Vân Nhiên cảm thấy mình đang trôi dạt trong một không gian mờ ảo nào đó, nơi mà mọi thứ đều trở nên nhòe nhoẹt và không rõ ràng. Những hình ảnh từ quá khứ dần hiện lên trước mắt cô như những mảnh ghép của một câu đố lớn. Cô cảm nhận được sự hiện diện của một sức mạnh mạnh mẽ, làm cho mọi ký ức và cảm xúc trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
**Thần Bóng Tối** hiện ra trong ký ức của cô với hình ảnh đầy hắc ám. Hắn chính là kẻ đã khởi nguồn của lời nguyền, và chính hắn đã thao túng mọi sự kiện qua nhiều kiếp sống để duy trì sức mạnh của mình. Vân Nhiên nhìn thấy mình và Định Phong bị vướng vào mạng lưới của hắn, bị kéo dài trong những vòng luẩn quẩn của số phận.
"Cái chết của Vân Nhiên không phải là một kết thúc," giọng của Thần Bóng Tối vang lên, đầy sự gian ác và kiêu ngạo. "Mà là sự bắt đầu của một vòng lặp không có điểm dừng."
Ký ức tiếp tục lướt qua, và Vân Nhiên nhận ra rằng cô chính là chìa khóa để phá bỏ lời nguyền. Hắn đã tạo ra lời nguyền này không phải chỉ để làm khổ Định Phong mà còn để duy trì sự sống của mình qua các kiếp sống của họ. Mỗi lần cô và Định Phong đến gần việc phá vỡ lời nguyền, hắn lại xuất hiện và kéo họ quay lại với vòng lặp cũ.
Những hình ảnh của những kiếp sống trước đây hiện lên rõ nét. Cô thấy mình từng yêu Định Phong trong nhiều kiếp khác nhau, và mỗi lần tình yêu của họ đều bị phá vỡ bởi lời nguyền. Mỗi cái chết đều không thế phá vỡ vòng tròn này, và Thần Bóng Tối lại xuất hiện để tiếp tục duy trì sức mạnh của mình.
Cảm giác đau đớn và sự tuyệt vọng từ những kiếp sống cũ đè nặng lên trái tim Vân Nhiên. Cô hiểu rằng, để phá bỏ lời nguyền một cách triệt để, cô sẽ phải làm điều mà không ai có thể làm được - biến mất hoàn toàn khỏi mọi kiếp sống. Điều này không chỉ đồng nghĩa với cái chết, mà còn với việc trở thành một phần không còn tồn tại trong mọi thế giới.
Trong khoảnh khắc đó, Vân Nhiên cảm nhận được sự yên bình từ việc chấp nhận số phận của mình. Cô đã hoàn toàn nhận thức được rằng sự hy sinh này không chỉ là để cứu Định Phong mà còn để kết thúc sự thao túng của
Thần Bóng Tối, đưa mọi thứ trở lại đúng quỹ đạo.
**"Định Phong,"** cô thì thầm trong lòng, mặc dù không biết liệu anh có nghe thấy hay không. **"Nếu anh có thế, hãy tiếp tục sống và chiến đấu. Đừng để tình yêu của chúng ta bị lãng quên. Hãy nhớ rằng chúng ta đã vượt qua rất nhiều thử thách cùng nhau."**
Ký ức của cô về Thần Bóng Tối và lời nguyền bắt đầu mờ dần khi cô cảm nhận được ánh sáng dần sáng lên từ tận sâu trong tâm hồn mình. Ánh sáng này không chỉ là dấu hiệu của sự kết thúc mà còn là dấu hiệu của một khởi đầu mới cho những kiếp sống khác, không còn bị ràng buộc bởi lời nguyền tăm tối.
Khi ánh sáng trở nên mạnh mẽ hơn, Vân Nhiên cảm thấy mình như đang trôi nổi giữa một không gian thanh bình và rộng lớn. Những cảm xúc và ký ức cuối cùng của cô hòa quyện với ánh sáng, và cô cảm thấy một sự thanh thản không thể diễn tả bằng lời.
Cuối cùng, ký ức về Thần Bóng Tối và lời nguyền bị xóa tan, và Vân Nhiên đã hoàn toàn hòa quyện vào ánh sáng.
Sự hy sinh của cô không chỉ kết thúc lời nguyền mà còn mở ra một con đường mới cho Định Phong và mọi sinh linh khác.