Võng Du Chi Anh Hùng Vô Địch Online

Chương 7: Thủy tiên sáo trang (Bộ đồ Thủy tiên)




Đi vào tửu quán hoa nhài,nhìn vào một góc, quả nhiên,ở chỗ bọn họ thường ngồi đã có ba người ở đó uống rượu nói chuyện phiếm. Tuyệt Thế Minh Phong đi qua, hướng một cái chỗ trống trong đó ngồi xuống.

“Các ngươi tới rồi a.”

“Lời thừa. Ngươi đi làm cái gì? Kênh nói chuyện phiếm cũng tắt đi, chúng ta không thể làm gì khác đành phải tới đây chờ ngươi.” Một nam tử tóc vàng mặc một thân khôi giáp màu trắng nói. Hắn gọi là Nhã Lạc Khắc, chức nghiệp là thánh kỵ sĩ.

“Tùy tiện đi một chút mà thôi.” Minh Phong một câu phóng qua.

“Sao vậy, không phải tức giận Hình Thiên? Xem ra tâm tình ngươi tốt hơn nhiều a.” Thiên Thần Ma Tây, chính là người mặc pháp sư bào hồng sắc bên cạnh Nhã Lạc Khắc, trêu chọc. Chức nghiệp của Ma Tây là đại pháp sư,một loại chức nghiệp ít gặp trong trò chơi, đòi hỏi đồng thời phải có ma pháp cấp 1,2 khác hệ, ma pháp cấp 3 đã được 80%, cùng với 5 loại ma pháp cũng đã lên tới cấp 4,5,mới có thể đạt được yêu cầu chuyển chức. Ngoài ra còn phải hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức. Trong 《Anh hùng vô địch》, chỉ có một số ít chức nghiệp mới phải hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, bởi vậy qua đó có thể thấy được tính đặc biệt của đại pháp sư.

“Có phải gặp được chuyện tốt gì hay không a?” Nam tử tóc đen mặc một trang phục của đạo tặc màu đen, bổ sung tiếp. Ái Nhĩ Ngu Ngốc (trong chương thứ ba, Minh Phong nhắn tin mật chính là hắn), chức nghiệp và y phục của hắn giống nhau đều là đạo tặc. Đang nỗ lực theo đuổi Ma Tây, đồng thời cũng là đệ đệ sinh đôi của Nhã Lạc Khắc.

Ba người bọn họ cùng Minh Phong và Hình Thiên (Hình Thiên chính là Lạc Hành Thiên) là bạn học cùng lớp ở cao trung, đại học lại cùng học một trường nhưng khác hệ, cho nên quan hệ phi thường vững chắc.Chính vì vậy bọn họ đối với chuyện Minh Phong và Hình Thiên phi thường nắm rõ, cho nên mới thấy kỳ quái. Lấy tính nết Minh Phong ít nhất phải tức giận qua hai,ba ngày, rồi mới nghĩ biện pháp làm sao chỉnh đốn trở về, bây giờ lại vân đạm phong thanh (ý nói như không có chuyện gì) như cái dạng này, nhất định có cổ quái.

“Chuyện tốt không có, người để chơi đùa hảo thì có gặp một người.” Minh phong cũng không che giấu, dù sao thì sớm muộn cũng phải biết: “Ta ngày hôm nay đụng phải một người mới…”

“Nghe ra thì có vẻ là một tiểu hài tử đầy đơn thuần,ngươi không phải khi dễ người ta rồi đi.” Nhã Lạc Khắc vì Khí Nhi gặp phải một người như thế mà mặc niệm.

“Cái gì gọi là khi dễ, ta chính là khó có được lòng tốt, dẫn hắn luyện cấp a.” Minh Phong mặc kệ hắn: “Đi thôi. Thừa dịp hiện tại người không nhiều lắm, đi luyện cấp.”

“Luyện cấp? Bây giờ đã nhanh đến 1 giờ, ngươi tính chơi suốt đêm,ngày mai không đi học?” Nhã Lạc Khắc trừng to mắt nhìn hắn.

“Khó có được một hai lần,sợ cái gì.” Dù sao bằng tài trí thông minh của hắn, kiểm tra cũng khỏi cần.

“Không tiện, ngày mai ta có bài kiểm tra, không đi. Các ngươi cũng sớm một chút nghỉ ngơi đi, luôn bỏ học không tốt.” Ma Tây đánh tiếng chào hỏi rồi logout.

“Ma Tây không đi ta cũng không đi.” Ái Nhĩ Ngu Ngốc từ trước tới giờ luôn lấy lời nói của Ma Tây làm thánh chỉ, thấy Ma Tây logout hắn đương nhiên cũng vội vã lại càng thêm khẩn trương mà logout.

