Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma

Chương 35




Lâm Mặc Trạch là một người rất thông minh, sau 2 giờ mấy bang chiến là triệt để thăm dò được phương pháp tác chiến của Băng Hải, các đại danh của Hoa Mãn Lâu đều là tay đơn đả độc đấu tốt, chỉ là lúc này đây đều là chém lung tung không có người tổ chức. Lần đầu tiên là ngang nhau, thế nhưng lần thứ hai tuyệt đối sẽ khiến Băng Hải trở mình không được.

Tiểu Bình Quả nhìn mọi người đánh nhau, trong lòng cũng rất sốt ruột, tuy là mình đã làm không ít đồ 60+ đồng thời chọn cái tốt nhất mặc vào, tiểu hào như vậy đã rất không tệ rồi, thế nhưng nói như thế nào cũng chỉ là 1 tiểu hào cấp 75, ngay cả … ngay cả Cao Xương còn không thể vào được. Hảo hi vọng có thể đi theo sau sư phụ để thêm huyết, cho dù sẽ chết rất nhiều lần, thế nhưng mình cũng có thể góp 1 phần lực.

Lúc này thời gian cũng không còn sớm, mọi người thảo luận thảo luận, cuối cùng quyết định trước không tuyển người mới – chúc ngủ ngon lẫn nhau rồi đi ngủ, đêm nay Tiểu Mão hẳn là không có trở về, Mộc Vũ thấy trên kênh thế giới có tin mời Nga Mi vào tổ, không chút suy nghĩ thì lập tức xin vào, song đã sớm dùng hết, thế nhưng trong thương khố còn không ít Thiên Linh Đan sư phụ cho, lại lấy thì được rồi!! Phần lớn vào ban đêm người xoát cấp không nhiều lắm, Mộc Vũ rất nhanh đã được thông qua, cậu mua đồ ăn cho Bắc Cực Hùng mà sư phụ mới cho mình trực tiếp hướng tới địa cung bay đi.

Trang bị của Mộc Vũ tốt, thêm huyết cũng rất chịu khó, cho nên hiệu suất của đội ngũ đều nhanh hơn không ít, nhanh thêm chút nữa là có thể lên 80 đi!!

Tình Nghĩa bên này, bởi vì nằm vùng bị quăng ra, mọi người biết chân tướng cảm thấy rất mất mặt, Phục Hổ lại càng không chịu được tại QQ đàn của các chủ lực cấp cao Tình Nghĩa bão nổi.

Phục Hổ Thiếu Gia: Thủy Thiên, anh tốt nhất hãy cho tôi 1 lời giải thích hợp lý, mục đích kêu Phồn Hoa qua đó rốt cuộc là cái gì!!!

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: anh đã nói cả trăm lần, nếu như Hoa Mãn Lâu và Băng Hải kết minh, chúng ta sau này sẽ qua được mấy ngày a.

Phục Hổ Thiếu Gia: anh đừng cho là tôi không biết anh âm thầm quan tâm đến Tiểu Bình Quả, cậu ta muốn cái gì thì anh đều đem gì đó mua hết cho cậu ta, cậu ta lên kênh thế giới bán đồ thì anh mở tiểu hào mua hết toàn bộ, cậu ta bán kim anh lập tức dâng nguyên bảo, tôi đều nhìn thấy!!

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Ngô – em có bao nhiêu mắt thế.

Phồn Hoa Y Cựu: em mặc kệ… mặt mũi của em lần này đã không còn, trâu ca, em chính là đang giúp anh a, anh không giúp em lấy lại công đạo thì em không chịu.

Phục Hổ Thiếu Gia: tôi cũng không quản, dù sao Băng hải cũng đã trở mặt, mối thù lần trước Mặc Ly Thương giết tôi còn chưa có báo đâu.

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Các cậu muốn đánh nhau? Làm ngư ông đắc lợi không phải rất tốt sao?

Lão Nạp: tôi đồng ý với kiến giải của bang chủ, bang chúng ta giúp bang chúng Băng hải đánh Hoa Mãn Lâu, rồi chúng ta có thể nhân cơ hội thu nhận cao thủ.

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: đúng T^T.

Phục Hổ Thiếu Gia: tôi mới không thích! Ai biết có gian tế hay không!!

Phồn Hoa Y Cựu: Mặc Ly Thương hơi quá đáng, làm trò trước mặt toàn bộ mọi người trong server, em sau này làm sao ngoạn tiếp đây, em đi san hào thôi.

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Aizz… đừng đừng đừng … có vấn đề thì thương lượng.

Phục Hổ Thiếu Gia: Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc anh rốt cuộc là muốn thế nào.

