Chơi “Thiên Long Bát Bộ” hơn nửa năm, chẳng nạp một phân tiền mà vẫn có trang bị cực phẩm nạm ngọc 3, còn có một con pet hoàn hảo, mỗi lần luận võ đều là Trạng Nguyên hoặc Bảng Nhãn, kỹ thuật PK thành thạo, thành tựu như thế Mặc Vân rất là hài lòng. Bây giờ mỗi lần đăng nhập là một lần mệt mỏi, nếu không có ý định đột phá cấp 90 cơ hồ là mất mục đích khi chơi game.
Trong Thiên Long cấp 90 là một cái mấu chốt, kinh nghiệm khổng lồ khỏi bàn nó còn quy định 6 quyển tâm pháp phải đạt mức 80 (Zet: 6 quyển lúc gia nhập môn phái có sẵn, 2 quyển tự đi phụ bản lụm học), nhắc đến up tâm pháp là sẽ đi kèm với tiền cho nên có rất nhiều người chơi dừng ở cấp 89, Mặc Vân chính là như vậy.
Trò chơi này đối với hắn mà nói xác thực không chỉ đơn giản là cái trò chơi như vậy. Ban ngày gánh vác kế sinh nhai của cả gia đình, ban đêm là thời gian cá nhân, có một đám đại ca đại tỷ chiếu cố, tuy thường xuyên bị bọn họ chửi ngu này ngu nọ, nhưng là hắn biết, bọn họ đều là người tốt. Cùng nhau luyện cấp đến nay, thời điểm thiếu tiền họ sẵn sàng chìa tiền ra giúp, trò chơi tất nhiên có mâu thuẫn dẫn đến gây thù chuốc oán cần hỗ trợ đánh nhau, họ không nói hai lời ra mặt dùm hắn, vì thế hắn luôn ỷ lại vào bọn họ không hiểu liền hỏi, dù sao hắn vốn là cái tiểu bạch.
Chính vì mấy vị bằng hữu này, Mặc Vân luyến tiếc buông tha trò chơi, huống chi hiện tại lại xuất hiện cái lạc thú mới, đồ đệ đầu tiên của hắn, biết đâu chừng còn là vị lão bà đầu tiên luôn thì sao?
Ban đầu đinh ninh rằng Nhị Nam 30 tuổi, hắn vẫn có chút xấu hổ, nhất là lúc cô biểu hiện trạng thái nũng nịu đáng yêu này nọ, hắn cảm thấy rất buồn cười, nữ nhân a trong lòng vĩnh viễn không muốn lớn lên đâu. Bất quá hiện tại hắn đã biết, cô là một trong tam đại tài nữ, tuy rằng lớn tuổi hơn hắn nhưng dù sao có ảnh hưởng gì đâu, huống hồ người con gái này khá là thú vị.
Lúc trước nhu thuận sau lại gọi hắn là em trai thân yêu, đôi khi vọt ra mấy câu thô tục, ngần ấy việc chỉ có tiếp xúc trong hai ngày ngắn ngủi, ơ nhiều mặt nha thật là thú vị. Xác thực bàn chuyện kết hôn có phần khá sớm, nhưng thật ra có thể làm cho cuộc sống trong trò chơi tăng thêm rất nhiều lạc thú, cho nên tối hôm qua đưa cô trang phục mốt nhằm tăng độ hảo cảm nhưng lại bị cô lấy lý do đường đường chính chính cự tuyệt, à ha, lại khám phá ra một mặt mới ở trong cô, thay đổi chỉ trong cái chớp mắt làm cho Mặc Vân liên tưởng đến ba từ, tiểu yêu tinh. Bất quá cô vẫn nhận dưới dâm uy của hắn, chính là kêu hai chữ “Chị”!
Cả ngày đầu tắt mặt tối, ngẫu nhiên nghĩ đến vị đồ đệ kia hắn không khỏi nhịn cười, làm cho mấy người ở chỗ làm thấy được liền bị chọc là nhớ đến tiểu cô nương nhà ai rồi, hắn lập tức kinh hoàng tả hữu cãi lại. Đến khi hắn học cách làm lơ thì mọi chuyện mới dần lắng xuống.
Buổi tối tắm rửa xong mở game lên, bởi vì có đồ đệ hoạt động dành cho quý danh cũng sẽ không tham gia, chuyên tâm kéo cấp. Kỳ thật làm như vậy cũng là cấp cho bọn Tiểu Yêu một chút mặt mũi, ca ca tỷ tỷ chiếu cố chính mình như vậy mình đương nhiên phải hảo hảo chiếu cố bằng hữu của họ.
Xuất hiện tại địa phương logout ngày hôm qua, nhìn thấy gói bưu kiện lóe lên, quả nhiên đến từ “Nhị Nam”:
“Tiểu mỹ nhân… Buổi tối tốt lành.”
A? Xưng hô thay đổi! Được rồi, trong mắt họ mình vẫn là con nít, người ta có miệng người ta gọi mi có cản được đâu, cái này kêu là tự làm bậy không thể sống ╮(╯_╰)╭
Hắn lập tức mời cô tiến đội:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: *sờ sờ chảy nước mắt*
【Tổ đội】【Nhị Nam】: đang là mùa đông tiểu mỹ nhân sờ cái gì mà lại chảy nước mắt?
