Vũ Vân Hân dẫn theo ba đứa trẻ đi tới: “Không phải nói nhà trẻ ở †ầng thượng sao? Sao anh lại gửi địa chỉ ở đây cho tôi chứ?”
Ba đứa trẻ lập tức chạy về phía Mục Lâm Kiên làm nũng với vẻ đáng yêu: “Tổng giám đốc Mục, người ta rất nhớ chú đấy!”
ôi rất bận”
Vừa mới lên đã bị ba đứa bé ôm, Mục Lâm Kiên có chút khó xử không biết phải làm sao.
Há Cảo nhìn thấy hình mèo hài hước dán trên trán anh đúng vị trí dấu hôn, giống như dấu hôn đó chưa từng biến mất.
Không có ý gì khác, chỉ là thấy hài hước.
Dấu hôn trên trán Mục Lâm Kiên, nếu như bị người trong công ty nhìn thấy thì chắc hẳn là một chuyện rất thú vị.
Cậu bé tưởng tượng, khóe miệng lại lộ ra một nụ cười tà mị.
Cánh tay dừng ở chỗ băng dán, đột nhiên bị Bánh Bao túm về.
“Đừng có gây rối!” Bánh Bao trừng mắt nói.
Há Cảo chu miệng tỏ vẻ mất hứng.
“Vậy sắp xếp mấy đứa trẻ ở đâu?” Vũ Vân Hân nghi hoặc nhìn về phía Mục Lâm Kiên.
“Mời đi bên này!” Lục Tâm đẩy cửa chung cư ra: “Ở bên trong! Lát nữa sẽ có giáo viên tới, cho nên mọi người đợi một lát”
“Có phải gần đây làm nhiều chuyện nguy hiểm quá nên mới dùng phòng trống này để dạy năng khiếu không? Há Cảo đi tới cửa, nhịn không được lại nói một câu.
Mục Lâm Kiên trừng mắt, tên nhãi thối này lần nào cũng khiêu chiến đúng điểm mấu chốt của anh.
“Búp bê, mẹ ở đó làm gì? Tới đây!”
Mục Lâm Kiên vừa định đứng dậy thì ba đứa trẻ trừng mắt nhìn anh, lại một lần nữa chạy tới giữ chặt lấy Vũ Vân Hân.
Đôi mắt đó như đang coi anh là một con quái vật để phòng bọ.
ột người phụ nữ như mẹ nhất định phải bảo vệ tốt bản ly!” Ba đứa trẻ vừa dứt lời, ngoài cửa lại truyền tới tiếng của tổng giám đốc Lăng.
Mở cửa văn phòng ra, nhìn thấy người đàn ông cầm một bó hoa hồng trong tay, nhẹ nhàng đi tới.
Ba đứa bé kinh ngạc: “Ồ! Quả nhiên là nồng nặc mùi gay!”
Vẻ mặt Mục Lâm Kiên lạnh lùng, đóa hoa hồng chói mắt kia khiến anh có một cảm giác nguy hiểm đến kỳ lạ.
Bởi vì tổng giám đốc Lăng làm lơ anh, kiêu ngạo đi qua anh tới trước mặt Vũ Vân Hân.
“Xin chào! Cô Vũ Vân Hân, lúc nấy tôi đến tổ mười ba nhưng không thấy khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của cô ở đó, nên tôi đoán cô đang ở đây rồi đi lên, đây bó bó hoa hồng mới nở sáng nay, tươi tắn kiều diễm y như khuôn mặt động lòng người của cô vậy” Tổng giám đốc Lăng nói xong, hai tay đưa bó hoa hồng vào trong tay Vũ Vân Hân.
Lời này khiến cô kinh ngạc không kịp chuẩn bị.
Vũ Vân Hân có chút được cưng chiều mà lo sợ, mùi hoa hồng thơm nức mũi…
“Quá tục! Búp bê của chúng em không thích!” Ba đứa nhóc chậc lưỡi lắc đầu, khinh bỉ đánh giá tổng giám đốc Lăng: “Mấy người đàn ông lớn tuổi đều dầu mỡ như thế sao, thời đại này làm gì có ai tặng hoa bày tỏ nữa”
Vốn tổng giám đốc Lăng cò tràn đầy tự tin nhưng khi bị ba đứa nhóc đả kích thì lòng anh ta đã rơi xuống đáy vực.
Khuôn mặt lạnh lùng của anh ta trâm xuống.