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: ôi, thật là khổ mà … còn ý kiến của những người khác đâu?

Thải Nhi: Em không có gì a, muốn đánh thì đánh.

Ca Cơ: Em nghe theo bang chủ.

Lão Nạp: Tôi không tán thành đấu võ.

Hiệp Thúc: đánh thôi, lạc thú của trò chơi không phải là đánh nhau sao, hòa bình thì có gì.

Phục Hổ Thiếu Gia: Thủy Thiên, anh không trả lời thì tôi cho anh câu trả lời.

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Được rồi, đừng tùy hứng nữa … đã không còn sớm, mọi người tản đi ~~~

Thủy Thiên nói xong thì logout, vì vậy cũng không có ai phản ứng với việc Phồn Hòa bắt đầu một mình nói chuyện với Phục Hổ.

Phồn Hoa Y Cựu: anh có dự định gì?

Phục Hổ Thiếu Gia: muốn cùng Hoa Mãn Lâu hòa bình tôi khẳng định làm không được, tôi có rất nhiều phương pháp bức Mặc Ly Thương tới giết tôi.

Phồn Hoa Y Cựu: hảo, em có một kế hoạch, khẳng định có để đem Hoa Mãn Lâu bức đến cùng đường.

Phục Hổ Thiếu Gia: Cái gì cái gì cái gì? Thực sự?

Phồn Hoa Y Cựu: anh trước hết cứ thực hiện kế hoạch của anh đi, em sẽ cố gắng, khi nào có tiến triển thì nói cho anh.

Phục Hổ Thiếu Gia: được!

Phục Hổ điểm trò chơi tra ra được Đại Bình Quả đang online, liền vui vẻ mua vụ ảnh tầm tung tra vị trí cụ thể của cậu.

Hảo, chắc là đang luyện cấp đây, nhất định không cho cậu thăng lên 80.

Phục Hổ dùng 1 cái thổ linh châu bay qua, không sai nha, còn đang A điểm mà.

Mộc Vũ xoát đến buồn ngủ, vừa uống cà phê vừa giúp đội hữu thêm huyết, mà công kích tam đích quái rất cao, nên Nga Mi tương đối mệt.

Quái ở phía dưới xoát xong rồi, Tiểu Bình Quả lập tức đi theo đội viên chạy lên trên, đột nhiên màn hình đỏ, cậu bị che lại. Còn chưa thấy rõ là chuyện gì xảy ra, thì màn hình thành màu tro. Trong đội lý chỉ có 1 Nga Mi, bất đắc dĩ đành phải đi địa phủ.

Phục Hổ dễ dàng giết Đại Bình Quả nhưng vẫn cảm thấy chưa đã hận, lập tức tuyên chiến với đội hữu của Đại Bình Quả, giống như chém củ cải trắng từng bước từng bước chém tới địa phủ.

Mộc Vũ trở lại Lạc Dương điểm khai thông tin, mấy chữ Phục Hổ Thiếu Gia khiến cậu cả kinh, còn tưởng hắn ta không xuất đầu lộ diện nữa, lúc này không biết làm thế nào đột nhiên toát ra … cái tên tệ hại giết Tiểu Mão!

Lúc này trên bang không có người, phần lớn đều là treo máy, nên tin Mộc Vũ bị giết không có ai phản ứng.

Mộc Vũ cũng không phải là một người bi quan gì, nghĩ thầm trở về thêm huyết không phải là tốt rồi sao, mọi người còn chờ cậu thêm huyết mà. Vì vậy cậu dùng 1 thổ linh châu bay qua, thế nhưng khi đến nơi mới phát hiện chỗ mình vừa xoát quái làm gì còn ai … trên màn hình chỉ còn vô số chích quái đang gào thét.

Lúc này Phục Hổ lại chạy tới, trên đầu là một cây búa máu chảy đầm đìa.

[Lân cận] Phục Hổ Thiếu Gia: Tiểu Bình Quả, có tôi ở đây cậu đừng nghĩ đến việc thăng cấp.

[Lân cận] Đại Bình Quả: anh … đem đội hữu của tôi giết hết?

[Lân cận] Phục Hổ Thiếu Gia: ai bảo bọn họ tổ đội với người không nên tổ đội là —— cậu.

[Lân cận] Đại Bình Quả: anh hơi quá đáng!! Có gì thì hướng đến tôi a, bọn họ đều là người vô tội.

[Lân cận] Phục Hổ Thiếu Gia: thiết, nói tốt nghe như vậy, bọn họ không có Nga Mi thêm huyết thì cũng sẽ chết, tôi chỉ là giúp bọn họ.

[Lân cận] Đại Bình Quả: đáng ghét, xấu xa.