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: không cho phép vô lễ với sư phụ! *giận*
【Tổ đội】【Nhị Nam】: *kinh ngạc* chị nào dám nha, mỹ nhân sư phụ ^_^
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: dám kêu sư phụ là mỹ nhân, đáng ra để sư phụ kêu đệ là mỹ nhân mới đúng *đỏ mặt*
【Tổ đội】【Nhị Nam】: em trai thân yêu, chớ đùa giỡn chị, em còn non lắm, rống rống!
Xem ra không thể thắng cô vụ này rồi, Mặc Vân nhanh đổi đề tài:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: đệ đã lên cấp 30 *bật ngón tay cái*, tham gia vào bang của sư phụ nào.
Cô đang ở phụ cận cho nên hắn để cô tự chạy lại.
Lại nói Lí Nam Nam là một kẻ cuồng chạy thương, vào bang tất nhiên cô thích nhất là chạy thương, đây là một điểm đặc sắc ở Thiên Long, tóm lại đây là cơ hội đầu cơ trục lợi. Ngoạn gia ở trạng thái chạy thương không thể kỵ, không thể tàng hình, chỉ dùng hai chân để chạy, hoàn thành nhiệm vụ sau đó căn cứ cấp bậc xét phần thưởng, cũng là phương thức quan trọng để kiếm tiền. Bất quá tới cấp 40 mới nhận được nhiệm vụ chạy thương cho nên cô cũng không vội tham gia bang phái, nhưng là tiểu mỹ nhân mở miệng vàng ngọc mời cô mà vậy nên còn chần chờ gì nữa…
Một cô gái trên người là thời trang Nguyệt Thố Thương Lang đi bên cạnh Mặc Tử Lưu Niên, Mặc Vân nhìn cô đến ngẩn người. Cái này thực không quý, rất nhiều nữ hào đều mặc, tạo hình con thỏ thuần trắng đáng yêu cỡ nào, quần đùi đèn lồng, giầy là móng vuốt sói thật to, còn có một cái đuôi thỏ tròn vo ở sau PP.
Thời điểm nhận được bộ trang phục này, cô nói hệ thống cho cái bộ Noel còn mặc được một tuần nữa bỏ thì thật đáng tiếc, chờ bộ kia hết hạn mới mặc bộ hắn cho, vốn là muốn mặc ngay cho hắn xem lắm. Nhưng là hôm nay lại mặc, phối với cái nơ trên đầu thật đáng yêu vô cùng, thật sự quá đáng yêu, không khỏi làm hắn tưởng tượng xuyên qua màn hình vuốt vuốt cái đuôi thỏ kia. Ngạch…bạn học Mặc, có biết cái suy nghĩ này gọi là gì không? Gọi là dâm đó.
Kỳ thật sau khi thu được bộ này, tay cô ngứa ngáy vô cùng. Đây là lần đầu tiên có dịp mặc được trang phục mốt đó nha, như thế nào không kích động cho được, hôm nay rốt cục vẫn là nhịn không được mặc lên người, hơn nữa ngồi ở trước máy tính say mê nhìn lâu ơi là lâu, vẻ mặt đê tiện làm cho nhóm sinh vật trong phòng bắt đầu ngứa ngáy.
Mặc Tử Lưu Niên mang theo Nhị nam đi tới chỗ quản lý ban phái ở Lạc Dương, kêu cô gia nhập bang hội có ID 97, Chiến Thiên Thánh Hỏa.
Vừa thấy cái tên này Nam Nam liền xuýt xoa, thật sự là tục khó nói nổi, thành cấp 5 quy mô Tử Cấm Thành, xem ra không cần làm nhiệm vụ chạy thương đâu nhỉ? Nhưng là thành thị xây ở Miêu Cương, là cái khu vực cao cấp, tiểu hào chạy qua đó trăm phần trăm là bị quái tát chết, hơn nữa con đường chạy thương phải qua Thương Sơn và Ngọc Khê, muốn chạy xong tương đối gian nan, cho nên Nam Nam tham khảo xong liền do dự. Bất quá có em trai ở đây hết thảy đều là chuyện nhỏ!
Bên này Mặc Vân đã ở trên kênh bang nói say sưa:
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Miêu tỷ, chấp nhận yêu cầu gia nhập bang phái giúp với.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: Lưu Niên, ai? Chỗ thành viên dự bị chỉ có một cái tiểu hào.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: đó đó, là đệ của em *mỉm cười*
【Bang phái】【坨S Phải Khốc】: Mi rốt cục đã thu đồ đệ. . . . . .
【Bang phái】 hoan nghênh 【Nhị Nam】 gia nhập bang phái, mọi người đồng tâm hiệp lực, xây dựng Chiến Thiên Thánh Hỏa.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: *hoan nghênh* *hoan nghênh* *hoan nghênh*
【Bang phái】【o0Vân Phá Nguyệt0o】: *bắt tay* *mỉm cười*
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: đây là đồ đệ của tôi, hy vọng mọi người chiếu cố nàng a.
