Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương

Chương 31




Quân Lâm Thiên Hạ quả nhiên dùng thần hành phù đến chủ thành, đổi ngũ hào mặt. Ngũ hào mặt là một đại thúc, có một vết thẹo thật sâu, ánh nhìn đầy thù hận .

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:⊙﹏⊙

[ Bang phái ][ Thập Niên ]: Không quan hệ, mặt ngũ hào anh cũng thích

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Được rồi được rồi, chúng tớ chú trọng nội tâm a, tâm hồn đẹp tâm hồn đẹp!

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Kỳ thật còn có thể, không phải như vậy…… Dọa người

[ Bang phái ][ Quý Hiên ]: Anh cũng đổi 1 cái nhé?

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Không cần…………

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Về sau đi phụ bản đừng cho Tiểu Lâm Tử theo , ngũ hào mặt dẫn cừu hận rất nhiều

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Em gái cậu, tớ là DPS đấy nhé!

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Thân là một đại Vạn Hoa Cốc, trái tim này tớ cũng có

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:-_-

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Ngày mai có ai đi ĐH không, tuần này tớ còn chưa có đi CD

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Chúng ta đều đi, cậu có thể kéo theo lão đại hoặc tiểu bạch và tra quân gia

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Hảo a hảo a, Tiểu Bạch đến không, chúng ta đi Hoa Thủy, ăn cơm trưa xong hay là buổi sáng đi liền?

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: A? Ngày mai tớ phải ra ngoài ăn cơm, đến buổi chiều mới onl được

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: QAQ bị vứt bỏ

[ Bang phái ][ Quý Hiên ]: Tôi ngày mai cũng không ở nhà

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Tớ ngửi được gian tình hương vị, Giáng tuyết cậu không phải nhanh như vậy bị cậu ta bắt đi rồi chứ

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:o_o……

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Ngao ngao ngao ngao Tiểu Bạch chẳng lẽ cậu cũng bị ăn luôn

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Ngao ngao ngao trời ơi, chẳng lẽ bây giờ là mùa yêu đương, nhưng bây giờ rất lạnh a

[ Bang phái ][ Quý Hiên ]:

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Ngao ngao ngao ngao các cậu xem tra quân gia có phải đang thừa nhận hay không

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:o_o mấy cậu …… Tớ chỉ cùng chị hai ra ngoài ăn cơm

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Các cậu suy nghĩ nhiều……

Ngày hôm sau Thường Tiếu dậy cực sớm, chủ yếu là muốn ngủ cũng ngủ không được, vừa nghĩ đến buổi trưa sẽ đi gặp Phùng Quý Hiên, liền ôm gấu teddy trên giường lăn lộn vô số lần. Đến khi thời gian cũng đến tám giờ, cậu thong thả đứng lên, tiến vào phòng tắm đi rửa mặt chải đầu. Làm đủ thứ cũng chỉ mới đến 9 giờ, khoảng cách ăn cơm trưa còn quá sớm, hơn nữa Thường Thu còn lười nằm ở ổ chăn chưa dậy nữa mà……

Đến mười giờ Thường Thu mới mang Thường Tiếu ngoài mắt trấn định nhưng nội tâm đang cuộn trào không ngừng ra ngoài. Nghe nói bọn họ buổi trưa muốn đi ăn lẩu, vừa đến nơi còn chưa kịp xuống xe, di động Thường Thu liền vang.

Bên ngoài thời tiết rất lạnh, Thường Tiếu không biết Phùng Quý Hiên tới chưa, đành phải ngồi ở trong xe chờ Thường Thu nói chuyện điện thoại xong.

Thường Thu bên kia tiếp điện thoại, nửa ngày nói cũng chưa xong. Thường Tiếu thì nghe đến bà chị nhà mình không kiên nhẫn nói cái gì mà không được,dẫn em ra ngoài ăn cơm, không thể để một mình nó ở ngoài linh tinh. Nhưng cuối cùng cũng thỏa hiệp.

“Công ty có chút việc, bây giờ nhất định muốn chị qua đó. Em vào trước đi, dù sao Phùng Quý Hiên em cũng biết, chờ chị về công ty một chuyến rồi quay lại tìm hai đứa.”

Thường Tiếu dại ra, chị nói bây giờ phải đến công ty, còn cậu phải tự mình đi vào sao, cho nên khi ăn cơm chỉ có cậu và Phùng Quý Hiên hai người thôi sao, nếu nói như vậy thì cứ giống như hẹn hò vậy, Thường Tiếu cả người đều vui sướng kích động chịu không được.

Chờ xe Thường Thu chạy đi, Thường Tiếu lúc này mới hồi phục tinh thần lại, ngay sau đó bả vai có người vỗ một cái, chính là Phùng Quý Hiên.

