Vợ Yêu Sát Thủ Của Lão Đại Hắc Bang

Chương 27: Tâm Sự Cùng Mẹ Chồng Tương Lai




Ahhhh.....

Tiếng hét thất thanh lúc 5h sáng quả thật có khả năng đánh thức con người ta hiệu quả cực kì.

Là tiếng của Đoan Mộc Khải Trạch.....

-.......Hàn Thiên và cô bật dậy, nhìn nhau rồi nhanh chóng bước xuống giường, khoác áo bông dài lên rồi đi xuống tầng 4.

Hai người chưa đi tới cửa phòng của Khải Trạch thì đã nghe thấy tiếng của anh ta la oai oái:

- Bác dâu.... bác làm gì ở đây giờ này vậy???

Hả???? Lão phu nhân???? Bà ở trong phòng Khải Trạch vào lúc 5h sáng để làm gì????

Cô nhìn sang Hàn Thiên chỉ thấy anh lắc đầu bất lực. Hai người chưa đi tới cửa thì anh đã kéo cô quay người đi. Tuy nhiên, xui xẻo là đã bị Khải Trạch nhìn thấy.

- Anh.... anh phải xử lý cho em (Anh ta hướng ra cửa mà gọi to.)

- Con đừng hòng hù bác... phòng nhà này cách âm tốt lắm...( Bà trừng mắt nhìn anh ta.)

Đúng.... phòng nhà này cách âm khá tốt... nhưng mà sáng sớm thanh vắng tiếng hét kia lại lớn như thế.... haizz.... không muốn nghe cũng phải nghe....

- Con... hù bác làm gì... bác không hù chết con thì thôi chứ... (Anh ta lẩm bẩm.)

Vân Di thì đã sớm bị làm cho tỉnh, lò mò ngồi dậy bên cạnh Khải Trạch.

Hàn Thiên nghe Khải Trạch gọi liền thở dài thườn thượt bất lực với người mẹ này của anh.

Ra hiệu cho người làm cũng bị đánh thức đang khép nép đứng bên cửa phòng lui xuống hết. Anh đi lại, dựa vào cửa phòng.

- Mẹ... mẹ làm gì trong phòng Khải Trạch?

- Uầy... mẹ có làm gì đâu... chỉ là....(Bà đang nói một tràng bỗng nhiên thấy có gì sai sai.... chợt rùng mình một cái, không cam tâm quay lại đằng sau.)

- Chỉ là.... nhớ hình ảnh lúc bé tiểu Trạch ngủ rất dễ thương nên muốn đến coi thử.... bây giờ....(Bà cười cười nhìn Hàn Thiên)

- Bác dâu...(Khải Trạch gọi to. Nghe thấy hai chữ " Tiểu Phong " thì anh ta bỗng nhiên muốn đập đầu vào gối vô cùng.



- Nhưng bác đâu biết... hai đứa con ngủ chung đâu....(Bà nhìn Khải Trạch và Vân Di, vẻ mặt vô cùng vô tội.)

Bốn người bất lực nhìn nhau. Lừa nhau sao? Đoan Mộc lão phu nhân à? Nói không biết họ ngủ cùng nhau.... bọn họ tin thì tên họ viết ngược hết rồi.

Bà chỉ muốn thăm dò mối quan hệ của hai cặp bọn họ... nhưng phòng Hàn Thiên con trai bà, bà không có gan vào... nên đứa cháu trai yêu quý liền trở thành mục tiêu của bà. Khải Trạch anh thật có số hưởng nha...

- Thế.... hai đứa ngủ cùng nhau thật sao...hai con cũng thế luôn à? (Đó là câu đầu tiên Bạch Nhã hỏi khi bà ngồi xuống bàn ăn sáng.)

- Khụ... khụ... (cô và Vân Di sặc mất rồi....)

- Bác dâu... đừng giả vờ nữa...(Khải Trạch nói, giọng vẫn còn chút bực dọc dư âm từ chuyện lúc sáng sớm.)

- Hứ.... thế... khi nào thì cưới? (Bà hết nhìn Hàn Thiên rồi lại nhìn cô, Khải Trạch rồi tới Vân Di)

- Khụ... khụ...(Lần này là sặc thức ăn. Thêm nữa, Hắc Minh và Hải Quỳnh cũng gia nhập)

- Bác mong lắm à? (Nhắc tới chuyện cưới hỏi thì hai mắt Khải Trạch sáng rỡ lên.)

- Tất nhiên.... con tính rồi sao?(Bạch Nhã mừng rỡ... ôi... cuối cùng bà cũng có tiếng nói chung với thằng cháu yêu quý này rồi.)