“Đừng nhìn ta,ta ngày mai còn cùng một MM xinh đẹp có hẹn rồi, không thể có vành mắt thâm đen được.” Nhã Lạc Khắc cũng lập tức trốn người. Minh Phong lại thành một mình rồi. (L: MM là muội muội, em gái đóa ~)

“Chết tiệt, một người hai người đều như thế này. Các ngươi không đi ta tự mình đi.” Căm giận tiêu sái đi ra cửa chính của tửu quán, còn chưa kịp bước bước thứ hai, đã bị thủ quỹ tửu quán kéo lại.

“Tiên sinh, ngươi còn chưa có thanh toán đâu.” Một mặt trình lên hóa đơn. Tuy rằng trong trò chơi người chơi không thể tự mình mở quán, thế nhưng lại có thể làm công, không ít người mới đánh không được trang bị tốt, phải dựa vào làm công kiếm tiền mua. Hiện tại đang kéo Minh Phong chính là một người mới đang làm công ở đây.

“Đây.” Đám Vương bát đản kia, ăn xong rồi cũng không thanh toán.

Một người đánh quái luyện cấp thực ra cũng không nhiều hứng thú lắm, sau khi ở rừng rậm Cách Lâm (rừng rậm mà Khí Nhi và Minh Phong gặp nhau lần đầu tiên) vòng vo nửa ngày,Minh Phong đột nhiên nghĩ tới cái gì, hắn triệu hoán chó địa ngục một đầu ra làm tọa kỵ (thú cưỡi), rồi mới nhanh chóng hướng một địa phương nào đó chạy đi. Áng chừng khoảng 30 phút sau, hắn đi tới một chỗ khác trong rừng rậm Cách Lâm, ở trên một gốc cây lớn gõ xuống ba lần, sau đó một cái cửa lớn mở ra. Đây chính là con đường bí mật thông đến Tự nhiên đại lục,vào lần trước trước trước trước nữa tâm tình Minh Phong không tốt tới đây khi dễ bạch hổ trong lúc vô tình đã phát hiện ra. Trong trò chơi, Anh hùng đại lục không chỉ là điểm trung tâm mà cũng là điểm trung chuyển, ví dụ như: nếu như ngươi ở Tử vong đại lục đi đến Tự nhiên đại lục, chỉ có thể tới Anh hùng đại lục trước,sau đó mới có thể tìm được công cụ giao thông đi đến Tự nhiên đại lục. Như vậy thì vừa lãng phí thời gian,vừa lãng phí tiền bạc, khi Open Beta rất nhiều người chơi đã nêu ra ý kiến. Cho nên cuối cùng đến một phiên bản thăng cấp lần thứ nào đó, ở trên mỗi đại lục thêm mới mấy cái lối đi bí mật, có thể trực tiếp đi thông sang đại lục khác. Nhưng mà, đại lục đối địch vẫn không có cách nào đi thông sang, phải thông qua trung chuyển của các đại lục khác.Đại lục đối địch như sau: Trật tự đại lục đối địch với Hỗn loạn đại lục, Sinh mệnh đại lục với Tử vong đại lục, Tự nhiên đại lục với Lực lượng đại lục.

Đến gần bên trong cánh cửa là một cái địa đạo (đường hầm) thật dài, triệu hồi ra mấy u linh ở phía trước dẫn đường. U linh có thể ở trong bóng tối phát sáng, sử dụng công kích vật lý, nhưng lại bị lão hóa một loại kỹ năng, có thể hạ thấp công phòng và tốc độ của địch nhân,khi đó năng lực di động giảm một nửa, chỉ cần điều kiện tiên quyết là nhanh chóng vượt qua, nó là thứ phi thường hữu dụng. Mười phút sau, Minh Phong đã đi tới Tự nhiên đại lục, so với con đường chính quy nhanh hơn không biết bao nhiêu lần. Một đầu khác của địa đạo là một cái miệng giếng bỏ hoang ở một trấn nhỏ xa xôi của Tự nhiên đại lục, Minh Phong muốn đến chính là trấn nhỏ này.

Bò ra khỏi miệng giếng, Minh Phong quen thuộc hướng phía đông nam đi đến. Bên kia có một trưởng lão yêu tinh 1000 tuổi sinh sống, nghe đâu bảo tất cả chuyện tình xảy ra trên Tự nhiên đại lục hắn đều biết. Đối với một lão nhân tuổi tác so với mình nhiều hơn bao nhiêu như thế, Minh Phong vẫn là rất có lễ phép mà gõ cửa đi vào. Trong phòng toàn bộ đồ dùng đều là dùng cây cối làm thành, một lão nhân tóc hoa râm đang ngồi ở ghế mây dùng chén trà làm từ hoa bìm bìm, nhàn nhã uống trà, sau khi trông thấy Minh Phong tiến vào, buông chăn xuống, chậm rãi đứng lên đi tới.

“Ngươi ở nơi đây làm cái gì? người trẻ tuổi.”

