Bất quá Trần Phong nhìn ra được Nguyễn Tú Linh là người có gia đình . Hắn liền không có hứng thú.
Trần Phong mê gái là thật, tâm lý còn muốn thành lập hậu cung cho mình. Nhưng hắn cũng có nguyên tắc của mình, mà nguyên tắc đầu tiên chính là không p·há h·oại hạnh phúc gia đình người khác
Tất nhiên nếu Nguyễn Tú Linh đã l·y h·ôn thì là chuyện khác
Đem chuyện này vứt ra khỏi đầu, Trần Phong bắt đầu thưởng thức cơm tối
Hắn gọi rất nhiều món, tính ra một bàn này đủ để cho hai người ăn
Vừa mới cho miếng thịt kho tàu vào trong miệng. Trần Phong ánh mắt sáng lên
Miếng thịt ròn ở bên ngoài, béo gậy, giống như bơ ở giữa. Mới chỉ cắn một miếng mà cảm giác như miếng thịt tan chảy trong miệng vậy.
“ Cmn chứ !! ngon vcl”
Sau đó Trần Phong hóa thân thành “ dũng sĩ diệt mồi” ăn như hổ cuốn.
“ Xem ra quán này không chỉ có bà chủ xinh đẹp mà thức ăn còn rất ngon ah” Trần Phong nhìn Nguyễn Tú Linh mang theo một tia hứng thú
Thật khó tin được một người tay nghề cao như vậy lại chỉ làm bà chủ của một quán cơm bình dân
Phanh...Phanh
Một loạt thanh âm hấp dẫn sự chú ý của Trần Phong. Chỉ thấy mấy tay giang hồ xuất hiện ở cửa quán, trong tay lăm lăm gây gốc. Tướng mạo đều hung dữ, dọa sợ các thực khách
Nguyễn Tú Linh thấy mấy kẻ này, mặt đẹp trùng xuống.
“ Ây dô !! bà chủ. Nay đến hạn đóng tiền bảo kê rồi đó” Tên cầm đầu ngả ngớn đi tới, ánh mắt đầy tham lam nhìn Nguyễn Tú Linh
Nguyễn Tú Linh trong lòng chán ghét, nhưng lại không dám tỏ thái độ. Chỉ có thể lộ ra nụ cười
“ Anh Hùng thông cảm cho, em đang kẹt tiền. Mấy hôm nữa em sang trả cho anh”
Tên cầm đầu lắc lắc đầu “ No … no… không thể được. Đúng hạn là đóng nhé bà chủ”
“ Nếu hôm nay không trả tiền, thì đừng trách bọn anh ra tay độc ác”
“ Anh…” Nguyễn Tú Linh sắc mặt đỏ bừng vì giận dữ .
“ Thế giờ cô em thích thế nào?” Tên cầm đầu cười lạnh “ Trả tiền hoặc đập quán. Cô chọn đi”
Mắt thấy tình hình có vẻ căng thẳng, các thực khách vội vàng trả tiền rời đi. Lại chẳng có ai đứng ra giúp đỡ Nguyễn Tú Linh. Bọn họ không quen biết Nguyễn Tú Linh, tất nhiên sẽ không vì nàng mà dây vào xã hội đen
Trong chốc lát, toàn bộ quán cơm vắng vẻ . Cái này để Nguyễn Tú Linh sắc mặt ảm đạm
“ Thế nào, cô em tính sao?” Tên cầm đầu ngoáy mũi
“ Mong anh bỏ qua cho, chứ thật sự là em đang kẹt tiền” Nguyễn Tú Linh cầu xin tha thứ
Lần này tên cầm đầu không phản bác, mà lộ ra nụ cười dâm đãng “ Muốn thư thả mấy ngày cũng không phải không được. Chỉ cần tối nay cô em theo anh đi chơi. Anh liền cho em thời gian mấy ngày”
Nói tới đây không khỏi nhìn Nguyễn Tú Linh. Càng nhìn càng cảm thấy khô nóng. Mẹ nó !! con đàn bà đích thật cực phẩm
Nguyễn Tú Linh phẫn nộ tới cực điểm, rốt cuộc không nhịn được nữa
“Anh là đồ khốn nạn”
Tên cầm đầu sắc mặt trầm xuống chửi ầm lên “ Cái dcmn !! mày lại dám chửi tao”
Nói xong, dơ tay lên định vả Nguyễn Tú Linh một cái
Nguyễn Tú Linh hoa dung thất sắc, vội vàng lùi lại. Nhưng khoảng cách giữa hai người quá gần, nàng muốn né cung không kịp