- Haha.... chỉ đợi cô ấy gật đầu thôi (Anh hất cằm chỉ về Vân Di)

Vân Di thì xấu hổ đến đỏ mặt, chỉ hận không thể nhận đầu anh vào đĩa bít tết trước mặt.

Cô nhìn tình cảnh trước mặt, tâm trạng có chút khẩn trương. Cô sợ bà sẽ hỏi đến cô, cô với anh không là gì của nhau, nếu hỏi đến việc đó... thì sẽ rất khó xử.

May mắn đã mỉm cười với cô. Bà không hề đả động tới cô và Hàn Thiên bởi bà biết tính con trai bà mà.

Ăn sáng xong, Khải Trạch và Vân Di vội vã đi đến công ty. Hàn Thiên đi ra ngoài xử lý công việc.

Tất nhiên Hàn Thiên muốn dẫn theo cô .. nhưng mà ai đó đã năn nỉ ỉ ôi rằng mình ở nhà một mình quá đỗi buồn chán... thế là... trong một phút mềm lòng cô đã nhanh chóng bị Mẫu thân đại nhân của anh chiếm hữu. Lúc anh lên xe chợt gọi cô lại và tặng một câu:

- Chịu không nổi thì cứ giả vờ ngất.

Ôiii.... chiến lược đây sao? Cô cảm thấy rõ ràng huyệt thái dương của mình co giật liên hồi.. Nhưng khác với suy nghĩ của anh lẫn của cô, bà không hề hành hạ tinh thần lẫn thể xác của cô. Hai trò chuyện thâm tình khá lâu và ăn ý. Cô thật không ngờ người phụ nữ này lại có lúc nghiêm túc như thế này. Cuối cùng cô đã hiểu vì sao bà lại nổi danh trong thế giới Hắc Bạch này như vậy. Một người phụ nữ không nắm bắt được.

Cả buổi chiều cô ngồi thẩn thơ trong phòng suy nghĩ về cuộc trò chuyện của hai người.



- Hàn Thiên và con... rốt cuộc là như thế nào? (Vẫn nụ cười thoải mái như cũ nhưng ánh mắt bà lại nghiêm túc vô cùng.)

- Con..... (Cô thật khó trả lời. Đây cũng chính là câu hỏi mà cô đang đi tìm câu trả lời.)

- Haizz.... Bác thấy Hàn Thiên đối với con rất đặc biệt... thậm chí.. khác với Lưu Mẫn Hoa..

- Khác với Lưu Mẫn Hoa..

- Ừ... Hàn Thiên vốn không thích tiếp xúc gần gũi người khác.... nhưng con lại là ngoại lệ... Lưu Mẫn Hoa đúng là Hàn Thiên có tình cảm với cô ấy nhưng ta chưa từng thấy nó đối xử với Mẫn Hoa như với con... từ việc nó để con lại bên cạnh nó 24/24 là đã quá rõ còn gì...

- Rõ ạ... nhưng anh ấy vẫn im lặng thì đâu khẳng định được gì đâu bác...

- Con muốn nó bày tỏ với con? Haha... Băng Tâm à Băng Tâm... Hàn Thiên tính tình nó con còn không rõ à? Chờ nó nói câu ngọt ngào yêu đương... quên đi... nghe còn đáng sợ hơn là ngày tận thế đấy..

-......(cô gật gù... đúng là chờ con người kia nói được câu yêu thương chắc cũng tới lúc con người lên sao Hỏa ở được nha.)

- Nói thật với con... để làm người phụ nữ bên cạnh Lão đại một gia tộc thì không hề dễ dàng... nguy hiểm luôn kề cận... con thích hợp bởi vì con có thể tự bảo vệ bản thân mình... con có năng lực... có bản lĩnh... ta rất hài lòng...

- Con... vẫn chưa bảo vệ được mình... (Cô bỗng nhiên nghĩ đến tổ chức Death.. bây giờ vẫn là anh bảo vệ cô đấy thôi.)

- Con có yêu Hàn Thiên không?

- Có... con yêu anh ấy.. (cô không hề do dự.)

- Tốt lắm....(Bà nhẹ nhàng vuốt tóc cô.)

- Con có biết Huyết Lệ tượng trưng cho cái gì không? (Bà đột nhiên hỏi cô về sợi dây mang tên Huyết Lệ đó.)

- Dạ... không.... hôm qua con mới đeo lần đầu

- Huyết Lệ tượng trưng cho quyền lực của người phụ nữ bên cạnh Lão đại...

- .......(cô ngạc nhiên nhìn bà. Anh đã làm như vậy tại sao lại không nói gì với cô cả. Không cho cô một cái gì rõ ràng.)

Hai người tiếp tục nói chuyện về bà về cô về cuộc sống trước đây.

_______