【Bang phái】【Nhị Nam】: mọi người buổi tối tốt lành, thỉnh chiếu cố nhiều nhiều O(∩_∩)O
【Bang phái】【坨S Phải Khốc】: tiểu mỹ nữ, ca ca sẽ chiếu cố muội thật tốt mà *hôn môi*
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: *giận* cục phân 坨S tránh qua một bên đi, không cho phép làm ô nhiễm đệ ta!
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: a, Lưu Niên, che chở đồ đệ ghê ha, là bị tiểu yêu tinh phương nào mê hoặc?
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: *đầu khô lâu* sư phụ che chở đồ đệ là cái chuyện thiên kinh địa nghĩa.
【Bang phái】【坨S Phải Khốc】: đúng đúng! Sư phụ thì phải vào phòng, tu hành đi liền với cái giường, nếu muốn học được tuyệt kỹ, phải cùng sư phụ ngủ chung!
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: *nhổ nước bọt* *giận*
【Bang phái】【Trương Tam Điên】: *cười to* *cường* cục phân 坨S, ông chính là thiên tài!
【Bang phái】【Thượng Cổ Phong Hoa Tuyết Nguyệt】: lão công, đừng cùng cục phân 坨S học xấu *cười to*, hoan nghênh người mới (*^__^*)
【Bang phái】【Trương Tam Điên】: hoan nghênh tiểu muội muội *hoa tươi*
【Bang phái】【Cửu Ngô Chí Tôn】: *bắt tay* hoan nghênh.
【Bang phái】【Nhị Nam】: O(∩_∩)O cám ơn.
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: đừng dùng biểu tình loại này, ghê tởm *nôn mửa*
Nam Nam nhìn kênh bang phái, mọi người thật ra rất nhiệt tình, nhất là 坨…S, cũng rất thú vị, chính mình sẽ không nhiều lời chỉ nhìn bọn họ nháo, thẳng đến khi Mộ Vũ Ôn Nhu nói ra những lời này cô liền ngây ngẩn cả người.
Tra xét một chút tư liệu người này, nữ Võ Đang cấp 99, vì sao muốn chỉa mủi nhọn vào cô, không hiểu nổi, đang chuẩn bị đánh chữ đánh trả thì nhìn thấy mỹ nhân sư phụ mở miệng:
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Mộ Vũ, cô có ý gì, đệ của tôi đắc tội cô sao?
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: chả ý tứ gì, chỉ là mún nói giỡn cho có không khí, ha ha.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: nói giỡn? Tốt nhất là vậy.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: thôi thôi, hảo hảo nói chuyện, đều chung một bang. Lưu Niên đừng trách cô ấy, Mộ Vũ tính tình là như vậy, cô ấy có tính tình như thế nào em còn không rõ.
Nam Nam nhìn người này, tựa hồ có chút manh mối, hay là vì em trai nên mới ghen tỵ với mình đi? Thiết, mặc kệ, cô không muốn nói nhưng hắn lại không như vậy:
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: ok, mọi người tiếp tục làm việc của chính mình, tôi đem đồ đệ đi thăng cấp. Nam Nam, lên Cổ Mộ.
Ha?! “Nam nam”, sao em trai thân yêu lại kêu như vậy, yaaaa ~(≧▽≦)/~
Lí Nam Nam bày ra bộ mặt háo sắc, không chú ý tới Tiểu Cầm đang nhìn cô thở dài…
-----
Một đêm khuya nọ, mới vừa vào đại học Lí Nam Nam toàn ngủ say như chết, một lần bị một cuốc điện thoại đánh thức. Cô không có thói quen nói chuyện qua điện thoại vào lúc đêm hôm khuya khoắt thế này, tuy rằng biết thói quen đó không tốt, nhưng cô lười a, không có cách nào khác.
Mơ mơ màng màng tiếp điện thoại, bên kia truyền đến tiếng khóc "Anh anh", sợ tới mức cô tỉnh táo lại luôn, khi nhìn kỹ lại, nguyên lai là bạn thời trung học. Tuy bạn bè cô thi ở C đại, nhưng không phải học ở C đại, mà là J đại.
"Nửa đêm khóc cái lông, cậu làm tớ sợ muốn chết." Lí Nam Nam giận dữ nói.
"Nam Nam. . . . . . ô ô"
"Cậu đừng nói là bị nam nhân làm cái gì cái gì đó nha, hay bị người ta đá!"
"Ừa là do nam nhân. . . . . . ô ô"
"Trường cậu học là trường kỹ thuật rất nổi tiếng, cái gì có thể thiếu nhưng không thiếu nam nhân, còn ở đây bày ra bộ dạng muốn thắt cổ tự tử - -"
"Tớ cao hứng. . . . . . ô ô, trường này soái ca nhiều lắm, mà con gái chỉ có mấy đứa, không có ai tranh với tớ, tớ nghĩ hồi lại khóc. . . . . . ô ô. . . . . ."