“Ta muốn làm một bộ trang bị Thủy tiên, nói cho ta biết nên làm như thế nào?” Nếu mà bị người quen biết hắn biết, hắn – Tuyệt Thế Minh Phong mà lại có lòng vì hoa yêu kia tốn nhiều tinh lực như vậy, lại đi giúp một người mới quen biết một ngày làm trang bị, nhất định sẽ hù chết không ít người. Chỉ có điều  lý giải của Minh Phong về điểm này là bản thân chỉ vì thỏa mãn yêu thích đối với hoa thủy tiên mà thôi, dù sao thì cũng thật vất vả mới gặp một người mặc cả bộ hoa trang bị.  Cái gọi là hoa trang bị chính là trọn vẹn một bộ trang bị, tất cả đều là dùng hoa làm tài liệu. Loại trang bị này thực ra cũng không khó thu thập, khó khăn chính là dùng cùng một loại hoa làm ra hoa trang bị, không chỉ phải chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu, mà xác suất chế tạo thất bại còn phi thường cao. Mà BT hơn nữa chính là ngươi chế tạo ra rồi còn không nhất định mặc lên được |||. Mỗi một bộ đồ điều kiện mặc lên được không giống nhau, ví dụ như loại hoa, nhất định phải là người cùng chủng tộc mới mặc được, giống như trang bị hắc cốt của quỷ tộc nhất thiết người chơi phải là hắc nhân mới mặc được, dù sao thì nguyên nhân cũng có rất nhiều loại,kỳ kỳ quái quái cái gì cũng đều có. Hoàn toàn phải dựa vào người chơi tự mình mò ra, hoặc là giống như Minh Phong đi tìm lão nhân trí tuệ. Có điều muốn tìm lão nhân trí tuệ đòi hỏi cũng không dễ dàng, thuần túy là dựa vào vận khí. Nếu không phải khi Ma Tây chuyển chức làm đại pháp sư phải hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm lão nhân trí tuệ, Minh Phong cũng sẽ không biết lão nhân trí tuệ của Tự nhiên đại lục lại ở trong một cái thôn nhỏ tồi tàn như thế này.

“Ngươi không cách nào mặc được trang bị Thủy tiên đâu. Rời khỏi đây đi.” Qua loa nói một câu muốn đem Minh Phong tống ra khỏi cửa.

“Bằng hữu của ta là hoa yêu,bản thể là Thủy tiên. Trang bị là vì hắn làm.” Minh Phong tự hiểu cùng một NPC tức giận không có ích lợi gì, cho nên xem như là không có nghe thấy.

“Nga?” Lão nhân vừa nghe liền quay đầu. “Thủy tiên hoa yêu, tộc loại rất ít gặp. Cho ngươi.” Lão nhân cũng rất thẳng thắn, không biết từ chỗ nào biến ra một tờ giấy ném cho Minh Phong. “Ở trên ghi chép lại yêu cầu chế tạo cùng điều kiện mặc được bộ trang bị thủy tiên, tự nhìn đi. Ta muốn đi ngủ trưa.Ai, người già rồi, liền dễ dàng mệt mỏi.”

Bắt được đồ vật mình muốn, Minh Phong nói tiếng cảm ơn liền ra khỏi cửa.Ở trong một tửu quán chỉ cung cấp hoa duy nhất trong trấn nhỏ, tìm một vị trí ngồi xuống, sau đó mới bắt đầu nhìn xem tờ giấy. Chẳng trách hắn nghĩ tờ giấy này sao lại là màu xanh biếc, thì ra chỉ là một phiến lá cây, ở trên không biết dùng thứ gì viết một ít chữ nhỏ.

Trang bị Thủy tiên tổng cộng chia ra làm: Thủy tiên bào, Thủy tiên hạng liên (vòng cổ), Thủy tiên thủ liên (vòng tay), Thủy tiên nhĩ hoàn (khuyên tai), Thủy tiên hài ( mỗi bộ phận hợp thành bộ đồ đều không giống nhau.)

Chế tạo trang bị:

1, Thủy tiên bào, thủy tiên hài: Không có cách nào chế tạo.Nhiệm vụ đặc biệt đạt được.

2, Thủy tiên hạng liên, thủy tiên thủ liên, thủy tiên nhĩ hoàn: mỗi cái cần 5 đóa thủy tiên nguyên vẹn, 1 bình thủy tiên hoa lộ (mật hoa), ánh sáng tự nhiên. Thu thập đủ tài liệu tìm Lai Á chế tạo.

Điều kiện mặc trang bị: tộc Thủy tiên.

Hoàn hảo, không tính là quá phiền phức. Sau khi xem xong, Minh Phong quyết định trước đi tìm Thủy tiên hoa lộ. Hắn còn không biết ánh sáng tự nhiên là cái thứ gì, Lai Á càng không biết ở nơi nào, những cái đó chỉ có thể để sau này hãy nói.May mắn Khí Nhi có nói qua phương hướng sơn cốc nơi hắn sinh ra, chỗ đó hẳn là có thể tìm được Thủy tiên hoa lộ. Lúc này Minh Phong còn không biết, Khí Nhi lúc đó chỉ là tùy tiện chỉ một cái mà thôi