Nam nhân xuyên một thân âu phục hưu nhàn, còn thắt caravat, quả thực khiến cho ngực Thường Tiếu đập không ngừng, đừng nói tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Phùng Tứ thiếu vốn rất đẹp trai, thật sự làm cậu hoa mắt. Đối với Thường Tiếu mà nói, khi đi làm ở công ty cũng chưa từng thấy Phùng Quý Hiên xuyên âu phục. Đột nhiên như vậy, có chút phản ứng không kịp, há miệng nhìn chằm chằm đối phương. Sau đó liền cảm thấy mặt nóng lên ……

“Vừa rồi học tỷ gọi điện thoại nói chị ấy có công chuyện phải đến công ty một lát, chúng ta vào trước đi, bên ngoài rất lạnh.” Phùng Quý Hiên thấy Thường Tiếu nhìn chằm chằm mình, trên mặt tiếu ý càng đậm, không đợi cậu nói chuyện, vươn tay vỗ vỗ vai của cậu, thuận thế khoát lên lưng dắt cậu đi vào bên trong

Đi vào phòng đã được đặt trước phục vụ liền đưa bọn họ lên lầu hai. Thường Tiếu cả người mơ mơ hồ hồ, cho nên khi trong phòng chỉ có hai cái chén hai đôi đũa cũng không phát giác.

Khi đi vào đồ ăn đã được gọi, bọn họ vừa ngồi xuống liền có người đem thức ăn lên. Thường Tiếu nghe mùi vị nước miếng đã muốn chảy xuống. Đừng nói là mùa đông, dù là mùa hè thì lẩu cậu cũng thích nhất.

Cậu nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, bỗng nhiên bên người có một bóng ma, ngẩng đầu liền thấy Phùng Quý Hiên đi tới, sau đó an vị ngồi ghế bên cạnh cậu.

Thường Tiếu vốn muốn lấy chén trà uống nước. Bàn có bốn góc, bởi vì chỉ có hai người cũng không lớn, mỗi bên có hai ghế, Phùng Quý Hiên cư nhiên ngồi cùng bên với cậu……

Thường Tiếu phản ứng có điểm chậm, có thể vừa ngồi cạnh vừa ăn cơm, nhưng đó chỉ là tình nhân mà……

Phùng Quý Hiên hoàn toàn không có gì khác thường, phục vụ tố chất cũng không cần phải nói, tuyệt đối không có gì khác thường. Thường Tiếu cảm thấy chỉ có mình ngốc, xem ra là do mình suy nghĩ nhiều.

Khi ăn cơm trên bàn có bao nhiêu thức ăn Phùng Quý Hiên đều gắp Thường Tiếu. Thường Tiếu cơ hồ không dùng đũa của mình gắp cái gì, trước mặt một bàn thức ăn, một bàn thịt một bàn cá…… Muốn ăn cái gì cũng có sẵn cho cậu.

Lúc bắt đầu Thường Tiếu có chút ngượng ngùng, cũng không thể bắt Phùng Quý Hiên gắp thức ăn dùm cậu , nhưng rau thịt gì để ở khá xa, cậu gắp cũng rất lao lực. Về sau cũng không quan tâm chỉ vùi đầu mà ăn.

Trong phòng rất ấm áp, ăn đến cả người Thường Tiếu đều là mồ hôi, thật sự không ngừng đũa được. Về phần Thường Thu, đến khi hai người ăn no cũng không thấy Thường Thu quay về, đương nhiên cũng bị quên đi.

“Nhìn anh kìa mồ chảy đều chảy, đi ăn kem không?” Phùng Quý Hiên mang Thường Tiếu từ phòng đi ra, tựa hồ không có ý thả người, vì thế tiếp tục dụ dỗ.

Thường Tiếu nghe xong ánh mắt lập tức tỏa sáng, mùa đông mà ăn kem chị hai không bao giờ cho phép, cho nên cậu lập tức đồng ý

.

Hai nam nhân đi ăn Haagen-Dazs, Thường Tiếu đi theo Phùng Quý Hiên vào trong quán cũng không dám ngẩng đầu. Bỗng nhiên nhớ đến quảng cáo Haagen-Dazs thật lâu trước kia, cái gì mà thương hắn xin mời đến ăn Haagen-Dazs.

Vì thế Thường Tiếu cố lấy dũng khí kéo tay áo Phùng Quý Hiên bên cạnh, đưa điện thoại đến trước mặt hắn.

– Vừa rồi cậu mời tôi ăn lẩu, vậy tôi mời cậu ăn kem.

Phùng Quý Hiên hiển nhiên thật cao hứng, hai người tìm vị trí ngồi xuống. Mùa hè trong Haagen-Dazs kín người hết chỗ, mùa đông cũng chỉ có tốp năm tốp ba, vào cũng không cần chờ chỗ.

Phùng Quý Hiên không xem menu, trực tiếp gọi một cái lẩu kem. Thường Tiếu nhìn lẩu kem tinh xảo, nhất thời lại có ý nghĩ kỳ quái, cái này cũng chỉ có tình nhân mới gọi a.

Võng du chi cư tâm bất lương –