[Lân cận] Phục Hổ Thiếu Gia: chửi à, chửi xong thì tiếp tục đi ăn canh.

Màn hình Đại Bình Quả lập tức lại đỏ lên sau đó biến thành màu tro … không thể làm gì khác hơn lại đi địa phủ.

Mộc Vũ rất tức giận, lần lượt điểm đội hữu trong khung tổ đội xin lỗi. Cậu nghĩ, mình chết thì không sao, thế nhưng bởi vì mình mà liên lụy đến người khác, cũng rất quá đáng! Cái tên đáng ghét.

Lúc này trên kênh thế có người kêu mình tiến vào tổ đi xoát mã, Mộc Vũ suy nghĩ 1 chút: không cho xoát địa cung thì không xoát nữa, xoát mã hẳn là an toàn một chút, vì vậy điểm xin, nửa đêm ít người nên đội trưởng rất sảng khoái mà thêm Đại Bình Quả vào.

Đội trưởng là 1 đại Nga Mi cấp 102, vừa nhìn thấy Tiểu Bình Quả thì lập tức vui vẻ.

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: Đại Bình Quả: tỷ biết cưng á!!

[Tổ đội] Đại Bình Quả: a, chào chị … chị làm sao biết em?

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: tỷ là bạn của sư phụ cưng, hôm nay nhìn lạt bá xem đánh nhau đều nghiện a, cái tên nữ nhân đáng ghét kia rốt cuộc cũng đi rồi, hắc hắc lén nói cho cưng biết tỷ chính là rất thích cặp mặc quả, mới vì các ngươi cùng mặc lãng phái tranh nhau.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: là sao? (Yu Ming: ta cũng chả hiểu her đang nói gì.)

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: ai yo, rất CJ … được rồi tỷ tỷ ta lén mở không ít đồ quý, có mã cũng không cho người khác xoát, hắc hắc.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: Ân, em muốn nỗ lực thăng cấp để lợi hại giống sư phụ.

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: ai yo, thật là khả ái muốn chết.

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: Tỷ mở tiểu mã ở Long Tuyền, mọi người nhanh chóng tập hợp.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: ân.

Thế nhưng khi Mộc Vũ cùng đội viên khác đến Long Tuyền, thì Phục Hổ đã rửa sát khí xong cũng xuất hiện, hắn 1 thân cô lâu chiến giáo cưỡi lục ngô trông rất đẹp, nhưng tại Mộc Vũ xem ra lại giống như 1 tử thần …

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: Phục Hổ? Cậu ta tới làm gì …

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: Nha! Tiểu Bình Quả, cậu ta sao lại giết cưng!?

[Tổ đội] Tiểu Yêu Cơ: Tôi kháo, cũng dám đánh lão nương! Lão nương liều mạng!!

[Tổ đội] Vạn Ác Chi Nguyên: rất có thể sẽ bị giết!!?

[Tổ đội] Khúc An Trà: tôi treo … …

Máy tính Mộc Vũ mở lâu thì có chút chậm, chờ cậu hoàn toàn thay đổi địa điểm đến địa phủ mới phát hiện toàn bộ đội viên đều đứng bên cạnh mình.

Lại … bị mình liên lụy…

Thực sự hơi quá đáng!!!….

[Lạt bá] Tiểu Yêu Cơ: Phục Hổ Thiếu Gia cậu ăn nhiều quá đi, lão nương chưa có chọc giận cậu!!

[Lạt bá] Tiểu Yêu Cơ: chạy về ổ chó của cậu đi!!

[Lạt bá] Tiểu Yêu Cơ: Cậu giết tôi thì giết, đồ đệ của Mặc Ly Thương cậu cũng giết!!

[Lạt bá] Tiểu Yêu Cơ: Tiểu Bình Quả đừng sợ!! Ngày mai kêu Mặc Ly Thương làm bay nóc nhà cậu ta!!!

[Lạt bá] Tiểu Yêu Cơ: tôi nhất định sẽ thêm mắm thêm muối mà cáo trạng a a a a a a a a a ——





Tiểu Yêu Cơ ra khỏi Lạc Dương liền không cam lòng mà xoát lạt bá mắng người, Mộc Vũ không có chút tâm tình nào luyện cấp, sau khi nói xin lỗi xong thì đóng trò chơi tắt máy đi ngủ.

_________________

Yu Ming: ờ thì có đoạn tác giả viết hơi bị khó hiểu và ta hoàn toàn không hiểu (giống tiểu bình quả), nên mọi người cứ xem như không có hoặc bỏ qua đi nga~, chủ yếu là dàn nhân vật chính của chúng ta, nhân vật phụ đá qua một bên đi